Chương 17
Nguyễn Thu Hương
05/08/2020
Con Vy giật mình, từ từ quay đầu lại, nhìn thấy Ông Thắng đứng đằng sau. Một sự sợ hãi ngập tràn trong đôi mắt nó, nó hướng Ông Thắng lắp bắp:
" Không ạ, con...con định vào xem mẹ có trong phòng không."
Ông Thắng liếc nó một cái, lạnh giọng quát:
" Ra ngoài."
Con Vy sợ hãi, cun cút chạy lên thẳng phòng. Nó đặt một tay lên ngực thở dốc. Gương mặt doạ người của Ông Thắng ban nãy, thật sự làm nó sợ muốn chết.
" Uống đi, cạn hết nhé."
Những tiếng ho rèo vang lên. Con Tâm bạn con Vân lên tiếng:
" Về mà không báo ai, quên hết bạn bè rồi đấy."
" Ai quên, mới về nên bận nhiều thứ thôi."
Con Tâm như nhớ ra điều gì đó, liền ôm lấy bả vai Vân:
" Tao giới thiệu cho mày ông anh này. Ngon cực luôn."
Vân khẽ " Hừ" một tiếng: " Tao chỉ thích anh Nam thôi."
" Mày vẫn còn yêu ông ý à? Nghe con Vy bảo ông ý lấy vợ rồi mà."
" Có vợ thì làm sao? Tao đã thích thì tao sẽ cướp."
" Mày quyết định chưa?"
" Rồi."
" Thế cướp được chưa?" Con Tâm cười mỉm nói.
" Mẹ kiếp, chẳng hiểu ông Nam bị sao ý. Tao làm thư kí cho ông ý hai tháng nay rồi. Nhiều lần ăn mặc gợi cảm, rồi cố tình xảy ra va chạm, vậy mà ông ý vẫn hờ hững như không."
Con Tâm ghé sát tai Vân nói nhỏ điều gì đó, Vân quay sang nhìn nó nghi hoặc:
" Được không?"
" Được, nhiều người đã thành công rồi."
" Mày có muốn thử không?"
Vân nhìn con Tâm gật đầu chắc nịch: " Có."
" Đi với tao đến một chỗ."
Vân theo con Tâm ra ngoài, lái xe đến một Thành phố khác. Sau hơn hai tiếng lái xe, cuối cùng xe cũng dừng lại trước một ngõ nhỏ.
" Mày đừng nói là đi vào trong cái ngõ bé tí này nha." Vân nhìn con Tâm ngạc nhiên hỏi.
" Đúng vậy. Đi theo tao."
Con Tâm kéo tay Vân đi sâu vào bên trong ngõ nhỏ, luồn lách qua vài cái ngách nhỏ nữa, cuối cùng thì dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ.
Vân chăm chú nhìn xung quanh ngôi nhà, hai bên cổng được trồng hai cây bách rất to. Xung quanh không có nhà nào ở gần, giống như một ngôi nhà hoàn toàn biệt lập với những ngôi nhà khác.
Con Tâm kéo tay Vân đi vào bên trong. Từ ngoài cổng đi vào là hai hàng liễu kéo dài vào tận trong sân nhà. Sống lưng Vân đột nhiên lạnh toát, một cảm giác ghê rợn, rùng mình xuất hiện trong đầu nó. Nó quay sang tóm chặt tay con Tâm.
" Sao tao cứ có cảm giác ghê ghê mày ạ. Hay đi về đi."
" Sợ gì, lần đầu tao đến cũng thấy ghê ghê vậy đó. Không sao đâu."
Con Tâm trấn an Vân, rồi kéo tay Vân đi thẳng vào bên trong. Đứng trước cánh cửa gỗ cũ kĩ, vài tiếng gõ cửa vang lên, bên trong liền truyền ra một giọng nói khàn khàn:
" Ai đấy."
" Là con ạ. Số 1205 ạ."
Con Tâm hướng phía cửa cúi đầu nói. Số 1205 là biểu hiện cho thứ tự những người đến đây. Nghe thấy con Tâm đọc số xong, một lần nữa giọng nói khàn đặc kia vang lên:
" Vào đi."
Con Tâm mở cửa bước vào, tiếng cửa kêu " Cót két" khiến cho Vân giật mình. Đến khi vào bên trong, xuất hiện trước mắt Vân là một người đàn ông tóc dài, xoã xuống, làn da đen bánh mật, trên mặt còn xuất hiện rất nhiều tàn nhang.
Con Tâm cúi đầu chào:
" Chào thầy, hôm nay con đưa bạn con đến ạ."
" Có việc gì?"
Chưa để Vân lên tiếng, con Tâm liền nói ngay:
" Bạn con muốn làm bùa yêu ạ."
Ông Thầy nghe xong liếc mắt về phía Vân đang ngồi:
" Cô muốn làm bùa yêu?"
" Vâng ạ."
" Muốn làm loại nào, yêu một thời gian, hay lâu dài.?"
" Dạ, yêu lâu dài ạ."
" Loại đó, nhiều tiền đấy."
" Vâng ạ."
" Cho tôi tấm ảnh của cậu ta, có được sợi tóc thì càng tốt."
" Ảnh thì con có, nhưng tóc thì chưa ạ?"
Vân nói rồi đưa tấm ảnh của Nam cho thầy xem. Ông thầy nhìn ảnh một lúc, sau đó chậm rãi nói:
" Người này đã có gia đình?"
" Đúng vậy. Nhưng con yêu người này, muốn lấy người này làm chồng. Xin thầy giúp con."
" Được rồi, cô về đi. Mai mang theo sợi tóc cậu ta đến đây, tôi giúp cô làm bùa yêu."
" Vâng, con cảm ơn thầy."
Vân cúi đầu chào thầy rồi cùng con Tâm ra về. Trên đường về, Vân nghi hoặc hỏi:
" Được không mày, tao không tiếc tiền đâu, chỉ sợ lại không được thôi."
" Yên tâm, thầy giỏi lắm. Nhiều bọn đến đây làm bùa rồi. Yên tâm, ông nào đã dính bùa thì có yêu vợ đến mấy cũng bỏ vợ."
" Thật không?" Vân nghi ngờ hỏi.
" Thật, mày không thấy tao có cái mã số đấy à, tao trước cũng dùng bùa yêu với ông Dũng mà. Một thời gian sau bỏ cả vợ, có dứt ra nổi tao đâu. Tao xin gì cũng phải cho đấy thôi."
" Ừ. Tao chỉ mong anh Nam yêu tao nhiều thôi."
" Chắc chắn rồi. Thầy này cực kì giỏi. Mai mày làm theo lời thầy dặn, vài hôm là bắt đầu thấy hiệu quả rồi."
Vân gật đầu với con Tâm rồi lái xe về công ty, bằng mọi cách nó phải lấy được một sợi tóc của anh.
Tuyết vẫn đều đặn chăm chỉ đi học, ngoài đi học cô còn đi làm thêm để có thêm chút tiền. Bà Hoa cũng không quá khó chịu và hạch sách cô như trước nữa. Cuộc sống của cô ở nhà trở lên êm đềm hơn.
Cô làm thêm ở siêu thị, làm ca chiều nên chỉ năm giờ chiều là đã được về. Đang ngồi ăn với con Nga, đột nhiên từ dưới bụng cô trào lên một thứ chất lỏng, khiến cho cô vô cùng khó chịu.
Tuyết chạy vội vào nhà vệ sinh nôn khan. Con Nga thấy vậy cũng chạy theo. Nó đứng bên cạnh vỗ vai cô, nghi ngờ hỏi:
" Mày lại có à?"
" Không ạ, con...con định vào xem mẹ có trong phòng không."
Ông Thắng liếc nó một cái, lạnh giọng quát:
" Ra ngoài."
Con Vy sợ hãi, cun cút chạy lên thẳng phòng. Nó đặt một tay lên ngực thở dốc. Gương mặt doạ người của Ông Thắng ban nãy, thật sự làm nó sợ muốn chết.
" Uống đi, cạn hết nhé."
Những tiếng ho rèo vang lên. Con Tâm bạn con Vân lên tiếng:
" Về mà không báo ai, quên hết bạn bè rồi đấy."
" Ai quên, mới về nên bận nhiều thứ thôi."
Con Tâm như nhớ ra điều gì đó, liền ôm lấy bả vai Vân:
" Tao giới thiệu cho mày ông anh này. Ngon cực luôn."
Vân khẽ " Hừ" một tiếng: " Tao chỉ thích anh Nam thôi."
" Mày vẫn còn yêu ông ý à? Nghe con Vy bảo ông ý lấy vợ rồi mà."
" Có vợ thì làm sao? Tao đã thích thì tao sẽ cướp."
" Mày quyết định chưa?"
" Rồi."
" Thế cướp được chưa?" Con Tâm cười mỉm nói.
" Mẹ kiếp, chẳng hiểu ông Nam bị sao ý. Tao làm thư kí cho ông ý hai tháng nay rồi. Nhiều lần ăn mặc gợi cảm, rồi cố tình xảy ra va chạm, vậy mà ông ý vẫn hờ hững như không."
Con Tâm ghé sát tai Vân nói nhỏ điều gì đó, Vân quay sang nhìn nó nghi hoặc:
" Được không?"
" Được, nhiều người đã thành công rồi."
" Mày có muốn thử không?"
Vân nhìn con Tâm gật đầu chắc nịch: " Có."
" Đi với tao đến một chỗ."
Vân theo con Tâm ra ngoài, lái xe đến một Thành phố khác. Sau hơn hai tiếng lái xe, cuối cùng xe cũng dừng lại trước một ngõ nhỏ.
" Mày đừng nói là đi vào trong cái ngõ bé tí này nha." Vân nhìn con Tâm ngạc nhiên hỏi.
" Đúng vậy. Đi theo tao."
Con Tâm kéo tay Vân đi sâu vào bên trong ngõ nhỏ, luồn lách qua vài cái ngách nhỏ nữa, cuối cùng thì dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ.
Vân chăm chú nhìn xung quanh ngôi nhà, hai bên cổng được trồng hai cây bách rất to. Xung quanh không có nhà nào ở gần, giống như một ngôi nhà hoàn toàn biệt lập với những ngôi nhà khác.
Con Tâm kéo tay Vân đi vào bên trong. Từ ngoài cổng đi vào là hai hàng liễu kéo dài vào tận trong sân nhà. Sống lưng Vân đột nhiên lạnh toát, một cảm giác ghê rợn, rùng mình xuất hiện trong đầu nó. Nó quay sang tóm chặt tay con Tâm.
" Sao tao cứ có cảm giác ghê ghê mày ạ. Hay đi về đi."
" Sợ gì, lần đầu tao đến cũng thấy ghê ghê vậy đó. Không sao đâu."
Con Tâm trấn an Vân, rồi kéo tay Vân đi thẳng vào bên trong. Đứng trước cánh cửa gỗ cũ kĩ, vài tiếng gõ cửa vang lên, bên trong liền truyền ra một giọng nói khàn khàn:
" Ai đấy."
" Là con ạ. Số 1205 ạ."
Con Tâm hướng phía cửa cúi đầu nói. Số 1205 là biểu hiện cho thứ tự những người đến đây. Nghe thấy con Tâm đọc số xong, một lần nữa giọng nói khàn đặc kia vang lên:
" Vào đi."
Con Tâm mở cửa bước vào, tiếng cửa kêu " Cót két" khiến cho Vân giật mình. Đến khi vào bên trong, xuất hiện trước mắt Vân là một người đàn ông tóc dài, xoã xuống, làn da đen bánh mật, trên mặt còn xuất hiện rất nhiều tàn nhang.
Con Tâm cúi đầu chào:
" Chào thầy, hôm nay con đưa bạn con đến ạ."
" Có việc gì?"
Chưa để Vân lên tiếng, con Tâm liền nói ngay:
" Bạn con muốn làm bùa yêu ạ."
Ông Thầy nghe xong liếc mắt về phía Vân đang ngồi:
" Cô muốn làm bùa yêu?"
" Vâng ạ."
" Muốn làm loại nào, yêu một thời gian, hay lâu dài.?"
" Dạ, yêu lâu dài ạ."
" Loại đó, nhiều tiền đấy."
" Vâng ạ."
" Cho tôi tấm ảnh của cậu ta, có được sợi tóc thì càng tốt."
" Ảnh thì con có, nhưng tóc thì chưa ạ?"
Vân nói rồi đưa tấm ảnh của Nam cho thầy xem. Ông thầy nhìn ảnh một lúc, sau đó chậm rãi nói:
" Người này đã có gia đình?"
" Đúng vậy. Nhưng con yêu người này, muốn lấy người này làm chồng. Xin thầy giúp con."
" Được rồi, cô về đi. Mai mang theo sợi tóc cậu ta đến đây, tôi giúp cô làm bùa yêu."
" Vâng, con cảm ơn thầy."
Vân cúi đầu chào thầy rồi cùng con Tâm ra về. Trên đường về, Vân nghi hoặc hỏi:
" Được không mày, tao không tiếc tiền đâu, chỉ sợ lại không được thôi."
" Yên tâm, thầy giỏi lắm. Nhiều bọn đến đây làm bùa rồi. Yên tâm, ông nào đã dính bùa thì có yêu vợ đến mấy cũng bỏ vợ."
" Thật không?" Vân nghi ngờ hỏi.
" Thật, mày không thấy tao có cái mã số đấy à, tao trước cũng dùng bùa yêu với ông Dũng mà. Một thời gian sau bỏ cả vợ, có dứt ra nổi tao đâu. Tao xin gì cũng phải cho đấy thôi."
" Ừ. Tao chỉ mong anh Nam yêu tao nhiều thôi."
" Chắc chắn rồi. Thầy này cực kì giỏi. Mai mày làm theo lời thầy dặn, vài hôm là bắt đầu thấy hiệu quả rồi."
Vân gật đầu với con Tâm rồi lái xe về công ty, bằng mọi cách nó phải lấy được một sợi tóc của anh.
Tuyết vẫn đều đặn chăm chỉ đi học, ngoài đi học cô còn đi làm thêm để có thêm chút tiền. Bà Hoa cũng không quá khó chịu và hạch sách cô như trước nữa. Cuộc sống của cô ở nhà trở lên êm đềm hơn.
Cô làm thêm ở siêu thị, làm ca chiều nên chỉ năm giờ chiều là đã được về. Đang ngồi ăn với con Nga, đột nhiên từ dưới bụng cô trào lên một thứ chất lỏng, khiến cho cô vô cùng khó chịu.
Tuyết chạy vội vào nhà vệ sinh nôn khan. Con Nga thấy vậy cũng chạy theo. Nó đứng bên cạnh vỗ vai cô, nghi ngờ hỏi:
" Mày lại có à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.