Chuyện Tình Siêu Đáng Yêu Của Hotboy Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ngốc Nghếch
Chương 52
Băng Lãnh Hạ
09/11/2017
Về phần nó , nó cứ chạy đi , chạy hoài mà chẳng biết mình đang ở đâu ,
nó hết sức , hết sức tuyệt vọng , hai từ tùy cậu mà hắn nói ra làm cho
tim nó nhói đau từng đợt dài , hắn coi nó như món đồ vậy , có giữ lại
hay cho đi cũng không quan trọng gì ! Ừ , nó không có tiền , không có
nhan sắc , nó làm sao dám mơ mộng cao chứ ? Sau chuyện này , có lẽ nó sẽ phải từ bỏ hắn ….mãi mãi ….
- Hic , Thiên Tùng ngốc , mình ghét cậu ! Ghét cậu ! Nó nức nở vịn tay vào thành cầu , trời trở rét , mọi người đều trở về nhà, nó đứng lẻ loi trên chiếc cầu với chiếc váy ngắn tay , run lẩy bẩy .
- Thiên …Tùng …là đồ đáng ghét ! Cậu là đồ ác độc ! HẮT XÌ !
- Ừ ừ , tôi là đồ ác độc đấy ! Thế sao cậu vẫn thích ?
Hắn từ đằng sau đi tới , khoác lên người nó áo của hắn .
Nó giật mình lau nước mắt , trước tiên là đỏ mặt , sau đó lại kéo cái áo xuống , quay người lại , đưa áo cho hắn :
- Cậu về đi ! Mình …HẮT XÌ ..! Không muốn thấy cậu nữa !
Hắn nhận lấy áo rồi lại choàng lên người nó . Nó giật xuống :
- MÌNH ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY CẬU MÀ ! Nó giận dữ hét lên kèm theo một trận khóc to .
- Dù mình có làm sao thì cậu cũng đâu có quan tâm ! Đúng không ?
- Ghét tôi rồi à ? Hắn cười hỏi
- Phải ! Rất ghét !
- Thế thì tốt , tôi đỡ phải phiền vì cậu !
- Phiền ….?
- Ừ , từ nay cậu không cần làm cún của tôi nữa đâu !
- Tại sao ? Nó nhăn mặt
Hắn cười rồi ôm nó vào lòng , nó cố gắng đẩy hắn ra nhưng càng làm cho hắn ôm chặt hơn :
- Vì tôi thích cậu . Làm bạn gái tôi nhé ! Hắn ghé sát tai nó thì thầm
Nó tròn mắt rồi bắt đầu khóc :
- Cậu nói thật không ?
- Thật
- Huhuhu , thật đáng ghét , sao cậu không nói sớm hơn chứ ?
Hắn buông nó ra , cốc nhẹ
- Nói bạn trai đáng ghét là một cái tội đấy biết không ?
Nó chu cái mỏ lên làm hắn bật cười , hắn ôm nó lần nữa , lúc bỏ ra nó ngạc nhiên vì thấy có một vật sáng nhỏ lấp lánh trên cổ . Nó làm bằng vàng không gỉ , ở giữa có hình trái tim rất đẹp .
- Gì vậy ?
- Xích cổ ?
- Sao ?
- Thì hồi trước tôi có nói rồi , tôi sẽ mua xích cổ cho cậu một ngày nào đó , vậy thì …nó đấy !
- ??????
- Có cái này , cậu sẽ là của tôi , cấm được vẫy đuôi với kẻ khác !
Nó bật khóc , những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má
- Huhuhu , mình sẽ quý nó lắm !
- Nhưng đừng quá vui mừng , tôi chỉ sợ mọi người nhìn thấy cái xích cổ thật thì lại cười cậu , cười cả tôi nên mới mua tạm cái này thay thế ! Hắn cười khẩy
Nó mở to mắt :
- Vậy là không thay đổi gì sao ?
- Thay đổi gì ?
- Vẫn làm cún à ?
- Chắc thế !
Nó nhăn mặt , đấm hắn .
- Thiên Tùng đáng ghét !
Hắn nhanh tay bắt được tay nó kéo đi . Nó nức nở
- Ác độc ! Không phải cậu vừa nói thích mình sao ? Giờ lại làm cún à ?
- Với cậu thế là đủ rồi !
- Đáng ghét ! Cậu làm mình giận thật đấy !
- Ừ biết rồi !
Trong tiết trời giá lạnh , tay hắn và tay nó với hai trái tim nồng nàn tuổi mới lớn sát bên nhau vẫn đang sưởi ấm trái tim đối phương từng ngày .
- Hic , Thiên Tùng ngốc , mình ghét cậu ! Ghét cậu ! Nó nức nở vịn tay vào thành cầu , trời trở rét , mọi người đều trở về nhà, nó đứng lẻ loi trên chiếc cầu với chiếc váy ngắn tay , run lẩy bẩy .
- Thiên …Tùng …là đồ đáng ghét ! Cậu là đồ ác độc ! HẮT XÌ !
- Ừ ừ , tôi là đồ ác độc đấy ! Thế sao cậu vẫn thích ?
Hắn từ đằng sau đi tới , khoác lên người nó áo của hắn .
Nó giật mình lau nước mắt , trước tiên là đỏ mặt , sau đó lại kéo cái áo xuống , quay người lại , đưa áo cho hắn :
- Cậu về đi ! Mình …HẮT XÌ ..! Không muốn thấy cậu nữa !
Hắn nhận lấy áo rồi lại choàng lên người nó . Nó giật xuống :
- MÌNH ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY CẬU MÀ ! Nó giận dữ hét lên kèm theo một trận khóc to .
- Dù mình có làm sao thì cậu cũng đâu có quan tâm ! Đúng không ?
- Ghét tôi rồi à ? Hắn cười hỏi
- Phải ! Rất ghét !
- Thế thì tốt , tôi đỡ phải phiền vì cậu !
- Phiền ….?
- Ừ , từ nay cậu không cần làm cún của tôi nữa đâu !
- Tại sao ? Nó nhăn mặt
Hắn cười rồi ôm nó vào lòng , nó cố gắng đẩy hắn ra nhưng càng làm cho hắn ôm chặt hơn :
- Vì tôi thích cậu . Làm bạn gái tôi nhé ! Hắn ghé sát tai nó thì thầm
Nó tròn mắt rồi bắt đầu khóc :
- Cậu nói thật không ?
- Thật
- Huhuhu , thật đáng ghét , sao cậu không nói sớm hơn chứ ?
Hắn buông nó ra , cốc nhẹ
- Nói bạn trai đáng ghét là một cái tội đấy biết không ?
Nó chu cái mỏ lên làm hắn bật cười , hắn ôm nó lần nữa , lúc bỏ ra nó ngạc nhiên vì thấy có một vật sáng nhỏ lấp lánh trên cổ . Nó làm bằng vàng không gỉ , ở giữa có hình trái tim rất đẹp .
- Gì vậy ?
- Xích cổ ?
- Sao ?
- Thì hồi trước tôi có nói rồi , tôi sẽ mua xích cổ cho cậu một ngày nào đó , vậy thì …nó đấy !
- ??????
- Có cái này , cậu sẽ là của tôi , cấm được vẫy đuôi với kẻ khác !
Nó bật khóc , những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má
- Huhuhu , mình sẽ quý nó lắm !
- Nhưng đừng quá vui mừng , tôi chỉ sợ mọi người nhìn thấy cái xích cổ thật thì lại cười cậu , cười cả tôi nên mới mua tạm cái này thay thế ! Hắn cười khẩy
Nó mở to mắt :
- Vậy là không thay đổi gì sao ?
- Thay đổi gì ?
- Vẫn làm cún à ?
- Chắc thế !
Nó nhăn mặt , đấm hắn .
- Thiên Tùng đáng ghét !
Hắn nhanh tay bắt được tay nó kéo đi . Nó nức nở
- Ác độc ! Không phải cậu vừa nói thích mình sao ? Giờ lại làm cún à ?
- Với cậu thế là đủ rồi !
- Đáng ghét ! Cậu làm mình giận thật đấy !
- Ừ biết rồi !
Trong tiết trời giá lạnh , tay hắn và tay nó với hai trái tim nồng nàn tuổi mới lớn sát bên nhau vẫn đang sưởi ấm trái tim đối phương từng ngày .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.