Chương 113: Trút giận (5)
StellaLucia
22/08/2023
Sau khi ba người họ rời đi thì Trường Phong cũng qua phòng làm việc. Lúc mở cửa ra, anh liền thấy cô đang ngồi ở trên ghế sô pha, ba lô đặt ở dưới đất bên cạnh chân, hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại chơi game. Hộp quà ban nãy được cô đặt ở bên cạnh hông, đã mở ra, Trường Phong nhìn thoáng qua thì nhận ra là một chiếc túi xách thuộc nhãn hàng thời trang cao cấp.
Nghe thấy tiếng động, cô dời mắt về phía cánh cửa, thấy người xuất hiện là anh thì cười nói, "Anh xong rồi à?"
Trường Phong gật đầu, ừ một tiếng, đi đến bên cạnh cô ngồi xuống. Thục Mây lập tức chui vào trong lòng anh.
"Tại sao bọn họ lại đến đây thế?"
"Không phải ông ta đã nói rồi sao, dẫn James đến xin lỗi em," Trường Phong vòng tay qua eo cô, cầm lấy lọn tóc cô nghịch nghịch.
"Nếu muốn xin lỗi em sao lại đến đây chứ? Còn dẫn theo Mina nữa."
Một lúc sau vẫn không thấy anh trả lời, cô đành hỏi, "Có phải anh đã làm gì không?"
"Không hẳn."
Thục Mây bĩu môi, thế nghĩa là anh có làm rồi, lại còn không hẳn.
Trường Phong mỉm cười, cầm tay cô lên hôn nhẹ lên mu bàn tay cô, "Hắn ta làm chuyện đó với em thì tất nhiên phải chịu chút trừng phạt rồi."
Trong lòng Thục Mây cảm động, cô trở tay cầm lấy bàn tay anh, vuốt ve xoa nắn từng ngón tay thon dài của anh như đang quan sát nghiên cứu một món bảo vật, một lát sau mới hỏi, "Không ảnh hưởng gì đến anh hay công ty chứ?"
"Không có đâu, em đừng lo."
"Sau này, giả sử nếu còn có chuyện tương tự như vậy xảy ra, anh cũng đừng vì em mà làm chuyện gì ảnh hưởng đến công ty nhé."
Trường Phong không trả lời, chỉ mỉm cười xoa đầu cô.
Đến giờ tan làm, Trường Phong đưa cô về trước rồi mới chạy về nhà mình. Trên đường về, anh bật bluetooth lên rồi gọi điện cho Minh Huy.
"Alo."
"Có gì tung lịch sử tình trường của hắn ta đi."
"Oh?" Một giây sau anh mới hiểu được Trường Phong đang nói đến ai, cong khóe môi cười, "Tưởng cậu muốn tha rồi chứ."
"Hừ!"
Ngừng một chút, Trường Phong lại nói, "Tung luôn cả chuyện hắn ta làm với Mây, nhưng đừng để ai tra ra được người đó là em ấy."
"Được rồi, tớ hiểu rồi."
*
Sáng ngày hôm sau, nhìn thấy bài báo nổi bật nhan nhản ở khắp mọi nơi, James tức giận quăng điện thoại xuống. Cũng may anh còn lý trí, quăng điện thoại lên giường, mặc dù vì bị lực phản lại nên cuối cùng vẫn rơi xuống đất, nhưng ít nhất nó vẫn không bị tổn hao gì.
Nhà anh giàu thì có giàu, nhưng ba mẹ anh lại rất đề cao đức tính tiết kiệm.
Anh tức giận đấm đá mấy cái xuống nếm giường, sau đó cúi người lượm điện thoại lên rồi hùng hổ xông ra khỏi phòng.
Vì là ngày thứ bảy nên ông Rick đi làm trễ, hiện tại vẫn còn đang ngồi ở dưới phòng ăn ăn sáng cùng với mẹ anh. Mina thì đã ra ngoài từ trước để học nhóm với bạn.
Lúc này, thần sắc trên mặt ông Rick cũng cực kỳ không tốt, khi nghe thấy tiếng động từ phía cầu thang vọng lại, ông đặt điện thoại xuống, liếc mắt nhìn sang.
James nhanh chóng vọt đến, đưa điện thoại ra trước mặt ông tức giận tố cáo, "Ba! Ba nhìn xem!! Hắn, hắn thế mà lại dám!!! Không phải hắn đã nói sẽ bỏ qua rồi sao!!!"
Mẹ anh ngồi ở bên cạnh thấy anh như vậy thì có chút bối rối nhìn hai cha con, mù mở hỏi, "Sao thế? Lại xảy ra chuyện gì à?"
Ông Rick vỗ mu bàn tay bà trấn an bà, đồng thời lại ra hiệu cho James ngồi xuống ghế đối diện, "Ăn sáng đi."
"Ba!" James tức giận gọi một tiếng, thấy ông trầm mặt sắc lạnh nhìn mình thì lập tức cứng họng, bực bội ngồi xuống ghế.
"Để mẹ đi lấy đồ ăn cho con," Bà kiềm xuống lòng tò mò, đứng dậy đi vào bếp.
"Ba! Chuyện này ba tính giải quyết thế nào?"
Nhớ lại các bài báo đó, cơn tức trong lòng anh lại dâng trào mãnh liệt.
Trước giờ tuy anh rất đa tình, cặp kè nhiều cô, nhưng những chuyện đó của anh chưa bao giờ bị đăng báo, tất cả đều vì đã bị ba anh ngăn chặn hết. Vậy mà lần này, chỉ qua một đêm khắp nơi đã đầy rẫy các tin tức về các mối quan hệ lúc trước của anh, có bài thì liệt kê cả một danh sách dài, có bài lại đăng lời phỏng vấn của những cô bạn gái cũ.
Dù có tam sao thất bản thế nào, thì điểm chung của nó đều là lên tiếng chỉ trích hành vi của anh.
Đã bao giờ anh bị người đời lên tiếng mắng mỏ khinh bỉ như vậy đâu cơ chứ! Đám nhà báo đáng chết!! Vậy mà dám đem chuyện đời tư của anh ra mổ xẻ!! Bọn họ không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật chứ!! Lúc trước dù có biết tin cũng nể mặt ba anh mà không dám hó hé gì, thế mà bây giờ lại như hàng loạt quả bom hẹn giờ, đồng loạt phát nổ mà không hề dự báo trước.
Mà quá đáng nhất chính là hành vi của anh đối với Thục Mây cũng bị đăng lên. Lời lẽ còn sống động y như thực, bằng chứng tung ra cả đống, lại còn có lời dẫn của nhân chứng!
Mẹ nó!!!
Lúc đó trong phòng chỉ có anh với cô ta, nhân chứng là ma à!!!
Cũng vì sự kiện này mà bây giờ ai ai cũng đều cho rằng những mối quan hệ trước của anh với các cô gái khác cũng là dựa trên sự ép buộc cưỡng bức như vậy!
Con mẹ nó Thục Mây là người đầu tiên khiến anh làm ra hành động như vậy, được chứ!!
Nếu Thục Mây mà biết được ý nghĩ này của anh, nhất định sẽ trợn mắt khinh bỉ muốn đánh anh một cái. Chẳng lẽ cô còn phải cảm thấy hân hạnh vì là người đầu tiên à?
Cánh nhà báo đưa tin nửa thật nửa giả, oan oan ức ức như thế này khiến James tức điên không chịu được.
Nếu nói chuyện này không có liên quan gì đến Trường Phong thì ngay cả chó cũng không tin!!
Nếu không thì tại sao chuyện giữa anh và Thục Mây lại bị tung ra chứ, đã thế thông tin về cô còn được bảo mật cực kỳ tốt, không ai biết được người bị anh động tay động chân là ai.
Đương nhiên, nếu James đã nghĩ được như vậy thì ông Rick cũng phải nghĩ ra được. Nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, ông chỉ có thể thở dài.
Hôm qua Trường Phong nói sẽ không gây chuyện với tập đoàn H nữa, nhưng không có nghĩa anh ta sẽ không gây chuyện với con trai ông nữa. Anh đã cố ý nhắc đến tập đoàn H chứng tỏ anh muốn nói cho ông biết, cho dù ông có làm gì thì anh cũng sẽ không bỏ qua cho James. Đoán chừng hành động này mới là đòn tấn công chính của anh đi. Còn trước đó, một phần là để ép James phải xin lỗi Thục Mây, một phần là vì khiến ông không nhúng tay vào xử lý tin tức này được.
Nếu lúc trước Trường Phong đăng tin về James ngay, thì chắc chắn ông sẽ cho người đè ép tin tức này xuống trước rồi mới tìm hiểu nguyên nhân. Nhưng vì Trường Phong lại ra tay với công ty của ông trước nên hiện tại ông biết rõ nguyên nhân vì sao những tin tức lùm xùm về vấn đề tình cảm của James lại xuất hiện lúc này.
Nếu ông can thiệp quá nhanh, chỉ sợ Trường Phong lại chuyển mũi nhọn về lại tập đoàn H.
Ông Rick nhìn con trai mình, thấy anh hiện tại chỉ có tức giận và phẫn nộ, hoàn toàn không giữ được chút bình tĩnh nào để suy xét hướng giải quyết, không khỏi buông lời thở dài.
"Ba!! Ba mau giúp con dẹp chuyện này đi!!"
Ông Rick nghiêm mặt trở lại, lạnh nhạt trả lời, "Tạm thời cứ để đó mấy ngày đi."
"Mấy ngày?!" James trợn mắt, há hốc mồm hét lớn, "Tại sao chứ?! Ba cứ để mặc cho bọn họ chửi bới con như vậy sao??"
Ông Rick trừng anh, lớn tiếng quát, "Nếu mày không như vậy thì bọn nó cũng chẳng có cái để viết về mày! Coi như đây là bài học cho mày đi! Sau này sửa đổi, đừng có suốt ngày chơi bời nữa, nghiêm túc một chút cho tao, cả về chuyện tình cảm và sự nghiệp!!"
Vợ ông đứng ở trong bếp, nghe tiếng hai cha con quát tháo liền lờ mờ đoán được chuyện gì xảy ra. Dù sao lúc trước cũng không phải không có tin tức về chuyện tình cảm của anh bị đăng lên, nhưng tất cả đều đã bị ông Rick ngăn chặn dọn dẹp hết.
Nghe giọng điệu hai người thì có vẻ như chuyện lần này nghiêm trọng hơn nhiều rồi. Nhưng bà cũng biết đức hạnh của con trai bà, nếu chồng bà đã muốn nhân cơ hội này để sửa trị anh thì bà cũng sẽ không nhiều lời làm gì. Dù sao bà biết, ông ấy sẽ không làm hại con mình.
Bà mang phần ăn sáng của James ra đặt trước mặt anh, "Ăn đi con."
James nhìn mẹ mình, lại nhìn sang ba mình, thấy ông không có bất kỳ động tác gì khác, biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ, liền ôm một bụng tức nhìn chằm chằm đĩa đồ ăn sáng trước mặt, tay cầm nĩa thô bạo chọc đồ ăn. Muỗng nĩa va chạm vào thành đĩa tạo ra các tiếng động chói tai, nhưng cả hai vợ chồng đều làm như không để ý đến.
Ông Rick mặc dù tỏ vẻ không quan tâm, nhưng mọi hành động của anh ông đều chú tâm đến, trong lòng âm thầm hạ quyết định. Cũng vì quyết định này mà sau khi Mina tốt nghiệp ngành Hóa thực phẩm, cô lại phải lấy thêm một bằng về Quản trị kinh doanh nữa. Nhiều năm về sau, vị trí của ông cũng được chuyển sang cho cô.
Nghe thấy tiếng động, cô dời mắt về phía cánh cửa, thấy người xuất hiện là anh thì cười nói, "Anh xong rồi à?"
Trường Phong gật đầu, ừ một tiếng, đi đến bên cạnh cô ngồi xuống. Thục Mây lập tức chui vào trong lòng anh.
"Tại sao bọn họ lại đến đây thế?"
"Không phải ông ta đã nói rồi sao, dẫn James đến xin lỗi em," Trường Phong vòng tay qua eo cô, cầm lấy lọn tóc cô nghịch nghịch.
"Nếu muốn xin lỗi em sao lại đến đây chứ? Còn dẫn theo Mina nữa."
Một lúc sau vẫn không thấy anh trả lời, cô đành hỏi, "Có phải anh đã làm gì không?"
"Không hẳn."
Thục Mây bĩu môi, thế nghĩa là anh có làm rồi, lại còn không hẳn.
Trường Phong mỉm cười, cầm tay cô lên hôn nhẹ lên mu bàn tay cô, "Hắn ta làm chuyện đó với em thì tất nhiên phải chịu chút trừng phạt rồi."
Trong lòng Thục Mây cảm động, cô trở tay cầm lấy bàn tay anh, vuốt ve xoa nắn từng ngón tay thon dài của anh như đang quan sát nghiên cứu một món bảo vật, một lát sau mới hỏi, "Không ảnh hưởng gì đến anh hay công ty chứ?"
"Không có đâu, em đừng lo."
"Sau này, giả sử nếu còn có chuyện tương tự như vậy xảy ra, anh cũng đừng vì em mà làm chuyện gì ảnh hưởng đến công ty nhé."
Trường Phong không trả lời, chỉ mỉm cười xoa đầu cô.
Đến giờ tan làm, Trường Phong đưa cô về trước rồi mới chạy về nhà mình. Trên đường về, anh bật bluetooth lên rồi gọi điện cho Minh Huy.
"Alo."
"Có gì tung lịch sử tình trường của hắn ta đi."
"Oh?" Một giây sau anh mới hiểu được Trường Phong đang nói đến ai, cong khóe môi cười, "Tưởng cậu muốn tha rồi chứ."
"Hừ!"
Ngừng một chút, Trường Phong lại nói, "Tung luôn cả chuyện hắn ta làm với Mây, nhưng đừng để ai tra ra được người đó là em ấy."
"Được rồi, tớ hiểu rồi."
*
Sáng ngày hôm sau, nhìn thấy bài báo nổi bật nhan nhản ở khắp mọi nơi, James tức giận quăng điện thoại xuống. Cũng may anh còn lý trí, quăng điện thoại lên giường, mặc dù vì bị lực phản lại nên cuối cùng vẫn rơi xuống đất, nhưng ít nhất nó vẫn không bị tổn hao gì.
Nhà anh giàu thì có giàu, nhưng ba mẹ anh lại rất đề cao đức tính tiết kiệm.
Anh tức giận đấm đá mấy cái xuống nếm giường, sau đó cúi người lượm điện thoại lên rồi hùng hổ xông ra khỏi phòng.
Vì là ngày thứ bảy nên ông Rick đi làm trễ, hiện tại vẫn còn đang ngồi ở dưới phòng ăn ăn sáng cùng với mẹ anh. Mina thì đã ra ngoài từ trước để học nhóm với bạn.
Lúc này, thần sắc trên mặt ông Rick cũng cực kỳ không tốt, khi nghe thấy tiếng động từ phía cầu thang vọng lại, ông đặt điện thoại xuống, liếc mắt nhìn sang.
James nhanh chóng vọt đến, đưa điện thoại ra trước mặt ông tức giận tố cáo, "Ba! Ba nhìn xem!! Hắn, hắn thế mà lại dám!!! Không phải hắn đã nói sẽ bỏ qua rồi sao!!!"
Mẹ anh ngồi ở bên cạnh thấy anh như vậy thì có chút bối rối nhìn hai cha con, mù mở hỏi, "Sao thế? Lại xảy ra chuyện gì à?"
Ông Rick vỗ mu bàn tay bà trấn an bà, đồng thời lại ra hiệu cho James ngồi xuống ghế đối diện, "Ăn sáng đi."
"Ba!" James tức giận gọi một tiếng, thấy ông trầm mặt sắc lạnh nhìn mình thì lập tức cứng họng, bực bội ngồi xuống ghế.
"Để mẹ đi lấy đồ ăn cho con," Bà kiềm xuống lòng tò mò, đứng dậy đi vào bếp.
"Ba! Chuyện này ba tính giải quyết thế nào?"
Nhớ lại các bài báo đó, cơn tức trong lòng anh lại dâng trào mãnh liệt.
Trước giờ tuy anh rất đa tình, cặp kè nhiều cô, nhưng những chuyện đó của anh chưa bao giờ bị đăng báo, tất cả đều vì đã bị ba anh ngăn chặn hết. Vậy mà lần này, chỉ qua một đêm khắp nơi đã đầy rẫy các tin tức về các mối quan hệ lúc trước của anh, có bài thì liệt kê cả một danh sách dài, có bài lại đăng lời phỏng vấn của những cô bạn gái cũ.
Dù có tam sao thất bản thế nào, thì điểm chung của nó đều là lên tiếng chỉ trích hành vi của anh.
Đã bao giờ anh bị người đời lên tiếng mắng mỏ khinh bỉ như vậy đâu cơ chứ! Đám nhà báo đáng chết!! Vậy mà dám đem chuyện đời tư của anh ra mổ xẻ!! Bọn họ không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật chứ!! Lúc trước dù có biết tin cũng nể mặt ba anh mà không dám hó hé gì, thế mà bây giờ lại như hàng loạt quả bom hẹn giờ, đồng loạt phát nổ mà không hề dự báo trước.
Mà quá đáng nhất chính là hành vi của anh đối với Thục Mây cũng bị đăng lên. Lời lẽ còn sống động y như thực, bằng chứng tung ra cả đống, lại còn có lời dẫn của nhân chứng!
Mẹ nó!!!
Lúc đó trong phòng chỉ có anh với cô ta, nhân chứng là ma à!!!
Cũng vì sự kiện này mà bây giờ ai ai cũng đều cho rằng những mối quan hệ trước của anh với các cô gái khác cũng là dựa trên sự ép buộc cưỡng bức như vậy!
Con mẹ nó Thục Mây là người đầu tiên khiến anh làm ra hành động như vậy, được chứ!!
Nếu Thục Mây mà biết được ý nghĩ này của anh, nhất định sẽ trợn mắt khinh bỉ muốn đánh anh một cái. Chẳng lẽ cô còn phải cảm thấy hân hạnh vì là người đầu tiên à?
Cánh nhà báo đưa tin nửa thật nửa giả, oan oan ức ức như thế này khiến James tức điên không chịu được.
Nếu nói chuyện này không có liên quan gì đến Trường Phong thì ngay cả chó cũng không tin!!
Nếu không thì tại sao chuyện giữa anh và Thục Mây lại bị tung ra chứ, đã thế thông tin về cô còn được bảo mật cực kỳ tốt, không ai biết được người bị anh động tay động chân là ai.
Đương nhiên, nếu James đã nghĩ được như vậy thì ông Rick cũng phải nghĩ ra được. Nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, ông chỉ có thể thở dài.
Hôm qua Trường Phong nói sẽ không gây chuyện với tập đoàn H nữa, nhưng không có nghĩa anh ta sẽ không gây chuyện với con trai ông nữa. Anh đã cố ý nhắc đến tập đoàn H chứng tỏ anh muốn nói cho ông biết, cho dù ông có làm gì thì anh cũng sẽ không bỏ qua cho James. Đoán chừng hành động này mới là đòn tấn công chính của anh đi. Còn trước đó, một phần là để ép James phải xin lỗi Thục Mây, một phần là vì khiến ông không nhúng tay vào xử lý tin tức này được.
Nếu lúc trước Trường Phong đăng tin về James ngay, thì chắc chắn ông sẽ cho người đè ép tin tức này xuống trước rồi mới tìm hiểu nguyên nhân. Nhưng vì Trường Phong lại ra tay với công ty của ông trước nên hiện tại ông biết rõ nguyên nhân vì sao những tin tức lùm xùm về vấn đề tình cảm của James lại xuất hiện lúc này.
Nếu ông can thiệp quá nhanh, chỉ sợ Trường Phong lại chuyển mũi nhọn về lại tập đoàn H.
Ông Rick nhìn con trai mình, thấy anh hiện tại chỉ có tức giận và phẫn nộ, hoàn toàn không giữ được chút bình tĩnh nào để suy xét hướng giải quyết, không khỏi buông lời thở dài.
"Ba!! Ba mau giúp con dẹp chuyện này đi!!"
Ông Rick nghiêm mặt trở lại, lạnh nhạt trả lời, "Tạm thời cứ để đó mấy ngày đi."
"Mấy ngày?!" James trợn mắt, há hốc mồm hét lớn, "Tại sao chứ?! Ba cứ để mặc cho bọn họ chửi bới con như vậy sao??"
Ông Rick trừng anh, lớn tiếng quát, "Nếu mày không như vậy thì bọn nó cũng chẳng có cái để viết về mày! Coi như đây là bài học cho mày đi! Sau này sửa đổi, đừng có suốt ngày chơi bời nữa, nghiêm túc một chút cho tao, cả về chuyện tình cảm và sự nghiệp!!"
Vợ ông đứng ở trong bếp, nghe tiếng hai cha con quát tháo liền lờ mờ đoán được chuyện gì xảy ra. Dù sao lúc trước cũng không phải không có tin tức về chuyện tình cảm của anh bị đăng lên, nhưng tất cả đều đã bị ông Rick ngăn chặn dọn dẹp hết.
Nghe giọng điệu hai người thì có vẻ như chuyện lần này nghiêm trọng hơn nhiều rồi. Nhưng bà cũng biết đức hạnh của con trai bà, nếu chồng bà đã muốn nhân cơ hội này để sửa trị anh thì bà cũng sẽ không nhiều lời làm gì. Dù sao bà biết, ông ấy sẽ không làm hại con mình.
Bà mang phần ăn sáng của James ra đặt trước mặt anh, "Ăn đi con."
James nhìn mẹ mình, lại nhìn sang ba mình, thấy ông không có bất kỳ động tác gì khác, biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ, liền ôm một bụng tức nhìn chằm chằm đĩa đồ ăn sáng trước mặt, tay cầm nĩa thô bạo chọc đồ ăn. Muỗng nĩa va chạm vào thành đĩa tạo ra các tiếng động chói tai, nhưng cả hai vợ chồng đều làm như không để ý đến.
Ông Rick mặc dù tỏ vẻ không quan tâm, nhưng mọi hành động của anh ông đều chú tâm đến, trong lòng âm thầm hạ quyết định. Cũng vì quyết định này mà sau khi Mina tốt nghiệp ngành Hóa thực phẩm, cô lại phải lấy thêm một bằng về Quản trị kinh doanh nữa. Nhiều năm về sau, vị trí của ông cũng được chuyển sang cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.