Chương 11: Trở về
Phạm Đào
19/09/2023
Hồi ấy,tôi từng cảm thấy tình yêu rất lớn lao,rất lớn,rất lớn tôi đã từng cảm thấy nếu đáng mất tình yêu thì tôi sẽ không sống nổi mất.
Vậy nên lúc đấy ai nấy rời đi,tôi những tưởng như cả thế giới này như sụp đổ.
Nhưng một vài năm sau ngẫm nghĩ lại tôi vẫn không quên được một người khiến tôi khắc cốt ghi tâm.
Tại sân bay thành phố A có một người đàn ông lịch lãm bước ra khiến ai nấy cũng đều ngưỡng mộ không ai khác chính là Thiên Hàn là người sẽ thừa kế tập đoàn Mặc thị.
Cháu trai cuối cùng cháu cũng chịu về làm mọi người nhớ cháu quá đi thôi.
Dạ,bà nội dạo này vẫn khoẻ chứ.
Cháu muốn bà khoẻ thì mau lấy vợ sinh con cho bà đi.
Chuyện này để sau đi bây giờ mọi người mau vào nhà bếp dùng bữa thôi.
Anh sau khi dùng bữa cùng mọi người xong thì đã trở về phòng của mình,căn phòng vẫn như trước không có gì là khác lạ hết.
Bước ra ban công lấy vài điếu thuốc ra hút hơi khói phả vào không trung.Mới đây mà đã 6 năm trôi qua rồi can đảm lắm anh mới dám trở về thành phố này.
1 tuần sau anh đến công ty nhậm chức tổng giám đốc của Mặc thị.Ai nấy đều nháo nhào không biết anh là người như thế nào có lãnh khốc hay không.
Sếp của chúng ta rất đẹp trai đó,không biết đã có bạn gái hay chưa nhỉ! Các cô gái trong công ty ai nấy đều bàn tán thậm chí cũng muốn trở thành bà Mặc.
Cốc cốc! Mời vào
Chào sếp,tôi là Đinh Thời là trợ ký của sếp có gì mong sếp chỉ đạo.
Ừm,vậy mau đi thống kê các dự án và ngân sách trong 3 tháng gần đây đi.Sẵn tiện gọi kế toán vào đây cho tôi
Được ạ.Em sẽ đi ngay.
Một lát sau Di Vân cũng bước vào cô ta tiến lại gần bàn tổng giám đốc: thưa sếp anh cho gọi tôi.
Cô mau về thống kê bản số liệu này lại đi nếu làm không được thì xin từ chức luôn.
Vâng,tôi sẽ đi làm ngay.
Mới có ngày đầu nhậm chức mà anh thấy công ty không hề ổn một chút nào,từ từ anh sẽ chỉnh sửa lại quy tắc làm việc, lúc nào cũng muốn làm cho có mà thôi.
Trời cũng đã 8 giờ tối hôm nay anh không trở về nhà mà lại đến quán bar uống cùng thằng bạn thân cũng đã lâu rồi hai người không gặp nhau
Quán bar bậc nhất thành phố A nơi chỉ giành cho giới thượng lưu. Này tôi uống sắp hết rượu luôn rồi vậy mà giờ này cậu mới đến hả.
Công ty có chút việc,vậy để tôi tạ tội với cậu được chưa.
Thiên Hàn cậu chăm chỉ thật mới về nước mà đã lao đầu làm việc rồi sao.
Ừm,mình thấy thế cũng tốt mà đỡ tốn thời gian suy nghĩ mấy chuyện khác.Còn cậu nữa Mặc Huy nên về nhà giúp công ty của ba cậu một tay đừng có mà chơi bời nữa.
Suỵt! Đừng nói vấn đề công việc ở đây nữa hôm nay mừng cậu trở về chúng ta hãy uống thật say đi
Cạn.....không say không về.
Bây giờ đã hơn 2 giờ sáng Thiên Hàn thấy cậu ta say quá bèn gọi xe đưa trở về nhà.Còn anh cũng được tài xế đưa về nhà riêng của mình.
Đến nhà cũng muộn anh nằm ình lên giường mà ngủ cũng chẳng thèm thay đồ gì cả mặc kệ người đầy mùi rượu.
Trong cơn say anh gọi tên cô,thật sự 6 năm qua anh chẳng hề quên được cô gái nhỏ ấy phải nói là rất nhớ.
Sáng dậy anh day day thái dương cảm nhận cơn đau đầu mà bước vào phòng tắm tắm rửa cho thoải mái mới đến công ty làm việc được.
Mẹ mẹ đến đây làm gì! Ừm mẹ đến đây theo lời bà nội con bảo con cuối tuần này đi xem mắt.
Thôi con không đi đâu,mới về nước còn muốn công việc ổn định truớc.
Vậy con muốn làm trái ý bà nội con sau hay còn một lý do nào khác à.Vĩ Lan thầm nghĩ chắc nó vẫn chưa quên được cô gái kia.
Cuộc xem mắt này chỉ có bà nội mới biết đối tượng bên kia như thế nào thôi còn bà vẫn nghĩ đó chắc hẵn cũng là một gia đình thượng lưu cũng xứng tầm với con trai mình nên cứ đô đốc trước còn mọi chuyện thì tính sau.
Vậy nên lúc đấy ai nấy rời đi,tôi những tưởng như cả thế giới này như sụp đổ.
Nhưng một vài năm sau ngẫm nghĩ lại tôi vẫn không quên được một người khiến tôi khắc cốt ghi tâm.
Tại sân bay thành phố A có một người đàn ông lịch lãm bước ra khiến ai nấy cũng đều ngưỡng mộ không ai khác chính là Thiên Hàn là người sẽ thừa kế tập đoàn Mặc thị.
Cháu trai cuối cùng cháu cũng chịu về làm mọi người nhớ cháu quá đi thôi.
Dạ,bà nội dạo này vẫn khoẻ chứ.
Cháu muốn bà khoẻ thì mau lấy vợ sinh con cho bà đi.
Chuyện này để sau đi bây giờ mọi người mau vào nhà bếp dùng bữa thôi.
Anh sau khi dùng bữa cùng mọi người xong thì đã trở về phòng của mình,căn phòng vẫn như trước không có gì là khác lạ hết.
Bước ra ban công lấy vài điếu thuốc ra hút hơi khói phả vào không trung.Mới đây mà đã 6 năm trôi qua rồi can đảm lắm anh mới dám trở về thành phố này.
1 tuần sau anh đến công ty nhậm chức tổng giám đốc của Mặc thị.Ai nấy đều nháo nhào không biết anh là người như thế nào có lãnh khốc hay không.
Sếp của chúng ta rất đẹp trai đó,không biết đã có bạn gái hay chưa nhỉ! Các cô gái trong công ty ai nấy đều bàn tán thậm chí cũng muốn trở thành bà Mặc.
Cốc cốc! Mời vào
Chào sếp,tôi là Đinh Thời là trợ ký của sếp có gì mong sếp chỉ đạo.
Ừm,vậy mau đi thống kê các dự án và ngân sách trong 3 tháng gần đây đi.Sẵn tiện gọi kế toán vào đây cho tôi
Được ạ.Em sẽ đi ngay.
Một lát sau Di Vân cũng bước vào cô ta tiến lại gần bàn tổng giám đốc: thưa sếp anh cho gọi tôi.
Cô mau về thống kê bản số liệu này lại đi nếu làm không được thì xin từ chức luôn.
Vâng,tôi sẽ đi làm ngay.
Mới có ngày đầu nhậm chức mà anh thấy công ty không hề ổn một chút nào,từ từ anh sẽ chỉnh sửa lại quy tắc làm việc, lúc nào cũng muốn làm cho có mà thôi.
Trời cũng đã 8 giờ tối hôm nay anh không trở về nhà mà lại đến quán bar uống cùng thằng bạn thân cũng đã lâu rồi hai người không gặp nhau
Quán bar bậc nhất thành phố A nơi chỉ giành cho giới thượng lưu. Này tôi uống sắp hết rượu luôn rồi vậy mà giờ này cậu mới đến hả.
Công ty có chút việc,vậy để tôi tạ tội với cậu được chưa.
Thiên Hàn cậu chăm chỉ thật mới về nước mà đã lao đầu làm việc rồi sao.
Ừm,mình thấy thế cũng tốt mà đỡ tốn thời gian suy nghĩ mấy chuyện khác.Còn cậu nữa Mặc Huy nên về nhà giúp công ty của ba cậu một tay đừng có mà chơi bời nữa.
Suỵt! Đừng nói vấn đề công việc ở đây nữa hôm nay mừng cậu trở về chúng ta hãy uống thật say đi
Cạn.....không say không về.
Bây giờ đã hơn 2 giờ sáng Thiên Hàn thấy cậu ta say quá bèn gọi xe đưa trở về nhà.Còn anh cũng được tài xế đưa về nhà riêng của mình.
Đến nhà cũng muộn anh nằm ình lên giường mà ngủ cũng chẳng thèm thay đồ gì cả mặc kệ người đầy mùi rượu.
Trong cơn say anh gọi tên cô,thật sự 6 năm qua anh chẳng hề quên được cô gái nhỏ ấy phải nói là rất nhớ.
Sáng dậy anh day day thái dương cảm nhận cơn đau đầu mà bước vào phòng tắm tắm rửa cho thoải mái mới đến công ty làm việc được.
Mẹ mẹ đến đây làm gì! Ừm mẹ đến đây theo lời bà nội con bảo con cuối tuần này đi xem mắt.
Thôi con không đi đâu,mới về nước còn muốn công việc ổn định truớc.
Vậy con muốn làm trái ý bà nội con sau hay còn một lý do nào khác à.Vĩ Lan thầm nghĩ chắc nó vẫn chưa quên được cô gái kia.
Cuộc xem mắt này chỉ có bà nội mới biết đối tượng bên kia như thế nào thôi còn bà vẫn nghĩ đó chắc hẵn cũng là một gia đình thượng lưu cũng xứng tầm với con trai mình nên cứ đô đốc trước còn mọi chuyện thì tính sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.