Chương 6: Chia tay
Phạm Đào
19/09/2023
Sau khi đưa Tâm Anh lên phòng y tế bác sĩ khám thì mới biết được hôm qua cô dầm mưa nên mới trở nên sốt cao như vậy.
Nghỉ ngơi một lát thì Tâm Anh cũng đã tỉnh dậy Nhã Ái mới lấy cháo và thuốc cho cô uống ở lại chăm sóc một lát thì Nhã Ái mới trở về lớp.
Tâm Anh mệt nhoài ngồi dậy ngước nhìn ra bên ngoài thế giới ngoài kia cực kì rộng lớn làm sao cô đối mặc được chứ.
Ting...ting...ting..là số của Thiên Hàn hôm qua đến giờ anh ấy đã gọi đến rất nhiều cuộc nhưng cô vẫn không can đảm mà nghe máy.
Vì sao ư! Đó chính là mẹ của anh đã gặp cô và yêu cầu hai người chia tay nếu không sẽ không cho gia đình cô được yên ổn.Cô đương nhiên là không thể bỏ mặc gia đình mình được rồi.
Cô yêu anh rất nhiều nhưng cũng không thể vì thế mà từ bỏ cả gia đình mình được như thế cô thấy mình rất là bất hiếu với ba mẹ.
Tâm Anh biết thế lực của gia đình anh rất lớn còn đối với nhà cô chỉ là ngọn cỏ ven đường mà thôi.
Thiên Hàn sau khi biết tin bạn gái mình bị bệnh thì liền đến ngay phòng y tế của trường học xem cô ấy như thế nào nhưng đổi lại chỉ là ánh mặt vô hồn của cô.
Tâm Anh em bệnh sao không nhắn cho anh,hôm qua đến giờ anh rất lo cho em,anh nhớ em.
Mặc Thiên Hàn anh mau buông tôi ra đi,tôi mệt lắm không muốn nói chuyện với anh đâu.
Tâm Anh hôm nay em lạ lắm sau lại xua đuổi anh chứ anh là bạn trai của em mà.
Hôm nay cô cũng muốn nói chuyện rõ ràng với anh một lần sau này cũng không muốn dây dưa gì với nhau nữa.
Mặc Thiên Hàn anh nghe cho rõ đây " hôm nay tôi muốn chúng ta chia tay ".
Anh nghe xong như muốn bất động tại chỗ.Tại sao,không lẽ anh không tốt chỗ nào hay sao.Em đừng có mà gạt anh anh không tin đâu
"Anh không tin thì thôi nhưng tôi vẫn muốn chia tay anh,chúng ta hôm nay kết thúc tại đây " cô nói ra những lời này nhưng trong tim của cô cũng rất là đau không thua kém gì anh.
"Vậy em hãy cho anh một lý do đi "Thiên Hàn vừa nói vừa bấu chặt vào vai cô: Là vì tôi không còn thích anh nữa lý do này nó đã hợp lý chưa.
Tâm Anh tình cảm mấy năm qua của chúng ta muốn buông là buông hay sao.Tại sao em lại nhẫn tâm với anh thế em biết anh yêu em như thế nào mà.
Hai con người ở hai trạng thái khác nhau trái tim của anh và cô cũng rất đau nhưng khác một chỗ là bây giờ anh đã khóc rất nhiều như một đứa trẻ vậy.
Được nếu em đã nói vậy thì tôi tội nguyện cho em.Sau đó anh ép cô vào tường mà cưỡng hôn cô tại chỗ một nụ hôn rất cuồng nhiệt anh lúc nào cũng tôn trọng cô nhưng hôm nay có lẻ vì quá tức giận mà không còn chút lí trí nào cả.
Dừng,dừng lại đi tôi không có yêu anh nữa anh càng làm thì tôi càng hận anh thêm thôi.Vừa nói xong anh rời khỏi môi cô và ngồi bệt xuống sàn nhà.
Tâm Anh em hết yêu anh thật rồi sao,cho dù là một chút cũng được mà.
Em không còn yêu anh nữa chúng ta tới đây là được rồi.
Được vậy cứ như theo ý em muốn đi chúng ta kết thúc ở đây nhưng tôi muốn nhắc cho em nhớ sau này có gặp lại nhau em sẽ hối hận vì đã buông bỏ đoạn tình cảm này.
Cánh cửa đóng lại chỉ còn một mình cô ở trong phòng nước mắt bắt đầu tuông rơi,lúc nãy chỉ là cô muốn bản thân mình mạnh mẽ trước anh thôi nhưng bây giờ cô lại trở nên yếu đuối mất rồi.
Có rất nhiều thứ nếu từng bỏ lỡ,sau này lớn lên bạn vẫn sẽ làm được,chỉ là không thể làm cùng với người năm xưa,cũng không còn nhiều ý nghĩa như trước.
Thiên Hàn sau khi bỏ đi thì cũng đã tìm vài người bạn để đi uống rượu để vơi đi nỗi buồn. Nhưng nỗi buồn vẫn còn đó nhưng rượu thì anh đã uống rất nhiều không đếm được là đã uống bao nhiêu.
Nghỉ ngơi một lát thì Tâm Anh cũng đã tỉnh dậy Nhã Ái mới lấy cháo và thuốc cho cô uống ở lại chăm sóc một lát thì Nhã Ái mới trở về lớp.
Tâm Anh mệt nhoài ngồi dậy ngước nhìn ra bên ngoài thế giới ngoài kia cực kì rộng lớn làm sao cô đối mặc được chứ.
Ting...ting...ting..là số của Thiên Hàn hôm qua đến giờ anh ấy đã gọi đến rất nhiều cuộc nhưng cô vẫn không can đảm mà nghe máy.
Vì sao ư! Đó chính là mẹ của anh đã gặp cô và yêu cầu hai người chia tay nếu không sẽ không cho gia đình cô được yên ổn.Cô đương nhiên là không thể bỏ mặc gia đình mình được rồi.
Cô yêu anh rất nhiều nhưng cũng không thể vì thế mà từ bỏ cả gia đình mình được như thế cô thấy mình rất là bất hiếu với ba mẹ.
Tâm Anh biết thế lực của gia đình anh rất lớn còn đối với nhà cô chỉ là ngọn cỏ ven đường mà thôi.
Thiên Hàn sau khi biết tin bạn gái mình bị bệnh thì liền đến ngay phòng y tế của trường học xem cô ấy như thế nào nhưng đổi lại chỉ là ánh mặt vô hồn của cô.
Tâm Anh em bệnh sao không nhắn cho anh,hôm qua đến giờ anh rất lo cho em,anh nhớ em.
Mặc Thiên Hàn anh mau buông tôi ra đi,tôi mệt lắm không muốn nói chuyện với anh đâu.
Tâm Anh hôm nay em lạ lắm sau lại xua đuổi anh chứ anh là bạn trai của em mà.
Hôm nay cô cũng muốn nói chuyện rõ ràng với anh một lần sau này cũng không muốn dây dưa gì với nhau nữa.
Mặc Thiên Hàn anh nghe cho rõ đây " hôm nay tôi muốn chúng ta chia tay ".
Anh nghe xong như muốn bất động tại chỗ.Tại sao,không lẽ anh không tốt chỗ nào hay sao.Em đừng có mà gạt anh anh không tin đâu
"Anh không tin thì thôi nhưng tôi vẫn muốn chia tay anh,chúng ta hôm nay kết thúc tại đây " cô nói ra những lời này nhưng trong tim của cô cũng rất là đau không thua kém gì anh.
"Vậy em hãy cho anh một lý do đi "Thiên Hàn vừa nói vừa bấu chặt vào vai cô: Là vì tôi không còn thích anh nữa lý do này nó đã hợp lý chưa.
Tâm Anh tình cảm mấy năm qua của chúng ta muốn buông là buông hay sao.Tại sao em lại nhẫn tâm với anh thế em biết anh yêu em như thế nào mà.
Hai con người ở hai trạng thái khác nhau trái tim của anh và cô cũng rất đau nhưng khác một chỗ là bây giờ anh đã khóc rất nhiều như một đứa trẻ vậy.
Được nếu em đã nói vậy thì tôi tội nguyện cho em.Sau đó anh ép cô vào tường mà cưỡng hôn cô tại chỗ một nụ hôn rất cuồng nhiệt anh lúc nào cũng tôn trọng cô nhưng hôm nay có lẻ vì quá tức giận mà không còn chút lí trí nào cả.
Dừng,dừng lại đi tôi không có yêu anh nữa anh càng làm thì tôi càng hận anh thêm thôi.Vừa nói xong anh rời khỏi môi cô và ngồi bệt xuống sàn nhà.
Tâm Anh em hết yêu anh thật rồi sao,cho dù là một chút cũng được mà.
Em không còn yêu anh nữa chúng ta tới đây là được rồi.
Được vậy cứ như theo ý em muốn đi chúng ta kết thúc ở đây nhưng tôi muốn nhắc cho em nhớ sau này có gặp lại nhau em sẽ hối hận vì đã buông bỏ đoạn tình cảm này.
Cánh cửa đóng lại chỉ còn một mình cô ở trong phòng nước mắt bắt đầu tuông rơi,lúc nãy chỉ là cô muốn bản thân mình mạnh mẽ trước anh thôi nhưng bây giờ cô lại trở nên yếu đuối mất rồi.
Có rất nhiều thứ nếu từng bỏ lỡ,sau này lớn lên bạn vẫn sẽ làm được,chỉ là không thể làm cùng với người năm xưa,cũng không còn nhiều ý nghĩa như trước.
Thiên Hàn sau khi bỏ đi thì cũng đã tìm vài người bạn để đi uống rượu để vơi đi nỗi buồn. Nhưng nỗi buồn vẫn còn đó nhưng rượu thì anh đã uống rất nhiều không đếm được là đã uống bao nhiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.