Chương 12: Gặp Nguy Hiểm
Mimi
01/07/2024
Sau khi chuẩn bị mọi đồ đạc xông, mẹ của Lý Trịnh cũng đã đưa nó cho Ngư Thanh, rồi lên tiếng Bảo: “Con à con đi đường hãy cẩn thận, và con nhất định phải vượt qua những nguy hiểm kia mà trở về nha!”
Ngư Thanh mỉm cười đáp trong sự chắc chắn rằng: “Bác à bác cứ yên tâm đi, con nhất định sẽ quay trở về mà, con sẽ chiến thắng nữ quỷ kia, nữ quỷ đó sẽ không làm được gì con đâu, bởi vì sức mạnh của cô ta, hiện tại không thể đấu lại được con...”
Dứt lời cô cũng đã bắt đầu rời đi, trong khi bầu trời vẫn là những đám mây tối sầm, của một màu đen tăm tối, ở trong nhà nhìn bóng dáng của cô dần dần khuất xa, mà Lý Trịnh trở nên vô cùng lo lắng, cậu lên tiếng nói với mẹ mình rằng:
“Mẹ tại sao mẹ lại để cô ấy đi như vậy, lỡ như cô ấy gặp nguy hiểm gì thì sao?”
Bà trả lời cậu với một cách bình thản: “Con không nhìn thấy à, đó là sự chắc chắn trên khuôn mặt của cô ấy, và ta tin rằng, trong cuộc chiến lần này, cô ấy chắc chắn sẽ không thua đâu, cô ấy sẽ chiến thắng quay trở về, tiêu diệt được nữ quỷ kia, bởi cô ấy không phải là một người bình thường, cô ấy có một sức mạnh siêu phàm, mà không ai có thể biết được!”
Trước những lời nói của bà, điều này khiến cậu trở nên bối rối hơn, chìm trong những thắc mắc cậu lên tiếng: “Ý của mẹ là gì? Hãy mau nói cho con biết đi? Sức mạnh của cô ấy là sao, và mẹ đã biết được, thông tin gì về cô ấy à?”
Bà vẫn cố gắng giấu diếm con trai của mình, bởi bà sợ rằng cậu sẽ không chấp nhận cô về danh tính thật sự, lúc đó cô sẽ gặp nguy hiểm, thế nên đành che giấu đi: “Con à Con đừng nói thêm bất kỳ lời nào nữa! Mẹ sẽ không cho con biết, rốt cuộc là ai, và thân thế của cô ấy như thế nào? Bởi mẹ sợ nói ra cô ấy chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm...”
Trước sự cương quyết của mẹ mình, cho dù cậu có tra hỏi như thế nào đi chăng nữa, thì bà cũng không muốn nói đây cho cậu biết, vậy nên cậu đành chìm trong sự bất lực, không thể làm được gì nữa...
Mà cũng đành chấp nhận, không hỏi thêm về những câu hỏi kia, sau đó quyết định sẽ đi nghỉ ngơi, để lòng nhẹ nhõm hơn, mà không lo lắng cho cô nữa, bởi như những gì mẹ cậu nói, chắc chắn cô ấy sẽ an toàn trở về...
Ngoài trời đổ những cơn mưa phùn lắm tắm, cô nhìn những cơn mưa đang dần rơi xuống, mà lên tiếng nói: “Gì chứ tại sao lại mưa vào lúc này, mình chính là một người cá, vậy nên khi trời đổ mưa, chắc chắn mình sẽ hiện nguyên hình mất, lúc đó lỡ như ai thấy, thì mình sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí bởi những cơn mưa này, mình khó có thể di chuyển, mà tìm kiếm được dễ dàng, chỗ của nữ quỷ kia là đang ở đâu...”
Sau một hồi cô cũng đã hiện về nguyên hình của mình, khi ở phiếu chân phát ra một nguồn ánh sáng, rồi trở thành một cái đuôi cá, trong sự đau đớn của cô...
Cô cố gắng trường lếch tới một gốc cây, mà ngồi dựa vào đó, cô lên tiếng: “Bây giờ mình đã trở lại nguyên hình rồi, mình phải làm sao đây?”
Cô vẫn đang chìm trong những suy tư, thì đột nhiên đã thấy có một nhóm đàn ông với vẻ say rượu xuất hiện, điều này khiến cô vô cùng bàng hoàng: “Ôi không sao lại xui đến thế này, lúc này lại có người xuất hiện ở đây chứ? Mình cần phải làm gì đấy? Lỡ như những tên kia là người xấu thì sao? Không biết mình sẽ gặp nguy hiểm gì, bởi bọn chúng nữa...”
Trong sự lo lắng đến tột cùng, bọn chúng cũng là tiến đến chỗ của cô, bấy giờ cả ba nhìn vào, mà nét mặt trở nên hoảng loạn, sau đó la lên rằng: “Cá...Cá có người cá ở đây này!”
Trước sự hoảng loạn của tên kia, thì hai tên còn lại nở nụ cười trong sự vui vẻ, hắn đáp: “Ồ ở đây có người cá sao, thật là may mắn mà, và tôi nghe nói rằng thịt của người cá, đang bán với giá rất cao, và ăn nó vào có thể trường sinh bất tử, vậy nên hôm nay chúng ta đã gặp món hời rồi đó, thế nên chúng ta, hãy mau bắt nó lại...”
Cô nghe những gì họ nói, liền lên tiếng trong sự tức giận, ánh mắt nhìn chăm chăm họ: “Này hãy câm miệng của các người lại đi, không ta sẽ sử dụng phép thuật của mình, để đánh chết các người đó!”
Bọn chúng bật cười hả hê, rồi nói: “Nào phép thuật của cô đâu? Mau làm cho chúng tôi xem nào?”
Cô chìm trong sự bàng hoàng với những suy nghĩ: “Thật ra thì người cá ở hình dạng của con người, mới có thể sử dụng sức mạnh, nhưng bây giờ mình đang ở trong hình dạng của một người cá, thì mình không thể làm được gì bọn chúng cả, khi không có sức mạnh, trong nguyên hình thật sự...”
Thế là cô chìm trong sự lo lắng, trong khi bọn chúng bật cười hả hê: “Ồ ngươi không có phép thuật à, vậy thì coi như ngày tàn của ngươi đã đến rồi đấy!”
Ngư Thanh mỉm cười đáp trong sự chắc chắn rằng: “Bác à bác cứ yên tâm đi, con nhất định sẽ quay trở về mà, con sẽ chiến thắng nữ quỷ kia, nữ quỷ đó sẽ không làm được gì con đâu, bởi vì sức mạnh của cô ta, hiện tại không thể đấu lại được con...”
Dứt lời cô cũng đã bắt đầu rời đi, trong khi bầu trời vẫn là những đám mây tối sầm, của một màu đen tăm tối, ở trong nhà nhìn bóng dáng của cô dần dần khuất xa, mà Lý Trịnh trở nên vô cùng lo lắng, cậu lên tiếng nói với mẹ mình rằng:
“Mẹ tại sao mẹ lại để cô ấy đi như vậy, lỡ như cô ấy gặp nguy hiểm gì thì sao?”
Bà trả lời cậu với một cách bình thản: “Con không nhìn thấy à, đó là sự chắc chắn trên khuôn mặt của cô ấy, và ta tin rằng, trong cuộc chiến lần này, cô ấy chắc chắn sẽ không thua đâu, cô ấy sẽ chiến thắng quay trở về, tiêu diệt được nữ quỷ kia, bởi cô ấy không phải là một người bình thường, cô ấy có một sức mạnh siêu phàm, mà không ai có thể biết được!”
Trước những lời nói của bà, điều này khiến cậu trở nên bối rối hơn, chìm trong những thắc mắc cậu lên tiếng: “Ý của mẹ là gì? Hãy mau nói cho con biết đi? Sức mạnh của cô ấy là sao, và mẹ đã biết được, thông tin gì về cô ấy à?”
Bà vẫn cố gắng giấu diếm con trai của mình, bởi bà sợ rằng cậu sẽ không chấp nhận cô về danh tính thật sự, lúc đó cô sẽ gặp nguy hiểm, thế nên đành che giấu đi: “Con à Con đừng nói thêm bất kỳ lời nào nữa! Mẹ sẽ không cho con biết, rốt cuộc là ai, và thân thế của cô ấy như thế nào? Bởi mẹ sợ nói ra cô ấy chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm...”
Trước sự cương quyết của mẹ mình, cho dù cậu có tra hỏi như thế nào đi chăng nữa, thì bà cũng không muốn nói đây cho cậu biết, vậy nên cậu đành chìm trong sự bất lực, không thể làm được gì nữa...
Mà cũng đành chấp nhận, không hỏi thêm về những câu hỏi kia, sau đó quyết định sẽ đi nghỉ ngơi, để lòng nhẹ nhõm hơn, mà không lo lắng cho cô nữa, bởi như những gì mẹ cậu nói, chắc chắn cô ấy sẽ an toàn trở về...
Ngoài trời đổ những cơn mưa phùn lắm tắm, cô nhìn những cơn mưa đang dần rơi xuống, mà lên tiếng nói: “Gì chứ tại sao lại mưa vào lúc này, mình chính là một người cá, vậy nên khi trời đổ mưa, chắc chắn mình sẽ hiện nguyên hình mất, lúc đó lỡ như ai thấy, thì mình sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí bởi những cơn mưa này, mình khó có thể di chuyển, mà tìm kiếm được dễ dàng, chỗ của nữ quỷ kia là đang ở đâu...”
Sau một hồi cô cũng đã hiện về nguyên hình của mình, khi ở phiếu chân phát ra một nguồn ánh sáng, rồi trở thành một cái đuôi cá, trong sự đau đớn của cô...
Cô cố gắng trường lếch tới một gốc cây, mà ngồi dựa vào đó, cô lên tiếng: “Bây giờ mình đã trở lại nguyên hình rồi, mình phải làm sao đây?”
Cô vẫn đang chìm trong những suy tư, thì đột nhiên đã thấy có một nhóm đàn ông với vẻ say rượu xuất hiện, điều này khiến cô vô cùng bàng hoàng: “Ôi không sao lại xui đến thế này, lúc này lại có người xuất hiện ở đây chứ? Mình cần phải làm gì đấy? Lỡ như những tên kia là người xấu thì sao? Không biết mình sẽ gặp nguy hiểm gì, bởi bọn chúng nữa...”
Trong sự lo lắng đến tột cùng, bọn chúng cũng là tiến đến chỗ của cô, bấy giờ cả ba nhìn vào, mà nét mặt trở nên hoảng loạn, sau đó la lên rằng: “Cá...Cá có người cá ở đây này!”
Trước sự hoảng loạn của tên kia, thì hai tên còn lại nở nụ cười trong sự vui vẻ, hắn đáp: “Ồ ở đây có người cá sao, thật là may mắn mà, và tôi nghe nói rằng thịt của người cá, đang bán với giá rất cao, và ăn nó vào có thể trường sinh bất tử, vậy nên hôm nay chúng ta đã gặp món hời rồi đó, thế nên chúng ta, hãy mau bắt nó lại...”
Cô nghe những gì họ nói, liền lên tiếng trong sự tức giận, ánh mắt nhìn chăm chăm họ: “Này hãy câm miệng của các người lại đi, không ta sẽ sử dụng phép thuật của mình, để đánh chết các người đó!”
Bọn chúng bật cười hả hê, rồi nói: “Nào phép thuật của cô đâu? Mau làm cho chúng tôi xem nào?”
Cô chìm trong sự bàng hoàng với những suy nghĩ: “Thật ra thì người cá ở hình dạng của con người, mới có thể sử dụng sức mạnh, nhưng bây giờ mình đang ở trong hình dạng của một người cá, thì mình không thể làm được gì bọn chúng cả, khi không có sức mạnh, trong nguyên hình thật sự...”
Thế là cô chìm trong sự lo lắng, trong khi bọn chúng bật cười hả hê: “Ồ ngươi không có phép thuật à, vậy thì coi như ngày tàn của ngươi đã đến rồi đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.