Chuyện Tình Siêu Đáng Yêu Của Hotboy Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ngốc Nghếch
Chương 13: Ngày gian khổ đầu tiên
Băng Lãnh Hạ
26/09/2017
Sáng sớm : Cộc cộc
- Ưm , ai vậy ? Nó còn chưa tỉnh ngủ , vẫn muốn ngủ tiếp nhưng vẫn cố dậy và ra mở cửa .Phải nói làm sao đây , nó đang đứng bất thần , không , bị hóa đá thì đúng hơn , trước mặt nó chính là hắn , cái tia chớp lạnh như băng ấy
- Cậu … cậu …lên đây làm gì … Hơ … hơ ? Nó xanh mặt hỏi
- Cậu còn định ngủ tới bao giờ ? Hắn lạnh lùng hỏi nó
- Ơ , giờ mới chưa 7 giờ mà
- Đi học , hắn nói
- Nhưng ……..
- SÂM ! Chưa nói hết thì hắn đã đóng sầm cửa lại
- Tôi sẽ xuống nhà đợi cậu, mau thay quần áo và vệ sinh cá nhân đi
- …………( nó )
5 phút sau , nó đi xuống nhà với bộ váy màu vàng vô cùng dễ thương
- …….. ( nó )
- Xong rồi à ? Hắn đang ngồi ở ghế lên tiếng
- Ừm … nó gật đầu
- Cầm lấy . Hắn vứt balo của hắn cho nó
- Sao thế ?
- Mang tới trường cho tôi đi , hắn nói nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh
- Ơ , tại sao ? Nó hỏi nhỏ
- Cậu phải nghe lời tôi nói chứ ! Cam kết rồi mà , mới hôm qua , tờ giấy vẫn còn đây ! Cậu là cún , còn tôi là chủ ! OK ? Hắn còn lôi cả tiếng anh ra nói với nó
- Chứ không phải chỉ cần đi dạo với cậu mỗi buổi sáng sao ?
- …… hắn đưa một ánh mắt sát khí nhìn nó . Cậu nghĩ cậu là cún cưng à ?
- À .. không có , nó sợ hãi cúi đầu
- Vậy thì đi
Píp , cánh cổng tự mở đường cho cậu thiếu gia
Nó nhìn quanh
- Hôm nay không đi xe đâu , hắn lạnh tanh
- Tại sao vậy ? Nó hơi ngượng ngùng khi hắn biết được suy nghĩ của nó
- Hừ .. hắn nói lạnh rồi quay sang véo má nó đỏ lừ
- Ư … ư … đau … bỏ mình … ra ưm … ưm ….
- Cậu đừng nghĩ tới chuyện trốn việc với tôi nghe chưa ?
- Nghe rồi … ưm bỏ ra đi mà
- ….. ( hắn )
- Sao cậu mạnh tay quá vậy ?
- Con cún hư này , đi mau lên ! Hắn không thèm trả lời câu hỏi của nó
- Nhưng .. balo của cậu nặng quá ! Nó nói
Hắn làm như không nghe thấy gì , bắt đầu di chuyển
Đằng sau , nó đi lại rất khó khăn vì cái cặp quá nặng
- Thiên Tùng !
- Gì ? Hắn hỏi nhưng không quay đầu nhìn lại
- Balo của cậu … có gì trong đó vậy ? Nặng quá !
- Đá , hắn quay lại lạnh lùng nói ( như kiểu mỉa mai ý )
- Đá sao ? Sao cậu lại mang đá tới trường vậy ? Mới đi được 15m mà nó đã kêu trời kêu đất lên
- =.=! ( hắn ) ( Tôi chỉ đùa thôi mà cô nương , ngu ngốc , làm gì có ai mang đá tới trường ? )
- Cậu nói đi mà , cậu mang đá tới trường làm gì ?
- …….
- Phù … phù …thôi cậu không nói cũng được , nhưng ….cho mình nghỉ tí nhé ! Nó năn nỉ
Ui da ! Nó chưa kịp thở thì đã bị hắn kéo lôi đi
- Đau quá ! Cậu làm gì vậy ? ( Chính xác là nó đang bị hắn kéo tay áo , à không lôi tay áo thì đúng hơn )
5 giây sau ….
- Phù phù , nó đứng lại
- Đi tiếp đi ( hắn đưa ánh mắt sát khí nhìn nó làm nó vô cùng sợ hãi )
- À vâng vâng ( một con cún ngoan ngoãn hehe ) Đăng bởi: admin
- Ưm , ai vậy ? Nó còn chưa tỉnh ngủ , vẫn muốn ngủ tiếp nhưng vẫn cố dậy và ra mở cửa .Phải nói làm sao đây , nó đang đứng bất thần , không , bị hóa đá thì đúng hơn , trước mặt nó chính là hắn , cái tia chớp lạnh như băng ấy
- Cậu … cậu …lên đây làm gì … Hơ … hơ ? Nó xanh mặt hỏi
- Cậu còn định ngủ tới bao giờ ? Hắn lạnh lùng hỏi nó
- Ơ , giờ mới chưa 7 giờ mà
- Đi học , hắn nói
- Nhưng ……..
- SÂM ! Chưa nói hết thì hắn đã đóng sầm cửa lại
- Tôi sẽ xuống nhà đợi cậu, mau thay quần áo và vệ sinh cá nhân đi
- …………( nó )
5 phút sau , nó đi xuống nhà với bộ váy màu vàng vô cùng dễ thương
- …….. ( nó )
- Xong rồi à ? Hắn đang ngồi ở ghế lên tiếng
- Ừm … nó gật đầu
- Cầm lấy . Hắn vứt balo của hắn cho nó
- Sao thế ?
- Mang tới trường cho tôi đi , hắn nói nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh
- Ơ , tại sao ? Nó hỏi nhỏ
- Cậu phải nghe lời tôi nói chứ ! Cam kết rồi mà , mới hôm qua , tờ giấy vẫn còn đây ! Cậu là cún , còn tôi là chủ ! OK ? Hắn còn lôi cả tiếng anh ra nói với nó
- Chứ không phải chỉ cần đi dạo với cậu mỗi buổi sáng sao ?
- …… hắn đưa một ánh mắt sát khí nhìn nó . Cậu nghĩ cậu là cún cưng à ?
- À .. không có , nó sợ hãi cúi đầu
- Vậy thì đi
Píp , cánh cổng tự mở đường cho cậu thiếu gia
Nó nhìn quanh
- Hôm nay không đi xe đâu , hắn lạnh tanh
- Tại sao vậy ? Nó hơi ngượng ngùng khi hắn biết được suy nghĩ của nó
- Hừ .. hắn nói lạnh rồi quay sang véo má nó đỏ lừ
- Ư … ư … đau … bỏ mình … ra ưm … ưm ….
- Cậu đừng nghĩ tới chuyện trốn việc với tôi nghe chưa ?
- Nghe rồi … ưm bỏ ra đi mà
- ….. ( hắn )
- Sao cậu mạnh tay quá vậy ?
- Con cún hư này , đi mau lên ! Hắn không thèm trả lời câu hỏi của nó
- Nhưng .. balo của cậu nặng quá ! Nó nói
Hắn làm như không nghe thấy gì , bắt đầu di chuyển
Đằng sau , nó đi lại rất khó khăn vì cái cặp quá nặng
- Thiên Tùng !
- Gì ? Hắn hỏi nhưng không quay đầu nhìn lại
- Balo của cậu … có gì trong đó vậy ? Nặng quá !
- Đá , hắn quay lại lạnh lùng nói ( như kiểu mỉa mai ý )
- Đá sao ? Sao cậu lại mang đá tới trường vậy ? Mới đi được 15m mà nó đã kêu trời kêu đất lên
- =.=! ( hắn ) ( Tôi chỉ đùa thôi mà cô nương , ngu ngốc , làm gì có ai mang đá tới trường ? )
- Cậu nói đi mà , cậu mang đá tới trường làm gì ?
- …….
- Phù … phù …thôi cậu không nói cũng được , nhưng ….cho mình nghỉ tí nhé ! Nó năn nỉ
Ui da ! Nó chưa kịp thở thì đã bị hắn kéo lôi đi
- Đau quá ! Cậu làm gì vậy ? ( Chính xác là nó đang bị hắn kéo tay áo , à không lôi tay áo thì đúng hơn )
5 giây sau ….
- Phù phù , nó đứng lại
- Đi tiếp đi ( hắn đưa ánh mắt sát khí nhìn nó làm nó vô cùng sợ hãi )
- À vâng vâng ( một con cún ngoan ngoãn hehe ) Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.