Chuyện Tình Giữa 4 Hotboy Và Cô Nàng Cá Tính
Chương 19: Gia sư bất đắc dĩ
Just_be_friend
01/05/2015
Bốp.....Bốp......Bốp
Nó đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc bàn thân yêu thì Thảo Anh và Thùy Dương chạy vào cho nó ba cái đánh vào vai một cách đau điếng
- Thằng con nào đánh bà đấy - Nó tức giận quay lại
- Sao ? Muốn quýnh ai? - Thảo Anh lườm nó
- Đâu có. Tui nói là tui đánh mấy đứa khác thôi chứ Thảo Anh yêu dấu thì làm sao tớ dám đánh được - Nó cười hì hì
- Cái miệng của cậu thì giỏi lắm. À ra về mình đi chơi nha - Thảo Anh nói
- Ưm....ko được đâu tớ bận phải học bài
Nó nói giọng có vẻ tiếc nuối thật ra nó mới xuất viện cách đây hai tuần mà thôi nằm bệnh viện gần 1 tháng khiến bài học nhiều đếm ko xuể. Nó phải nằm lâu đến như thế là vì Thảo Anh và Thùy Dương cứ bắt nó ở thêm vài tuần nữa để kiểm tra cho chắc chắn nó ko còn bị gì để bây giờ nó phải khổ như thế này mà từ ngày nó vô bệnh viện thì nó bị hai con bạn của nó ép nó ăn bao nhiêu đồ bổ, bổ đến nỗi đâm ra đến giờ nó còn sợ mấy thứ nhân sâm, yến sào,..... của tụi Thảo Anh. Chẳng những thế khi xuất viện về đến nhà thì bị một đống người làm nhào đến hỏi thăm này nọ khiến nó phải giải thích đến khô cổ họng luôn, nó phải viện cớ là đến nhà bạn chơi, nên quên về. Nhớ đến đó nó ko khỏi thở dài.
- Thôi mà đi với tụi tôi đi nha, hay là chiều nay cậu học bài đi tối nay mình đi bar nha, thôi vô học rồi đó nhớ nha - Nói rồi Thảo Anh kéo tay Thùy Dương đi luôn để lại nó một mình đứng như trời trồng.
Reng.....reng.....reng
- Good morning teacher
- Good morining class - Cô chủ nhiệm vừa nói vừa bước vào chỗ ngồi - Hôm nay trước khi bắt đầu bài mới có có một vài thông báo: sắp tới chúng ta sẽ có một bài kiểm tra chất lượng, các em cố gắng học thật tốt trong thời gian này.
- Kiểm tra chất lượng ư? Là gì thế? - Nó thắc mắc
- Kiểm tra chất lượng tức là một bài kiểm tra bao gồm tất cả các môn mình học để xem chất lượng ta học còn tốt để ở lớp này ko. Nó giống như một con dao hai lưỡi vậy đó, nếu như bạn làm bài tốt thì có cơ hội chuyển sang lớp A1 rất lớn nhưng nếu làm bài ko tốt thì có nguy cơ bạn bị ra lớp A3 hoặc tệ hơn là bị chuyển sang khối B, C đó - Thằng bạn kế bên nói
- Hả? Khó vậy sao trời? - Nó than thở
- Trật tự! Thang điểm kỳ nay sẽ là nếu như từ 89 đến 70 điểm thì các em sẽ ở lại khối A còn A2 hay A3 thì còn tùy vào thứ tự lớn nhỏ mà sắp xếp, từ 90 đến 100 điểm thì các em sẽ được vào lớp A1, nhưng tệ nhất là từ 69 điểm trở xuống thì các em sẽ bị chuyển sang các khối B và C. - Cô giáo nhẹ nhàng nói
- Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz- Cả lớp nằm dài trên bàn
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ra chơi, phòng nhạc
- Bảo Ngọc đầu tiên em phải đàn như thế này - Vừa nói Quốc Phong vừa đánh đàn cho nó nghe
Nhưng nó nào để ý vì lúc này nó đang lo lắng về bài kiểm tra chất lượng, những lời giảng của Quốc Phong cứ qua tai này lại lọt ra ngoài tai kia. Quốc Phong sau một hồi vừa giảng vừa thực hành ngừng quay xuống hỏi nó:
- Bảo Ngọc em hiểu chưa?
Thấy nó ko trả lời mà cứ ngẩn ngơ lo suy nghĩ cái gì đó, Quốc Phong gọi tên nó thêm hai ba lần thì nó mới từ trên mây rớt xuống. Quốc Phong chau mày hỏi:
- Bộ em có việc gì à? Anh thấy em chẳng tập trung gì cả?
- Ko có gì đâu cho dù sư huynh có biết thì cũng ko giúp gì được cho em đâu - Nó nằm dài trên bàn nói
- Việc gì mà anh ko giúp được nếu em ko nói thì anh sẽ ko chỉ em đánh đàn nữa - Quốc Phong nói giọng có chút bực bội
- Ấy.....ấy thôi sư huynh đừng có giận mà! Thật ra hai tuần nữa là lớp em có một cuộc kiểm tra chất lượng, nên em mới lo như thế này nè - Nó phân bua
- Kt chất lượng? Tại sao lớp anh ko biết gì cả? - Quốc Phong thắc mắc
- Em nào biết đâu. Đúng là đau đầu chết đi được - Nó ôm đầu than thở
- Hay là như vậy đi để anh làm gia sư cho em co được ko? Anh sẽ kèm cho em học cho tới ngày em kiểm tra - Quốc Phong đút tay vào túi vừa nói vừa bước lại phía nó
- Trời ơi! Em đang buồn muốn chết đây mà sư huynh còn ở đó chọc em nữa - Nó nói
- Anh nghiêm túc, tin hay ko tùy em - Quốc Phong ngồi xuống hàng ghế đối diện nói với nó
- Thật hả? Để em suy nghĩ lại ưm.....................*suy nghĩ* được rồi sư huynh được tuyển - Nó vui vẻ nói
- Cái gì mà anh được tuyển chứ? Mà thôi nếu như anh đã làm gia sư thì phải có tiền lương cho anh chứ - Quốc Phong nói trong ánh mắt xuất hiện tia cười
- Trời dạy có hai tuần mà cũng đòi tiền lương nữa? Vậy sư huynh nói giá đi - Nó nhăn mặt nói
- Rẻ lắm ! 10 triệu - Quốc Phong thản nhiên nói (T/g: dạy 2 tuần mà được 10 triệu, thôi mình nghỉ viết truyện đi làm gia sư cho nó mau giàu vậy ^ .^)
- Cái gì? 10 triệu sao? - Nó hét lớn
- Này này em muốn làm thủng màng nhĩ của anh luôn à - Quốc Phong dở khóc dở cười nhìn nó
- Đúng tốt nhất là màng nhĩ sư huynh thủng luôn đi. Dạy có 2 tuần mà anh lấy 10 triệu bộ anh muốn giết người à - Nó khoanh tay nói
- Anh chỉ đùa với em cho vui thôi, thật ra trả công anh là em phải đi chơi với anh một buổi có được ko ? - Quốc Phong cười nhẹ nói
- Vậy mà sư huynh làm em hết hồn, được thôi. Nhưng đi chơi thì tiền ai sẽ trả? - Nó vui vẻ nói
- Cái đó còn tùy. - Quốc Phong nhún vai nói
- Hả? Mà chừng nào ta bắt đầu học? - Nó chau mày hỏi
- Ưm.....để xem...........chiều mai đi, anh sẽ đến nhà đón em - Quốc Phong sau một hồi suy nghĩ nói
- Được đó. *Quay xuống nhìn đồng hồ* Thôi chết em còn phải đi gặp Thảo Anh và Thùy Dương nữa thôi tạm biệt sư huynh nha! - Nói xong nó phóng ra ngoài cửa luôn
" Làm gia sư sao? Thú vị lắm" Quốc Phong vừa nói vừa cười một nụ cười nhẹ nhàng khác hẳn với tính cách hằng ngày của anh.
Nó đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc bàn thân yêu thì Thảo Anh và Thùy Dương chạy vào cho nó ba cái đánh vào vai một cách đau điếng
- Thằng con nào đánh bà đấy - Nó tức giận quay lại
- Sao ? Muốn quýnh ai? - Thảo Anh lườm nó
- Đâu có. Tui nói là tui đánh mấy đứa khác thôi chứ Thảo Anh yêu dấu thì làm sao tớ dám đánh được - Nó cười hì hì
- Cái miệng của cậu thì giỏi lắm. À ra về mình đi chơi nha - Thảo Anh nói
- Ưm....ko được đâu tớ bận phải học bài
Nó nói giọng có vẻ tiếc nuối thật ra nó mới xuất viện cách đây hai tuần mà thôi nằm bệnh viện gần 1 tháng khiến bài học nhiều đếm ko xuể. Nó phải nằm lâu đến như thế là vì Thảo Anh và Thùy Dương cứ bắt nó ở thêm vài tuần nữa để kiểm tra cho chắc chắn nó ko còn bị gì để bây giờ nó phải khổ như thế này mà từ ngày nó vô bệnh viện thì nó bị hai con bạn của nó ép nó ăn bao nhiêu đồ bổ, bổ đến nỗi đâm ra đến giờ nó còn sợ mấy thứ nhân sâm, yến sào,..... của tụi Thảo Anh. Chẳng những thế khi xuất viện về đến nhà thì bị một đống người làm nhào đến hỏi thăm này nọ khiến nó phải giải thích đến khô cổ họng luôn, nó phải viện cớ là đến nhà bạn chơi, nên quên về. Nhớ đến đó nó ko khỏi thở dài.
- Thôi mà đi với tụi tôi đi nha, hay là chiều nay cậu học bài đi tối nay mình đi bar nha, thôi vô học rồi đó nhớ nha - Nói rồi Thảo Anh kéo tay Thùy Dương đi luôn để lại nó một mình đứng như trời trồng.
Reng.....reng.....reng
- Good morning teacher
- Good morining class - Cô chủ nhiệm vừa nói vừa bước vào chỗ ngồi - Hôm nay trước khi bắt đầu bài mới có có một vài thông báo: sắp tới chúng ta sẽ có một bài kiểm tra chất lượng, các em cố gắng học thật tốt trong thời gian này.
- Kiểm tra chất lượng ư? Là gì thế? - Nó thắc mắc
- Kiểm tra chất lượng tức là một bài kiểm tra bao gồm tất cả các môn mình học để xem chất lượng ta học còn tốt để ở lớp này ko. Nó giống như một con dao hai lưỡi vậy đó, nếu như bạn làm bài tốt thì có cơ hội chuyển sang lớp A1 rất lớn nhưng nếu làm bài ko tốt thì có nguy cơ bạn bị ra lớp A3 hoặc tệ hơn là bị chuyển sang khối B, C đó - Thằng bạn kế bên nói
- Hả? Khó vậy sao trời? - Nó than thở
- Trật tự! Thang điểm kỳ nay sẽ là nếu như từ 89 đến 70 điểm thì các em sẽ ở lại khối A còn A2 hay A3 thì còn tùy vào thứ tự lớn nhỏ mà sắp xếp, từ 90 đến 100 điểm thì các em sẽ được vào lớp A1, nhưng tệ nhất là từ 69 điểm trở xuống thì các em sẽ bị chuyển sang các khối B và C. - Cô giáo nhẹ nhàng nói
- Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz- Cả lớp nằm dài trên bàn
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ra chơi, phòng nhạc
- Bảo Ngọc đầu tiên em phải đàn như thế này - Vừa nói Quốc Phong vừa đánh đàn cho nó nghe
Nhưng nó nào để ý vì lúc này nó đang lo lắng về bài kiểm tra chất lượng, những lời giảng của Quốc Phong cứ qua tai này lại lọt ra ngoài tai kia. Quốc Phong sau một hồi vừa giảng vừa thực hành ngừng quay xuống hỏi nó:
- Bảo Ngọc em hiểu chưa?
Thấy nó ko trả lời mà cứ ngẩn ngơ lo suy nghĩ cái gì đó, Quốc Phong gọi tên nó thêm hai ba lần thì nó mới từ trên mây rớt xuống. Quốc Phong chau mày hỏi:
- Bộ em có việc gì à? Anh thấy em chẳng tập trung gì cả?
- Ko có gì đâu cho dù sư huynh có biết thì cũng ko giúp gì được cho em đâu - Nó nằm dài trên bàn nói
- Việc gì mà anh ko giúp được nếu em ko nói thì anh sẽ ko chỉ em đánh đàn nữa - Quốc Phong nói giọng có chút bực bội
- Ấy.....ấy thôi sư huynh đừng có giận mà! Thật ra hai tuần nữa là lớp em có một cuộc kiểm tra chất lượng, nên em mới lo như thế này nè - Nó phân bua
- Kt chất lượng? Tại sao lớp anh ko biết gì cả? - Quốc Phong thắc mắc
- Em nào biết đâu. Đúng là đau đầu chết đi được - Nó ôm đầu than thở
- Hay là như vậy đi để anh làm gia sư cho em co được ko? Anh sẽ kèm cho em học cho tới ngày em kiểm tra - Quốc Phong đút tay vào túi vừa nói vừa bước lại phía nó
- Trời ơi! Em đang buồn muốn chết đây mà sư huynh còn ở đó chọc em nữa - Nó nói
- Anh nghiêm túc, tin hay ko tùy em - Quốc Phong ngồi xuống hàng ghế đối diện nói với nó
- Thật hả? Để em suy nghĩ lại ưm.....................*suy nghĩ* được rồi sư huynh được tuyển - Nó vui vẻ nói
- Cái gì mà anh được tuyển chứ? Mà thôi nếu như anh đã làm gia sư thì phải có tiền lương cho anh chứ - Quốc Phong nói trong ánh mắt xuất hiện tia cười
- Trời dạy có hai tuần mà cũng đòi tiền lương nữa? Vậy sư huynh nói giá đi - Nó nhăn mặt nói
- Rẻ lắm ! 10 triệu - Quốc Phong thản nhiên nói (T/g: dạy 2 tuần mà được 10 triệu, thôi mình nghỉ viết truyện đi làm gia sư cho nó mau giàu vậy ^ .^)
- Cái gì? 10 triệu sao? - Nó hét lớn
- Này này em muốn làm thủng màng nhĩ của anh luôn à - Quốc Phong dở khóc dở cười nhìn nó
- Đúng tốt nhất là màng nhĩ sư huynh thủng luôn đi. Dạy có 2 tuần mà anh lấy 10 triệu bộ anh muốn giết người à - Nó khoanh tay nói
- Anh chỉ đùa với em cho vui thôi, thật ra trả công anh là em phải đi chơi với anh một buổi có được ko ? - Quốc Phong cười nhẹ nói
- Vậy mà sư huynh làm em hết hồn, được thôi. Nhưng đi chơi thì tiền ai sẽ trả? - Nó vui vẻ nói
- Cái đó còn tùy. - Quốc Phong nhún vai nói
- Hả? Mà chừng nào ta bắt đầu học? - Nó chau mày hỏi
- Ưm.....để xem...........chiều mai đi, anh sẽ đến nhà đón em - Quốc Phong sau một hồi suy nghĩ nói
- Được đó. *Quay xuống nhìn đồng hồ* Thôi chết em còn phải đi gặp Thảo Anh và Thùy Dương nữa thôi tạm biệt sư huynh nha! - Nói xong nó phóng ra ngoài cửa luôn
" Làm gia sư sao? Thú vị lắm" Quốc Phong vừa nói vừa cười một nụ cười nhẹ nhàng khác hẳn với tính cách hằng ngày của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.