Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 30: Tiến Hành Mai Mối
Nhị xà
11/05/2023
Trước khi Giang Phong đến đã xem kỹ tài liệu về Đinh Nhã Bình, bây giờ nhìn thấy phản ứng của hai ba con Đinh gia, hắn liền hiểu ra vấn đề nằm ở đâu, hắn vội nói: “Chú Đinh, chị Bình, hai người yên tâm, vấn đề của chị Bình cháu đã có sắp xếp. Nếu cháu đã dám đến đây, vậy vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa.”
Mắt Đinh Nhã Bình sáng lên, cô nói: “Chuyện chị không thể sinh con thật sự không sao chứ?”
Giang Phong khẳng định nói: “Không sao đâu chị Bình, chị không sinh con cũng được, vì đối phương đã ly hôn và có một con trai, không biết chị Bình có chịu không?”
Đinh Khánh Sinh thở dài, chuyện này cũng coi như không ngoài dự tính.
Đinh Nhã Bình không nói có chịu hay không, cô hỏi: “Tiểu Giang, em nói sơ tình hình của đối phương cho chị được không?”
Xem ra có hi vọng rồi, Giang Phong gật đầu nói: “Đương nhiên được, đối phương là người trấn Thanh Sơn, năm nay ba mươi tuổi, cao một mét bảy ba, em có ảnh chụp anh ấy hai ngày trước, chị Bình có thể xem thử.”
Hắn nói rồi lấy điện thoại ra, mở danh mục ảnh rồi bấm mở ảnh Chu Lượng, sau đó đưa cho Đinh Nhã Bình xem.
Đinh Nhã Bình nhận lấy điện thoại rồi cùng ba mình xem ảnh Chu Lượng.
Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Nhà anh ấy có năm anh chị em, anh ấy là con út, tuy gia cảnh bình thường, nhưng các anh chị lại khá giả nên cũng khá quan tâm cậu em út này.
Công việc của anh ấy là lắp đặt điện nước, nếu chăm chỉ làm việc một tháng cũng kiếm được vài ngàn tệ. Thu nhập như này ở nông thôn cũng không tệ rồi, có thể chăm lo cho gia đình.
Tính cách của anh ấy cũng rất tốt, là một người thật thà chất phác.”
Đinh Nhã Bình liên tục gật đầu, qua bức ảnh cùng lời giới thiệu của ông mai, người này quả thật không tệ. Nhưng người mai mối thường chỉ nói ưu điểm, tình hình cụ thể thế nào thì vẫn phải tìm hiểu thêm mới biết được.
Đinh Khánh Sinh cũng khẽ gật đầu, nếu ông mai trẻ tuổi này nói thật thì đối phương quả thật rất tốt.
Đinh Nhã Bình trả điện thoại cho Giang Phong, cô nói: “Tiểu Giang, người em giới thiệu quả thật rất tốt, nếu đối phương thật sự không chê việc chị không thể sinh con, vậy em sắp xếp cho bọn chị gặp mặt đi.”
Giang Phong nhận lấy điện thoại, cười nói: “Nếu chị Bình đã nói vậy thì lát nữa em sẽ liên lạc với anh ấy rồi nhanh chóng sắp xếp cho hai người xem mắt.”
Hai bên trao đổi phương thức liên lạc, sau khi Giang Phong chụp ảnh Đinh Nhã Bình, hắn liền tạm biệt ra về.
Dù sao Đinh Nhã Bình cũng đồng ý xem mắt, Giang Phong vốn cũng nắm rõ toàn bộ tư liệu hai bên trai gái nên hắn không cần ở lại hỏi này hỏi kia nữa. Hắn tin rằng điểm xứng đôi đạt tám mươi điểm của Chu Lượng và Đinh Nhã Bình,
Cho dù hắn không làm gì, chỉ giới thiệu để hai bên quen biết thì hai người cũng có thể đến với nhau.
Chỉ là hơi tốn thời gian chút thôi.
Thấy Giang Phong đã đi xa, Đinh Khánh Sinh bèn nói: “Tiểu Bình, với điều kiện của nhà chúng ta, thật sự không có sự lựa chọn. Nếu đối phương giống như lời ông mai nói, vậy đó quả thật là một đối tượng tốt.”
Đinh Nhã Bình gật đầu nói: “Ba, con hiểu mà, đây là số mệnh, ba năm nay con cũng nhìn thấu rồi.”
…
Sau khi Giang Phong rời khỏi Đinh gia, hắn liền gửi ảnh Đinh Nhã Bình cho Chu Lượng, sau đó lên giọng nói: “Anh Lượng, đây là đội tượng em cất công chọn cho anh đấy, anh xem có hợp gu không?”
Chưa đến ba phút, Chu Lượng liền gọi điện đến.
Giang Phong một tay lái xe, một tay cầm nghe điện thoại, hắn hỏi: “Anh Lượng, anh xem ảnh chưa?”
Tiếng cười của Chu Lượng truyền đến, anh ta nói: “Giang đại sư, quả nhiên ánh mắt của em không khiến anh thất vọng. Tuy chỉ là bức ảnh sinh hoạt bình thường, người phụ nữ trong ảnh cũng không trang điểm, nhưng bức ảnh mộc mạc thế này lại khiến anh càng xem càng thích. Anh không biết diễn tả cảm giác ấy thế nào nữa, tóm lại rất hợp gu anh.”
Giang Phong cười nói: “Anh Lượng hài lòng thì tốt. Em thân là một ông mai trách nhiệm nên buộc phải nói với anh một tin xấu trước khi giới thiệu chị gái kia.”
Chu Lượng hỏi: “Tin xấu gì?”
Giang Phong nói: “Chị gái trong bức ảnh vì tai nạn nên cả đời không sinh được con nữa. Nếu anh muốn cưới chị ấy làm vợ, anh phải chuẩn bị tinh thần không sinh con.
Thân là người huyện Bách Lương, em cũng hiểu rõ phong tục nơi đây, em mong anh Lương có thể bàn bạc kỹ với gia đình, nếu chấp nhận được thì em sẽ giới thiệu đối phương, đồng thời sắp xếp gặp mặt.”
Chu Lượng trầm ngâm một hồi rồi nói: “Giang đại sự, anh thật ra cũng có con trai rồi nên anh không quan trọng việc có sinh đứa thứ hai hay không, nhưng anh không biết ý ba mẹ mình thế nào, anh phải bàn bạc với họ trước đã.”
Giang Phong nói: “Đây là việc nên làm, dù sao cũng là hôn nhân đại sự, cũng nên xem trọng ý kiến ba mẹ. Vậy anh cứ nói chuyện với ba mẹ trước đi rồi nói lại với em sau.”
Chu Lượng nói: “Được, mai mốt anh gọi điện báo em sau nhé.”
Sau khi cúp máy, Giang Phong tập trung lái xe về nhà ăn cơm.
Bên phía Chu Lượng cứ để anh ấy báo chuyện với ba mẹ trước, xem ý ba Chu mẹ Chu thế nào.
Nếu họ không để ý chuyện của bên nhà gái vậy thì tốt, nhưng nếu để ý, vậy phải xem Chu Lượng có thể thuyết phục ba mẹ mình hay không. Nếu không được, Giang Phong sẽ đích thân ra mặt. Hắn tin rằng với năng lực thần kỳ cùng tài ăn nói của mình, hắn có thể thuyết phục được ba mẹ Chu.
Tóm lại, đây cũng là người có điểm xứng đôi với Chu Lượng cao nhất trong phạm vi mười dặm. Cho dù thế nào cũng phải cố gắng tác hợp bọn họ.
------
Dịch: MBMH Translate
Mắt Đinh Nhã Bình sáng lên, cô nói: “Chuyện chị không thể sinh con thật sự không sao chứ?”
Giang Phong khẳng định nói: “Không sao đâu chị Bình, chị không sinh con cũng được, vì đối phương đã ly hôn và có một con trai, không biết chị Bình có chịu không?”
Đinh Khánh Sinh thở dài, chuyện này cũng coi như không ngoài dự tính.
Đinh Nhã Bình không nói có chịu hay không, cô hỏi: “Tiểu Giang, em nói sơ tình hình của đối phương cho chị được không?”
Xem ra có hi vọng rồi, Giang Phong gật đầu nói: “Đương nhiên được, đối phương là người trấn Thanh Sơn, năm nay ba mươi tuổi, cao một mét bảy ba, em có ảnh chụp anh ấy hai ngày trước, chị Bình có thể xem thử.”
Hắn nói rồi lấy điện thoại ra, mở danh mục ảnh rồi bấm mở ảnh Chu Lượng, sau đó đưa cho Đinh Nhã Bình xem.
Đinh Nhã Bình nhận lấy điện thoại rồi cùng ba mình xem ảnh Chu Lượng.
Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Nhà anh ấy có năm anh chị em, anh ấy là con út, tuy gia cảnh bình thường, nhưng các anh chị lại khá giả nên cũng khá quan tâm cậu em út này.
Công việc của anh ấy là lắp đặt điện nước, nếu chăm chỉ làm việc một tháng cũng kiếm được vài ngàn tệ. Thu nhập như này ở nông thôn cũng không tệ rồi, có thể chăm lo cho gia đình.
Tính cách của anh ấy cũng rất tốt, là một người thật thà chất phác.”
Đinh Nhã Bình liên tục gật đầu, qua bức ảnh cùng lời giới thiệu của ông mai, người này quả thật không tệ. Nhưng người mai mối thường chỉ nói ưu điểm, tình hình cụ thể thế nào thì vẫn phải tìm hiểu thêm mới biết được.
Đinh Khánh Sinh cũng khẽ gật đầu, nếu ông mai trẻ tuổi này nói thật thì đối phương quả thật rất tốt.
Đinh Nhã Bình trả điện thoại cho Giang Phong, cô nói: “Tiểu Giang, người em giới thiệu quả thật rất tốt, nếu đối phương thật sự không chê việc chị không thể sinh con, vậy em sắp xếp cho bọn chị gặp mặt đi.”
Giang Phong nhận lấy điện thoại, cười nói: “Nếu chị Bình đã nói vậy thì lát nữa em sẽ liên lạc với anh ấy rồi nhanh chóng sắp xếp cho hai người xem mắt.”
Hai bên trao đổi phương thức liên lạc, sau khi Giang Phong chụp ảnh Đinh Nhã Bình, hắn liền tạm biệt ra về.
Dù sao Đinh Nhã Bình cũng đồng ý xem mắt, Giang Phong vốn cũng nắm rõ toàn bộ tư liệu hai bên trai gái nên hắn không cần ở lại hỏi này hỏi kia nữa. Hắn tin rằng điểm xứng đôi đạt tám mươi điểm của Chu Lượng và Đinh Nhã Bình,
Cho dù hắn không làm gì, chỉ giới thiệu để hai bên quen biết thì hai người cũng có thể đến với nhau.
Chỉ là hơi tốn thời gian chút thôi.
Thấy Giang Phong đã đi xa, Đinh Khánh Sinh bèn nói: “Tiểu Bình, với điều kiện của nhà chúng ta, thật sự không có sự lựa chọn. Nếu đối phương giống như lời ông mai nói, vậy đó quả thật là một đối tượng tốt.”
Đinh Nhã Bình gật đầu nói: “Ba, con hiểu mà, đây là số mệnh, ba năm nay con cũng nhìn thấu rồi.”
…
Sau khi Giang Phong rời khỏi Đinh gia, hắn liền gửi ảnh Đinh Nhã Bình cho Chu Lượng, sau đó lên giọng nói: “Anh Lượng, đây là đội tượng em cất công chọn cho anh đấy, anh xem có hợp gu không?”
Chưa đến ba phút, Chu Lượng liền gọi điện đến.
Giang Phong một tay lái xe, một tay cầm nghe điện thoại, hắn hỏi: “Anh Lượng, anh xem ảnh chưa?”
Tiếng cười của Chu Lượng truyền đến, anh ta nói: “Giang đại sư, quả nhiên ánh mắt của em không khiến anh thất vọng. Tuy chỉ là bức ảnh sinh hoạt bình thường, người phụ nữ trong ảnh cũng không trang điểm, nhưng bức ảnh mộc mạc thế này lại khiến anh càng xem càng thích. Anh không biết diễn tả cảm giác ấy thế nào nữa, tóm lại rất hợp gu anh.”
Giang Phong cười nói: “Anh Lượng hài lòng thì tốt. Em thân là một ông mai trách nhiệm nên buộc phải nói với anh một tin xấu trước khi giới thiệu chị gái kia.”
Chu Lượng hỏi: “Tin xấu gì?”
Giang Phong nói: “Chị gái trong bức ảnh vì tai nạn nên cả đời không sinh được con nữa. Nếu anh muốn cưới chị ấy làm vợ, anh phải chuẩn bị tinh thần không sinh con.
Thân là người huyện Bách Lương, em cũng hiểu rõ phong tục nơi đây, em mong anh Lương có thể bàn bạc kỹ với gia đình, nếu chấp nhận được thì em sẽ giới thiệu đối phương, đồng thời sắp xếp gặp mặt.”
Chu Lượng trầm ngâm một hồi rồi nói: “Giang đại sự, anh thật ra cũng có con trai rồi nên anh không quan trọng việc có sinh đứa thứ hai hay không, nhưng anh không biết ý ba mẹ mình thế nào, anh phải bàn bạc với họ trước đã.”
Giang Phong nói: “Đây là việc nên làm, dù sao cũng là hôn nhân đại sự, cũng nên xem trọng ý kiến ba mẹ. Vậy anh cứ nói chuyện với ba mẹ trước đi rồi nói lại với em sau.”
Chu Lượng nói: “Được, mai mốt anh gọi điện báo em sau nhé.”
Sau khi cúp máy, Giang Phong tập trung lái xe về nhà ăn cơm.
Bên phía Chu Lượng cứ để anh ấy báo chuyện với ba mẹ trước, xem ý ba Chu mẹ Chu thế nào.
Nếu họ không để ý chuyện của bên nhà gái vậy thì tốt, nhưng nếu để ý, vậy phải xem Chu Lượng có thể thuyết phục ba mẹ mình hay không. Nếu không được, Giang Phong sẽ đích thân ra mặt. Hắn tin rằng với năng lực thần kỳ cùng tài ăn nói của mình, hắn có thể thuyết phục được ba mẹ Chu.
Tóm lại, đây cũng là người có điểm xứng đôi với Chu Lượng cao nhất trong phạm vi mười dặm. Cho dù thế nào cũng phải cố gắng tác hợp bọn họ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.