Chương 5: Chia cắt
Roxie
03/01/2021
Dựa vào quyền lực, tiền bạc và sự quen biết của mình, tập đoàn HG nhanh chóng phủ trắng hình
ảnh bị bôi đen của mình, dập tắt tin đồn phát sinh, lên truyền hình phân trần, mở các cuộc họp báo minh oan, chèn ép các toà soạn thay đổi nội
dung bài viết. Chỉ trong vòng hai tháng khi các phiên toà vẫn chưa thể
chấm dứt vì nguyên đơn liên tục kháng cáo thì tập đoàn HG đã lấy lại
được lòng tin từ một bộ phận người dân, kinh doanh đang dần ổn định trở
lại.
Tại phiên toà kháng án cuối cùng, thẩm phán hiện tại cũng được đổi sau khi có tin đồn thẩm phán cũ là người của tập đoàn HG. Nguyên đơn ngồi bên tay trái là gia đình của Đồng Huệ còn bị đơn ngồi bên tay phải cùng với vị luật sư nổi tiếng chính là Dương Hạ Thần - cháu trai của chủ tịch tập đoàn HG - tập đoàn kinh doanh đa dạng từ thời trang, thực phẩm, dược liệu, khách sạn và môi giới bất động sản, top 10 tập đoàn có tầm ảnh hưởng lớn nhất Châu Á và đang dần lớn mạnh tại Châu Âu.
“Nguyên đơn vẫn tiếp tục bám vào video bị cắt xén để kết luận thân chủ tôi tội hiếp dâm là không được thỏa đáng... Thân chủ tôi nói rằng cô Đồng Huệ đã quấy rối anh ấy gần một năm, tìm mọi cách để lên giường anh Hạ Thần, tối hôm ấy chính nhân viên khách sạn đã thừa nhận mình nhận tiền từ Đồng Huệ để cô ấy lấy được chìa khoá dự phòng! Và người phụ trách coi giữ camera cũng vô cớ nghỉ việc và biến mất ngay hôm sau đó! Có thể người này đã nhận lợi lộc từ Đồng Huệ để cắt chỉnh video!” Luật sư Hình - đại diện bên pháp lí của Hạ Thần khẳng định.
“Cô Đồng Huệ là một hoa khôi nổi tiếng trong trường không thiếu người theo đuổi, quan hệ của cô ấy và Đường Nhã vô cùng tốt, không có lí do gì để bám theo anh Hạ Thần gần một năm trời rồi dùng cái chết chỉ để hại anh ta!” Luật sư bên nguyên đơn phản biện.
“Hừ... Vấn đề là thân chủ của tôi... Thân phận của anh ấy không tầm thường, có biết bao người giở thủ đoạn để tiếp cận? Cô Đồng Huệ lại có nhiều mối quan hệ phức tạp bên ngoài và quá khứ ăn chơi sa đọa! Đây là hình ảnh chụp được cho thấy cô Đồng Huệ là người lăng nhăng và có thói quen sống như thế nào!” Luật sư bật các hình ảnh có được lên qua màn hình chiếu lớn.
“Chuyện cô ấy cặp kè đi bar nhiều hay không thì vốn chẳng liên quan gì đến việc bị hiếp dâm! Tôi xin phép ngài thẩm phán được mời nhân chứng - cô Đường Nhã - bạn thân và cũng từng là người yêu của bị đơn lên cho lời khai!” Luật sư biện hộ nói. Thẩm phán bỏ mắt kính ra lau lau lại vẻ mặt vô cùng khó xử, bèn gật đầu cho phép Đường Nhã lên làm chứng.
“Cô Đường Nhã... Hãy nói đi!” Vị luật sư ra hiệu, nét mặt bơ phờ trắng bệnh của Đường Nhã cho thấy gần đây cô ấy bị thiếu ngủ và cạn kiệt tinh thần trầm trọng. Cô lấy hết can đảm của mình ra nhìn thẳng về phía thẩm phán.
“Tôi là Đường Nhã... Mọi lời khai sau đây của tôi đều là sự thật... Đêm trước ngày xảy ra vụ tự sát... Đồng Huệ đã trang điểm và cô ấy rất vui vẻ nói với tôi rằng cô ấy đi gặp bạn trai... Sáng hôm sau tôi đã thấy cô ấy ở trên sân thượng khóc lóc muốn nhảy xuống... Tôi và mọi người đã ra sức khuyên ngăn và gặng hỏi lý do... Đồng Huệ nói rằng cô ấy đã làm chuyện có lỗi với tôi khi bị cám dỗ bởi lời tán tỉnh của Dương Hạ Thần, khi cô ấy đến khách sạn Hạ Thần gọi, cô ấy đã thay đổi quyết đổi quyết định và từ chối Hạ Thần vì không muốn tiếp tục làm chuyện có lỗi với tôi, nhưng Dương Hạ Thần không đồng ý đã cưỡng bức cô ấy rồi túm tóc cô ấy ném ra ngoài, dùng đoạn video cô ấy bị một nhóm người ép quan hệ tình dục để hôm sau lên trường tố cáo... Vì bị dồn đến chân tường nên Đồng Huệ... Cô ấy đã chọn cách tự tử để giải thoát!” Đường Nhã không kìm được xúc động khi liên tục quyệt đi những giọt nước mắt cứ bất giác tuôn ra. Hạ Thần nhìn cô như vậy đột nhiên anh cũng cảm thấy khó thở và đau lòng.
“Đoạn video chỉ có cảnh thân chủ tôi từ phòng tắm ra rồi sau đó bị cắt và chiếu đến cảnh anh ấy túm tóc Đồng Huệ đuổi ra ngoài... Theo luật không đủ chứng cứ cấu thành tội, chuyện clip tập thể kia là do thân chủ tôi thuê người điều tra cũng chỉ để cảnh cáo cô ấy nhưng cô ấy không biết hối cải nên anh ấy mới tức giận đem đến gặp hiệu trưởng để xử lý, chuyện cô Đồng Huệ bị ép quan hệ là sai sự thật, những người đàn ông trong video đều khai là hai bên tình nguyện... Đoạn video khách sạn cũng được chứng thực là có động chạm chỉnh sửa, nhân viên khách sạn nhận hối lộ cũng là sự thật!” Luật sư bên bị đơn phản pháo kịch liệt.
“Tất cả là do anh ta dùng tiền bưng bít! Anh ta đã hại chết Đồng Huệ!” Đường Nhã gào lên như muốn đứt hơi, tay cố bám trụ vào thành ghế vì bị sốc.
“Nhân chứng! Vậy cô có gì chứng minh điều đó không... Ngoài nói mồm?”
“Các người...”
“Yên lặng! Tôi sẽ trở lại quyết định sau một giờ nữa!” Thẩm phán đi vào phòng trong yên tĩnh xem xét kĩ lưỡng toàn bộ tài liệu, vật chứng, chứng cứ và các video. Sau hơn một tiếng đồng hồ suy nghĩ căn cứ dựa theo quy định luật pháp, thẩm phán bước ra ngoài tuyên án:
“Dựa vào toàn bộ thông tin và chứng cứ có được... Không đủ kết tội bị đơn Dương Hạ Thần tội danh hiếp dâm, lăng nhục uy hiếp cô Đồng Huệ, tôi tuyên bố: anh Dương Hạ Thần... VÔ TỘI!”
Cộc... Cộc... Cộc!
Thẩm phán gõ búa xuống quyết định chấm dứt phiên toà cuối cùng. Mẹ Đồng Huệ ngất ngay tại chỗ, người dân xem phán quyết chia thành hai luồng ý kiến tranh cãi gay gắt vô cùng hỗn loạn. Đường Nhã liền ngã gục xuống đất. Hạ Thần lo lắng chạy lại đỡ cô dậy: “Emcó sao không?”.
Bốp!
Đường Nhã giáng một bạt tai mạnh vào mặt Hạ Thần. Đôi mắt cô rưng rưng, môi bặm chặt tức giận, anh từ từ quay lại nhìn cô, cô cũng nhìn anh... Cả không gian ấy dường như chỉ còn lại hai người họ. Má của anh đỏ ửng đau rát vì cái tát ấy... Nhưng nó không đau bằng việc bị người mình yêu căm ghét. Trái tim anh đau lắm, nó cứ đập loạn xạ bóp chặt anh, cô cũng vậy... Tim cô cũng vô cùng đau đớn. Nhưng giờ phút này họ đều hiểu rằng... Họ không thể trở lại như trước được nữa, cho dù là quan hệ bình thường nhất. Cô lạnh lùng nhìn anh rồi buông hai từ: “Quái vật!”... Anh chùng người xuống, không nói nên lời, trong thâm tâm anh muốn gào thét rằng anh bị oan, tại sao không chịu tin anh... Nhưng anh lại chọn cúi xuống cười một cách đau khổ, giải thích ư? Có ích sao? Cô ấy và anh đã chấm dứt thật rồi. Trong mắt Đường Nhã giờ đây anh chính là một con quái vật...
Những kí ức ngày hôm ấy đã trôi qua rất lâu nhưng vẫn đọng lại trong tâm trí mỗi người cả đời không thể nào quên. Ai cũng bị tổn thương, ai cũng đau lòng như muốn chết đi sống lại, nhưng họ lại chẳng hề biết rằng... đó chỉ là trò chơi bệnh hoạn của Đồng Huệ tạo ra, nhằm chia cắt đôi trai gái yêu nhau thật lòng. Đồng Huệ chính là kiểu người không muốn ai có được hạnh phúc, nếu cô ta đã không có được thì đừng ai mong có được.
Ba tháng sau, Hạ Thần rời khỏi nơi đây bay sang Châu Âu như những gì đã hứa với ông nội, anh hoàn toàn thay đổi thành một con người khác, coi phụ nữ như rẻ rách, cực kì chán ghét và căm thù, suốt những năm ở Châu Âu anh điên cuồng lao vào làm việc và phát triển thực lực mạnh mẽ, chẳng mấy chốc anh đạt được vô số thành tựu và chuẩn bị về nước để tiếp quản tập đoàn.
Đường Nhã sau khi tốt nghiệp lại khá lật đật trên con đường trở thành ca sĩ của mình, kể từ ngày ấy cô chưa quen thêm một người bạn trai nào, hàng năm vào ngày giỗ của Đồng Huệ cô đều đến thăm và đặt một bó hoa huệ trước mộ cô ấy.
Tại phiên toà kháng án cuối cùng, thẩm phán hiện tại cũng được đổi sau khi có tin đồn thẩm phán cũ là người của tập đoàn HG. Nguyên đơn ngồi bên tay trái là gia đình của Đồng Huệ còn bị đơn ngồi bên tay phải cùng với vị luật sư nổi tiếng chính là Dương Hạ Thần - cháu trai của chủ tịch tập đoàn HG - tập đoàn kinh doanh đa dạng từ thời trang, thực phẩm, dược liệu, khách sạn và môi giới bất động sản, top 10 tập đoàn có tầm ảnh hưởng lớn nhất Châu Á và đang dần lớn mạnh tại Châu Âu.
“Nguyên đơn vẫn tiếp tục bám vào video bị cắt xén để kết luận thân chủ tôi tội hiếp dâm là không được thỏa đáng... Thân chủ tôi nói rằng cô Đồng Huệ đã quấy rối anh ấy gần một năm, tìm mọi cách để lên giường anh Hạ Thần, tối hôm ấy chính nhân viên khách sạn đã thừa nhận mình nhận tiền từ Đồng Huệ để cô ấy lấy được chìa khoá dự phòng! Và người phụ trách coi giữ camera cũng vô cớ nghỉ việc và biến mất ngay hôm sau đó! Có thể người này đã nhận lợi lộc từ Đồng Huệ để cắt chỉnh video!” Luật sư Hình - đại diện bên pháp lí của Hạ Thần khẳng định.
“Cô Đồng Huệ là một hoa khôi nổi tiếng trong trường không thiếu người theo đuổi, quan hệ của cô ấy và Đường Nhã vô cùng tốt, không có lí do gì để bám theo anh Hạ Thần gần một năm trời rồi dùng cái chết chỉ để hại anh ta!” Luật sư bên nguyên đơn phản biện.
“Hừ... Vấn đề là thân chủ của tôi... Thân phận của anh ấy không tầm thường, có biết bao người giở thủ đoạn để tiếp cận? Cô Đồng Huệ lại có nhiều mối quan hệ phức tạp bên ngoài và quá khứ ăn chơi sa đọa! Đây là hình ảnh chụp được cho thấy cô Đồng Huệ là người lăng nhăng và có thói quen sống như thế nào!” Luật sư bật các hình ảnh có được lên qua màn hình chiếu lớn.
“Chuyện cô ấy cặp kè đi bar nhiều hay không thì vốn chẳng liên quan gì đến việc bị hiếp dâm! Tôi xin phép ngài thẩm phán được mời nhân chứng - cô Đường Nhã - bạn thân và cũng từng là người yêu của bị đơn lên cho lời khai!” Luật sư biện hộ nói. Thẩm phán bỏ mắt kính ra lau lau lại vẻ mặt vô cùng khó xử, bèn gật đầu cho phép Đường Nhã lên làm chứng.
“Cô Đường Nhã... Hãy nói đi!” Vị luật sư ra hiệu, nét mặt bơ phờ trắng bệnh của Đường Nhã cho thấy gần đây cô ấy bị thiếu ngủ và cạn kiệt tinh thần trầm trọng. Cô lấy hết can đảm của mình ra nhìn thẳng về phía thẩm phán.
“Tôi là Đường Nhã... Mọi lời khai sau đây của tôi đều là sự thật... Đêm trước ngày xảy ra vụ tự sát... Đồng Huệ đã trang điểm và cô ấy rất vui vẻ nói với tôi rằng cô ấy đi gặp bạn trai... Sáng hôm sau tôi đã thấy cô ấy ở trên sân thượng khóc lóc muốn nhảy xuống... Tôi và mọi người đã ra sức khuyên ngăn và gặng hỏi lý do... Đồng Huệ nói rằng cô ấy đã làm chuyện có lỗi với tôi khi bị cám dỗ bởi lời tán tỉnh của Dương Hạ Thần, khi cô ấy đến khách sạn Hạ Thần gọi, cô ấy đã thay đổi quyết đổi quyết định và từ chối Hạ Thần vì không muốn tiếp tục làm chuyện có lỗi với tôi, nhưng Dương Hạ Thần không đồng ý đã cưỡng bức cô ấy rồi túm tóc cô ấy ném ra ngoài, dùng đoạn video cô ấy bị một nhóm người ép quan hệ tình dục để hôm sau lên trường tố cáo... Vì bị dồn đến chân tường nên Đồng Huệ... Cô ấy đã chọn cách tự tử để giải thoát!” Đường Nhã không kìm được xúc động khi liên tục quyệt đi những giọt nước mắt cứ bất giác tuôn ra. Hạ Thần nhìn cô như vậy đột nhiên anh cũng cảm thấy khó thở và đau lòng.
“Đoạn video chỉ có cảnh thân chủ tôi từ phòng tắm ra rồi sau đó bị cắt và chiếu đến cảnh anh ấy túm tóc Đồng Huệ đuổi ra ngoài... Theo luật không đủ chứng cứ cấu thành tội, chuyện clip tập thể kia là do thân chủ tôi thuê người điều tra cũng chỉ để cảnh cáo cô ấy nhưng cô ấy không biết hối cải nên anh ấy mới tức giận đem đến gặp hiệu trưởng để xử lý, chuyện cô Đồng Huệ bị ép quan hệ là sai sự thật, những người đàn ông trong video đều khai là hai bên tình nguyện... Đoạn video khách sạn cũng được chứng thực là có động chạm chỉnh sửa, nhân viên khách sạn nhận hối lộ cũng là sự thật!” Luật sư bên bị đơn phản pháo kịch liệt.
“Tất cả là do anh ta dùng tiền bưng bít! Anh ta đã hại chết Đồng Huệ!” Đường Nhã gào lên như muốn đứt hơi, tay cố bám trụ vào thành ghế vì bị sốc.
“Nhân chứng! Vậy cô có gì chứng minh điều đó không... Ngoài nói mồm?”
“Các người...”
“Yên lặng! Tôi sẽ trở lại quyết định sau một giờ nữa!” Thẩm phán đi vào phòng trong yên tĩnh xem xét kĩ lưỡng toàn bộ tài liệu, vật chứng, chứng cứ và các video. Sau hơn một tiếng đồng hồ suy nghĩ căn cứ dựa theo quy định luật pháp, thẩm phán bước ra ngoài tuyên án:
“Dựa vào toàn bộ thông tin và chứng cứ có được... Không đủ kết tội bị đơn Dương Hạ Thần tội danh hiếp dâm, lăng nhục uy hiếp cô Đồng Huệ, tôi tuyên bố: anh Dương Hạ Thần... VÔ TỘI!”
Cộc... Cộc... Cộc!
Thẩm phán gõ búa xuống quyết định chấm dứt phiên toà cuối cùng. Mẹ Đồng Huệ ngất ngay tại chỗ, người dân xem phán quyết chia thành hai luồng ý kiến tranh cãi gay gắt vô cùng hỗn loạn. Đường Nhã liền ngã gục xuống đất. Hạ Thần lo lắng chạy lại đỡ cô dậy: “Emcó sao không?”.
Bốp!
Đường Nhã giáng một bạt tai mạnh vào mặt Hạ Thần. Đôi mắt cô rưng rưng, môi bặm chặt tức giận, anh từ từ quay lại nhìn cô, cô cũng nhìn anh... Cả không gian ấy dường như chỉ còn lại hai người họ. Má của anh đỏ ửng đau rát vì cái tát ấy... Nhưng nó không đau bằng việc bị người mình yêu căm ghét. Trái tim anh đau lắm, nó cứ đập loạn xạ bóp chặt anh, cô cũng vậy... Tim cô cũng vô cùng đau đớn. Nhưng giờ phút này họ đều hiểu rằng... Họ không thể trở lại như trước được nữa, cho dù là quan hệ bình thường nhất. Cô lạnh lùng nhìn anh rồi buông hai từ: “Quái vật!”... Anh chùng người xuống, không nói nên lời, trong thâm tâm anh muốn gào thét rằng anh bị oan, tại sao không chịu tin anh... Nhưng anh lại chọn cúi xuống cười một cách đau khổ, giải thích ư? Có ích sao? Cô ấy và anh đã chấm dứt thật rồi. Trong mắt Đường Nhã giờ đây anh chính là một con quái vật...
Những kí ức ngày hôm ấy đã trôi qua rất lâu nhưng vẫn đọng lại trong tâm trí mỗi người cả đời không thể nào quên. Ai cũng bị tổn thương, ai cũng đau lòng như muốn chết đi sống lại, nhưng họ lại chẳng hề biết rằng... đó chỉ là trò chơi bệnh hoạn của Đồng Huệ tạo ra, nhằm chia cắt đôi trai gái yêu nhau thật lòng. Đồng Huệ chính là kiểu người không muốn ai có được hạnh phúc, nếu cô ta đã không có được thì đừng ai mong có được.
Ba tháng sau, Hạ Thần rời khỏi nơi đây bay sang Châu Âu như những gì đã hứa với ông nội, anh hoàn toàn thay đổi thành một con người khác, coi phụ nữ như rẻ rách, cực kì chán ghét và căm thù, suốt những năm ở Châu Âu anh điên cuồng lao vào làm việc và phát triển thực lực mạnh mẽ, chẳng mấy chốc anh đạt được vô số thành tựu và chuẩn bị về nước để tiếp quản tập đoàn.
Đường Nhã sau khi tốt nghiệp lại khá lật đật trên con đường trở thành ca sĩ của mình, kể từ ngày ấy cô chưa quen thêm một người bạn trai nào, hàng năm vào ngày giỗ của Đồng Huệ cô đều đến thăm và đặt một bó hoa huệ trước mộ cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.