Cô Ấy Rất Đáng Yêu! - Diệp Vô Ý Tư
Chương 69
Diệp Vô Ý Tư
10/08/2022
Triển Nha hiện tại đang không vui, rất muốn mắng người, Đặng Tâm Minh chính là đang giúp cô châm lửa sao?
Cảm giác như bị người khác bắt nạt, thân tâm cô uất ức, cảm giác nơi mắt đậm tấm sương mỏng màu trắng, cô sợ... cô sẽ khóc mất...
Thứ tình cảm đơn thuần của cô bị người khác trêu đùa, Đặng Tâm Minh không nhận ra sự trêu đùa ấy rất tổn thương cô sao?
Sẽ rất khổ sở sao?
Anh không biết
Cảm giác có chút tức giận, cô liền quay đầu đi, ngược lại lức nắm nơi tay và eo cô không hề thuyên giảm mà còn mạnh hơn, cứ như không được cử động
Triển Nha chán ghét quay đầu nhìn Đặng Tâm Minh, nhìn thẳng khuôn mặt đẹp đẽ kia, lông mày đen rất đẹp, mắt phượng phảng phất tia cười, để ý thì đôi môi mỏng hồng hào cũng hơi nhếch lên
Tại sao vẫn trêu chọc cô?. Truyện Ngôn Tình
Cơn giận trong lòng như được đổ thêm dầu, cô nhìn Đặng Tâm Minh, không hiểu cô lại nói ra những lời này, chỉ là trong thân tâm cô, đó chính là suy nghĩ duy nhất
"Tại sao lại phải làm như vậy với tôi?"
Tại sao?
Anh không biết cô thích anh sao?
Ruốt cuộc... cô đang mong đợi gì chứ?
Một giây sau môi cô truyền tới sự bỏng rát...
Người trước mặt hung hăng cúi xuống cắn môi cô, như muốn nghiền nát nó vậy
Đau... thực sự rất đau...
Nhưng Triển Nha vẫn bất động...
Đặng Tâm Minh đang hôn cô...
Là mơ sao?
Giấc mơ này cũng thật đẹp nhưng...
"Ưm..."
Cô bị người này hôn tới không thở nổi, dùng lực đẩy anh ra, như để trừng phạt anh càng siết chặt eo cô, không do dự, mạnh mẽ hôn xuống
Hai tay bị khóa chặt, sức lực cô so với anh như con kiến vậy, người trước mặt giảo hoạt, cô chỉ còn cách phó mặc, trong lúc lơ đãng cô bị anh cắn mạnh một cái
Đau...
Những sự tiếp xúc thân mật chưa từng có giữa hai người, Triển Nha cảm giác má mình rất nóng, cô lúng túng, cảm giác đau như vậy không thể là mơ được...
Cô phải dựa vào tiết tấu của ai đó để hít thở, cảm giác như bản thân hít thở không thông, môi lưỡi đều cảm thấy đau, cảm giác đầu mình trống rỗng, cả người cũng trở nên mềm nhũn đến đứng không vững, cánh tay rắn chắc ôm chặt eo cô, hoàn toàn làm điểm tựa cho cô
Lồng ngực dâng lên cảm giác kỳ lạ, vừa ngọt vừa run...
Môi cô bị người này cắn rách rồi, đau đến phát khóc, môi nỏ cô thật sự rất ngọt ngào, rất dễ làm người ta lưu luyến, lần trước cô hôn trộm anh chính là anh phải kiềm chế bản thân mình, lần này anh không muốn kiềm chế nữa. Tham lam chiếm lấy cô, chính cô là người châm ngòi nổ trong lòng anh, cho nên chính cô phải tự dập lửa, không muốn tha cho cô đơn giản như vậy
Đặng Tâm Minh cao hơn cô hẳn một cái đầu, lúc nãy cô đã không chống cự được, hiện tại tay chân mềm nhũn càng không được
Cứ như vậy bị hôn tới rất lâu, dường như tới lúc Đặng Tâm Minh cảm thấy cô không thể tiếp tục được nữa mới tạm tha cho cô, môi lưỡi chưa rời khỏi, chỉ là dịu dàng, mớn trơn môi cô, thâm tình biết mấy
Hai chân suýt đứng không vững, Đặng Tâm Minh đưa tay ôm lấy cô, lúc này nếu anh buông ra, cô thế nào cũng ngã thẳng xuống
Đặng Tâm Minh hơi nhếch miệng, dùng lực túm lấy eo nhỏ của cô, thân thể mềm mại không xương này của cô làm yết hầu anh chuyển động, cảm thấy cổ họng mình khô nóng
Anh ôm cô lên, bế thẳng tới sofa
Triển Nha bị động, chỉ biết rúc mặt vào lồng ngực anh, không dám tự tiện cự quậy
Nhìn cử chỉ ngoan ngoãn này của cô, ý cười trên khuôn mặt Đặng Tâm Minh càng thêm nồng đậm
Cô gái này, sao có thể đáng yêu tới như vậy
.....
Hahaha...
Cảm giác như bị người khác bắt nạt, thân tâm cô uất ức, cảm giác nơi mắt đậm tấm sương mỏng màu trắng, cô sợ... cô sẽ khóc mất...
Thứ tình cảm đơn thuần của cô bị người khác trêu đùa, Đặng Tâm Minh không nhận ra sự trêu đùa ấy rất tổn thương cô sao?
Sẽ rất khổ sở sao?
Anh không biết
Cảm giác có chút tức giận, cô liền quay đầu đi, ngược lại lức nắm nơi tay và eo cô không hề thuyên giảm mà còn mạnh hơn, cứ như không được cử động
Triển Nha chán ghét quay đầu nhìn Đặng Tâm Minh, nhìn thẳng khuôn mặt đẹp đẽ kia, lông mày đen rất đẹp, mắt phượng phảng phất tia cười, để ý thì đôi môi mỏng hồng hào cũng hơi nhếch lên
Tại sao vẫn trêu chọc cô?. Truyện Ngôn Tình
Cơn giận trong lòng như được đổ thêm dầu, cô nhìn Đặng Tâm Minh, không hiểu cô lại nói ra những lời này, chỉ là trong thân tâm cô, đó chính là suy nghĩ duy nhất
"Tại sao lại phải làm như vậy với tôi?"
Tại sao?
Anh không biết cô thích anh sao?
Ruốt cuộc... cô đang mong đợi gì chứ?
Một giây sau môi cô truyền tới sự bỏng rát...
Người trước mặt hung hăng cúi xuống cắn môi cô, như muốn nghiền nát nó vậy
Đau... thực sự rất đau...
Nhưng Triển Nha vẫn bất động...
Đặng Tâm Minh đang hôn cô...
Là mơ sao?
Giấc mơ này cũng thật đẹp nhưng...
"Ưm..."
Cô bị người này hôn tới không thở nổi, dùng lực đẩy anh ra, như để trừng phạt anh càng siết chặt eo cô, không do dự, mạnh mẽ hôn xuống
Hai tay bị khóa chặt, sức lực cô so với anh như con kiến vậy, người trước mặt giảo hoạt, cô chỉ còn cách phó mặc, trong lúc lơ đãng cô bị anh cắn mạnh một cái
Đau...
Những sự tiếp xúc thân mật chưa từng có giữa hai người, Triển Nha cảm giác má mình rất nóng, cô lúng túng, cảm giác đau như vậy không thể là mơ được...
Cô phải dựa vào tiết tấu của ai đó để hít thở, cảm giác như bản thân hít thở không thông, môi lưỡi đều cảm thấy đau, cảm giác đầu mình trống rỗng, cả người cũng trở nên mềm nhũn đến đứng không vững, cánh tay rắn chắc ôm chặt eo cô, hoàn toàn làm điểm tựa cho cô
Lồng ngực dâng lên cảm giác kỳ lạ, vừa ngọt vừa run...
Môi cô bị người này cắn rách rồi, đau đến phát khóc, môi nỏ cô thật sự rất ngọt ngào, rất dễ làm người ta lưu luyến, lần trước cô hôn trộm anh chính là anh phải kiềm chế bản thân mình, lần này anh không muốn kiềm chế nữa. Tham lam chiếm lấy cô, chính cô là người châm ngòi nổ trong lòng anh, cho nên chính cô phải tự dập lửa, không muốn tha cho cô đơn giản như vậy
Đặng Tâm Minh cao hơn cô hẳn một cái đầu, lúc nãy cô đã không chống cự được, hiện tại tay chân mềm nhũn càng không được
Cứ như vậy bị hôn tới rất lâu, dường như tới lúc Đặng Tâm Minh cảm thấy cô không thể tiếp tục được nữa mới tạm tha cho cô, môi lưỡi chưa rời khỏi, chỉ là dịu dàng, mớn trơn môi cô, thâm tình biết mấy
Hai chân suýt đứng không vững, Đặng Tâm Minh đưa tay ôm lấy cô, lúc này nếu anh buông ra, cô thế nào cũng ngã thẳng xuống
Đặng Tâm Minh hơi nhếch miệng, dùng lực túm lấy eo nhỏ của cô, thân thể mềm mại không xương này của cô làm yết hầu anh chuyển động, cảm thấy cổ họng mình khô nóng
Anh ôm cô lên, bế thẳng tới sofa
Triển Nha bị động, chỉ biết rúc mặt vào lồng ngực anh, không dám tự tiện cự quậy
Nhìn cử chỉ ngoan ngoãn này của cô, ý cười trên khuôn mặt Đặng Tâm Minh càng thêm nồng đậm
Cô gái này, sao có thể đáng yêu tới như vậy
.....
Hahaha...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.