Chương 2: HIỂU LẦM
lamlamtieuthu
18/02/2014
Sáng hôm sau Minh Nguyệt đến trường thật sớm vì hôm nay đến
phiên cô trực nhật. Sau khi quét dọn sạch sẽ lớp, cô vào WC. Bỗng nghe:
- Mày có biết con nhỏ lớp 10T1 không, tên là Nguyệt gì gì đó??_Một cô gái hỏi
- Có. Trông nó thật dễ thương nhỉ?_ Cô thứ hai đáp
- Dễ thương thì sao, nhìn mặt chả ai ưa…còn thân thiết với Tuấn Kiệt nữa chớ. Mày không biết chứ nó chơi toàn với anh chị lớp lớn không…
-Vậy à..con này vậy mà ghê nhỉ? Tụi mình cho nó một bài học đi. Thôi vào lớp rồi kìa._ Nói rồi hai cô vội chạy vào lớp
Minh Nguyệt đứng dựa vào tường mà lòng bỗng chùng xuống. “ Tại sao lại ghét mình như thế nhỉ? Mình có làm gì đâu?” Rồi cô cũng bước vào lớp.
Tiết học trôi qua thật nhàm chán với bao lời miệt thị Minh Nguyệt. Hôm nay Tuấn Kiệt không đi học, nghe tụi nó nói đi chơi đâu đó. “ Thật hết biết với cái tên này….”
Tùng..tùng..tùng. Giờ giải lao, Nguyệt vội chạy xuống căn tin trường.
- Minh Nguyệt..tụi này ở đây. _ Tâm kêu lớn. Nguyệt quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng:
-Vâng ạ. Chào các anh chị.
-Ừ..em muốn ăn gì? _ Phương hỏi
-Cho em 1 ly sữa nóng thôi ạ!
-Cái con bé này vẫn còn uống sữa à? _ Khánh nhanh nhảu nói làm Nguyệt đỏ mặt.
- Cái thằng này, kệ chớ..nhiều chuyện quá. _ Hoa nói đỡ cho Nguyệt
Cả bọn được một trận cười vì cuộc cãi vã như cơm bữa của Hoa và Khánh.
Trên đường vào lớp học có một đám con gái chận Minh nguyệt lại. Cô cầm đầu quát lên:
- Con nhỏ kia, rốt cuộc mày là cái gì mà lại thân thiết với Tuấn Kiệt và các anh chị đó vậy hả???
-Các người muốn gì? _ Minh Nguyệt lạnh lùng đến đáng sợ làm bọn kia thoáng bối rối nhưng vẫn gượng lại đanh mặt nói:
-Mày còn mặt dày à, mày có biết Hiền là bạn gái của Tuấn Kiệt không hả? _ Một con nhỏ lên tiếng.
Nguyệt đưa mắt nhìn xoáy vào cô tên Hiền, được gọi là bạn gái của Kiệt :
-Nếu tôi không tránh xa thì sao?
-Thì thế này nè cưng. _ Nói rồi con nhỏ tên Hiền giáng cô Nguyệt một tát vào má.
Làm cho Nguyệt cũng khá bàng hoàng, từ nhỏ giờ có ai dám đánh cô đâu. Minh Nguyệt quay lại giáng cho Hiền một tát làm cô té xuống, lành lùng nói:
- Đừng bao giờ đụng tới tô, nếu không cô sẽ phải hối hận…_ Chưa kịp dứt lời thì có tiếng vang lên:
- Bạn làm gì vậy hả?
Thì ra là Tuấn Kiệt sau khi quay lại trường thì nhận được điện thoại của Hiền để gặp mặt và chỉ chứng kiến cảnh Nguyệt tát Hiền.
Minh Nguyệt nhìn Tuấn Kiệt rồi quay sang bọn con gái đang cười hả hê. “Hay lắm, thì ra là do các cô bày trò này à, các cô sẽ nhận lấy hậu quả” . Rồi chẳng cần giải thích lạnh lùng bước đi. Tuấn Kiệt gọi lớn:
- Minh Nguyệt, bạn không quay lại xin lỗi Hiền à.. tôi thật không ngờ.
Nguyệt khựng lại nhưng rồi vẫn bước tiếp. Tuấn Kiệt đỡ Hiền đứng dậy, còn cô kia thì vẫn ngả nhào vào người Kiệt để kể tội về Nguyệt. Về phần Tuấn Kiệt đanh mặt lại nhưng không chạy theo Nguyệt mà quay lại đưa Hiền về lớp.
* Liệu hiểu lầm có được hóa giải..cả hai có nhận ra tình cảm của mình..??????
- Mày có biết con nhỏ lớp 10T1 không, tên là Nguyệt gì gì đó??_Một cô gái hỏi
- Có. Trông nó thật dễ thương nhỉ?_ Cô thứ hai đáp
- Dễ thương thì sao, nhìn mặt chả ai ưa…còn thân thiết với Tuấn Kiệt nữa chớ. Mày không biết chứ nó chơi toàn với anh chị lớp lớn không…
-Vậy à..con này vậy mà ghê nhỉ? Tụi mình cho nó một bài học đi. Thôi vào lớp rồi kìa._ Nói rồi hai cô vội chạy vào lớp
Minh Nguyệt đứng dựa vào tường mà lòng bỗng chùng xuống. “ Tại sao lại ghét mình như thế nhỉ? Mình có làm gì đâu?” Rồi cô cũng bước vào lớp.
Tiết học trôi qua thật nhàm chán với bao lời miệt thị Minh Nguyệt. Hôm nay Tuấn Kiệt không đi học, nghe tụi nó nói đi chơi đâu đó. “ Thật hết biết với cái tên này….”
Tùng..tùng..tùng. Giờ giải lao, Nguyệt vội chạy xuống căn tin trường.
- Minh Nguyệt..tụi này ở đây. _ Tâm kêu lớn. Nguyệt quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng:
-Vâng ạ. Chào các anh chị.
-Ừ..em muốn ăn gì? _ Phương hỏi
-Cho em 1 ly sữa nóng thôi ạ!
-Cái con bé này vẫn còn uống sữa à? _ Khánh nhanh nhảu nói làm Nguyệt đỏ mặt.
- Cái thằng này, kệ chớ..nhiều chuyện quá. _ Hoa nói đỡ cho Nguyệt
Cả bọn được một trận cười vì cuộc cãi vã như cơm bữa của Hoa và Khánh.
Trên đường vào lớp học có một đám con gái chận Minh nguyệt lại. Cô cầm đầu quát lên:
- Con nhỏ kia, rốt cuộc mày là cái gì mà lại thân thiết với Tuấn Kiệt và các anh chị đó vậy hả???
-Các người muốn gì? _ Minh Nguyệt lạnh lùng đến đáng sợ làm bọn kia thoáng bối rối nhưng vẫn gượng lại đanh mặt nói:
-Mày còn mặt dày à, mày có biết Hiền là bạn gái của Tuấn Kiệt không hả? _ Một con nhỏ lên tiếng.
Nguyệt đưa mắt nhìn xoáy vào cô tên Hiền, được gọi là bạn gái của Kiệt :
-Nếu tôi không tránh xa thì sao?
-Thì thế này nè cưng. _ Nói rồi con nhỏ tên Hiền giáng cô Nguyệt một tát vào má.
Làm cho Nguyệt cũng khá bàng hoàng, từ nhỏ giờ có ai dám đánh cô đâu. Minh Nguyệt quay lại giáng cho Hiền một tát làm cô té xuống, lành lùng nói:
- Đừng bao giờ đụng tới tô, nếu không cô sẽ phải hối hận…_ Chưa kịp dứt lời thì có tiếng vang lên:
- Bạn làm gì vậy hả?
Thì ra là Tuấn Kiệt sau khi quay lại trường thì nhận được điện thoại của Hiền để gặp mặt và chỉ chứng kiến cảnh Nguyệt tát Hiền.
Minh Nguyệt nhìn Tuấn Kiệt rồi quay sang bọn con gái đang cười hả hê. “Hay lắm, thì ra là do các cô bày trò này à, các cô sẽ nhận lấy hậu quả” . Rồi chẳng cần giải thích lạnh lùng bước đi. Tuấn Kiệt gọi lớn:
- Minh Nguyệt, bạn không quay lại xin lỗi Hiền à.. tôi thật không ngờ.
Nguyệt khựng lại nhưng rồi vẫn bước tiếp. Tuấn Kiệt đỡ Hiền đứng dậy, còn cô kia thì vẫn ngả nhào vào người Kiệt để kể tội về Nguyệt. Về phần Tuấn Kiệt đanh mặt lại nhưng không chạy theo Nguyệt mà quay lại đưa Hiền về lớp.
* Liệu hiểu lầm có được hóa giải..cả hai có nhận ra tình cảm của mình..??????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.