Cô Ấy Rất Đáng Yêu! - Diệp Vô Ý Tư
Chương 99
Diệp Vô Ý Tư
12/08/2022
Triển Nha từ phòng phỏng vấn đi ra ngoài vẫn có chút không tin được, cô đậu rồi... ha...
Vừa mới 30 phút trước cô nhìn thấy một cô gái bên trong đi ra ngoài, mặt mũi rũ rượi, dù nhìn như thế nào cũng rất có khí chất, thật là trượt rồi sao?
"Mấy người đó hỏi đều là những câu rất khó, tôi còn cảm thấy không có chút nào giống với chuyên môn của mình!"
Triển Nha cùng mọi người ngồi ở hàng ghế không nhịn được đan những ngón tay lại, cô thật sự không thể ngừng lo lắng. Lại nghĩ dù gì bản thân cũng đã qua được vòng sơ tuyển, chỉ là trượt phóng vẩn thôi mà, bản thân không cần quá bi quan, với lại nói trượt phỏng vấn ở Đặng Thị cô tin cũng chẳng ai dám cười cô, không sao... không sao...
Triển Nha ngây ngốc bước vào trong thang máy, đang ngẩn người thì cô nghe thấy tiếng giày cao gót va chạm với sàn nhà, cô gái với tóc dài trong bộ váy màu lam nhạt với khí chất dịu dàng đoan trang...
Triệu Vy...
Chỉ là Triển Nha tỉnh táo bấm nút thang máy, cô quả thực không muốn chạm mặt cô ta, cửa thang máy nhanh chóng khép lại, qua khe cửa chầm chậm đóng Triển Nha nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, bóng dáng khiến trái tim cô có chút run rẩy...
...
"Thế nào, cậu phỏng vấn như thế nào rồi?" Thấy Triển Nha hơi ngẩn người Đường Tiểu Tịch thật nghĩ cô trượt rồi...
"Tớ đậu rồi..." Triển Nha có chút mông lung
"Hả?" Đường Tiểu Tịch lái xe có chút không tin liền quay sang nhìn cô
"Rất khó tin đúng không?"
Cô nàng đồng tình gật đầu với cô, tỉ lệ là chọi là 1/60 đấy
"Bọn họ không làm khó cậu chứ?"
Triển Nha nhìn cô nàng, ánh mắt này vẫn là có chút khó tin với hiện thực
"Mấy người đó chỉ hỏi họ tên tớ, và mục đích ứng tuyển vào đây, mấy câu hỏi này không phải đều rất dễ trả lời sao?"
Đường Tiểu Tịch chỉ có thể cảm thán
"Tuyệt thật!"
"Bọn họ còn nói từ mai tớ có thể bắt đầu tới thử việc..."
Đường Tiểu Tịch nghe cô nói liền cong môi cười
"Rất tốt."
Triển Nha nhìn ra ngoài, kính xe hạ xuống, Đường Tiểu Tịch liền đưa cô hóng mát một vòng, cô thật sự không biết như vậy có tốt không nữa, với lại cô còn làm trái ngành, có chút cảm thấy bản thân rất may mắn...
...
Sau khi thay đồ xong Triển nha đi vào bếp nấu ăn, cô nàng Đường tiểu Tịch đã tới siêu thị mua rất nhiều nguyên liệu để giúp cô trổ tài nấu ăn
"Nếu cậu mà là đàn ông tớ nhất định sẽ gả cho cậu."
Triển Nha cười cười tiếp tục thái thịt
"Cậu muốn vứt bỏ Cố Thiếu Hàng rồi à?"
Cô nàng có chút suy nghĩ, sau đó vừa gật vừa lắc đầu
"Anh ấy không biết nấu ăn, nhưng thái rau rất giỏi!"
"Vậy sao." Triển Nha chỉ hơi nhún vai, cô cũng không rõ về con người này
"Anh ấy là bác sĩ phẫu thuật."
Triển Nha "..."
...
Triển Nha từng nghĩ tới việc tìm nhà, nhưng cô không nghĩ phải đi tìm chỗ ở sớm như vậy...
Tối đó cô ra ngoài mua ít đồ, nhân tiện đi bộ một lát, hít thở bầu không khí quen thuộc. Lúc sáng tới phỏng vấn cô đã nhìn thấy Đặng Tâm minh, đôi lúc Triển Nha còn nghi ngờ mình nhìn nhầm nhưng hình dáng quen thuộc ấy cô chưa từng quên cho dù là một giây... thật may vì cửa thang máy cũng đã nhanh đóng lại, kéo trái tim đang lơ lửng kia của cô xuống
Áo sơ mi màu đen cùng quần âu dài, mái tóc dày đen thẫm, cả người vẫn mang khí chất cao lãnh như ngày nào, cách xa như vậy nhưng cô vẫn có thể cảm nhận người này không dễ tiếp cận
Triển Nha quả thực không dám đối mặt, cô đã quen với cô của hiện tại, gần 2 năm... có lẽ Đặng Tâm Minh cũng đã sớm quên được chuyện cũ, vậy chỉ có cô luôn là người bị giày vò...
Vừa mới 30 phút trước cô nhìn thấy một cô gái bên trong đi ra ngoài, mặt mũi rũ rượi, dù nhìn như thế nào cũng rất có khí chất, thật là trượt rồi sao?
"Mấy người đó hỏi đều là những câu rất khó, tôi còn cảm thấy không có chút nào giống với chuyên môn của mình!"
Triển Nha cùng mọi người ngồi ở hàng ghế không nhịn được đan những ngón tay lại, cô thật sự không thể ngừng lo lắng. Lại nghĩ dù gì bản thân cũng đã qua được vòng sơ tuyển, chỉ là trượt phóng vẩn thôi mà, bản thân không cần quá bi quan, với lại nói trượt phỏng vấn ở Đặng Thị cô tin cũng chẳng ai dám cười cô, không sao... không sao...
Triển Nha ngây ngốc bước vào trong thang máy, đang ngẩn người thì cô nghe thấy tiếng giày cao gót va chạm với sàn nhà, cô gái với tóc dài trong bộ váy màu lam nhạt với khí chất dịu dàng đoan trang...
Triệu Vy...
Chỉ là Triển Nha tỉnh táo bấm nút thang máy, cô quả thực không muốn chạm mặt cô ta, cửa thang máy nhanh chóng khép lại, qua khe cửa chầm chậm đóng Triển Nha nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, bóng dáng khiến trái tim cô có chút run rẩy...
...
"Thế nào, cậu phỏng vấn như thế nào rồi?" Thấy Triển Nha hơi ngẩn người Đường Tiểu Tịch thật nghĩ cô trượt rồi...
"Tớ đậu rồi..." Triển Nha có chút mông lung
"Hả?" Đường Tiểu Tịch lái xe có chút không tin liền quay sang nhìn cô
"Rất khó tin đúng không?"
Cô nàng đồng tình gật đầu với cô, tỉ lệ là chọi là 1/60 đấy
"Bọn họ không làm khó cậu chứ?"
Triển Nha nhìn cô nàng, ánh mắt này vẫn là có chút khó tin với hiện thực
"Mấy người đó chỉ hỏi họ tên tớ, và mục đích ứng tuyển vào đây, mấy câu hỏi này không phải đều rất dễ trả lời sao?"
Đường Tiểu Tịch chỉ có thể cảm thán
"Tuyệt thật!"
"Bọn họ còn nói từ mai tớ có thể bắt đầu tới thử việc..."
Đường Tiểu Tịch nghe cô nói liền cong môi cười
"Rất tốt."
Triển Nha nhìn ra ngoài, kính xe hạ xuống, Đường Tiểu Tịch liền đưa cô hóng mát một vòng, cô thật sự không biết như vậy có tốt không nữa, với lại cô còn làm trái ngành, có chút cảm thấy bản thân rất may mắn...
...
Sau khi thay đồ xong Triển nha đi vào bếp nấu ăn, cô nàng Đường tiểu Tịch đã tới siêu thị mua rất nhiều nguyên liệu để giúp cô trổ tài nấu ăn
"Nếu cậu mà là đàn ông tớ nhất định sẽ gả cho cậu."
Triển Nha cười cười tiếp tục thái thịt
"Cậu muốn vứt bỏ Cố Thiếu Hàng rồi à?"
Cô nàng có chút suy nghĩ, sau đó vừa gật vừa lắc đầu
"Anh ấy không biết nấu ăn, nhưng thái rau rất giỏi!"
"Vậy sao." Triển Nha chỉ hơi nhún vai, cô cũng không rõ về con người này
"Anh ấy là bác sĩ phẫu thuật."
Triển Nha "..."
...
Triển Nha từng nghĩ tới việc tìm nhà, nhưng cô không nghĩ phải đi tìm chỗ ở sớm như vậy...
Tối đó cô ra ngoài mua ít đồ, nhân tiện đi bộ một lát, hít thở bầu không khí quen thuộc. Lúc sáng tới phỏng vấn cô đã nhìn thấy Đặng Tâm minh, đôi lúc Triển Nha còn nghi ngờ mình nhìn nhầm nhưng hình dáng quen thuộc ấy cô chưa từng quên cho dù là một giây... thật may vì cửa thang máy cũng đã nhanh đóng lại, kéo trái tim đang lơ lửng kia của cô xuống
Áo sơ mi màu đen cùng quần âu dài, mái tóc dày đen thẫm, cả người vẫn mang khí chất cao lãnh như ngày nào, cách xa như vậy nhưng cô vẫn có thể cảm nhận người này không dễ tiếp cận
Triển Nha quả thực không dám đối mặt, cô đã quen với cô của hiện tại, gần 2 năm... có lẽ Đặng Tâm Minh cũng đã sớm quên được chuyện cũ, vậy chỉ có cô luôn là người bị giày vò...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.