Chương 6: Phòng Ngủ Trên Tầng
Giản Bình
24/09/2021
Hàn Chí Dĩnh ngồi lì ở văn phòng cũng không thể tập trung làm việc nên quyết định tan làm sớm. Anh cố tình lái xe ngang Tửu Lầu nhưng chỉ ngồi trong xe nhìn về hướng đó một hồi rất lâu, không hề có ý định bước vào. Anh không biết có thể gặp Cố Phi hay không nhưng nếu quả thật chạm mặt cô ấy, Hàn Chí Dĩnh không muốn nhìn thấy cảnh cô ấy tránh mặt anh nữa.
Hôm nay Hàn phu nhân gặp lại Bách phu nhân tại hội quán rượu. Từ khi Bách phu nhân chuyển về phía nam, cả hai người đã lâu rồi không gặp nhau vậy nên họ có rất nhiều chuyện để nói. Họ cùng với con gái của Bách phu nhân - Bách Thụy cùng nhau ăn uống, mua sắm rất vui vẻ. Trên đường đi ngang biệt thự của Hàn Chí Dĩnh, lại nghe Bách Thụy cứ nhắc mãi về anh nên Hàn phu nhân bảo lái xe dừng lại, bà muốn vào nghỉ ngơi một chút, nhân tiện thăm đứa con trai này.
Hàn Chí Dĩnh nhìn thấy xe của Hàn phu nhân đỗ trong hầm thì trong lòng chợt có chút tò mò không biết bà đến đây vì lý do gì.
Bách phu nhân vừa thấy anh bước vào liền nói:
“Chí Dĩnh, lâu rồi mới gặp con!”
“Chào Bách phu nhân.”
“Anh Chí Dĩnh!” - Bách Thụy ở một bên không biết từ lúc nào đã chạy đến ôm lấy cánh tay anh.
“Con bé này!” - Bách phu nhân nghiêm giọng với Bách Thụy như muốn nhắc đây không phải phong thái của một tiểu thư nên có, bà quay sang nhìn anh rồi nói tiếp - “Con còn nhớ Bách Thụy chứ?”
“Chuyện lâu rồi, có lẽ không còn nhớ nữa.” - Hàn Chí Dĩnh chỉ lạnh lùng đáp.
Câu nói này của anh làm không khí trong phòng trầm xuống một chút. Là tổng giám đốc của Hàn Thịnh, người mà anh gặp qua hằng ngày chính là không thể nào đếm hết. Nhưng thái độ vừa rồi có phải là thẳng thắn quá rồi không. Thấy vậy, Hàn phu nhân đành phải lên tiếng:
“Chí Dĩnh, lần này Bách Thụy ở lại đây lâu như vậy, thuê khách sạn thì lại không tiện, hay là để con bé ở lại nhà con nhé? Dù gì từ trước đến nay, Bách Thụy vẫn luôn thích con nhất.”
“Được.” - nếu Hàn phu nhân đã lên tiếng thì anh cũng không muốn từ chối bà. Anh gọi một người làm ở gần đó rồi nói - “Chị đưa cô ấy vào phòng dành cho khách nhé.”
Bách Thụy đi theo người làm nhưng mắt vẫn luôn nhìn lên tầng. Cô vẫn luôn quan sát hai căn phòng trên tầng, biết rằng trong đó có phòng riêng của anh. Nghĩ rằng dù gì với thân phận này, cô cũng có thể dùng một trong hai căn phòng đó. Vậy mà cuối cùng, cô lại dùng phòng cho khách ở tầng trệt, đó còn là vị trí xa cách với phòng của anh nhất. Bách Thụy mặc dù không vừa ý với quyết định này, nhưng Hàn phu nhân và Bách phu nhân vẫn còn ở đây, cô cũng không tiện để ý kiến.
Không biết là trùng hợp hay cố tình mà từ khi Bách Thụy chuyển vào biệt thự, Hàn Thịnh lại có mấy dự án quan trọng. Hàn Chí Dĩnh lại bắt đầu xem văn phòng là nhà, hầu hết thời gian đều là ở lại đó khiến cho Bách Thụy có canh chừng cũng không thể gặp được anh ở biệt thự.
Bách Thụy ở trong biệt thự này một tuần rồi nhưng chưa có lúc nào có thể gặp Hàn Chí Dĩnh. Tối muộn hôm qua, Bách Thụy mơ hồ nghe được tiếng xe nhưng cô đã đợi quá lâu nên chẳng còn sức để xem liệu có phải là anh không. Sáng nay, vừa dậy cô đã nóng lòng hỏi người làm
“Anh Chí Dĩnh đâu rồi?”
“Hàn tổng đã đến công ty rồi.”
“Anh ấy đến công ty sớm vậy sao? Buổi chiều dì làm cho tôi một chút điểm tâm, tôi mang đến cho anh ấy.” - Bách Thụy quyết định dù có làm thế nào cũng phải gặp được anh. Nếu anh đã bận đến không thể về biệt thự thì cô chỉ đành đến công ty để gặp anh vậy.
Buổi chiều, Bách Thụy cầm theo hộp thức ăn đến Hàn Thịnh, dùng dáng vẻ tự tin nói với lễ tân nhờ họ chuyển lời là cô tìm Hàn Chí Dĩnh. Đại tiểu thư của Bách gia xuất hiện trên truyền hình thường xuyên như vậy, nhân viên nhìn qua liền có thể nhận ra cô.
“Hàn tổng, có cô Bách tìm ảnh, nói là mang điểm tâm cho anh.”
“Không tiếp.” - Hàn Chí Dĩnh không cần do dự mà trả lời ngay. Anh vừa nghe đã biết “cô Bách” kia là ai. Để cô ta ở lại biệt thự vốn dĩ là vì nể mặt Hàn phu nhân. Mấy hôm nay, anh đã tỏ thái độ rõ ràng như vậy mà cô ta vẫn còn viện cớ đến đây.
“Đại tiểu thư của Bách gia cũng không tiếp à? Xinh đẹp như vậy!” - Lưu Vũ Thành đang nằm dài trên ghế sô pha cũng muốn xen vào mấy câu châm chọc.
“Nếu thích thì cậu có thể tự tiếp!”
“Tôi có nhà thiết kế Triệu rồi, trong mắt tôi cô ấy là đẹp nhất!”
Từ khi gặp được Triệu Tình Văn hôm đó, trong đầu anh chỉ toàn là hình ảnh của cô. Lưu tổng từ một tên săn mồi lại chịu rửa tay gác kiếm, chuyện này đến cả Hàn Chí Dĩnh cũng phải bất ngờ.
Nhân viên chuyển lời cho Bách Thụy, cô không ngờ Hàn Chí Dĩnh lại không hề nể mặt mà từ chối thẳng thừng như vậy. Cô ta ngậm ấm ức trong người mà trở về biệt thự. Cô ta rõ ràng là yêu anh từ rất lâu về trước, vậy mà anh lại kết hôn với một cô gái lạ mặt, còn kết hôn những bốn năm. Suốt khoảng thời gian đó, cô ta vẫn luôn không cam tâm, lần trở về này lý do duy nhất chỉ vì Hàn Chí Dĩnh nhưng anh từ đầu đến cuối đều tránh mặt cô.
Bách Thụy vẫn không hiểu vì sao anh lại tránh mặt cô cho đến khi có người chụp được cảnh anh cùng với Cố Phi ở con hẻm phía sau Tửu Lầu. Cô ta vừa về đã bước thẳng lên tầng khiến người làm cũng không kịp ngăn lại.
Hôm nay Hàn phu nhân gặp lại Bách phu nhân tại hội quán rượu. Từ khi Bách phu nhân chuyển về phía nam, cả hai người đã lâu rồi không gặp nhau vậy nên họ có rất nhiều chuyện để nói. Họ cùng với con gái của Bách phu nhân - Bách Thụy cùng nhau ăn uống, mua sắm rất vui vẻ. Trên đường đi ngang biệt thự của Hàn Chí Dĩnh, lại nghe Bách Thụy cứ nhắc mãi về anh nên Hàn phu nhân bảo lái xe dừng lại, bà muốn vào nghỉ ngơi một chút, nhân tiện thăm đứa con trai này.
Hàn Chí Dĩnh nhìn thấy xe của Hàn phu nhân đỗ trong hầm thì trong lòng chợt có chút tò mò không biết bà đến đây vì lý do gì.
Bách phu nhân vừa thấy anh bước vào liền nói:
“Chí Dĩnh, lâu rồi mới gặp con!”
“Chào Bách phu nhân.”
“Anh Chí Dĩnh!” - Bách Thụy ở một bên không biết từ lúc nào đã chạy đến ôm lấy cánh tay anh.
“Con bé này!” - Bách phu nhân nghiêm giọng với Bách Thụy như muốn nhắc đây không phải phong thái của một tiểu thư nên có, bà quay sang nhìn anh rồi nói tiếp - “Con còn nhớ Bách Thụy chứ?”
“Chuyện lâu rồi, có lẽ không còn nhớ nữa.” - Hàn Chí Dĩnh chỉ lạnh lùng đáp.
Câu nói này của anh làm không khí trong phòng trầm xuống một chút. Là tổng giám đốc của Hàn Thịnh, người mà anh gặp qua hằng ngày chính là không thể nào đếm hết. Nhưng thái độ vừa rồi có phải là thẳng thắn quá rồi không. Thấy vậy, Hàn phu nhân đành phải lên tiếng:
“Chí Dĩnh, lần này Bách Thụy ở lại đây lâu như vậy, thuê khách sạn thì lại không tiện, hay là để con bé ở lại nhà con nhé? Dù gì từ trước đến nay, Bách Thụy vẫn luôn thích con nhất.”
“Được.” - nếu Hàn phu nhân đã lên tiếng thì anh cũng không muốn từ chối bà. Anh gọi một người làm ở gần đó rồi nói - “Chị đưa cô ấy vào phòng dành cho khách nhé.”
Bách Thụy đi theo người làm nhưng mắt vẫn luôn nhìn lên tầng. Cô vẫn luôn quan sát hai căn phòng trên tầng, biết rằng trong đó có phòng riêng của anh. Nghĩ rằng dù gì với thân phận này, cô cũng có thể dùng một trong hai căn phòng đó. Vậy mà cuối cùng, cô lại dùng phòng cho khách ở tầng trệt, đó còn là vị trí xa cách với phòng của anh nhất. Bách Thụy mặc dù không vừa ý với quyết định này, nhưng Hàn phu nhân và Bách phu nhân vẫn còn ở đây, cô cũng không tiện để ý kiến.
Không biết là trùng hợp hay cố tình mà từ khi Bách Thụy chuyển vào biệt thự, Hàn Thịnh lại có mấy dự án quan trọng. Hàn Chí Dĩnh lại bắt đầu xem văn phòng là nhà, hầu hết thời gian đều là ở lại đó khiến cho Bách Thụy có canh chừng cũng không thể gặp được anh ở biệt thự.
Bách Thụy ở trong biệt thự này một tuần rồi nhưng chưa có lúc nào có thể gặp Hàn Chí Dĩnh. Tối muộn hôm qua, Bách Thụy mơ hồ nghe được tiếng xe nhưng cô đã đợi quá lâu nên chẳng còn sức để xem liệu có phải là anh không. Sáng nay, vừa dậy cô đã nóng lòng hỏi người làm
“Anh Chí Dĩnh đâu rồi?”
“Hàn tổng đã đến công ty rồi.”
“Anh ấy đến công ty sớm vậy sao? Buổi chiều dì làm cho tôi một chút điểm tâm, tôi mang đến cho anh ấy.” - Bách Thụy quyết định dù có làm thế nào cũng phải gặp được anh. Nếu anh đã bận đến không thể về biệt thự thì cô chỉ đành đến công ty để gặp anh vậy.
Buổi chiều, Bách Thụy cầm theo hộp thức ăn đến Hàn Thịnh, dùng dáng vẻ tự tin nói với lễ tân nhờ họ chuyển lời là cô tìm Hàn Chí Dĩnh. Đại tiểu thư của Bách gia xuất hiện trên truyền hình thường xuyên như vậy, nhân viên nhìn qua liền có thể nhận ra cô.
“Hàn tổng, có cô Bách tìm ảnh, nói là mang điểm tâm cho anh.”
“Không tiếp.” - Hàn Chí Dĩnh không cần do dự mà trả lời ngay. Anh vừa nghe đã biết “cô Bách” kia là ai. Để cô ta ở lại biệt thự vốn dĩ là vì nể mặt Hàn phu nhân. Mấy hôm nay, anh đã tỏ thái độ rõ ràng như vậy mà cô ta vẫn còn viện cớ đến đây.
“Đại tiểu thư của Bách gia cũng không tiếp à? Xinh đẹp như vậy!” - Lưu Vũ Thành đang nằm dài trên ghế sô pha cũng muốn xen vào mấy câu châm chọc.
“Nếu thích thì cậu có thể tự tiếp!”
“Tôi có nhà thiết kế Triệu rồi, trong mắt tôi cô ấy là đẹp nhất!”
Từ khi gặp được Triệu Tình Văn hôm đó, trong đầu anh chỉ toàn là hình ảnh của cô. Lưu tổng từ một tên săn mồi lại chịu rửa tay gác kiếm, chuyện này đến cả Hàn Chí Dĩnh cũng phải bất ngờ.
Nhân viên chuyển lời cho Bách Thụy, cô không ngờ Hàn Chí Dĩnh lại không hề nể mặt mà từ chối thẳng thừng như vậy. Cô ta ngậm ấm ức trong người mà trở về biệt thự. Cô ta rõ ràng là yêu anh từ rất lâu về trước, vậy mà anh lại kết hôn với một cô gái lạ mặt, còn kết hôn những bốn năm. Suốt khoảng thời gian đó, cô ta vẫn luôn không cam tâm, lần trở về này lý do duy nhất chỉ vì Hàn Chí Dĩnh nhưng anh từ đầu đến cuối đều tránh mặt cô.
Bách Thụy vẫn không hiểu vì sao anh lại tránh mặt cô cho đến khi có người chụp được cảnh anh cùng với Cố Phi ở con hẻm phía sau Tửu Lầu. Cô ta vừa về đã bước thẳng lên tầng khiến người làm cũng không kịp ngăn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.