Chương 369: Bút máy gây mê
Tần Cảo Học Sinh
30/07/2021
Mắt kính gọng vàng để lại tư liệu cho tôi rất toàn diện, trong đó có một tờ A4 có đóng một dấu hình chữ thập giá đỏ như máu, trêи đầu chữ thập giá kia còn có một đồ án ngọn lửa, bên cạnh có chú giải: “Nghiệp Hỏa Kim Giao”!
Thì ra chữ thập giá đỏ như máu này không phải là thứ gì khác, mà là một thanh kiếm, một thanh kiếm vĩnh hằng cắm ở trong lửa, một thanh trấn quốc chi kiếm của quốc gia thần bí, một thanh kiếm không ai có thể nhổ ra được.
Lưu Minh Bố giả thứ tư trước khi chết vì sao muốn vẽ ra thanh kiếm này trêи mặt đất, mà Quỷ thúc cùng mắt kính gọng vàng cũng cảm thấy hứng thú đối với thanh kiếm này. Hơn nữa Quỷ Vương cùng mắt kính gọng vàng và Quỷ thúc cũng có hợp tác, chẳng lẽ mục đích cuối cùng của Quỷ Vương cũng là thanh kiếm này?
Quỷ Vương muốn tu luyện Thất tinh Ma Thư, mục đích cuối cùng chính là muốn đoạt được Nghiệp Hỏa Kim Giao?
Quỷ Vương đã từng nói, hắn làm hết thảy đều là vì gia tộc, chẳng lẽ cái gọi là quốc gia thần bí này cũng là một đại gia tộc, không những thế lại còn đã từng chèn ép qua gia tộc chúng tôi sao?
Nếu như đúng là như vậy, về công về tư tôi đều cần phải đi xem một chút. Tuy rằng tôi không có lợi hại như vậy, tuy rằng tôi không thể một địch trăm, nhưng tôi cũng nhất định phải đi điều tra rõ ràng tình huống. Nếu thật sự đã từng chèn ép gia tộc của tôi, tôi sẽ không nương tay.
Tôi rất sùng kính một đời vĩ nhân đã từng nói qua: “Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta ta tất phạm người.”
Còn có tôi rất muốn biết rốt cuộc Lưu Minh Bố giả cuối cùng là ai.
Nếu lúc hắn sắp chết cũng để lại cái ký hiệu chữ thập giá màu máu này, vậy thì tôi quyết định đi vào tìm chân tướng.
Buổi chiều không có việc gì tôi lại lái xe đi ra ngoài, đi vòng vèo qua lại đoạn đường gặp được nữ cảnh sát lúc trước nhưng lại không gặp được cái nữ cảnh sát kia, sau đó tôi đi cục cảnh sát dò hỏi, cũng đều nói không có người này.
Cái nữ cảnh sát kia như là trống rỗng xuất hiện, càng như là ông trời cho tôi làm một giấc mộng, tôi không biết đến tột cùng là chuyện này thật sự đã xảy ra, hay là tất cả đều là tôi đang nằm mơ.
Tôi thật hy vọng có thể có một ngày lại gặp được nữ cảnh sát, nhìn thấy nàng cười kiều mị sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với tôi.
Ở trạm tổng nghỉ ngơi hai ngày, trong lúc đó tôi cũng nhắn tin cho cao nhân thao túng Hỏa Nha kia, nhưng hắn vẫn luôn không hồi âm, gọi điện thì nhắc nhở đã tắt máy. Không biết đến tột cùng hắn có ý tứ gì.
Nếu là cao nhân, khẳng định sẽ bày mưu lập kế, có lẽ hắn biết Quỷ Vương và mắt kính gọng vàng hai thế lực này sẽ nói cho tôi về quốc gia thần bí cùng với Nghiệp Hỏa Kim Giao.
Nghỉ ngơi đồng thời tôi cũng suy nghĩ, lần này đi tới quốc gia thần bí tôi nên mang theo ai giúp đỡ?
Tên Béo, Nhị gia, trước mắt chỉ có hai người bọn họ mới dám thật sự đi cùng tôi, còn lại Tây Trang đại thúc cùng Cát Ngọc, Tô Trinh cho đến bây giờ đều không rõ đến tột cùng tôi là thật hay là giả.
Lâm Hồng Nhi đã chết, nhưng nữ cảnh sát kiểm tra thẻ căn cước cùng bằng lái của tôi vào buổi chiều mấy hôm trước cùng với Lâm Hồng Nhi giống nhau như đúc, tôi không xác định đó có phải là linh hồn của nàng hay không, ở trêи thiên đường mỉm cười nhìn chăm chú vào tôi, bảo hộ tôi.
Tên Béo này thật ra là một trợ thủ đắc lực, chỉ là không biết có bị Quỷ Vương tẩy não hay không, Nhị gia hiện tại là hồn phách, cũng không biết có thuận tiện đi theo tôi hay không. Tôi cảm thấy thật là mệt mỏi, đưa mắt nhìn lại đã không có bất luận người nào đáng giá tin tưởng.
Tôi tìm ra Hoàng Cực Thuật mà Lão Tổ đã từng cho tôi, lật lại xem bên trong nội dung một lần nữa. Sau khi xác định nhớ kỹ tất cả bí thuật liền đem Hoàng Cực Thuật đi đốt.
Quyển sách bốc lên ngọn lửa vàng óng, những trang giấy kia rất nhanh biến thành tro tàn, sau đó tro tàn bị thổi bay đi, bên trong lộ ra một tờ giấy màu vàng có hoa văn Cửu Long thăng thiên, trêи tờ giấy này ghi lại phương pháp tu luyện Đế Vương chi khí.
Giới thiệu bên trêи đều là đại khái không rõ ràng, tôi không quá thích cách nói này, tôi thích trực tiếp một chút, đơn giản một chút, miễn sao có thể để cho người xem hiểu được là được, đừng ra vẻ văn vẻ, đọc xong lại phải nghiền ngẫm từng chữ một, tương đối đau “bi”.
Đơn giản mà nói, phương thức tu luyện Đế Vương chi khí giống như ngồi đả tọa Luyện Khí bình thường không có gì khác nhau, chỉ có điều ý cảnh có chỗ bất đồng.
Dựa theo hướng dẫn bên trêи tờ giấy, tôi bắt đầu chậm rãi luyện tập, chỉ qua mấy ngày đã có thể cảm thấy trêи người mơ hồ có một tầng kim quang nhàn nhạt.
Có thể là nước da khỏe mạnh, cũng có thể là ánh mặt trời phản xạ, nhưng nếu như nói thân thể chính tôi có thể phát ra ánh sáng, vậy trêи cơ bản là không có khả năng.
Nhưng mà luyện tập Đế Vương chi khí này, xác thực có cảm giác thân thể khỏe mạnh, thần thanh khí sảng, đi đường đều uy vũ sinh phong, một hơi leo lên năm tầng đều không thở dốc!
Hôm nay, mắt kính gọng vàng lại lần nữa lái chiếc SUV trị giá trăm vạn của hắn đi vào trạm tổng, tặng cho tôi một hộp xì gà La Habana đồng thời cho tôi hai cây Phi Thiên Mao Đài, các loại hàng xa xỉ hắn có thể mang đều mang đến.
Cuối cùng lại cho tôi một cái vũ khí công nghệ cao, súng gây mê mini.
Nói nó công nghệ cao, là bởi vì hình dáng cái súng gây mê này giống như một cây bút máy, mà kim gây mê là từ ruột bút máy bắn ra. Bút máy có thể bơm mực, có thể viết chữ bình thường.
Nhưng nếu khởi động cơ quan bên trong, chỉ cần dùng lực bấm một cái, trong bút máy sẽ bắn ra năm cây kim gây tê dài khoảng 0,5cm, hiệu quả gây mê cực mạnh.
Tôi cười hỏi: “Cái đồ chơi này ngươi từ đâu mà có?”
Mắt kính gọng vàng nói: “Không phải là ta làm, là Quỷ Vương để tôi mang cho ngươi, lần này đi quốc gia thần bí tìm kiếm Nghiệp Hỏa Kim Giao khẳng định sẽ gặp được rất nhiều nguy hiểm, mang cây bút máy gây mê này theo hy vọng có thể trợ giúp ngươi ở thời điểm mấu chốt.”
Tôi tò mò nói: “Quỷ Vương biết lần này ta đi quốc gia thần bí?”
“Đúng vậy, chính là Quỷ Vương nói cho chúng ta biết tin tức này, để chúng ta nghĩ cách tìm kiếm Nghiệp Hỏa Kim Giao, hắn nói để chúng ta đem tin tức này nói cho ngươi, cùng với đem tư liệu mấy ngày hôm trước cũng tặng cho ngươi xem, ngươi nhất định sẽ đi.”
Mắt kính gọng vàng nói làm tôi mơ hồ cảm thấy Quỷ Vương có chút giận tôi, có lẽ là bởi vì tôi không cho hắn Thất tinh Ma Thư, nhưng mà nghĩ lại thì có cho Thất tinh Ma Thư hay không, đó là quyền định đoạt của tôi.
Giống như ba người Giáp, Ất, Bính, Giáp không thích ăn trứng gà, mỗi buổi sáng lãnh được trứng gà đều cho Ất ăn, mỗi ngày như thế, Ất vừa mới đầu rất cảm động, sau lại cảm thấy rất bình thường. Sau đó trong công ty lại tới nữa một vị công nhân Bính. Có một ngày Giáp đem trứng gà nhận được cho Bính ăn, kết quả Ất liền tức giận, Ất cảm thấy hẳn là Giáp phải đem trứng gà cho hắn ăn, hắn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên Giáp phải làm.
(Edit: Giống như a Bố vậy, mỗi lần có việc phải dấn thân vào nguy hiểm đều nghĩ xem phải tìm ai đi cùng để giúp mình, tới khi ko tìm được ai thì lại kêu là ko có ai tin tưởng được :)), ta ghét mấy cái đạo lý của main trong này ghê)
Đây là tấm lòng biết ơn. Vừa mới đầu được người khác giúp đỡ, mỗi người đều sẽ cảm động, đều sẽ cảm ơn. Giống như khi còn nhỏ cha mẹ mỗi người chúng ta đều vì chúng ta mà quan tâm hết mực, đưa chúng ta đi học, nấu cơm cho chúng ta, cho chúng ta ăn mặc.
Mà chúng ta khi còn nhỏ cùng với thanh xuân phản nghịch, vẫn luôn cùng cha mẹ tranh cãi, kỳ thật nghĩ lại chúng ta hẳn là phải biết cảm ơn.
Cha mẹ đối với chúng ta tốt là đương nhiên. Nhưng chính chúng ta tuyệt không thể nghĩ là đương nhiên như vậy, là người đều phải học cách biết ơn.
Quỷ Vương cũng là một nhân vật sống hơn một ngàn năm, tôi không mong hắn có lòng biết ơn tôi, chỉ hy vọng hắn đừng để ý. (ủa, hóa ra trước giờ a Bố toàn giúp QV à, chứ ko phải QV luôn giúp a Bố à :v)
Cho dù tôi có Thất tinh Ma Thư, tôi không cho hắn cũng là bình thường, tôi dựa vào cái gì phải cho hắn? Bởi vì hắn là tổ tông của tôi sao? Đó là không được.
Mà Quỷ Vương nếu cứ luẩn quẩn ở trong lòng mà nói, có lẽ hắn cảm thấy tôi là con cháu hắn, tôi nhất định phải đem Thất tinh Ma Thư cho hắn, nếu không cho thì là tôi không đúng.
Nhưng mà Quỷ Vương tốt xấu cũng là nhân vật truyền kỳ, tư tưởng hẳn là sẽ không kém như vậy, hắn không chủ động tới tìm tôi, có lẽ là có chuyện khác không thể phân thân.
Quỷ Vương phỏng đoán hoàn toàn không sai, hắn đem những tư liệu đó để mắt kính gọng vàng chuyển giao cho tôi, khi tôi nhìn thấy cái chữ thập giá đỏ như máu kia, khi tôi nhìn thấy Nghiệp Hỏa Kim Giao nhất định sẽ đi tìm quốc gia thần bí này.
Bởi vì tôi muốn đi điều tra thân phận Lưu Minh Bố giả cuối cùng từ dấu vết để lại, rất có khả năng sẽ ở cái quốc gia thần bí kia sáng tỏ, tôi cảm thấy Lưu Minh Bố giả cuối cùng ở trong quỹ đạo cuộc đời của tôi, nhất định là một nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn.
Mà giữa hắn và Quỷ Vương, giữa hắn và tôi, nhất định còn có thiên ti vạn lũ liên hệ!
Tất cả mọi chuyện đầu mâu đều chỉ về quốc gia thần bí cùng Nghiệp Hỏa Kim Giao vĩnh viễn cắm ở trong lửa kia, tôi không cần tìm bảo kiếm, tôi chỉ muốn biết Lưu Minh Bố giả thứ tư đến tột cùng là ai.
Quỷ Vương nói Lưu Minh Bố cuối cùng chính là tôi, tôi tuyệt đối không tin, cùng thời không, cùng thời gian, cùng địa điểm, là không có khả năng xuất hiện hai người, trừ phi là người nhân bản vô tính, nhưng người nhân bản là khoa học kỹ thuật cao, cái này bao trùm lĩnh vực rộng lớn khó có thể tưởng tượng, hơn nữa xã hội cũng không cho phép làm như vậy.
“Huynh đệ, quyết định đi sao? Nếu mà đi, ta liền cho ngươi địa chỉ.”
Mắt kính gọng vàng híp mắt nhìn tôi chằm chằm, trong ánh mắt tựa hồ còn có một tầng ý tứ khác……
Thì ra chữ thập giá đỏ như máu này không phải là thứ gì khác, mà là một thanh kiếm, một thanh kiếm vĩnh hằng cắm ở trong lửa, một thanh trấn quốc chi kiếm của quốc gia thần bí, một thanh kiếm không ai có thể nhổ ra được.
Lưu Minh Bố giả thứ tư trước khi chết vì sao muốn vẽ ra thanh kiếm này trêи mặt đất, mà Quỷ thúc cùng mắt kính gọng vàng cũng cảm thấy hứng thú đối với thanh kiếm này. Hơn nữa Quỷ Vương cùng mắt kính gọng vàng và Quỷ thúc cũng có hợp tác, chẳng lẽ mục đích cuối cùng của Quỷ Vương cũng là thanh kiếm này?
Quỷ Vương muốn tu luyện Thất tinh Ma Thư, mục đích cuối cùng chính là muốn đoạt được Nghiệp Hỏa Kim Giao?
Quỷ Vương đã từng nói, hắn làm hết thảy đều là vì gia tộc, chẳng lẽ cái gọi là quốc gia thần bí này cũng là một đại gia tộc, không những thế lại còn đã từng chèn ép qua gia tộc chúng tôi sao?
Nếu như đúng là như vậy, về công về tư tôi đều cần phải đi xem một chút. Tuy rằng tôi không có lợi hại như vậy, tuy rằng tôi không thể một địch trăm, nhưng tôi cũng nhất định phải đi điều tra rõ ràng tình huống. Nếu thật sự đã từng chèn ép gia tộc của tôi, tôi sẽ không nương tay.
Tôi rất sùng kính một đời vĩ nhân đã từng nói qua: “Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta ta tất phạm người.”
Còn có tôi rất muốn biết rốt cuộc Lưu Minh Bố giả cuối cùng là ai.
Nếu lúc hắn sắp chết cũng để lại cái ký hiệu chữ thập giá màu máu này, vậy thì tôi quyết định đi vào tìm chân tướng.
Buổi chiều không có việc gì tôi lại lái xe đi ra ngoài, đi vòng vèo qua lại đoạn đường gặp được nữ cảnh sát lúc trước nhưng lại không gặp được cái nữ cảnh sát kia, sau đó tôi đi cục cảnh sát dò hỏi, cũng đều nói không có người này.
Cái nữ cảnh sát kia như là trống rỗng xuất hiện, càng như là ông trời cho tôi làm một giấc mộng, tôi không biết đến tột cùng là chuyện này thật sự đã xảy ra, hay là tất cả đều là tôi đang nằm mơ.
Tôi thật hy vọng có thể có một ngày lại gặp được nữ cảnh sát, nhìn thấy nàng cười kiều mị sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với tôi.
Ở trạm tổng nghỉ ngơi hai ngày, trong lúc đó tôi cũng nhắn tin cho cao nhân thao túng Hỏa Nha kia, nhưng hắn vẫn luôn không hồi âm, gọi điện thì nhắc nhở đã tắt máy. Không biết đến tột cùng hắn có ý tứ gì.
Nếu là cao nhân, khẳng định sẽ bày mưu lập kế, có lẽ hắn biết Quỷ Vương và mắt kính gọng vàng hai thế lực này sẽ nói cho tôi về quốc gia thần bí cùng với Nghiệp Hỏa Kim Giao.
Nghỉ ngơi đồng thời tôi cũng suy nghĩ, lần này đi tới quốc gia thần bí tôi nên mang theo ai giúp đỡ?
Tên Béo, Nhị gia, trước mắt chỉ có hai người bọn họ mới dám thật sự đi cùng tôi, còn lại Tây Trang đại thúc cùng Cát Ngọc, Tô Trinh cho đến bây giờ đều không rõ đến tột cùng tôi là thật hay là giả.
Lâm Hồng Nhi đã chết, nhưng nữ cảnh sát kiểm tra thẻ căn cước cùng bằng lái của tôi vào buổi chiều mấy hôm trước cùng với Lâm Hồng Nhi giống nhau như đúc, tôi không xác định đó có phải là linh hồn của nàng hay không, ở trêи thiên đường mỉm cười nhìn chăm chú vào tôi, bảo hộ tôi.
Tên Béo này thật ra là một trợ thủ đắc lực, chỉ là không biết có bị Quỷ Vương tẩy não hay không, Nhị gia hiện tại là hồn phách, cũng không biết có thuận tiện đi theo tôi hay không. Tôi cảm thấy thật là mệt mỏi, đưa mắt nhìn lại đã không có bất luận người nào đáng giá tin tưởng.
Tôi tìm ra Hoàng Cực Thuật mà Lão Tổ đã từng cho tôi, lật lại xem bên trong nội dung một lần nữa. Sau khi xác định nhớ kỹ tất cả bí thuật liền đem Hoàng Cực Thuật đi đốt.
Quyển sách bốc lên ngọn lửa vàng óng, những trang giấy kia rất nhanh biến thành tro tàn, sau đó tro tàn bị thổi bay đi, bên trong lộ ra một tờ giấy màu vàng có hoa văn Cửu Long thăng thiên, trêи tờ giấy này ghi lại phương pháp tu luyện Đế Vương chi khí.
Giới thiệu bên trêи đều là đại khái không rõ ràng, tôi không quá thích cách nói này, tôi thích trực tiếp một chút, đơn giản một chút, miễn sao có thể để cho người xem hiểu được là được, đừng ra vẻ văn vẻ, đọc xong lại phải nghiền ngẫm từng chữ một, tương đối đau “bi”.
Đơn giản mà nói, phương thức tu luyện Đế Vương chi khí giống như ngồi đả tọa Luyện Khí bình thường không có gì khác nhau, chỉ có điều ý cảnh có chỗ bất đồng.
Dựa theo hướng dẫn bên trêи tờ giấy, tôi bắt đầu chậm rãi luyện tập, chỉ qua mấy ngày đã có thể cảm thấy trêи người mơ hồ có một tầng kim quang nhàn nhạt.
Có thể là nước da khỏe mạnh, cũng có thể là ánh mặt trời phản xạ, nhưng nếu như nói thân thể chính tôi có thể phát ra ánh sáng, vậy trêи cơ bản là không có khả năng.
Nhưng mà luyện tập Đế Vương chi khí này, xác thực có cảm giác thân thể khỏe mạnh, thần thanh khí sảng, đi đường đều uy vũ sinh phong, một hơi leo lên năm tầng đều không thở dốc!
Hôm nay, mắt kính gọng vàng lại lần nữa lái chiếc SUV trị giá trăm vạn của hắn đi vào trạm tổng, tặng cho tôi một hộp xì gà La Habana đồng thời cho tôi hai cây Phi Thiên Mao Đài, các loại hàng xa xỉ hắn có thể mang đều mang đến.
Cuối cùng lại cho tôi một cái vũ khí công nghệ cao, súng gây mê mini.
Nói nó công nghệ cao, là bởi vì hình dáng cái súng gây mê này giống như một cây bút máy, mà kim gây mê là từ ruột bút máy bắn ra. Bút máy có thể bơm mực, có thể viết chữ bình thường.
Nhưng nếu khởi động cơ quan bên trong, chỉ cần dùng lực bấm một cái, trong bút máy sẽ bắn ra năm cây kim gây tê dài khoảng 0,5cm, hiệu quả gây mê cực mạnh.
Tôi cười hỏi: “Cái đồ chơi này ngươi từ đâu mà có?”
Mắt kính gọng vàng nói: “Không phải là ta làm, là Quỷ Vương để tôi mang cho ngươi, lần này đi quốc gia thần bí tìm kiếm Nghiệp Hỏa Kim Giao khẳng định sẽ gặp được rất nhiều nguy hiểm, mang cây bút máy gây mê này theo hy vọng có thể trợ giúp ngươi ở thời điểm mấu chốt.”
Tôi tò mò nói: “Quỷ Vương biết lần này ta đi quốc gia thần bí?”
“Đúng vậy, chính là Quỷ Vương nói cho chúng ta biết tin tức này, để chúng ta nghĩ cách tìm kiếm Nghiệp Hỏa Kim Giao, hắn nói để chúng ta đem tin tức này nói cho ngươi, cùng với đem tư liệu mấy ngày hôm trước cũng tặng cho ngươi xem, ngươi nhất định sẽ đi.”
Mắt kính gọng vàng nói làm tôi mơ hồ cảm thấy Quỷ Vương có chút giận tôi, có lẽ là bởi vì tôi không cho hắn Thất tinh Ma Thư, nhưng mà nghĩ lại thì có cho Thất tinh Ma Thư hay không, đó là quyền định đoạt của tôi.
Giống như ba người Giáp, Ất, Bính, Giáp không thích ăn trứng gà, mỗi buổi sáng lãnh được trứng gà đều cho Ất ăn, mỗi ngày như thế, Ất vừa mới đầu rất cảm động, sau lại cảm thấy rất bình thường. Sau đó trong công ty lại tới nữa một vị công nhân Bính. Có một ngày Giáp đem trứng gà nhận được cho Bính ăn, kết quả Ất liền tức giận, Ất cảm thấy hẳn là Giáp phải đem trứng gà cho hắn ăn, hắn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên Giáp phải làm.
(Edit: Giống như a Bố vậy, mỗi lần có việc phải dấn thân vào nguy hiểm đều nghĩ xem phải tìm ai đi cùng để giúp mình, tới khi ko tìm được ai thì lại kêu là ko có ai tin tưởng được :)), ta ghét mấy cái đạo lý của main trong này ghê)
Đây là tấm lòng biết ơn. Vừa mới đầu được người khác giúp đỡ, mỗi người đều sẽ cảm động, đều sẽ cảm ơn. Giống như khi còn nhỏ cha mẹ mỗi người chúng ta đều vì chúng ta mà quan tâm hết mực, đưa chúng ta đi học, nấu cơm cho chúng ta, cho chúng ta ăn mặc.
Mà chúng ta khi còn nhỏ cùng với thanh xuân phản nghịch, vẫn luôn cùng cha mẹ tranh cãi, kỳ thật nghĩ lại chúng ta hẳn là phải biết cảm ơn.
Cha mẹ đối với chúng ta tốt là đương nhiên. Nhưng chính chúng ta tuyệt không thể nghĩ là đương nhiên như vậy, là người đều phải học cách biết ơn.
Quỷ Vương cũng là một nhân vật sống hơn một ngàn năm, tôi không mong hắn có lòng biết ơn tôi, chỉ hy vọng hắn đừng để ý. (ủa, hóa ra trước giờ a Bố toàn giúp QV à, chứ ko phải QV luôn giúp a Bố à :v)
Cho dù tôi có Thất tinh Ma Thư, tôi không cho hắn cũng là bình thường, tôi dựa vào cái gì phải cho hắn? Bởi vì hắn là tổ tông của tôi sao? Đó là không được.
Mà Quỷ Vương nếu cứ luẩn quẩn ở trong lòng mà nói, có lẽ hắn cảm thấy tôi là con cháu hắn, tôi nhất định phải đem Thất tinh Ma Thư cho hắn, nếu không cho thì là tôi không đúng.
Nhưng mà Quỷ Vương tốt xấu cũng là nhân vật truyền kỳ, tư tưởng hẳn là sẽ không kém như vậy, hắn không chủ động tới tìm tôi, có lẽ là có chuyện khác không thể phân thân.
Quỷ Vương phỏng đoán hoàn toàn không sai, hắn đem những tư liệu đó để mắt kính gọng vàng chuyển giao cho tôi, khi tôi nhìn thấy cái chữ thập giá đỏ như máu kia, khi tôi nhìn thấy Nghiệp Hỏa Kim Giao nhất định sẽ đi tìm quốc gia thần bí này.
Bởi vì tôi muốn đi điều tra thân phận Lưu Minh Bố giả cuối cùng từ dấu vết để lại, rất có khả năng sẽ ở cái quốc gia thần bí kia sáng tỏ, tôi cảm thấy Lưu Minh Bố giả cuối cùng ở trong quỹ đạo cuộc đời của tôi, nhất định là một nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn.
Mà giữa hắn và Quỷ Vương, giữa hắn và tôi, nhất định còn có thiên ti vạn lũ liên hệ!
Tất cả mọi chuyện đầu mâu đều chỉ về quốc gia thần bí cùng Nghiệp Hỏa Kim Giao vĩnh viễn cắm ở trong lửa kia, tôi không cần tìm bảo kiếm, tôi chỉ muốn biết Lưu Minh Bố giả thứ tư đến tột cùng là ai.
Quỷ Vương nói Lưu Minh Bố cuối cùng chính là tôi, tôi tuyệt đối không tin, cùng thời không, cùng thời gian, cùng địa điểm, là không có khả năng xuất hiện hai người, trừ phi là người nhân bản vô tính, nhưng người nhân bản là khoa học kỹ thuật cao, cái này bao trùm lĩnh vực rộng lớn khó có thể tưởng tượng, hơn nữa xã hội cũng không cho phép làm như vậy.
“Huynh đệ, quyết định đi sao? Nếu mà đi, ta liền cho ngươi địa chỉ.”
Mắt kính gọng vàng híp mắt nhìn tôi chằm chằm, trong ánh mắt tựa hồ còn có một tầng ý tứ khác……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.