Chương 84: Quà tặng
Xuân Miên Bất Giác Hiểu
13/08/2021
Đống nút áo này Giang Nam Ảnh thật sự là không còn tâm tư cởi bỏ nữa, nàng xoay người, quả nhiên thu hoạch được một Cố Niệm Bắc mắc cỡ đỏ mặt.
"Cái đồ ngốc này, mấy ngày nay đều là suy nghĩ cái gì nha." Giang Nam Ảnh nhịn không được thầm nghĩ.
Giang Nam Ảnh không biết rằng mấy ngày nay Cố Niệm Bắc cũng không phải là suy nghĩ một mình, mà kéo theo cẩu độc thân lâu năm là Hà Nghiêm cùng nàng suy nghĩ, đây mới chính là nguyên nhân khiến Hà Nghiêm bối rối.
Đương nhiên, cẩu độc thân lâu năm Hà Nghiêm cũng không thể đưa ra một kiến nghị gì thích hợp, những lời này vẫn là do chính Cố Niệm Bắc nghĩ ra. Mà trong quá trình này, Miêu đại gia vô cùng tội nghiệp cũng bị cuốn vào, trở thành nữ chính tạm thời.
"Chị.. Chị thích nàng không?" Cố Niệm Bắc thấy Giang Nam Ảnh thật lâu không có phản ứng, mắc cỡ đỏ mặt tiếp tục hỏi. Khi đối mặt với Giang Nam Ảnh nàng mới ý thức được câu vừa rồi là có bao nhiêu...... Rõ ràng lúc đối mặt với Miêu đại gia nó vẫn còn là một câu hết sức bình thường mà..
"So với nàng, chị càng thích golden Qua Qua kia, vừa ngốc lại đần, còn luôn làm mấy việc khiến chị bất lực, nhưng nếu như không có nàng thì chị không biết phải làm sao bây giờ." Giang Nam Ảnh nhìn vào đôi mắt của Cố Niệm Bắc mà nói.
Lúc Giang Nam ảnh nói câu đầu tiên, Cố Niệm Bắc còn chưa kịp phản ứng, chờ đến khi nói được một nửa, Cố Niệm Bắc liên hệ tới bộ hồ sơ của Qua Qua trước kia, lúc này mới ý thức được Qua Qua mà Giang Nam Ảnh vẫn luôn nói là chỉ ai. Sau khi ý thức được điểm này, lại nghe đến câu cuối cùng, Cố Niệm Bắc không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Nam Ảnh, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Câu cuối hình như chị nói sai rồi, hẳn phải là nếu nàng không có chị thì không biết phải làm sao bây giờ."
"Chị không có nói sai."
Cố Niệm Bắc nhìn thẳng vào mắt Giang Nam Ảnh, nàng nhìn ánh sáng long lanh trong đôi mắt ấy, nghe từng câu từng chữ Giang Nam Ảnh nói với mình: "Nếu chị không có nàng, chị không biết phải làm sao bây giờ."
Lúc này đầu óc Cố Niệm Bắc đã sớm chết máy, nếu giờ phút này Hà đạo diễn bị bối rối mấy ngày qua có ở đây, hắn sẽ làm biện pháp duy nhất mà cẩu độc thân biết đến, đó là "Nhắm mắt lại".
Về phương diện nói lời âu yếm thế này, cho dù là Cố Niệm Bắc cùng Hà Nghiêm đi học tập một tháng trời, cũng đều không vượt qua được Giang Nam Ảnh. Tuy rằng những năm tháng trước đó, vì tính cách cùng hoàn cảnh nên Giang Nam Ảnh cũng không phải là một người thích biểu đạt tình cảm của bản thân.
Cố Niệm Bắc tạm thời chết máy tất nhiên không ngộ đạo được biện pháp "Nhắm mắt lại" này, nàng ngây ngốc trợn tròn mắt, chờ đến khi Giang Nam Ảnh hôn lên mặt nàng, nói: "Nhắm mắt.", Cố Niệm Bắc mới phản ứng.
Giang Nam Ảnh thực thích trạng thái thẹn thùng của Cố Niệm Bắc, bởi vì chỉ có lúc này EQ của Cố Niệm Bắc mới có thể online, làm một chút chuyện mà người yêu bé nhỏ nên làm.
"Nói cho em một bí mật." Giang Nam Ảnh ở bên tai Cố Niệm Bắc nhẹ giọng nói, "Thật ra hôm nay không phải là sinh nhật chị."
Khi nghe được câu quen thuộc "Nói cho một bí mật", Cố Niệm Bắc cảm thấy cả đời nàng sẽ không thể bảo trì bình tĩnh khi nghe câu này được nữa đâu!
"Vậy sinh nhật của chị là khi nào cơ?" Tuy rằng vẫn có chút để tâm chuyện chúc mừng sai sinh nhật rồi, nhưng Cố Niệm Bắc càng muốn biết ngày sinh nhật chân chính của Giang Nam Ảnh.
"Đây là một cái bí mật khác, lần tới lại nói cho em, chẳng qua là thật ra mỗi năm em đều cùng chị trải qua ngày sinh nhật đó rồi."
Điểm chú ý của Cố Niệm Bắc lần này cuối cùng cũng không bị trật nữa, nàng lúc trước cùng Giang Nam Ảnh chạm mặt cũng chỉ có vài lần, hơn nữa chi tiết 'mỗi năm' này, theo lý thuyết hẳn là phải thực dễ xác định, nhưng tại sao nàng một chút cũng không nhớ nổi vậy, chẳng lẽ mình đã quên mất ngày nào đó rồi sao?
Cố Niệm Bắc không biết rằng nàng chắc chắn không thể nào đoán ra được ngày kia là ngày nào, dù sao đó cũng là bí mật của hai anh em Giang Nam Ảnh và Tằng Dật.
Tuy Cố Niệm Bắc đã biết hôm nay cũng không phải ngày sinh nhật thật sự của Giang Nam Ảnh, nhưng Giang Nam Ảnh vẫn 'xé mở' quà sinh nhật của nàng. Đương nhiên là Giang Nam Ảnh bị ép buộc 'xé quà', rốt cuộc thì làm thế nào Cố Niệm Bắc cũng không chịu chui ra khỏi ổ chăn của nàng.
Sau khi Giang Nam Ảnh mua áo ngủ cho Cố Niệm Bắc, lúc ở trên đảo nhỏ hai nàng toàn là mỗi người một đệm. Thời điểm trở lại cổ trấn cũng chỉ có vài lần là ngủ chung.
"Ngô.. ngư......", Cố Niệm Bắc trực tiếp cắn ống tay áo, động tác của Giang Nam Ảnh phía trên cũng chậm lại, dùng một cái tay khác lấy ống tay áo bị Cố Niệm Bắc cắn ra, mái tóc dài của nàng rũ xuống quét trên mặt Cố Niệm Bắc, quấy nhiễu đến nỗi Cố Niệm Bắc càng thêm tưởng niệm ống tay áo.
Giang Nam Ảnh biết Cố Niệm Bắc không dám phát ra âm thanh, đây cũng là chuyện trước khi bị bắt 'xé quà' nàng đã cùng Cố Niệm Bắc nói tốt. Nàng dùng hay ngón tay chặn môi Cố Niệm Bắc, chậm rãi ấn, Cố Niệm Bắc thật sự là kiềm không được, khóe miệng vẫn lộ ra một tia thở dốc.
"Lần sau còn to gan như vậy không?" Giang Nam Ảnh cố ý hỏi.
Cố Niệm Bắc căn bản vô pháp há mồm, sau khi ngón tay của Giang Nam Ảnh rút khỏi môi, hàm răng nàng gắt gao cắn môi dưới. Giang Nam Ảnh sợ Cố Niệm Bắc cắn bị thương chính mình, cúi người hôn môi Cố Niệm Bắc, đem thanh âm động tình của hai nàng giấu hết vào nụ hôn ướt át.
Một đêm mộng đẹp.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nam Ảnh đi rửa mặt trước, nàng liếc mắt một cái liền thấy được Hà Nghiêm đang ôm Miêu đại gia ngồi trên cái ghế đẩu kia, so với mấy hôm trước, thần sắc của hắn tốt hơn rất nhiều, nhưng Miêu đại gia rõ ràng biểu lộ tinh thần không mấy phấn chấn. Thấy Giang Nam Ảnh, trên mặt Miêu đại gia còn lộ ra biểu tình nhân loại khó lý giải.
"Cháu hiện tại đã biết rồi đi?" Hà Nghiêm đột nhiên nói như vậy một câu.
Giang Nam Ảnh vốn đang không rõ ý tứ của Hà Nghiêm, nhưng khi Hà Nghiêm lại muốn lộ ra ánh mắt u oán kia, nàng đột nhiên giác ngộ. Hóa ra mấy hôm trước Cố Niệm Bắc đi tìm Hà Nghiêm là vì sự tình của tối hôm qua. Trong nháy mắt này, Giang Nam Ảnh rốt cuộc ý thức được đêm qua nàng vẫn là đánh giá quá cao EQ của Cố Niệm Bắc, hóa ra câu nói kia là thành quả của công cuộc chuẩn bị tỉ mỉ nhiều ngày.
"Biết rồi thì tốt." Hà Nghiêm dọn ghế đẩu, cảm thấy bản thân lại biến trở về đạo diễn nghiêm túc lúc trước. Mặc dù chính hắn cũng biết là từ khi Miêu đại gia thường xuyên ra vào đoàn phim, hình tượng của hắn trong mắt những người khác đã hoàn toàn biến dạng, nào có đạo diễn đi quay phim còn mang theo mèo nhà mình chứ. Lúc ở đoàn phim《 Hoang Đảo 》, Hà Nghiêm tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết đây không phải là mèo của hắn, là của Lý Nhạc, suy cho cùng thì hắn cũng không biết được lượng tin tức này cuối cùng có thể biến thành cái tin đồn kỳ quái gì.
Đến giữa trưa, Cố Niệm Bắc cùng Hà Nghiêm nói về chuyện tối qua, lúc ấy Hà Nghiêm còn đang trộn cơm mèo cho Miêu đại gia, chờ nó đúng giờ trở về ăn cơm. Mấy ngày qua Miêu đại gia bị Cố Niệm Bắc quấy rối cho nên không có ngây người trong lều trại, chỉ khi đến giờ cơm mới trở về.
"Cháu nhận thấy là Miêu đại gia không thích hợp làm nữ chính lâm thời, kỹ thuật diễn không được, không thể để cháu nhập diễn được!" Cố Niệm Bắc rốt cuộc tìm được một cái cớ.
Hà Nghiêm cũng không phản ứng Cố Niệm Bắc, chỉ chỉ bụi cỏ bên cạnh, nói: "Cháu đi kêu Miêu đại gia trở về ăn cơm đi, đúng rồi, nhớ rõ mua cho Miêu đại gia một tháng đồ hộp."
Cố Niệm Bắc đành phải ngoan ngoãn mà đi tìm Miêu đại gia, nhưng mà Miêu đại gia cũng không có ở chỗ bọn họ thường xuyên lui tới lúc trước, Cố Niệm Bắc đi qua rất nhiều nẻo đường, mới phát hiện ra Miêu đại gia nằm bò trên một cái cây. Bởi vì thân hình của Miêu đại gia quá bắt mắt, Cố Niệm Bắc liếc mắt một cái liền trông thấy, cho nên nàng cũng không chú ý tới ở dưới gốc cây có một xác hộp quà, còn có một con thú bông bị cắn xé rách.
"Miêu đại gia, ăn cơm."
Miêu đại gia tuy rằng tinh thần vẫn là không tốt lắm, nhưng nghe đến ăn cơm lập tức đuổi theo bước chân của Cố Niệm Bắc.
"Cái đồ ngốc này, mấy ngày nay đều là suy nghĩ cái gì nha." Giang Nam Ảnh nhịn không được thầm nghĩ.
Giang Nam Ảnh không biết rằng mấy ngày nay Cố Niệm Bắc cũng không phải là suy nghĩ một mình, mà kéo theo cẩu độc thân lâu năm là Hà Nghiêm cùng nàng suy nghĩ, đây mới chính là nguyên nhân khiến Hà Nghiêm bối rối.
Đương nhiên, cẩu độc thân lâu năm Hà Nghiêm cũng không thể đưa ra một kiến nghị gì thích hợp, những lời này vẫn là do chính Cố Niệm Bắc nghĩ ra. Mà trong quá trình này, Miêu đại gia vô cùng tội nghiệp cũng bị cuốn vào, trở thành nữ chính tạm thời.
"Chị.. Chị thích nàng không?" Cố Niệm Bắc thấy Giang Nam Ảnh thật lâu không có phản ứng, mắc cỡ đỏ mặt tiếp tục hỏi. Khi đối mặt với Giang Nam Ảnh nàng mới ý thức được câu vừa rồi là có bao nhiêu...... Rõ ràng lúc đối mặt với Miêu đại gia nó vẫn còn là một câu hết sức bình thường mà..
"So với nàng, chị càng thích golden Qua Qua kia, vừa ngốc lại đần, còn luôn làm mấy việc khiến chị bất lực, nhưng nếu như không có nàng thì chị không biết phải làm sao bây giờ." Giang Nam Ảnh nhìn vào đôi mắt của Cố Niệm Bắc mà nói.
Lúc Giang Nam ảnh nói câu đầu tiên, Cố Niệm Bắc còn chưa kịp phản ứng, chờ đến khi nói được một nửa, Cố Niệm Bắc liên hệ tới bộ hồ sơ của Qua Qua trước kia, lúc này mới ý thức được Qua Qua mà Giang Nam Ảnh vẫn luôn nói là chỉ ai. Sau khi ý thức được điểm này, lại nghe đến câu cuối cùng, Cố Niệm Bắc không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Nam Ảnh, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Câu cuối hình như chị nói sai rồi, hẳn phải là nếu nàng không có chị thì không biết phải làm sao bây giờ."
"Chị không có nói sai."
Cố Niệm Bắc nhìn thẳng vào mắt Giang Nam Ảnh, nàng nhìn ánh sáng long lanh trong đôi mắt ấy, nghe từng câu từng chữ Giang Nam Ảnh nói với mình: "Nếu chị không có nàng, chị không biết phải làm sao bây giờ."
Lúc này đầu óc Cố Niệm Bắc đã sớm chết máy, nếu giờ phút này Hà đạo diễn bị bối rối mấy ngày qua có ở đây, hắn sẽ làm biện pháp duy nhất mà cẩu độc thân biết đến, đó là "Nhắm mắt lại".
Về phương diện nói lời âu yếm thế này, cho dù là Cố Niệm Bắc cùng Hà Nghiêm đi học tập một tháng trời, cũng đều không vượt qua được Giang Nam Ảnh. Tuy rằng những năm tháng trước đó, vì tính cách cùng hoàn cảnh nên Giang Nam Ảnh cũng không phải là một người thích biểu đạt tình cảm của bản thân.
Cố Niệm Bắc tạm thời chết máy tất nhiên không ngộ đạo được biện pháp "Nhắm mắt lại" này, nàng ngây ngốc trợn tròn mắt, chờ đến khi Giang Nam Ảnh hôn lên mặt nàng, nói: "Nhắm mắt.", Cố Niệm Bắc mới phản ứng.
Giang Nam Ảnh thực thích trạng thái thẹn thùng của Cố Niệm Bắc, bởi vì chỉ có lúc này EQ của Cố Niệm Bắc mới có thể online, làm một chút chuyện mà người yêu bé nhỏ nên làm.
"Nói cho em một bí mật." Giang Nam Ảnh ở bên tai Cố Niệm Bắc nhẹ giọng nói, "Thật ra hôm nay không phải là sinh nhật chị."
Khi nghe được câu quen thuộc "Nói cho một bí mật", Cố Niệm Bắc cảm thấy cả đời nàng sẽ không thể bảo trì bình tĩnh khi nghe câu này được nữa đâu!
"Vậy sinh nhật của chị là khi nào cơ?" Tuy rằng vẫn có chút để tâm chuyện chúc mừng sai sinh nhật rồi, nhưng Cố Niệm Bắc càng muốn biết ngày sinh nhật chân chính của Giang Nam Ảnh.
"Đây là một cái bí mật khác, lần tới lại nói cho em, chẳng qua là thật ra mỗi năm em đều cùng chị trải qua ngày sinh nhật đó rồi."
Điểm chú ý của Cố Niệm Bắc lần này cuối cùng cũng không bị trật nữa, nàng lúc trước cùng Giang Nam Ảnh chạm mặt cũng chỉ có vài lần, hơn nữa chi tiết 'mỗi năm' này, theo lý thuyết hẳn là phải thực dễ xác định, nhưng tại sao nàng một chút cũng không nhớ nổi vậy, chẳng lẽ mình đã quên mất ngày nào đó rồi sao?
Cố Niệm Bắc không biết rằng nàng chắc chắn không thể nào đoán ra được ngày kia là ngày nào, dù sao đó cũng là bí mật của hai anh em Giang Nam Ảnh và Tằng Dật.
Tuy Cố Niệm Bắc đã biết hôm nay cũng không phải ngày sinh nhật thật sự của Giang Nam Ảnh, nhưng Giang Nam Ảnh vẫn 'xé mở' quà sinh nhật của nàng. Đương nhiên là Giang Nam Ảnh bị ép buộc 'xé quà', rốt cuộc thì làm thế nào Cố Niệm Bắc cũng không chịu chui ra khỏi ổ chăn của nàng.
Sau khi Giang Nam Ảnh mua áo ngủ cho Cố Niệm Bắc, lúc ở trên đảo nhỏ hai nàng toàn là mỗi người một đệm. Thời điểm trở lại cổ trấn cũng chỉ có vài lần là ngủ chung.
"Ngô.. ngư......", Cố Niệm Bắc trực tiếp cắn ống tay áo, động tác của Giang Nam Ảnh phía trên cũng chậm lại, dùng một cái tay khác lấy ống tay áo bị Cố Niệm Bắc cắn ra, mái tóc dài của nàng rũ xuống quét trên mặt Cố Niệm Bắc, quấy nhiễu đến nỗi Cố Niệm Bắc càng thêm tưởng niệm ống tay áo.
Giang Nam Ảnh biết Cố Niệm Bắc không dám phát ra âm thanh, đây cũng là chuyện trước khi bị bắt 'xé quà' nàng đã cùng Cố Niệm Bắc nói tốt. Nàng dùng hay ngón tay chặn môi Cố Niệm Bắc, chậm rãi ấn, Cố Niệm Bắc thật sự là kiềm không được, khóe miệng vẫn lộ ra một tia thở dốc.
"Lần sau còn to gan như vậy không?" Giang Nam Ảnh cố ý hỏi.
Cố Niệm Bắc căn bản vô pháp há mồm, sau khi ngón tay của Giang Nam Ảnh rút khỏi môi, hàm răng nàng gắt gao cắn môi dưới. Giang Nam Ảnh sợ Cố Niệm Bắc cắn bị thương chính mình, cúi người hôn môi Cố Niệm Bắc, đem thanh âm động tình của hai nàng giấu hết vào nụ hôn ướt át.
Một đêm mộng đẹp.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nam Ảnh đi rửa mặt trước, nàng liếc mắt một cái liền thấy được Hà Nghiêm đang ôm Miêu đại gia ngồi trên cái ghế đẩu kia, so với mấy hôm trước, thần sắc của hắn tốt hơn rất nhiều, nhưng Miêu đại gia rõ ràng biểu lộ tinh thần không mấy phấn chấn. Thấy Giang Nam Ảnh, trên mặt Miêu đại gia còn lộ ra biểu tình nhân loại khó lý giải.
"Cháu hiện tại đã biết rồi đi?" Hà Nghiêm đột nhiên nói như vậy một câu.
Giang Nam Ảnh vốn đang không rõ ý tứ của Hà Nghiêm, nhưng khi Hà Nghiêm lại muốn lộ ra ánh mắt u oán kia, nàng đột nhiên giác ngộ. Hóa ra mấy hôm trước Cố Niệm Bắc đi tìm Hà Nghiêm là vì sự tình của tối hôm qua. Trong nháy mắt này, Giang Nam Ảnh rốt cuộc ý thức được đêm qua nàng vẫn là đánh giá quá cao EQ của Cố Niệm Bắc, hóa ra câu nói kia là thành quả của công cuộc chuẩn bị tỉ mỉ nhiều ngày.
"Biết rồi thì tốt." Hà Nghiêm dọn ghế đẩu, cảm thấy bản thân lại biến trở về đạo diễn nghiêm túc lúc trước. Mặc dù chính hắn cũng biết là từ khi Miêu đại gia thường xuyên ra vào đoàn phim, hình tượng của hắn trong mắt những người khác đã hoàn toàn biến dạng, nào có đạo diễn đi quay phim còn mang theo mèo nhà mình chứ. Lúc ở đoàn phim《 Hoang Đảo 》, Hà Nghiêm tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết đây không phải là mèo của hắn, là của Lý Nhạc, suy cho cùng thì hắn cũng không biết được lượng tin tức này cuối cùng có thể biến thành cái tin đồn kỳ quái gì.
Đến giữa trưa, Cố Niệm Bắc cùng Hà Nghiêm nói về chuyện tối qua, lúc ấy Hà Nghiêm còn đang trộn cơm mèo cho Miêu đại gia, chờ nó đúng giờ trở về ăn cơm. Mấy ngày qua Miêu đại gia bị Cố Niệm Bắc quấy rối cho nên không có ngây người trong lều trại, chỉ khi đến giờ cơm mới trở về.
"Cháu nhận thấy là Miêu đại gia không thích hợp làm nữ chính lâm thời, kỹ thuật diễn không được, không thể để cháu nhập diễn được!" Cố Niệm Bắc rốt cuộc tìm được một cái cớ.
Hà Nghiêm cũng không phản ứng Cố Niệm Bắc, chỉ chỉ bụi cỏ bên cạnh, nói: "Cháu đi kêu Miêu đại gia trở về ăn cơm đi, đúng rồi, nhớ rõ mua cho Miêu đại gia một tháng đồ hộp."
Cố Niệm Bắc đành phải ngoan ngoãn mà đi tìm Miêu đại gia, nhưng mà Miêu đại gia cũng không có ở chỗ bọn họ thường xuyên lui tới lúc trước, Cố Niệm Bắc đi qua rất nhiều nẻo đường, mới phát hiện ra Miêu đại gia nằm bò trên một cái cây. Bởi vì thân hình của Miêu đại gia quá bắt mắt, Cố Niệm Bắc liếc mắt một cái liền trông thấy, cho nên nàng cũng không chú ý tới ở dưới gốc cây có một xác hộp quà, còn có một con thú bông bị cắn xé rách.
"Miêu đại gia, ăn cơm."
Miêu đại gia tuy rằng tinh thần vẫn là không tốt lắm, nhưng nghe đến ăn cơm lập tức đuổi theo bước chân của Cố Niệm Bắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.