Quyển 1 - Chương 13: Vào The Mummy, xuyên thành Tần Chuế Ngọc (5)
Nê Đản Hoàng
15/10/2014
Gần, gần, ngày càng gần, bóng ma khổng lồ đập vào mặt, tay Cổ Tiểu ngốc run run. . . Tỉ lệ sinh tồn, quả là. . . quá xa vời. . .
Nửa quỳ xuống đất, tay phải cầm giáo, tay trái cầm súng, nhắm, bắn. . . Viên đạn bay khỏi nòng súng. . . Không trúng. . .
||(▔□▔"), tay Cổ Tiểu Ngốc rất đau, lực nổ súng thật mạnh.
Súng APS5.66 mm dưới nước là súng không nòng xoắn, theo hành trình tự động của pít tông, đầu chốt khóa lại, lẫy chọn chế độ bắn được kích hoạt. Cung đạn làm bằng plastic bắn được 26 phát, báng súng vào vị trí nhắm, bắn ra liên tục, có khóa bảo hiểm. Khi bắn phóng ra đạn thép MPS 5.66 mm. (cảm tạ bách khoa)
Tầm bắn: trên bờ - 100 mét.
Dưới nước 5 mét - 30 mét.
Dưới nước 20 mét - 20 mét.
Dưới nước 40 mét - 11 mét.
Về phần tầm bắn ở vị trí của Cổ Tiểu Ngốc lúc này. . . Chỉ có thể nói, đó là một con số làm người ta rơi lệ.
Tiếp tục bắn, may mà bát kỳ đại xà có thể tích khổng lồ, bắn bừa cũng có thể trúng, đáng tiếc là dù bắn trúng cũng không phá được phòng ngự của nó. Nhưng rõ ràng bát kỳ đại xà không kiên nhẫn để viên đạn gãi ngứa cho nó, nó há mồm, bắn ra một tia chớp.
'A a, nước dẫn điện a, chết ta rồi. . .’⊙﹏⊙∥ Cổ Tiểu Ngốc khóc không ra nước mắt.
'A, vậy mà không có việc gì. . . Thì ra đồ lặn của ta cách điện!' ’( ̄ 口  ̄)! ! Còn không để Cổ Tiểu Ngốc sống sót sau tai nạn thở một cái, bóng ma tử vong lớn hơn phủ lên, Cổ Tiểu Ngốc đã vào trong phạm vi đại xà duỗi đầu ra là có thể cắn được.
'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Cổ Tiểu Ngốc không ngừng tự hỏi.
'Vũ khí gây thương tích không lớn, xem ra chỉ có thể không ngừng công kích cùng một điểm, hoặc là công kích điểm yếu của nó, điểm yếu của rắn. . . Bảy tấc [1]? (Con rắn lớn như vậy, có khi còn chưa chạy đến chỗ kia đã bị cắn chết.) Mắt rắn? Được, chỉ có thể đợi lúc nó cúi đầu thì phóng giáo.'
[1] Đập rắn đập bảy tấc làm xương cột sống của nó bị thương thì thần kinh trung ương và đường lưu thông với các bộ phận khác của thân thể đều bị đứt.
Cổ Tiểu Ngốc hạ quyết tâm gập đùi phải, chống chân trái, nâng giáo lên 45 độ, dùng mười hai phần tinh thần, chăm chú quan sát hướng đi của hai đầu rắn.
Đi tới rồi! Nhảy lùi lại, bắn, viên đạn xẹt qua miệng rắn hổ mang. Bắn không ngừng, không bắn trúng mắt nó nhưng đã hết đạn, cô bỗng nhớ tới cây súng vô hạn đạn thân yêu. . .
Hai đầu một trước một sau đánh úp lại, Cổ Tiểu Ngốc nghiêng người, nguy hiểm né được. Lấy băng đạn, còn chưa lắp vào, hai cái đầu đồng thời chuyển hướng, nhanh chóng cắn tới, cho dù nhảy ra hướng nào cũng không kịp, vì thế, Cổ Tiểu Ngốc bổ nhào, bò về chỗ bên cạnh. . . Bị bình dưỡng khí đè lên thật đau. . . O(┬﹏┬)O Cuối cùng cũng lắp được đạn vào.
Đại xà vươn cổ, há mồm hút nước, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy mình bị kéo vào trong miệng nó. Rút giáo sau lưng ra, đâm, hu hu, lực không đủ mạnh, không đâm sâu được, thật vô dụng. Rút ra, nhắm khe đá, hung hăng cắm vào, ha ~ cố định lại được rồi.
Một tay cầm giáo, xoay người, một tay giơ súng nhắm vào cái mồm to như bồn máu kia, bắn! Đại xà khép miệng lại, vung đầu rồi đột ngột cắn đến, viên đạn bắn tới rồi nhanh chóng hao hết, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy cổ tay phải rất đau, có lẽ vì không chịu nổi sức giật mà trật khớp, thậm chí có thể gãy xương, thật là sự cố ngoài dự đoán!
'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Hai cái đầu cực lớn đánh tới, 'Khoảng cách quá gần, trốn không được, nếu bây giờ ta quỳ xuống đất xin tha thứ, nó có tha cho ta hay không? (T_T) Không, đại trượng phu thà chết đứng cũng không sống quỳ!' (Này này, lạc đề rồi!)
Đã trốn không thoát thì nhảy vào miệng nó là được, Cổ Tiểu Ngốc rút giáo thép ra, không thể để hai cái đầu đồng thời tiến tới, bát kỳ đại xà biến thái kia thích phân thây, tốc độ hiện tại của mình bây giờ chắc chắn sẽ không kịp. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Cổ Tiểu Ngốc đâm vào bình dưỡng khí sau lưng mình một cái, bọt khí trào ra tạo thành máy gia tốc loại tốt, Cổ Tiểu Ngốc phối hợp bật nhảy, cô giống như tên rời cung, trong nháy mắt nhảy vào cái mồm to của rắn hổ mang, ra sức cắm giáo xuống dưới, 'Báo thù, thật thích.' chống miệng rắn, lại giẫm, tiến vào yết hầu của nó.
'Sớm biết rằng thế nào cũng phải vào, lúc trước nó định hút ta vào, ta giãy dụa làm gì a?' Vừa trình diễn một màn sinh tử nhàm trán vô nghĩa, Cổ Tiểu Ngốc phỉ nhổ.
Dịch tiêu hóa của con rắn này thật khủng bố, có khi mình chỉ có thể chống đỡ trong vòng một giờ, không thể dùng súng, bằng không tay trái cũng hỏng. Ha ha, ta không cần súng, ta dùng bom!
Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, dè dặt cố định ở hàm trên của đại xà, dùng một cái dây nhỏ thật dài, một đầu lắp chốt vào, một đầu cầm trong tay, sau đó sử dụng bọt khí còn lại, nhanh chóng phóng vào bên trong đại xà, vừa vọt vào đường tiêu hóa, đại xà giãy dụa, chốt bị rút ra. Theo lý thuyết, Cổ Tiểu Ngốc hẳn là ở trong khoảng cách an toàn, đáng tiếc, Cổ Tiểu Ngốc xem nhẹ một việc. . . Bình dưỡng khí tới gần nguồn nhiệt cực nóng sẽ nổ mạnh, "Oành" Cổ Tiểu ngốc giống như mảnh nhỏ của bình dưỡng khí, bắn nhanh vào đường tiêu hóa của bát kỳ đại xà. Cả lưng cô đã máu thịt mơ hồ, đã thế còn tản ra mùi thịt nướng, nếu không phải trước đó đã cởi mấy bình dưỡng khí ra, Cổ Tiểu Ngốc sẽ chết ngay lập tức. (╮(╯◇╰)╭, cho nên nói, kết cục của việc học dốt vật lý thật là thảm thiết, cụ thể tham khảo hiện trạng của Cổ Tiểu Ngốc.)
Đại xà giãy dụa kịch liệt, Cổ Tiểu Ngốc trong con đường tiêu hóa xóc nảy phập phồng, va đập linh tinh, dịch tiêu hóa có thể so với axit sunfuric rửa sạch lưng của cô. Đau quá. . . Giống như xé từng miếng da xuống; choáng váng. . . Giống như bị ném vào trục lăn máy giặt; đau. . . Giống như bẻ gãy xương cốt toàn thân. Cổ Tiểu Ngốc hận không thể ngất đi ngay lập tức, nhưng cô không thể hôn mê, nếu không nhất định phải chết.
Cổ Tiểu Ngốc cố gắng tỉnh táo, gian nan đổi bộ đồ lặn khác. Cô lấy ra một thanh kiếm, dùng băng vải quấn vào tay phải lẫn tay trái.
Dùng dịch tiêu hóa tắm rửa cho ta, cũng đùng trách ta dùng chút chất lỏng để trung hòa. Hai tay vung mạnh, thân thể rắn bị mở ra, máu tươi tuôn ra, chất lỏng đỏ tươi vây quanh Cổ Tiểu ngốc. Cổ Tiểu ngốc vừa mổ bụng giải phẫu cho bát kỳ đại xà, vừa thẳng tiến về bên trong nó. Đại xà vẫn còn một cái đầu, phải tiến vào trong một cái đầu khác để nó chết hoàn toàn, bằng không chờ nó đến được chỗ xú hòa thượng thì chết chính là mình.
Cuối cùng cũng đến chỗ giao hai đầu, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy hai tay bủn rủn không chịu được, dường như không thể động đậy, kiếm cũng đã bị ăn mòn thành gậy sắt rồi. Dịch tiêu hóa lúc trước dính vào thân thể ăn mòn đồ lặn, không biết bình dưỡng khí khi nào thì bị ăn mòn. Tình thế vô cùng gay go. . . Xem ra không kịp đến cái đầu khác được rồi, làm nổ phần giữa của rắn hổ mang, có lẽ nó cũng không sống được.
Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, đặt ở chỗ giao nhau, bỏ bình dưỡng khí xuống, nhanh chóng rút lui, "Oanh oanh oanh. . ." Đặt bom cùng một chỗ, uy lực kia không chỉ đơn giản là 1 + 1 = 2 mà là bay lên gấp nhiều lần. Đối với Cổ Tiểu Ngốc không tính toán kĩ càng, hoặc là nói Cổ Tiểu Ngốc không có sức chạy xa, lại bị nổ bay. (Đã bảo mi phải học giỏi vật lý, sao mi lại không nghe? Xem đi, lại bị nổ bay rồi. ┐(—__—)┌)
Cuối cùng bát kỳ đại xà bị xử lý, Cổ Tiểu Ngốc cũng nửa chết nửa sống. Lũ cá hung mãnh bị mùi máu tươi nồng nặc hấp dẫn, ào ào tụ về bên này. Chẳng lẽ kết cục của ta cũng giống như Liam sao? Không muốn a!
Cổ Tiểu Ngốc dùng chút lực lượng cuối cùng, thay bình dưỡng khí, lấy ra một cái tủ lạnh lớn rồi nằm vào, đóng cửa cho kĩ rồi hôn mê. Về phần có thể chống đỡ được cho đến khi phim kinh dị kết thúc hay không. Liền xem tâm tình của mẹ ruột.
Chuyện mà Cổ Tiểu Ngốc không biết:
1, Shiva Gandina tức giận bằng mọi giá xuống nước xử lý cô, nhưng bởi vì bố cục của Sở Hiên, không thể không đuổi tới chỗ Imhotep để cứu nguy.
2, Sở Hiên nói tin tức Cô Tiểu Ngốc đưa ra cho Tiêu Hồng Luật, hợp tác với Tiêu Hồng Luật để mượn thế lực của người áo đen.
3, Sở Hiên nổ chết người Mỹ, thực lực của Imhotep giảm xuống, bị tạc thương, Trịnh Xá phẫn nộ bảo Sở Hiên máu lạnh. Triệu Anh Không bất mãn sự ngây thơ của Trịnh Xá, rời đi cùng Sở Hiên, tìm được phục sinh chân kinh.
4, Zero bởi vì không bị Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng trong nguyên tác làm ảnh hưởng, thuận lợi đánh chết tên Than Đen (kẻ dùng đao cong) và Tuyết Nại (tinh thần lực của Ấn Châu đội), vẫn chưa chết.
5, Trịnh Xá giết chết tiểu hòa thượng, bị trọng thương. Tiêu Hồng Luật hòa giải với bác sĩ tóc vàng Aladas.
6, Imhotep bị Sở Hiên mai táng.
7, Chiến đấu kết thúc, Ấn Châu đội chỉ có bác sĩ tóc vàng Aladas còn sống. Sở Hiên thu hoạch lớn.
Nửa quỳ xuống đất, tay phải cầm giáo, tay trái cầm súng, nhắm, bắn. . . Viên đạn bay khỏi nòng súng. . . Không trúng. . .
||(▔□▔"), tay Cổ Tiểu Ngốc rất đau, lực nổ súng thật mạnh.
Súng APS5.66 mm dưới nước là súng không nòng xoắn, theo hành trình tự động của pít tông, đầu chốt khóa lại, lẫy chọn chế độ bắn được kích hoạt. Cung đạn làm bằng plastic bắn được 26 phát, báng súng vào vị trí nhắm, bắn ra liên tục, có khóa bảo hiểm. Khi bắn phóng ra đạn thép MPS 5.66 mm. (cảm tạ bách khoa)
Tầm bắn: trên bờ - 100 mét.
Dưới nước 5 mét - 30 mét.
Dưới nước 20 mét - 20 mét.
Dưới nước 40 mét - 11 mét.
Về phần tầm bắn ở vị trí của Cổ Tiểu Ngốc lúc này. . . Chỉ có thể nói, đó là một con số làm người ta rơi lệ.
Tiếp tục bắn, may mà bát kỳ đại xà có thể tích khổng lồ, bắn bừa cũng có thể trúng, đáng tiếc là dù bắn trúng cũng không phá được phòng ngự của nó. Nhưng rõ ràng bát kỳ đại xà không kiên nhẫn để viên đạn gãi ngứa cho nó, nó há mồm, bắn ra một tia chớp.
'A a, nước dẫn điện a, chết ta rồi. . .’⊙﹏⊙∥ Cổ Tiểu Ngốc khóc không ra nước mắt.
'A, vậy mà không có việc gì. . . Thì ra đồ lặn của ta cách điện!' ’( ̄ 口  ̄)! ! Còn không để Cổ Tiểu Ngốc sống sót sau tai nạn thở một cái, bóng ma tử vong lớn hơn phủ lên, Cổ Tiểu Ngốc đã vào trong phạm vi đại xà duỗi đầu ra là có thể cắn được.
'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Cổ Tiểu Ngốc không ngừng tự hỏi.
'Vũ khí gây thương tích không lớn, xem ra chỉ có thể không ngừng công kích cùng một điểm, hoặc là công kích điểm yếu của nó, điểm yếu của rắn. . . Bảy tấc [1]? (Con rắn lớn như vậy, có khi còn chưa chạy đến chỗ kia đã bị cắn chết.) Mắt rắn? Được, chỉ có thể đợi lúc nó cúi đầu thì phóng giáo.'
[1] Đập rắn đập bảy tấc làm xương cột sống của nó bị thương thì thần kinh trung ương và đường lưu thông với các bộ phận khác của thân thể đều bị đứt.
Cổ Tiểu Ngốc hạ quyết tâm gập đùi phải, chống chân trái, nâng giáo lên 45 độ, dùng mười hai phần tinh thần, chăm chú quan sát hướng đi của hai đầu rắn.
Đi tới rồi! Nhảy lùi lại, bắn, viên đạn xẹt qua miệng rắn hổ mang. Bắn không ngừng, không bắn trúng mắt nó nhưng đã hết đạn, cô bỗng nhớ tới cây súng vô hạn đạn thân yêu. . .
Hai đầu một trước một sau đánh úp lại, Cổ Tiểu Ngốc nghiêng người, nguy hiểm né được. Lấy băng đạn, còn chưa lắp vào, hai cái đầu đồng thời chuyển hướng, nhanh chóng cắn tới, cho dù nhảy ra hướng nào cũng không kịp, vì thế, Cổ Tiểu Ngốc bổ nhào, bò về chỗ bên cạnh. . . Bị bình dưỡng khí đè lên thật đau. . . O(┬﹏┬)O Cuối cùng cũng lắp được đạn vào.
Đại xà vươn cổ, há mồm hút nước, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy mình bị kéo vào trong miệng nó. Rút giáo sau lưng ra, đâm, hu hu, lực không đủ mạnh, không đâm sâu được, thật vô dụng. Rút ra, nhắm khe đá, hung hăng cắm vào, ha ~ cố định lại được rồi.
Một tay cầm giáo, xoay người, một tay giơ súng nhắm vào cái mồm to như bồn máu kia, bắn! Đại xà khép miệng lại, vung đầu rồi đột ngột cắn đến, viên đạn bắn tới rồi nhanh chóng hao hết, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy cổ tay phải rất đau, có lẽ vì không chịu nổi sức giật mà trật khớp, thậm chí có thể gãy xương, thật là sự cố ngoài dự đoán!
'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Hai cái đầu cực lớn đánh tới, 'Khoảng cách quá gần, trốn không được, nếu bây giờ ta quỳ xuống đất xin tha thứ, nó có tha cho ta hay không? (T_T) Không, đại trượng phu thà chết đứng cũng không sống quỳ!' (Này này, lạc đề rồi!)
Đã trốn không thoát thì nhảy vào miệng nó là được, Cổ Tiểu Ngốc rút giáo thép ra, không thể để hai cái đầu đồng thời tiến tới, bát kỳ đại xà biến thái kia thích phân thây, tốc độ hiện tại của mình bây giờ chắc chắn sẽ không kịp. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Cổ Tiểu Ngốc đâm vào bình dưỡng khí sau lưng mình một cái, bọt khí trào ra tạo thành máy gia tốc loại tốt, Cổ Tiểu Ngốc phối hợp bật nhảy, cô giống như tên rời cung, trong nháy mắt nhảy vào cái mồm to của rắn hổ mang, ra sức cắm giáo xuống dưới, 'Báo thù, thật thích.' chống miệng rắn, lại giẫm, tiến vào yết hầu của nó.
'Sớm biết rằng thế nào cũng phải vào, lúc trước nó định hút ta vào, ta giãy dụa làm gì a?' Vừa trình diễn một màn sinh tử nhàm trán vô nghĩa, Cổ Tiểu Ngốc phỉ nhổ.
Dịch tiêu hóa của con rắn này thật khủng bố, có khi mình chỉ có thể chống đỡ trong vòng một giờ, không thể dùng súng, bằng không tay trái cũng hỏng. Ha ha, ta không cần súng, ta dùng bom!
Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, dè dặt cố định ở hàm trên của đại xà, dùng một cái dây nhỏ thật dài, một đầu lắp chốt vào, một đầu cầm trong tay, sau đó sử dụng bọt khí còn lại, nhanh chóng phóng vào bên trong đại xà, vừa vọt vào đường tiêu hóa, đại xà giãy dụa, chốt bị rút ra. Theo lý thuyết, Cổ Tiểu Ngốc hẳn là ở trong khoảng cách an toàn, đáng tiếc, Cổ Tiểu Ngốc xem nhẹ một việc. . . Bình dưỡng khí tới gần nguồn nhiệt cực nóng sẽ nổ mạnh, "Oành" Cổ Tiểu ngốc giống như mảnh nhỏ của bình dưỡng khí, bắn nhanh vào đường tiêu hóa của bát kỳ đại xà. Cả lưng cô đã máu thịt mơ hồ, đã thế còn tản ra mùi thịt nướng, nếu không phải trước đó đã cởi mấy bình dưỡng khí ra, Cổ Tiểu Ngốc sẽ chết ngay lập tức. (╮(╯◇╰)╭, cho nên nói, kết cục của việc học dốt vật lý thật là thảm thiết, cụ thể tham khảo hiện trạng của Cổ Tiểu Ngốc.)
Đại xà giãy dụa kịch liệt, Cổ Tiểu Ngốc trong con đường tiêu hóa xóc nảy phập phồng, va đập linh tinh, dịch tiêu hóa có thể so với axit sunfuric rửa sạch lưng của cô. Đau quá. . . Giống như xé từng miếng da xuống; choáng váng. . . Giống như bị ném vào trục lăn máy giặt; đau. . . Giống như bẻ gãy xương cốt toàn thân. Cổ Tiểu Ngốc hận không thể ngất đi ngay lập tức, nhưng cô không thể hôn mê, nếu không nhất định phải chết.
Cổ Tiểu Ngốc cố gắng tỉnh táo, gian nan đổi bộ đồ lặn khác. Cô lấy ra một thanh kiếm, dùng băng vải quấn vào tay phải lẫn tay trái.
Dùng dịch tiêu hóa tắm rửa cho ta, cũng đùng trách ta dùng chút chất lỏng để trung hòa. Hai tay vung mạnh, thân thể rắn bị mở ra, máu tươi tuôn ra, chất lỏng đỏ tươi vây quanh Cổ Tiểu ngốc. Cổ Tiểu ngốc vừa mổ bụng giải phẫu cho bát kỳ đại xà, vừa thẳng tiến về bên trong nó. Đại xà vẫn còn một cái đầu, phải tiến vào trong một cái đầu khác để nó chết hoàn toàn, bằng không chờ nó đến được chỗ xú hòa thượng thì chết chính là mình.
Cuối cùng cũng đến chỗ giao hai đầu, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy hai tay bủn rủn không chịu được, dường như không thể động đậy, kiếm cũng đã bị ăn mòn thành gậy sắt rồi. Dịch tiêu hóa lúc trước dính vào thân thể ăn mòn đồ lặn, không biết bình dưỡng khí khi nào thì bị ăn mòn. Tình thế vô cùng gay go. . . Xem ra không kịp đến cái đầu khác được rồi, làm nổ phần giữa của rắn hổ mang, có lẽ nó cũng không sống được.
Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, đặt ở chỗ giao nhau, bỏ bình dưỡng khí xuống, nhanh chóng rút lui, "Oanh oanh oanh. . ." Đặt bom cùng một chỗ, uy lực kia không chỉ đơn giản là 1 + 1 = 2 mà là bay lên gấp nhiều lần. Đối với Cổ Tiểu Ngốc không tính toán kĩ càng, hoặc là nói Cổ Tiểu Ngốc không có sức chạy xa, lại bị nổ bay. (Đã bảo mi phải học giỏi vật lý, sao mi lại không nghe? Xem đi, lại bị nổ bay rồi. ┐(—__—)┌)
Cuối cùng bát kỳ đại xà bị xử lý, Cổ Tiểu Ngốc cũng nửa chết nửa sống. Lũ cá hung mãnh bị mùi máu tươi nồng nặc hấp dẫn, ào ào tụ về bên này. Chẳng lẽ kết cục của ta cũng giống như Liam sao? Không muốn a!
Cổ Tiểu Ngốc dùng chút lực lượng cuối cùng, thay bình dưỡng khí, lấy ra một cái tủ lạnh lớn rồi nằm vào, đóng cửa cho kĩ rồi hôn mê. Về phần có thể chống đỡ được cho đến khi phim kinh dị kết thúc hay không. Liền xem tâm tình của mẹ ruột.
Chuyện mà Cổ Tiểu Ngốc không biết:
1, Shiva Gandina tức giận bằng mọi giá xuống nước xử lý cô, nhưng bởi vì bố cục của Sở Hiên, không thể không đuổi tới chỗ Imhotep để cứu nguy.
2, Sở Hiên nói tin tức Cô Tiểu Ngốc đưa ra cho Tiêu Hồng Luật, hợp tác với Tiêu Hồng Luật để mượn thế lực của người áo đen.
3, Sở Hiên nổ chết người Mỹ, thực lực của Imhotep giảm xuống, bị tạc thương, Trịnh Xá phẫn nộ bảo Sở Hiên máu lạnh. Triệu Anh Không bất mãn sự ngây thơ của Trịnh Xá, rời đi cùng Sở Hiên, tìm được phục sinh chân kinh.
4, Zero bởi vì không bị Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng trong nguyên tác làm ảnh hưởng, thuận lợi đánh chết tên Than Đen (kẻ dùng đao cong) và Tuyết Nại (tinh thần lực của Ấn Châu đội), vẫn chưa chết.
5, Trịnh Xá giết chết tiểu hòa thượng, bị trọng thương. Tiêu Hồng Luật hòa giải với bác sĩ tóc vàng Aladas.
6, Imhotep bị Sở Hiên mai táng.
7, Chiến đấu kết thúc, Ấn Châu đội chỉ có bác sĩ tóc vàng Aladas còn sống. Sở Hiên thu hoạch lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.