Chương 34: Có Người Trong Lòng
Giản Bình
04/10/2021
Thực chất buổi gặp gỡ mà Lưu Vũ Thành nói đến chỉ là mấy người bọn họ cùng nhau uống vài ly, nói chuyện gần đây một chút, không phải là kiểu trang trọng như mấy bữa tiệc lớn. Chính vì vậy nên Lưu Vũ Thành nói Triệu Tình Văn không cần phải căng thẳng, cứ thoải mái là được. Nhưng mà cô làm sao có thể bình tĩnh được cơ chứ, người quen của Lưu Vũ Thành ngoài Hàn Chí Dĩnh ra cô chính là một người cũng không biết!
Triệu Tình Văn loay hoay chọn đồ một lúc lâu vẫn không biết phải mặc gì. Cố Phi ở một bên nhìn cô mặc vào rồi lại thay ra đến hoa cả mắt.
“Có nhất định phải mặc váy không?” - Cô nhìn thấy Cố Phi đang mặc một bộ váy khá bảo thủ nên hỏi thử, nhưng không ngờ cái váy dài ôm cơ thể trông đơn giản mà Cố Phi đang mặc còn có một khoảng hở lưng đằng sau.
“Bọn họ không chú trọng đến vậy đâu.”
“Nhưng mà tớ chú trọng!”
“Cậu cứ mặc cái gì thoải mái là được.”
Lời này của Cố Phi giống hệt Lưu Vũ Thành, người không biết còn tưởng là thu âm sẵn. Triệu Tình Văn cảm thấy nếu trang trọng quá cũng không giống với phong cách bình thường của cô, sẽ giống như ép bản thân mình thành một con người khác, vậy nên cô dứt khoát chọn một bodysuit cắt mảnh táo bạo ở eo phối cùng với quần jeans.
Hai người vừa đến nơi đã thấy Lưu Vũ Thành đứng đợi sẵn ở trước cổng vào Tửu Lầu. Anh nhanh tay mở cửa rồi dẫn đường cho bọn họ đến phòng riêng đã được đặt trước.
Trong phòng đều là người quen cả. Trần Tư Lệnh ở trên ghế sô pha đang cần mẫn bóp vai cho Đồng Á, cô vừa đi xem lại toàn bộ sổ sách hoạt động gần đây của Tửu Lầu, ngồi một lúc liền mười mấy tiếng đồng hồ nên phần sau gáy và hai vai sớm đã tê đến không còn cảm giác. Bên kia Đồng Duẫn Hạo ngồi một góc thong thả uống rượu, còn có Hàn Chí Dĩnh đang hút thuốc, chỉ là khi nhìn thấy Cố Phi bước vào, anh lại vội vàng dập đi.
“Tôi mang quà đến cho cậu đấy nhé!” - Lưu Vũ Thành động vai Hàn Chí Dĩnh một cái, bộ dạng cười đùa gian xảo nói nhỏ vào tai anh.
Lưu Vũ Thành giới thiệu Triệu Tình Văn với mọi người một lượt, mà cô cũng rất nhanh được bọn họ mời rượu, nói đó là nghi thức gặp mặt lần đầu. Về chuyện uống rượu này ấy mà, Triệu Tình Văn thích!
Thông qua cái miệng hoạt động không ngừng của Lưu Vũ Thành thì Đồng Á cũng biết được phần nào về chuyện của hai người họ, cô nhìn thấy cánh tay ở trên eo Triệu Tình Văn liền có thể tưởng tượng được mối quan hệ này đã đến mức độ nào rồi.
“Được đó Lưu Vũ Thành, đánh nhanh thắng nhanh vẫn là hiệu quả nhỉ?”
“Vậy cô Đồng nói xem, nếu Trần Tư Lệnh nhà cậu chậm một chút thì có thể có được cậu sao?”
Đồng Á phì cười, cô ngồi xuống ghế ôm lấy vai Trần Tư Lệnh, kiêu ngạo mà nói: “Sao có thể chứ?”. Cô nói tiếp “Tình Văn, miệng lưỡi tên này không đùa được đâu, em phải cẩn thận đấy!”
“Cảm ơn chị, đúng là không những dẻo mà còn vô sỉ nữa.”
Triệu Tình Văn nghe thấy liền gật gù, câu này Đồng Á nói quả thật không sai. Nếu không nghiên cứu công nghệ nữa, anh còn có thể phù hợp làm diễn viên không chừng. Lưu Vũ Thành nghiêng người muốn trêu cô một chút:
“Mùi vị cũng rất được, em thử không?”
“Đừng đừng, ân ái này của các vị, tôi từ chối xem!”
Cố Phi đứng đó trông thấy một màn ngọt ngào ân ái này của mấy người bọn họ còn cảm thấy ngại thay. Dù gì ở đây cũng có rất nhiều người khác có được không? Cô cũng có cảm giác mà!
Hàn Chí Dĩnh đang ngồi trên ghế bỗng nhiên gọi Cố Phi một tiếng, tay vỗ nhẹ trên đùi ngụ ý như muốn cô ngồi lên:
“Phi, em đến đây. Bọn họ có ân ái, chúng ta cũng có.”
“Tôi mới không cần!”
Cố Phi đương nhiên là từ chối! Phòng này rộng như vậy, có lý nào cô lại ngồi ở trên đùi anh. Hàn Chí Dĩnh nhìn thấy cô như vậy chỉ mỉm cười, cũng không có muốn ép buộc cô.
Mấy người bọn họ rảnh rỗi, cảm thấy chỉ uống rượu nói chuyện thì có chút chán, vậy nên liền bày ra một trò chơi. Chính là xoay chai rượu trên bàn, miệng chai chỉ về phía ai thì người đó phải trả lời một câu hỏi thật lòng, nếu không trả lời thì phải uống!
Trần Tư Lệnh xoay trước. Vỏ chai rượu sau khi quay một hồi thì chỉ về hướng Lưu Vũ Thành. Trần Tư Lệnh thoáng cười một cái rồi hỏi: “Triệu Tình Văn là bạn gái thứ mấy của cậu rồi?”
Lưu Vũ Thành ngay lập tức trả lời: “Cô ấy là người đầu tiên.”
“Không được nói dối.”
“Tôi đang nói sự thật mà? Trước đây không phải là nghiêm túc, cũng không có công nhận ai cả.”
Lưu Vũ Thành cảm thấy như mình bị oan, anh cũng đâu phải người tùy tiện đến vậy. Anh lườm Trần Tư Lệnh đang hả hê bên đó một cái rồi cầm lấy chai rượu, bắt đầu xoay. Đối tượng lần này là Cố Phi:
“Trong phạm vi căn phòng này, em có đang có cảm giác đặc biệt với ai không?”
“Có.” - Cố Phi chần chừ một chút cũng trả lời, không để ý đến Hàn Chí Dĩnh lặng lẽ xoay người sang hướng khác uống rượu, cơ hồ muốn giấu đi ý cười trên mặt.
Lưu Vũ Thành nghe thấy liền có chút hớn hở, anh chính là muốn khai thác thông tin này một chút.
“Anh có thể biết tên không? Nói nhỏ cho anh nghe thôi cũng được.”
“Nói cho cậu biết có khác gì nói cho mọi người cùng biết không hả?”
“Này, tôi là người có uy tín đấy.”
Đồng Duẫn Hạo từ đầu đến giờ chỉ im lặng ở một bên ngồi nhìn, bất ngờ nói ra câu này đúng là có ảnh hưởng thật. Lưu Vũ Thành đành thu lại sự tò mò của mình, tự nhủ lúc nào đó cũng sẽ tìm hiểu được từ chỗ Tình Văn mà thôi.
Triệu Tình Văn loay hoay chọn đồ một lúc lâu vẫn không biết phải mặc gì. Cố Phi ở một bên nhìn cô mặc vào rồi lại thay ra đến hoa cả mắt.
“Có nhất định phải mặc váy không?” - Cô nhìn thấy Cố Phi đang mặc một bộ váy khá bảo thủ nên hỏi thử, nhưng không ngờ cái váy dài ôm cơ thể trông đơn giản mà Cố Phi đang mặc còn có một khoảng hở lưng đằng sau.
“Bọn họ không chú trọng đến vậy đâu.”
“Nhưng mà tớ chú trọng!”
“Cậu cứ mặc cái gì thoải mái là được.”
Lời này của Cố Phi giống hệt Lưu Vũ Thành, người không biết còn tưởng là thu âm sẵn. Triệu Tình Văn cảm thấy nếu trang trọng quá cũng không giống với phong cách bình thường của cô, sẽ giống như ép bản thân mình thành một con người khác, vậy nên cô dứt khoát chọn một bodysuit cắt mảnh táo bạo ở eo phối cùng với quần jeans.
Hai người vừa đến nơi đã thấy Lưu Vũ Thành đứng đợi sẵn ở trước cổng vào Tửu Lầu. Anh nhanh tay mở cửa rồi dẫn đường cho bọn họ đến phòng riêng đã được đặt trước.
Trong phòng đều là người quen cả. Trần Tư Lệnh ở trên ghế sô pha đang cần mẫn bóp vai cho Đồng Á, cô vừa đi xem lại toàn bộ sổ sách hoạt động gần đây của Tửu Lầu, ngồi một lúc liền mười mấy tiếng đồng hồ nên phần sau gáy và hai vai sớm đã tê đến không còn cảm giác. Bên kia Đồng Duẫn Hạo ngồi một góc thong thả uống rượu, còn có Hàn Chí Dĩnh đang hút thuốc, chỉ là khi nhìn thấy Cố Phi bước vào, anh lại vội vàng dập đi.
“Tôi mang quà đến cho cậu đấy nhé!” - Lưu Vũ Thành động vai Hàn Chí Dĩnh một cái, bộ dạng cười đùa gian xảo nói nhỏ vào tai anh.
Lưu Vũ Thành giới thiệu Triệu Tình Văn với mọi người một lượt, mà cô cũng rất nhanh được bọn họ mời rượu, nói đó là nghi thức gặp mặt lần đầu. Về chuyện uống rượu này ấy mà, Triệu Tình Văn thích!
Thông qua cái miệng hoạt động không ngừng của Lưu Vũ Thành thì Đồng Á cũng biết được phần nào về chuyện của hai người họ, cô nhìn thấy cánh tay ở trên eo Triệu Tình Văn liền có thể tưởng tượng được mối quan hệ này đã đến mức độ nào rồi.
“Được đó Lưu Vũ Thành, đánh nhanh thắng nhanh vẫn là hiệu quả nhỉ?”
“Vậy cô Đồng nói xem, nếu Trần Tư Lệnh nhà cậu chậm một chút thì có thể có được cậu sao?”
Đồng Á phì cười, cô ngồi xuống ghế ôm lấy vai Trần Tư Lệnh, kiêu ngạo mà nói: “Sao có thể chứ?”. Cô nói tiếp “Tình Văn, miệng lưỡi tên này không đùa được đâu, em phải cẩn thận đấy!”
“Cảm ơn chị, đúng là không những dẻo mà còn vô sỉ nữa.”
Triệu Tình Văn nghe thấy liền gật gù, câu này Đồng Á nói quả thật không sai. Nếu không nghiên cứu công nghệ nữa, anh còn có thể phù hợp làm diễn viên không chừng. Lưu Vũ Thành nghiêng người muốn trêu cô một chút:
“Mùi vị cũng rất được, em thử không?”
“Đừng đừng, ân ái này của các vị, tôi từ chối xem!”
Cố Phi đứng đó trông thấy một màn ngọt ngào ân ái này của mấy người bọn họ còn cảm thấy ngại thay. Dù gì ở đây cũng có rất nhiều người khác có được không? Cô cũng có cảm giác mà!
Hàn Chí Dĩnh đang ngồi trên ghế bỗng nhiên gọi Cố Phi một tiếng, tay vỗ nhẹ trên đùi ngụ ý như muốn cô ngồi lên:
“Phi, em đến đây. Bọn họ có ân ái, chúng ta cũng có.”
“Tôi mới không cần!”
Cố Phi đương nhiên là từ chối! Phòng này rộng như vậy, có lý nào cô lại ngồi ở trên đùi anh. Hàn Chí Dĩnh nhìn thấy cô như vậy chỉ mỉm cười, cũng không có muốn ép buộc cô.
Mấy người bọn họ rảnh rỗi, cảm thấy chỉ uống rượu nói chuyện thì có chút chán, vậy nên liền bày ra một trò chơi. Chính là xoay chai rượu trên bàn, miệng chai chỉ về phía ai thì người đó phải trả lời một câu hỏi thật lòng, nếu không trả lời thì phải uống!
Trần Tư Lệnh xoay trước. Vỏ chai rượu sau khi quay một hồi thì chỉ về hướng Lưu Vũ Thành. Trần Tư Lệnh thoáng cười một cái rồi hỏi: “Triệu Tình Văn là bạn gái thứ mấy của cậu rồi?”
Lưu Vũ Thành ngay lập tức trả lời: “Cô ấy là người đầu tiên.”
“Không được nói dối.”
“Tôi đang nói sự thật mà? Trước đây không phải là nghiêm túc, cũng không có công nhận ai cả.”
Lưu Vũ Thành cảm thấy như mình bị oan, anh cũng đâu phải người tùy tiện đến vậy. Anh lườm Trần Tư Lệnh đang hả hê bên đó một cái rồi cầm lấy chai rượu, bắt đầu xoay. Đối tượng lần này là Cố Phi:
“Trong phạm vi căn phòng này, em có đang có cảm giác đặc biệt với ai không?”
“Có.” - Cố Phi chần chừ một chút cũng trả lời, không để ý đến Hàn Chí Dĩnh lặng lẽ xoay người sang hướng khác uống rượu, cơ hồ muốn giấu đi ý cười trên mặt.
Lưu Vũ Thành nghe thấy liền có chút hớn hở, anh chính là muốn khai thác thông tin này một chút.
“Anh có thể biết tên không? Nói nhỏ cho anh nghe thôi cũng được.”
“Nói cho cậu biết có khác gì nói cho mọi người cùng biết không hả?”
“Này, tôi là người có uy tín đấy.”
Đồng Duẫn Hạo từ đầu đến giờ chỉ im lặng ở một bên ngồi nhìn, bất ngờ nói ra câu này đúng là có ảnh hưởng thật. Lưu Vũ Thành đành thu lại sự tò mò của mình, tự nhủ lúc nào đó cũng sẽ tìm hiểu được từ chỗ Tình Văn mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.