Chương 58:
Vô Nhất Vô Bửu
04/01/2021
Dạ Phong Lệ nghe thấy giọng của Tâm Tâm liền vui trở lại, tâm trạng cũng tốt hơn. Cũng may mai là cuối tuần rồi, nên anh sẽ sang đón thằng bé. Dù gì cũng lâu rồi chưa đưa thằng bé đi chơi, tuy hơi giống ông cụ non nhưng tâm hồn Dạ Tâm vẫn là con nít chứ nhỉ? À mà...chắc không...
" Ngày mai anh đưa em và Tâm Tâm đi chơi, được không? Em rãnh chứ? " Phong Lệ bế Doãn Chy lên, âu yếm hỏi.
Cô gật đầu. Ngày nào cô chả rãnh, ở nhà ngồi không, đôi khi gọi điện cãi nhau vài câu với Dương Lâm thì hết chuyện.
Mà...từ lúc kết hôn đến giờ, cô chưa từng cùng anh và Dạ Tâm đi chơi cùng nhau, đây là lần đầu.
" Nhưng trước tiên...chúng ta vận động đã " Anh đặt cô lên giường, đưa tay sờ soạng áo ngủ của cô.
" Anh...anh..."
" Em mặc như vậy đã châm ngòi anh rồi...đã châm thì tự tắt đi " Áo ngủ sexy như vậy, khiến anh nuốt nước bọt nãy giờ rồi!!
Dạ Phong Lệ cúi xuống, cắn vào vành tai cô, rồi cúi xuống cắn nhẹ vào xương quai xanh. Tay anh di chuyển rất thuần thục, cởi áo của cô ra, cảnh thanh xuân đã hiện ra ngay trước mắt.
Doãn Chy ưỡn người, đưa tay ôm cổ anh, cả người bắt đầu nóng lên...
" Phong Lệ " Cô thở hì hục, ôm lấy anh
" Ngoan, từ từ nào, đêm nay anh sẽ cho em hưởng thụ "
Việc còn lại...mọi người tự suy diễn a ~
\( Vì một số lí do nếu học sinh trong trường thấy ta viết H sẽ ăn cám mất :\< Chưa muốn lên ăn bánh uống trà đâu nên ăn chay nha \)
...
Chung cư của Đông Phương.
Tố Diên ngồi gật gù trong lòng anh, lúc nãy chả qua là anh nổi hứng...ôm cô vừa làm việc vừa giữ chặt, không cho cô ra ngoài. Lâu lâu anh hay bị vậy nên cũng hơi khó hiểu.
Ôm Tố Diên lại giường, để cô ngủ ngon anh sang tìm Tâm Tâm.
Nhìn thằng bé đang ôm đống sách dày như từ điển, sao con siêng quá vậy.
" Con đọc gì vậy? " Anh hỏi.
" Tiểu thuyết trinh thám, hơi dày một chút " thằng bé thản nhiên đáp.
Không phải dày nữa, mà là quá luôn rồi!
" Tâm Tâm, tâm hồn của con cuối cùng ở sáng hay ở tối? " Thân hình trẻ con nhưng đầu óc thì như cụ già, không biết ai đã đầu độc thằng bé, hay trời sinh thằng bé đã như vậy rồi.
" Con cũng không biết, lúc sáng lúc tối "
Lúc sáng thì là lúc ba không có chuyện mờ ám, lúc tối là thì...
À mà thôi không nên nói đúng hơn!
" Sáng mai ba Phong Lệ sang đưa con đi, ba có muốn đi cùng không? " Dạ Tâm bỏ cuốn sách xuống, đi lại nắm lấy tay anh.
" Dẫn cả dì Diên nữa "
Ngày mai thằng bé sẽ cùng Doãn Chy, Phong Lệ...tác hợp cho hai người lớn ngốc nghếch này!
" Ngày mai anh đưa em và Tâm Tâm đi chơi, được không? Em rãnh chứ? " Phong Lệ bế Doãn Chy lên, âu yếm hỏi.
Cô gật đầu. Ngày nào cô chả rãnh, ở nhà ngồi không, đôi khi gọi điện cãi nhau vài câu với Dương Lâm thì hết chuyện.
Mà...từ lúc kết hôn đến giờ, cô chưa từng cùng anh và Dạ Tâm đi chơi cùng nhau, đây là lần đầu.
" Nhưng trước tiên...chúng ta vận động đã " Anh đặt cô lên giường, đưa tay sờ soạng áo ngủ của cô.
" Anh...anh..."
" Em mặc như vậy đã châm ngòi anh rồi...đã châm thì tự tắt đi " Áo ngủ sexy như vậy, khiến anh nuốt nước bọt nãy giờ rồi!!
Dạ Phong Lệ cúi xuống, cắn vào vành tai cô, rồi cúi xuống cắn nhẹ vào xương quai xanh. Tay anh di chuyển rất thuần thục, cởi áo của cô ra, cảnh thanh xuân đã hiện ra ngay trước mắt.
Doãn Chy ưỡn người, đưa tay ôm cổ anh, cả người bắt đầu nóng lên...
" Phong Lệ " Cô thở hì hục, ôm lấy anh
" Ngoan, từ từ nào, đêm nay anh sẽ cho em hưởng thụ "
Việc còn lại...mọi người tự suy diễn a ~
\( Vì một số lí do nếu học sinh trong trường thấy ta viết H sẽ ăn cám mất :\< Chưa muốn lên ăn bánh uống trà đâu nên ăn chay nha \)
...
Chung cư của Đông Phương.
Tố Diên ngồi gật gù trong lòng anh, lúc nãy chả qua là anh nổi hứng...ôm cô vừa làm việc vừa giữ chặt, không cho cô ra ngoài. Lâu lâu anh hay bị vậy nên cũng hơi khó hiểu.
Ôm Tố Diên lại giường, để cô ngủ ngon anh sang tìm Tâm Tâm.
Nhìn thằng bé đang ôm đống sách dày như từ điển, sao con siêng quá vậy.
" Con đọc gì vậy? " Anh hỏi.
" Tiểu thuyết trinh thám, hơi dày một chút " thằng bé thản nhiên đáp.
Không phải dày nữa, mà là quá luôn rồi!
" Tâm Tâm, tâm hồn của con cuối cùng ở sáng hay ở tối? " Thân hình trẻ con nhưng đầu óc thì như cụ già, không biết ai đã đầu độc thằng bé, hay trời sinh thằng bé đã như vậy rồi.
" Con cũng không biết, lúc sáng lúc tối "
Lúc sáng thì là lúc ba không có chuyện mờ ám, lúc tối là thì...
À mà thôi không nên nói đúng hơn!
" Sáng mai ba Phong Lệ sang đưa con đi, ba có muốn đi cùng không? " Dạ Tâm bỏ cuốn sách xuống, đi lại nắm lấy tay anh.
" Dẫn cả dì Diên nữa "
Ngày mai thằng bé sẽ cùng Doãn Chy, Phong Lệ...tác hợp cho hai người lớn ngốc nghếch này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.