Chuyển Phát Nhanh Âm Dương

Chương 48: Cô Gái Đồng Dao Là Ai?

Hắc Đồng Thúc

05/09/2021

Tôi cảm thấy hơi bất lực, nói: “Nếu như đi vào căn nhà kia thì sẽ có ma đi mật báo, vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây, chúng ta không thể không đi vào được.”

Bác Giang lắc đầu và nói như đinh đóng cột: “Chắc chắn phải vào căn nhà kia, bên trong chắc chắn đang che giấu điều gì đó. Hơn nữa nếu như không vào đó thì thậm chí cậu còn không có đường sống đấy, không chừng bước vào đó còn có thể tìm được câu trả lời.”

“Ăn cơm trước đã, sau khi ăn xong thì cậu đi nghe ngóng thử xem mộ của cô gái ở nơi nào, chúng ta đi qua đó xem xét một chút. Cho dù cậu chuyện về cô gái kia là thật hay giả thì an toàn vẫn là trên hết.” Bác Giang chỉ vào món ăn ở trước mặt và ra hiệu bảo tôi mau ăn.

Tôi bị bác Giang nói đến mức không còn cảm giác thèm ăn nữa, nhưng mà nghĩ đến chuyện không chừng buổi chiều còn phải làm chuyện gì đó tôi lại cố gắng ăn sạch thức ăn.

Sau khi thanh toán xong, tôi và bác Giang lái xe quay về thôn làng lúc nãy, vừa nãy tôi đã hỏi hai ông lão kia về căn nhà nên bây giờ không thể hỏi tiếp được nữa, nếu không chắc chắn sẽ bị lộ tẩy.

Tôi nghĩ những người sống gần thôn làng có lẽ cũng biết rõ câu chuyện của căn nhà kia, thế là tôi liền lái xe đi về phía trước một đoạn, khi đến trước thôn làng tôi mới dừng lại và xuống xe nghe ngóng.

Bác Giang vẫn ngồi đợi ở trong xe như lúc trước, tôi luôn cảm thấy chính mình đang nghe lời sai bảo của người khác như một chú chó vậy.

Nhung sau khi nghĩ mình làm những chuyện này cũng vì bản thân, trong lòng tôi cảm thấy không khó chịu đến nữa.

Những cụ già ngồi dưới tán cây hóng mát, vì nhìn thấy họ đều là phụ nữ nên tôi cũng không tiện bắt chuyện, khi tôi đang tìm nơi nào đó có những ông lão để hỏi thăm thì đột nhiên nghe thấy ba chữ Vương Gia Câu từ trong miệng của những bà lão ở phía sau.

Tôi dừng lại và không khỏi lùi hai bước về phía sau, tôi đi đến trước mặt những bà lão kia và mỉm cười chào hỏi với bọn họ.

Những bà lão kia thấy tôi trông lạ mắt nên liền hỏi tôi đến từ nơi nào.



Tôi tùy tiện nói ra một lý do nào đó rồi sau đó nói tiếp: “Bác gái à, cháu nghe thấy mọi người đang bàn tán về Vương Gia Câu, nơi đó xảy ra chuyện gì sao ạ?”

“Không có chuyện gì, chỉ là chúng tôi vừa mới biết đứa cháu của trưởng thôn Vương Gia Câu đã thi đậu vào trường đại học nổi tiếng thôi.” Một bà lão cười nói: “Tôi cũng không biết vì sao lão già chết tiệt kia lại đổi vận được nữa, con trai không có thành tích gì mà đứa cháu lại thi đậu vào trường đại học nổi tiếng, nếu như sau này đi học ở ngôi trường đó thì chắc chắn có thể tìm được một công việc tốt.”

“Còn không phải sao, mười năm trước con trai của lão già kia đi làm ở bên ngoài bị gãy chân, sau khi trở về thì vẫn luôn ở trong nhà dưỡng thương, mấy năm nay trong nhà ông ta cũng không khá giả lắm, nhưng mà sau này không chỉ thời đến đổi vận mà đứa cháu của ông ta cũng thi đậu đại học.” Một bà lão khác nói hùa theo.

Tôi mỉm cười và cố tình chuyển chủ đề nói: “Không chừng người trong nhà trưởng thôn đã làm việc tốt nào đó thì sao?”

“Tôi lại không thấy việc tốt nào, nhưng mà bên ngoài đều đang lan truyền một chuyện khác, đó là vào mười năm trước sau khi trưởng thôn lập bia mộ cho cô gái đồng dao thì mọi chuyện lại dần dần chuyển biến tốt đẹp.” Một bác gái nói.

Tôi sửng sốt một lúc rồi nói: “Cô gái đồng dao là ai ạ?”

Vẻ mặt của những bà lão kia đều tối sầm xuống ngay lập tức khi nghe thấy tôi hỏi vậy, bọn họ nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ rồi nói: “Cậu nhóc à, cậu đến từ nơi nào vậy, cậu không sống gần thôn à? Sao ngay cả cô gái đồng dao cũng không biết vậy.”

Tôi suy nghĩ một chút rồi đưa tay chỉ về phía căn nhà nhỏ kia và hỏi một cách cẩn thận dè dặt: “Cô gái đồng dao là thứ ở trong căn nhà kia ạ.”

Những bà lão kia lập tức gật đầu.

Tôi thầm nghĩ chuyện này sao lại giống như thờ Phật vậy, còn tạo ra một cô gái đồng dao, không chừng cô gái kia chính là ma đấy.

Tôi cũng không dám nói ra những lời này mà tỏ vẻ thờ ơ và hỏi tiếp: “Nếu trưởng thôn lập bia mộ cho cô gái đồng dao vậy thì bia mộ kia được lập ở nơi nào vậy ạ?”



“Ở phía tây của con đường có một khu rừng già, phía sau khu rừng là một bãi tha ma, ngôi mộ được xây ở trong bãi tha ma đó. Nhưng mà tôi nói thật, trước đây có người đi qua bãi tha ma kia nếu không bị sốt cao thì sẽ xuất hiện chuyện lạ nào đó, nhưng từ sau khi bia mộ của cô gái đồng dao kia được xây lên thì không còn bất cứ chuyện gì nữa.” Bà lão kia chỉ về một nơi cách đó không xa và nói với tôi.

Khi đã hỏi được điều cần hỏi thì tôi cũng không ở lại lâu nữa, tôi tùy tiện trò chuyện vài câu rồi trở về và ngồi vào trong xe.

Sau khi lên xe thì bác Giang hỏi tôi có hỏi được không, tôi gật đầu nói: “Hỏi được rồi, nhưng mà chắc là không dễ tìm ở trong bãi tha ma.”

Bác Giang suy nghĩ một lúc rồi nói với tôi: “Lái xe đến đó đi, chúng ta đi tìm ngôi mộ của cô gái kia trước đã, khi tìm được bia mộ rồi thì mới có thể biết được nên làm gì tiếp.”

Tôi gật đầu và lái xe đến nơi mà những bà lão kia đã nói, chưa đi được bao xa thì tôi đã nhìn thấy ở phía tây có một con đường bùn, phía sau con đường bùn kia là khu rừng già, khi đi xuyên qua khu rừng già kia thì chắc hẳn sẽ đến bãi tha ma. 

Con đường bùn rất hẹp, hai bên đều là hoa màu nên chắc chắn không thể lái xe vào được, tôi dừng xe ở bên đường và xuống xe đi bộ cùng với bác Giang.

Bọn họ nói là khu rừng già nhưng thực ra không phải là khu rừng cổ thụ của rừng sâu núi thẳm, mà chỉ là những loài cây dương khá có tuổi ở trong thôn quê mà thôi. Lúc này vẫn chưa hết mùa hè, thời tiết cũng hơi nóng bức, trong rừng lại mọc đầy cỏ dại và còn có rất nhiều những loại động vật nhỏ như châu chấu.

Những nơi càng như vậy thì càng dễ có rắn hơn, tôi và bác Giang vừa đi một cách vô cùng cẩn thận vừa cúi đầu nhìn dưới chân, chúng tôi sợ sẽ đột nhiên quấy rầy đến những con rắn ở trong đám cỏ dại.

Chúng tôi đi hết một đoạn đường cũng không xảy ra sự cố ngoài ý muốn nào, sau khi đi xuyên qua khu rừng già chúng tôi liền nhìn thấy bãi tha ma cách khu rừng không xa. 

Khi nhìn thấy có đến gần hai mươi đến ba mươi gò đất ở trước mặt mình tôi lại cảm thấy hơi khó xử mà nói với bác Giang: “Nơi này có nhiều mộ như vậy, sao biết được cái nào là của cô gái đồng dao chứ, bây giờ nên tìm như thế nào đây?”

Bác Giang sửng sốt một lúc rồi hỏi tôi: “Cô gái đồng dao là ai?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyển Phát Nhanh Âm Dương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook