Chương 8: Chấp Nhận Yêu Đương Chối Buột
Mimi
01/07/2024
Cha cùng với cô cũng đã đi tới nhà của Lý Trịnh, bấy giờ họ đứng ngoài sân, mà lớn tiếng vọng vào bên trong: “Này tất cả các người hãy mau ra đây, bằng không thì tôi sẽ đốt căn nhà này và giết chết tất cả các người trong căn nhà đó...”
Bọn họ nghe đến đây mà trở nên hoang mang, tất cả đều chạy ra ngoài, mẹ của Lý Trịnh liền lên tiếng trong sự sợ hãi: “Các người muốn làm gì vậy hả? Không lẽ các người định giết người bừa bãi sao? Như vậy thì có đáng làm trưởng thôn không? Thậm chí làm trưởng thôn thì muốn làm gì thì làm à?”
Trước những lời nói của bà trong sự trách móc, ông lên tiếng trả lời: “Này hãy câm miệng của bà lại đi, bà chỉ là dân thường trong cái làng này thôi, bà không có quyền gì được lên tiếng ở đây. Và tôi là trưởng làng, thế nên tôi muốn làm gì thì làm, quyền sinh sát của cái làng này đều nằm trong tay của tôi hết, thậm chí các người đã làm tổn thương con gái của tôi, và đắc tội với tôi trưởng làng này, nên các người nhận lại kết cục này cũng rất xứng đáng...”
Nghe đến đây mà bọn họ chìm trong sự lo lắng, ánh mắt họ nhìn chăm chăm ông, bảo rằng: “Chỉ vì đứa con gái của ông, nó vì tình yêu mù quáng, mà ông lại bênh vực nó, sát hại người dân vô tội như vậy à? Thế tư cách nào, để ông trở thành một trưởng làng thực sự đây? Còn tất cả mọi người tại sao lại không dám đứng lên chống lại ông ta? Bởi vì chức vị của ông ta lớn hơn tất cả các người, cho nên các người đồng ý, ở dưới chân lão ta suốt đời à!”
Mọi người dân ở xung quanh đó, không ai dám nói năng gì cả, tất cả cũng chỉ đành chấp nhận số phận, và ông ta muốn làm gì thì làm, bởi ông ta quyền cao chức trọng hơn họ, thậm chí họ không dám đắc tội với ông ta...
Nhìn đám người dân làng im lặng, bà cũng sững người không biết phải làm gì, trong tình huống này...
Con gái của trưởng làng nhìn bọn họ, mà nở nụ cười đắc ý trên môi, sau đó nhìn chăm chăm Lý Trịnh mà nói: “Bây giờ anh có chấp nhận, lấy tôi làm vợ của anh không, bằng không thì hôm nay cả gia đình của anh, sẽ không ai thoát khỏi được cái chết của bản thân mình đâu, tôi sẽ khiến cho từng người, yêu bị thiêu cháy trong biển lửa...”
Thế là cô đã nói với đám người thuộc hạ của cha mình rằng: “Này các người Còn chần chờ gì nữa, mau bắt bọn chúng lại đi, Hôm nay chúng ta sẽ thiêu sống bọn chúng...”
Lũ người kia cũng đã tiến gần đến chỗ bọn họ, trong khi họ thì hoang mang nét mặt đầy căng thẳng, không biết phải làm gì trong tình huống này, ả lại lên tiếng hỏi thêm một lần nữa: “Bây giờ thì anh có đưa ra quyết định được không vậy? Đó là tôi sẽ cho anh một cơ hội, đó là sẽ lấy tôi làm vợ, bằng không thì cả gia đình của anh, cùng nhau đoàn tụ dưới suối vàng đi...”
Nghe những lời mà cô nói. Lý Trịnh đã chìm trong những suy nghĩ: “Bây giờ không còn con đường để lựa chọn nữa rồi, bởi vì hi sinh bản thân của mình thì sao chứ? Chỉ cần gia đình của mình được bình an là được...”
Vậy là mặc dù anh không muốn kết hôn với cô ta, nhưng chỉ có thể bất lực đồng ý theo những yêu cầu mà cô đưa ra để cứu gia đình của mình: “Được rồi chỉ cần gia đình của tôi được bình an, thì tôi sẽ làm theo những lời mà cô nói, tôi sẽ chấp yêu cầu sẽ đám cưới với cô...”
Cha của ả ta nghe đến đây, mà tỏ vẻ vô cùng hoang mang, ông không ngờ được rằng, cô thật sự chưa quay đầu, trong cái tình yêu điên rồ mà cô dành cho anh, thậm chí cô chỉ đang dụ dỗ ông, ép buộc anh ta trở thành người yêu của cô mà thôi.
Nghĩ đến đây ông liền chìm trong sự bất lực, không biết phải làm gì, trước quyết định điên rồ kia của con gái mình, khi cô ta vẫn cố chấp đồng ý yêu Lý Trịnh...
Nghe thấy sự đồng ý của Lý Trịnh khi chấp nhận yêu mình. Ả ta trong sự vui vẻ nói với cha của mình rằng: “Cha à anh ấy đã chấp nhận, yêu cầu trở thành người chồng của con rồi, vậy nên cha hãy tha chết cho anh ấy nhé, để chúng con có thể được ở bên cạnh của nhau...”
Ông nghe những lời mà cô nói, mà chỉ có thể cắn chặt răng, chấp nhận mối hôn sự này: “Được rồi nếu như đó là ý của con muốn, thì ta không thể từ chối được, còn giờ ta đồng ý hôn sự này...”
Cha cô vừa dứt lời, cô chìm trong sự hạnh phúc của bản thân mình. Trong khi mẹ của Lý Trịnh thì chìm trong sự bất lực không thể làm được gì, mà đành chấp nhận yêu cầu kia...
Còn Ngư Thanh thì có thể nhìn thấy nét mặt trong sự đau buồn của Lý Trịnh, thế là cô lên tiếng: “Này vì lý do gì mà anh lại chấp nhận điều đó? Chấp nhận một người mà mình không yêu, mà sống trong khổ sở như vậy? Và tôi nghĩ rằng, anh nên quyết định kỹ càng đi, trước khi đưa ra quyết định cuối cùng...”
Bọn họ nghe đến đây mà trở nên hoang mang, tất cả đều chạy ra ngoài, mẹ của Lý Trịnh liền lên tiếng trong sự sợ hãi: “Các người muốn làm gì vậy hả? Không lẽ các người định giết người bừa bãi sao? Như vậy thì có đáng làm trưởng thôn không? Thậm chí làm trưởng thôn thì muốn làm gì thì làm à?”
Trước những lời nói của bà trong sự trách móc, ông lên tiếng trả lời: “Này hãy câm miệng của bà lại đi, bà chỉ là dân thường trong cái làng này thôi, bà không có quyền gì được lên tiếng ở đây. Và tôi là trưởng làng, thế nên tôi muốn làm gì thì làm, quyền sinh sát của cái làng này đều nằm trong tay của tôi hết, thậm chí các người đã làm tổn thương con gái của tôi, và đắc tội với tôi trưởng làng này, nên các người nhận lại kết cục này cũng rất xứng đáng...”
Nghe đến đây mà bọn họ chìm trong sự lo lắng, ánh mắt họ nhìn chăm chăm ông, bảo rằng: “Chỉ vì đứa con gái của ông, nó vì tình yêu mù quáng, mà ông lại bênh vực nó, sát hại người dân vô tội như vậy à? Thế tư cách nào, để ông trở thành một trưởng làng thực sự đây? Còn tất cả mọi người tại sao lại không dám đứng lên chống lại ông ta? Bởi vì chức vị của ông ta lớn hơn tất cả các người, cho nên các người đồng ý, ở dưới chân lão ta suốt đời à!”
Mọi người dân ở xung quanh đó, không ai dám nói năng gì cả, tất cả cũng chỉ đành chấp nhận số phận, và ông ta muốn làm gì thì làm, bởi ông ta quyền cao chức trọng hơn họ, thậm chí họ không dám đắc tội với ông ta...
Nhìn đám người dân làng im lặng, bà cũng sững người không biết phải làm gì, trong tình huống này...
Con gái của trưởng làng nhìn bọn họ, mà nở nụ cười đắc ý trên môi, sau đó nhìn chăm chăm Lý Trịnh mà nói: “Bây giờ anh có chấp nhận, lấy tôi làm vợ của anh không, bằng không thì hôm nay cả gia đình của anh, sẽ không ai thoát khỏi được cái chết của bản thân mình đâu, tôi sẽ khiến cho từng người, yêu bị thiêu cháy trong biển lửa...”
Thế là cô đã nói với đám người thuộc hạ của cha mình rằng: “Này các người Còn chần chờ gì nữa, mau bắt bọn chúng lại đi, Hôm nay chúng ta sẽ thiêu sống bọn chúng...”
Lũ người kia cũng đã tiến gần đến chỗ bọn họ, trong khi họ thì hoang mang nét mặt đầy căng thẳng, không biết phải làm gì trong tình huống này, ả lại lên tiếng hỏi thêm một lần nữa: “Bây giờ thì anh có đưa ra quyết định được không vậy? Đó là tôi sẽ cho anh một cơ hội, đó là sẽ lấy tôi làm vợ, bằng không thì cả gia đình của anh, cùng nhau đoàn tụ dưới suối vàng đi...”
Nghe những lời mà cô nói. Lý Trịnh đã chìm trong những suy nghĩ: “Bây giờ không còn con đường để lựa chọn nữa rồi, bởi vì hi sinh bản thân của mình thì sao chứ? Chỉ cần gia đình của mình được bình an là được...”
Vậy là mặc dù anh không muốn kết hôn với cô ta, nhưng chỉ có thể bất lực đồng ý theo những yêu cầu mà cô đưa ra để cứu gia đình của mình: “Được rồi chỉ cần gia đình của tôi được bình an, thì tôi sẽ làm theo những lời mà cô nói, tôi sẽ chấp yêu cầu sẽ đám cưới với cô...”
Cha của ả ta nghe đến đây, mà tỏ vẻ vô cùng hoang mang, ông không ngờ được rằng, cô thật sự chưa quay đầu, trong cái tình yêu điên rồ mà cô dành cho anh, thậm chí cô chỉ đang dụ dỗ ông, ép buộc anh ta trở thành người yêu của cô mà thôi.
Nghĩ đến đây ông liền chìm trong sự bất lực, không biết phải làm gì, trước quyết định điên rồ kia của con gái mình, khi cô ta vẫn cố chấp đồng ý yêu Lý Trịnh...
Nghe thấy sự đồng ý của Lý Trịnh khi chấp nhận yêu mình. Ả ta trong sự vui vẻ nói với cha của mình rằng: “Cha à anh ấy đã chấp nhận, yêu cầu trở thành người chồng của con rồi, vậy nên cha hãy tha chết cho anh ấy nhé, để chúng con có thể được ở bên cạnh của nhau...”
Ông nghe những lời mà cô nói, mà chỉ có thể cắn chặt răng, chấp nhận mối hôn sự này: “Được rồi nếu như đó là ý của con muốn, thì ta không thể từ chối được, còn giờ ta đồng ý hôn sự này...”
Cha cô vừa dứt lời, cô chìm trong sự hạnh phúc của bản thân mình. Trong khi mẹ của Lý Trịnh thì chìm trong sự bất lực không thể làm được gì, mà đành chấp nhận yêu cầu kia...
Còn Ngư Thanh thì có thể nhìn thấy nét mặt trong sự đau buồn của Lý Trịnh, thế là cô lên tiếng: “Này vì lý do gì mà anh lại chấp nhận điều đó? Chấp nhận một người mà mình không yêu, mà sống trong khổ sở như vậy? Và tôi nghĩ rằng, anh nên quyết định kỹ càng đi, trước khi đưa ra quyết định cuối cùng...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.