Chuyển Sinh Là Vua Của Ma Giới
Chương 33: bái sư
huyết ma công tử
17/12/2019
Sau khi suy nghĩ đủ kiểu hắn lại thôi. Thứ nhất: bán đi thiết kế sau
này mình sẽ phải tranh đấu với người khác sẽ khó hơn. Bếu như đối thủ
của hắn là người thường thì không nói. Nếu như là người có hệ thống vậy
thì nguy to ah...
Thứ hai,nếu giả sử hắn bán thật thì lỗ chẳng bù lại nổi. Tuy hắn có thể buôn lậu vũ khí thật đó nhưng ai biết được hắn có bị những "con nghiện" cướp đồ không.
Thứ ba, nếu như thực sự hai cái trên có không xuất hiện thì việc sản xuất những thứ kia ở đây đại trà được... Thành thử có ai muốn mua bản thiết kế kia làm gì... Lại còn hệ thống nữa... Vạn nhất mấy tên quản lí trò chơi này biết mình làm vậy khéo chúng sẽ xóa sổ mình mà chẳng phải suy nghĩ...
Tóm cái váy lại... Vô cùng nguy hiểm ah.. Dương lắc đầu rồi lại vào lại mục thiết kế. Bây giờ hắn sẽ thiết kế cái thiết bị can thiệp sóng não này trước đã. Sau lại nói...
Ấb vào bảng vẽ cùng với nguyên liệu Dương suýt hộc máu khi thấy các chữ số hiện ra trên màn hình...
-4.000.000 đồng bạc hoặc 300.000 đồng vàng. Bạn xác nhận thiết kế bản vẽ chứ?
-Có. -Không. -Khóc không ra nước mắt rồi...
Dương lầm bầm một mình mà không nói ra... Cái con mẹ nó hệ thống chết tiệt này... Tao liều mạng vs mày...
Nhưng Dương thừa biết là làm đo gì được hệ thống? Nó có mạng sống đo đâu. Kể cả nó có Dương hiện tại cx đé* đủ cấp mà chơi cùng nó.
Nhưng nghĩ đi thì lại nghĩ lại, cái gì cũng có giá cả. 400.000 đồng vàng có thể sửa chữa Free tất cả các thứ đã thiết kế từ hệ thống này rồi sau này hệ thống lấy rẻ đi này. Blahh blahh blahh... Còn nhiều thứ nắm nha. Không nên do dự.
Thế là Dương không do dư bấm đông ý và trừ thẳng 4.000.000 đồng bạc trong tài khoản...
Hồ Ngọc nhi nhìn biểu cảm trên mặt Dương biết hắn đang đau đứt ruột vì số tiền để làm ra cái sược cho mình. Nàng liền mở bảng hệ thống lấy ra túi tiền của mình đưa cho Dương nói ra:
-Dương thúc, ngài cầm lấy số tiêng này coinhư ta bù lại số tiền mà người mất đi...
Dương lắc đầu:
-Ngươi cầm lại số tiền đó đi Ngọc nhi. Ta hiện tại cũng không cần.
Nói xong câu đó trên tay hắn xuất hiện một cái sược tóc có hai cái tai và cả một cái tai nghe không dây. Hắn đưa cho Hồ Ngọc Nhi nói ra:
-Đây lad quà nhận sư mà ta dành cho ngươi, Hồ Ngọc nhi, từ nay ngươi có nhận ta làm sư phụ và đi theo ta mãi mãi cho dù phải mất mạng, cho dù phải bán thân xác cho quỷ để cứu ta khi nguy hiểm thì ngươi, Hồ Ngọc Nhi cubgx không hối hận chứ??
Hồ ngọc nhi quỳ xuống vái Dương một cái rồi cất tiếng nói ra:
-Sư phụ, người hãy nhận một lạy nữa của đệ tử để chứng giám cho đệ tử làm đệ tử của ngài từ bây giờ cho đến khi người mất...
Dương phất tay tỏ ý thôi đi. Hắn nói mấy câu đó là để ra oai thôi. Một người tu vi cao hơn mình làm mình đệ tử có mà là truyện cười ha.
Sau khi Dương chao cho Hồ Ngọc nhi cái sược hắn dẫn Hàn Lệ và Hồ Ngọc nhi ra khỏi phòng. Hắn dẫn hai người ra khỏi phòng đi về phía trưởng lão điện. Lâm Nhược diên nói gì cũng là cô cô "gián tiếp" mà Dương có khi đến đây. Hắn muốn thỉnh an nàng để báo cáo tu vi cũng như nói chuyện một chút với nàng.
Vừa mới đến Dược phòng ở phía tây nam hắn gặp được Lý Lộ Lộ. Nàng vẫn mặc một trường bào màu xanh và vừa đi vừa đọc sách. Dương trả vờ không nhìn đường va vào nàng.
Lý Lộ Lộ rời mắt ra khỏi cuốn sách nhìn Dương đầy bực tức... Đương nhiên là khi nàng chưa ngẩng đầu lên nhìn Dương...
-Ngươi không có mắt sao mà lại va vào ta?? Mà tại sao lại có nam nhân ở đây? Đây chẳng phải là dược phòng phía tây nam sao? Nếu như ngươi tìm đến xin thuốc thì sai rồi... Ê, còn không mau tránh ra cho ta đi???
Dương cười khổ nhìn Lý Lộ Lộ mắng mình rồi cata tidéng trả lời:
-Lý tỷ, người không phải mắng ta như vậy ah...
Lý Lộ lộ nghe thấy câu này ngẩng đầu lên nhìn mặt Dương... Trên tay nàng cuốn sách đang cầm bỗng run rẩy kịch liệt rồi nàng như gặp tà chạy mất hút trong cơm xấu hổ... Người mà chứng kiến từ đầu đến cuối đêm ân ái giữa Dương và Hàn Lệ không ai khác chính là Lý Lộ Lộ của chúng ta ah...
Dương nhìn phản ứng của Lý Lộ Lộ ngạc nhiên đến tuột cùng... Mắng người ta xong lại.. Xấu hổ chạy đi... Đây là đạo lí gì vậy??? Dương lắc đầu không hiểu đi tiếp..
Hàn Lệ ở bên cạnh hắn nhận ra điểm khác thường trong con mắt của Lý Lộ Lộ nhưng nàng không nhìn ra điểm gì khiến cho Lý Lộ Lộ lại như vậy...
Thứ hai,nếu giả sử hắn bán thật thì lỗ chẳng bù lại nổi. Tuy hắn có thể buôn lậu vũ khí thật đó nhưng ai biết được hắn có bị những "con nghiện" cướp đồ không.
Thứ ba, nếu như thực sự hai cái trên có không xuất hiện thì việc sản xuất những thứ kia ở đây đại trà được... Thành thử có ai muốn mua bản thiết kế kia làm gì... Lại còn hệ thống nữa... Vạn nhất mấy tên quản lí trò chơi này biết mình làm vậy khéo chúng sẽ xóa sổ mình mà chẳng phải suy nghĩ...
Tóm cái váy lại... Vô cùng nguy hiểm ah.. Dương lắc đầu rồi lại vào lại mục thiết kế. Bây giờ hắn sẽ thiết kế cái thiết bị can thiệp sóng não này trước đã. Sau lại nói...
Ấb vào bảng vẽ cùng với nguyên liệu Dương suýt hộc máu khi thấy các chữ số hiện ra trên màn hình...
-4.000.000 đồng bạc hoặc 300.000 đồng vàng. Bạn xác nhận thiết kế bản vẽ chứ?
-Có. -Không. -Khóc không ra nước mắt rồi...
Dương lầm bầm một mình mà không nói ra... Cái con mẹ nó hệ thống chết tiệt này... Tao liều mạng vs mày...
Nhưng Dương thừa biết là làm đo gì được hệ thống? Nó có mạng sống đo đâu. Kể cả nó có Dương hiện tại cx đé* đủ cấp mà chơi cùng nó.
Nhưng nghĩ đi thì lại nghĩ lại, cái gì cũng có giá cả. 400.000 đồng vàng có thể sửa chữa Free tất cả các thứ đã thiết kế từ hệ thống này rồi sau này hệ thống lấy rẻ đi này. Blahh blahh blahh... Còn nhiều thứ nắm nha. Không nên do dự.
Thế là Dương không do dư bấm đông ý và trừ thẳng 4.000.000 đồng bạc trong tài khoản...
Hồ Ngọc nhi nhìn biểu cảm trên mặt Dương biết hắn đang đau đứt ruột vì số tiền để làm ra cái sược cho mình. Nàng liền mở bảng hệ thống lấy ra túi tiền của mình đưa cho Dương nói ra:
-Dương thúc, ngài cầm lấy số tiêng này coinhư ta bù lại số tiền mà người mất đi...
Dương lắc đầu:
-Ngươi cầm lại số tiền đó đi Ngọc nhi. Ta hiện tại cũng không cần.
Nói xong câu đó trên tay hắn xuất hiện một cái sược tóc có hai cái tai và cả một cái tai nghe không dây. Hắn đưa cho Hồ Ngọc Nhi nói ra:
-Đây lad quà nhận sư mà ta dành cho ngươi, Hồ Ngọc nhi, từ nay ngươi có nhận ta làm sư phụ và đi theo ta mãi mãi cho dù phải mất mạng, cho dù phải bán thân xác cho quỷ để cứu ta khi nguy hiểm thì ngươi, Hồ Ngọc Nhi cubgx không hối hận chứ??
Hồ ngọc nhi quỳ xuống vái Dương một cái rồi cất tiếng nói ra:
-Sư phụ, người hãy nhận một lạy nữa của đệ tử để chứng giám cho đệ tử làm đệ tử của ngài từ bây giờ cho đến khi người mất...
Dương phất tay tỏ ý thôi đi. Hắn nói mấy câu đó là để ra oai thôi. Một người tu vi cao hơn mình làm mình đệ tử có mà là truyện cười ha.
Sau khi Dương chao cho Hồ Ngọc nhi cái sược hắn dẫn Hàn Lệ và Hồ Ngọc nhi ra khỏi phòng. Hắn dẫn hai người ra khỏi phòng đi về phía trưởng lão điện. Lâm Nhược diên nói gì cũng là cô cô "gián tiếp" mà Dương có khi đến đây. Hắn muốn thỉnh an nàng để báo cáo tu vi cũng như nói chuyện một chút với nàng.
Vừa mới đến Dược phòng ở phía tây nam hắn gặp được Lý Lộ Lộ. Nàng vẫn mặc một trường bào màu xanh và vừa đi vừa đọc sách. Dương trả vờ không nhìn đường va vào nàng.
Lý Lộ Lộ rời mắt ra khỏi cuốn sách nhìn Dương đầy bực tức... Đương nhiên là khi nàng chưa ngẩng đầu lên nhìn Dương...
-Ngươi không có mắt sao mà lại va vào ta?? Mà tại sao lại có nam nhân ở đây? Đây chẳng phải là dược phòng phía tây nam sao? Nếu như ngươi tìm đến xin thuốc thì sai rồi... Ê, còn không mau tránh ra cho ta đi???
Dương cười khổ nhìn Lý Lộ Lộ mắng mình rồi cata tidéng trả lời:
-Lý tỷ, người không phải mắng ta như vậy ah...
Lý Lộ lộ nghe thấy câu này ngẩng đầu lên nhìn mặt Dương... Trên tay nàng cuốn sách đang cầm bỗng run rẩy kịch liệt rồi nàng như gặp tà chạy mất hút trong cơm xấu hổ... Người mà chứng kiến từ đầu đến cuối đêm ân ái giữa Dương và Hàn Lệ không ai khác chính là Lý Lộ Lộ của chúng ta ah...
Dương nhìn phản ứng của Lý Lộ Lộ ngạc nhiên đến tuột cùng... Mắng người ta xong lại.. Xấu hổ chạy đi... Đây là đạo lí gì vậy??? Dương lắc đầu không hiểu đi tiếp..
Hàn Lệ ở bên cạnh hắn nhận ra điểm khác thường trong con mắt của Lý Lộ Lộ nhưng nàng không nhìn ra điểm gì khiến cho Lý Lộ Lộ lại như vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.