Chương 34: Loại Người Vô Sĩ
HuynhTienTien
28/09/2021
Mộc Tuyết thẫn thờ rời đi, lời nói của Chí Thiêm làm anh lung lay, anh quyết định sẽ cho An Nhiên và mình một cơ hội để làm tròn hai chữ vợ chồng, dù chưa có những biến đổi trong chuyện tình cảm không ai tác động đến nhưng anh vẫn sẽ thử một lần thật lòng yêu Mạc An Nhiên người mà anh từng căm ghét. An Nhiên ở trong bước ra rời khỏi vờ như không quan tâm, đằng sau giọng nói nghiêm nghị cất lên:
- An Nhiên, ở đây làm việc cùng anh
Cô xoay người lại đi đến chỗ anh khó hiểu hỏi:
- Sao cơ
- Từ bây giờ em ở đây làm việc với tôi, sẵn tiện hâm nóng tình cảm - anh cười gian manh
- Đồ điên
Chửi anh một câu rồi cô rời đi, sắc mặt ai kia đã tối sầm lại, không ngờ cô có cái gan để chửi sếp mình, phải trừ lương, về chỗ làm việc thì cũng đã đến giờ tan làm, cô gom đồ của mình rồi bắt taxi về biệt thự, Thiệu An từ sau chạy tới gọi tên cô
- An Nhiên
- Sao đấy anh - cô xoay ra đằng sau
- Để anh trở em về
- Không cần anh chở vợ tôi về đâu - đằng sau Minh uy trầm giọng cất tiếng
Nghe giọng nói quen thuộc cô chỉ biết thở dài, cô không hiểu nổi con người anh, lúc trước thì tỏ ra chán ghét bây giờ thì đòi hâm nóng tình cảm, không lẻ cùng Mộc Tuyết gài bẫy cô, đưa cô lên cao rồi nhẫn tâm đẩy cô xuống, nghĩ tới đây thôi An Nhiên cũng bắt đầu sợ, đang ngẩn ngơ suy nghĩ Minh Uy bước đến ôm eo cô, lúc này cô mới thôi suy nghĩ, bày ra gương mặt chán ghét anh rồi bước vào xe anh đã được thư kí đậu sẵn, Thiệu An cũng rời đi, anh hài lòng bước lên xe, ngồi cạnh nhau bàn tay hư hỏng bắt đầu sờ soạng, An Nhiên ngại ngùng nói nhỏ:
- Này có thư kí của anh ở đây
Trên xe anh có treo một màn nhỏ, anh đưa tay kéo ra, cười gian manh:
- Giờ không cần sợ
Anh đưa tay kéo cô vào lòng hôn lên đôi môi cô, cô đẩy anh ra nhưng không tài nào đẩy được cô mặc cho anh muốn làm gì thì làm, tới biệt thự, anh kéo cô lên phòng đẩy cô xuống giường tiếp tục làm chuyện người lớn, An Nhiên tức giận nói:
- Chưa đủ hả, nòng súng của anh cũng mạnh đó, lúc nãy không thoả mãn sao, giờ còn thèm khát cơ thể tôi nữa, anh đừng nói anh yêu tôi rồi nhé
Ngưng lại anh trả lời - Yêu cái khỉ
Trong lúc anh không đề phòng cô cong chân đá thẳng vào hạ bộ anh, bị đá bất ngờ vô chỗ hiểm anh lập tức lăn ra cong người như con tôm tay ôm hạ bộ, gào thét.
- Em, em dám mưu sát chồng em sao, anh có mệnh hệ gì sau này chúng ta không có con đó
- Có con cái khỉ mốc, bà đếch thèm có con với loại người vô sỉ.
Anh giả vờ đau đớn, rặn nước mắt đến đáng thương để lấy sự thương cảm của cô, nhưng nào ngờ cô đã đi một mạch xuống phòng khách không quan tâm anh sống chết ra sao, anh không ngờ cô gái này lại mạnh tay đến vậy. Anh đứng lên đi tắm rồi xuống nhà kiếm An Nhiên thì thấy cô đang xem tivi ở phòng khách, anh nhấc từng bước chân chậm rãi để hù cô vì cô đang xem phim ma, anh đứng sau cô ngay sau đó anh đụng tay vào người cô rồi hù cô, An Nhiên theo bản năng la lên, Minh Uy cười hô hố thích ý, khi biết là anh cô giận dữ xông lên đánh anh, Mộc Tuyết cô không sợ huống chi là anh.
Bị rượt đánh anh liền cong chân bỏ chạy, cô rượt anh nguyên vòng nhà nhưng vẫn không bắt được, đúng là chân dài có cái lợi của chân dài. An Nhiên dừng lại thở hổn hển vì mệt hét lên:
- Có giỏi thì trốn luôn đi, bước ra đây anh chết với tôi
Người hầu đều đứng xem hai người rượt nhau, cảnh tượng chưa thấy trước đó, ai ai cũng ngạc nhiên.
- An Nhiên, ở đây làm việc cùng anh
Cô xoay người lại đi đến chỗ anh khó hiểu hỏi:
- Sao cơ
- Từ bây giờ em ở đây làm việc với tôi, sẵn tiện hâm nóng tình cảm - anh cười gian manh
- Đồ điên
Chửi anh một câu rồi cô rời đi, sắc mặt ai kia đã tối sầm lại, không ngờ cô có cái gan để chửi sếp mình, phải trừ lương, về chỗ làm việc thì cũng đã đến giờ tan làm, cô gom đồ của mình rồi bắt taxi về biệt thự, Thiệu An từ sau chạy tới gọi tên cô
- An Nhiên
- Sao đấy anh - cô xoay ra đằng sau
- Để anh trở em về
- Không cần anh chở vợ tôi về đâu - đằng sau Minh uy trầm giọng cất tiếng
Nghe giọng nói quen thuộc cô chỉ biết thở dài, cô không hiểu nổi con người anh, lúc trước thì tỏ ra chán ghét bây giờ thì đòi hâm nóng tình cảm, không lẻ cùng Mộc Tuyết gài bẫy cô, đưa cô lên cao rồi nhẫn tâm đẩy cô xuống, nghĩ tới đây thôi An Nhiên cũng bắt đầu sợ, đang ngẩn ngơ suy nghĩ Minh Uy bước đến ôm eo cô, lúc này cô mới thôi suy nghĩ, bày ra gương mặt chán ghét anh rồi bước vào xe anh đã được thư kí đậu sẵn, Thiệu An cũng rời đi, anh hài lòng bước lên xe, ngồi cạnh nhau bàn tay hư hỏng bắt đầu sờ soạng, An Nhiên ngại ngùng nói nhỏ:
- Này có thư kí của anh ở đây
Trên xe anh có treo một màn nhỏ, anh đưa tay kéo ra, cười gian manh:
- Giờ không cần sợ
Anh đưa tay kéo cô vào lòng hôn lên đôi môi cô, cô đẩy anh ra nhưng không tài nào đẩy được cô mặc cho anh muốn làm gì thì làm, tới biệt thự, anh kéo cô lên phòng đẩy cô xuống giường tiếp tục làm chuyện người lớn, An Nhiên tức giận nói:
- Chưa đủ hả, nòng súng của anh cũng mạnh đó, lúc nãy không thoả mãn sao, giờ còn thèm khát cơ thể tôi nữa, anh đừng nói anh yêu tôi rồi nhé
Ngưng lại anh trả lời - Yêu cái khỉ
Trong lúc anh không đề phòng cô cong chân đá thẳng vào hạ bộ anh, bị đá bất ngờ vô chỗ hiểm anh lập tức lăn ra cong người như con tôm tay ôm hạ bộ, gào thét.
- Em, em dám mưu sát chồng em sao, anh có mệnh hệ gì sau này chúng ta không có con đó
- Có con cái khỉ mốc, bà đếch thèm có con với loại người vô sỉ.
Anh giả vờ đau đớn, rặn nước mắt đến đáng thương để lấy sự thương cảm của cô, nhưng nào ngờ cô đã đi một mạch xuống phòng khách không quan tâm anh sống chết ra sao, anh không ngờ cô gái này lại mạnh tay đến vậy. Anh đứng lên đi tắm rồi xuống nhà kiếm An Nhiên thì thấy cô đang xem tivi ở phòng khách, anh nhấc từng bước chân chậm rãi để hù cô vì cô đang xem phim ma, anh đứng sau cô ngay sau đó anh đụng tay vào người cô rồi hù cô, An Nhiên theo bản năng la lên, Minh Uy cười hô hố thích ý, khi biết là anh cô giận dữ xông lên đánh anh, Mộc Tuyết cô không sợ huống chi là anh.
Bị rượt đánh anh liền cong chân bỏ chạy, cô rượt anh nguyên vòng nhà nhưng vẫn không bắt được, đúng là chân dài có cái lợi của chân dài. An Nhiên dừng lại thở hổn hển vì mệt hét lên:
- Có giỏi thì trốn luôn đi, bước ra đây anh chết với tôi
Người hầu đều đứng xem hai người rượt nhau, cảnh tượng chưa thấy trước đó, ai ai cũng ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.