Cô Bạn Gái Nhỏ

Chương 36

Đồng Sư

07/05/2021

"Làm tốt lắm!"

Đoàn Tử ngồi trước máy tính tự cho mình một cái like, cô cậy vào sự yêu thích của Trú Đại đối Nhạn Đường nên mới diễn vở kịch này, đúng là 'mưu mô' thật.

Cô chạy đi báo tin vui cho Tần Tùng, sau đó trả lời Khổ Trú.

-Đoàn Tử: Cám ơn Trú Đại đã hỗ trợ cho công việc của bọn tôi!! Thank you vinamilk!! Phần độc thoại của nữ hoàng sẽ do tôi đi tìm người lồng tiếng, phần này không khó giải quyết! AAA, Trú Đại, tôi ngày càng thích cô rồi đó!

Ngải Tiếu sau khi ra quyết định thì tim vẫn đập thình thịch thình thịch, đập cực kỳ nhanh, cô với Đoàn Tử khách sáo vài câu rồi nhấn vào avatar của nữ thần.

-Trú Trú: Chị có bận không 0.0?

Cô hồi hộp nhìn vào màn hình, không lâu sau thì nhận được tin nhắn của nữ thần.

-Nhạn Lai Thời: Không bận, sao vậy?

-Trú Trú: Chuyện này...... Đoàn Tử có nói với chị chuyện ca sĩ hát nữ hoàng chưa?

-Nhạn Lai Thời: Chưa, hai người chọn xong rồi à?

Ngải Tiếu từ từ đánh chữ giải thích, sửa đổi cả buổi, chưa đợi cô đánh xong thì Nhạn nữ thần lại gửi tin nhắn qua.

-Nhạn Lai Thời: Chị thấy thông báo bên group thảo luận rồi, cám ơn em ^-^

A, Nhạn nữ thần biết rồi, vậy cô ấy có phải sẽ giảng dạy chuyện mình ca hát không? Ngải Tiếu nhịn không nổi xoa tay, không có dũng khí đi hỏi đối phương. Điều cô không biết là, trong một căn hộ nào đó ở thành phố S, Nhạn nữ thần mà cô thương nhớ còn kích động hơn cô nữa.

Nhạn Đường là kích động thật đó, lúc trước cô có suy nghĩ qua là dựa vào cách nhờ Ngải Tiếu hỗ trợ chế tác thêm nhiều ca khúc nữa để gặp mặt em ấy, nhưng cô không ngờ tới là bọn Đoàn Tử lại chơi chiêu thần trợ công như vậy. Trong hiện thực cô với Ngải Tiếu đã quen thân rồi, bộc lộ thân phận trong thời gian này không phải là tốt lắm nhưng lại là cách tự nhiên nhất.

Cô cầm điện thoại nhưng không biết mình nên nói gì nữa, rồi lại nhìn tin chat Đoàn Tử nhờ mình hỗ trợ Ngải Tiếu hát, tiếng tim đập mạnh nghe còn rõ ràng hơn nữa.

-Nhạn Lai Thời: Cám ơn mọi người, đợi phát hành xong 'Tướng Sơn', mời mọi người ăn cơm.

-Đoàn Tử: Cám ơn cái gì hả, đây là việc mà một kế hoạch như tớ nên làm mà ~

-Nhạn Lai Thời: Đừng giả bộ nữa, Lão Tần nói cậu biết rồi phải không.

-Đoàn Tử: Wa! Bị phát hiện rồi! Hahahaha, đúng đó, nguyên cả group này ngoại trừ cậu với Khổ Trú ra thì ai cũng đều biết hết rồi ~

-Nhạn Lai Thời:............

-Đoàn Tử: Sao hả, sắp gặp được Trú Đại rồi, vui mừng không, kinh ngạc không!

-Nhạn Lai Thời: Vui mừng, kinh ngạc. Mai mốt tớ cũng sẽ cho mọi người một sự kinh ngạc khác.

-Đoàn Tử: Hể =. = Cậu có phải có chuyện giấu bọn tớ không!!!

-Nhạn Lai Thời: Đoán coi:)

Nói thêm với Đoàn Tử vài câu, cô chuyển giao diện qua bên Khổ Trú, khóe miệng từ từ cong lên.

Tình cảm của con người thật kỳ lạ, cô biết mình là đồng tính nhiều năm rồi nhưng chưa từng thích qua bất kỳ ai. Nhưng khi cô nhìn thấy Ngải Tiếu thì lại có cảm giác trăm hoa đua nở trong lòng, làm cô có thể tin chắc rằng——mình đã thích người này mất rồi.

Bất luận là Khổ Trú lúc thì đáng yêu lúc thì là cán bộ già trên mạng, hay là một Ngải Tiếu ưu tú giỏi giang ngoài hiện thực, cô đều thích hết. Tuy cô bé nhỏ nhắn xinh xắn ngoài hiện thực hơi khác so với tưởng tượng, nhưng điều này không làm cô thất vọng mà làm cô càng yêu thích hơn nữa.

Người đáng yêu như vậy ai mà không thích chứ?



Nhạn Đường đang đợi câu trả lời của Ngải Tiếu, từ lúc mình nói 'cám ơn' xong, đối phương không có nói gì nữa. Cô thở dài, cảm thấy người mình thích không phải là một con mèo nhỏ, mà là một con đà điểu, dù gì thì mình cũng là ca sĩ em ấy thích mà, sắp được gặp mặt không lẽ không có chút kích động gì à?

Cô đợi đến sốt ruột, do đó chủ động tấn công luôn.

-Nhạn Lai Thời: Đoàn Tử có nhờ chị dạy em hát, khi nào em có thời gian, chúng ta gặp mặt nhau trước đi.

Ngải Tiếu đang 'giả chết' nhận được tin nhắn, hơi thở ngày càng gấp rút hơn, làm cho Hoàng Tiểu Duyệt đang xem phim gần đó tháo tai nghe xuống hỏi cô có sao không. Ngải Tiếu ôm hai má đỏ ửng của mình luôn miệng nói không sao, đợi Hoàng Tiểu Duyệt đeo tai nghe lên xem phim tiếp thì cô mới vùi mặt vào giữa đùi với cánh tay, đầu mũi hơi chua xót, cổ họng nghẹn lại, nước mắt từ từ rơi ra.

Cô đã được cảm nhận được cái gì gọi là 'mừng đến phát khóc' nhiều lần trên người nữ thần, từ lúc nhận được tin nhắn trên weibo cho đến nhạc cốt truyện, mỗi lần có thể tiến thêm một bước với nữ thần, cô đều nhịn không nổi khóc nhè lên.

Rõ ràng cô không phải là người thích khóc nhè, nhưng chỉ cần là chuyện có liên quan đến người đó, thì cả người cô đều trở nên không giống như mình nữa.

Ngải Tiếu lén lau nước mắt, cái đầu nhỏ chui ra khỏi cánh tay, mau chóng đánh chữ trả lời.

-Trú Trú: Chị nói thời gian đi, khi nào cũng được hết.

-Nhạn Lai Thời: Thứ hai đến thứ sáu em đều có tiết phải không, cuối tuần được không?

-Trú Trú: Khi nào cũng được hết, thứ hai đến thứ sáu cũng được luôn.

Trời ơi, tại sao mỗi lần cô kích động quá mức thì sẽ xuất hiện phong cách lạnh nhạt của cán bộ già vậy hả! Ngải Tiếu muốn biểu đạt sự kích động của mình đối với việc gặp mặt, nhưng tay đang đánh chữ lại không chịu nghe lời.

-Nhạn Lai Thời: Em không có tiết hả?

-Trú Trú: Có thể xin nghỉ.

Nhạn Đường bên kia cười phá lên, mỗi câu nói của đối phương đều có vẻ cực kỳ bình tĩnh, sau đó nghĩ đến sự trái ngược nhau giữa lời nói trong lòng và biểu cảm trên mặt Ngải Tiếu, cô mới đọc được trạng thái hưng phấn từ trong những lời bình thản này.

Ngải Tiếu không có phản cảm và né tránh cuộc gặp mặt này, mà ngược lại, đối phương vẫn có chút kỳ vọng——đây đối với Nhạn Đường mà nói là một tin tốt.

-Nhạn Lai Thời: Vậy tuần này được không?

-Trú Trú: Vâng.

-Nhạn Lai Thời: Không cần chuẩn bị tâm lý về buổi gặp mặt à?

-Trú Trú: Chắc không cần đâu ha.

Ngải Tiếu đánh xong chữ thì bất giác xoa tay, không cần không cần, giờ cô chỉ muốn chạy qua đó gặp mặt nữ thần luôn thôi!

-Nhạn Lai Thời: Không được, chị phải chuẩn bị tâm lý xíu, lần đầu tiên gặp mặt với tác giả mình thích, chị hồi hộp.

Hả? Động tác xoa tay của Ngải Tiếu ngừng lại, thì ra nữ thần cũng hồi hộp về chuyện gặp mặt à? Ý thức được điều này, tinh thần đang căng thẳng cao độ của cô được nới lỏng ra rất nhiều.

-Trú Trú: QwQ thật ra em cũng hồi hộp......

-Nhạn Lai Thời: Haha ~ vậy thì cuối tuần đi, không cản trở việc học của em. Thứ bảy hay chủ nhật, em chọn đi.

-Trú Trú: Vậy chiều chủ nhật nha.

Nhạn Đường nhìn lại thời khóa biểu, quả nhiên, thứ bảy bọn họ có lớp tiếng Nhật. Nghĩ đến chủ nhật hai người lại gặp mặt với thân phận khác nhau thì cô không khỏi kỳ vọng——không biết chú đà điểu nhỏ này tới lúc đó sẽ có phản ứng gì?

Có lẽ sẽ ngơ ngác tới nói không nên lời, hoặc có lẽ sẽ đỏ mặt vì hành động nào đó trước đây của mình, hoặc có lẽ....... sẽ bỏ chạy?



Phát hiện mình lại tưởng tượng nhiều nữa rồi, cô cạn lời cười, trả lời cô bé.

-Nhạn Lai Thời: Được, nếu thời gian do chị chọn thì giờ địa điểm cho em chọn đó.

Trái tim của Ngải Tiếu càng đập càng nhanh hơn nữa, chuyện gặp mặt nữ thần ngày càng chân thật hơn rồi, cô thậm chí bắt đầu nghi ngờ không biết mình có dám xuất hiện ở chỗ hẹn không nữa.

Suy đi nghĩ lại, cô đột nhiên nhớ đến quán cà phê lúc trước đến cùng Yến Đàm, hoàn cảnh ở đó tao nhã và lãng mạn, nếu cùng nữ thần đến đó thì..... cô mắc cỡ không dám nghĩ tiếp nữa, google ra địa chỉ của quán đó, đỏ mặt gửi qua cho nữ thần.

Nhạn Đường nói không ra được tâm trạng của mình khi nhìn thấy địa chỉ, túm lại là kiềm chế không nổi đều cong khóe môi với khóe mắt.

-Nhạn Lai Thời: Chị có đến qua quán đó, được ~

AAAAAAAAAA!

Ngải Tiếu cảm thấy mình như sắp bùng nổ rồi, đỏ mặt tới sắp chín luôn, tim đập nhanh tới sắp nổ tung luôn rồi!

Cô bịt miệng lại để kiềm nén tiếng hét của mình, cảm giác chua xót ở đầu mũi lại ập đến......

Kích động quá, cô hoàn toàn không khống chế được tâm trạng của mình nữa rồi!

Thích nhạc của người này đã được 3 năm, khi tiếp xúc được một tháng thì cô mới biết là cái thích của mình lúc trước là rất đơn giản. Nếu nói cô đã từng thích Nhạn nữ thần 10 phần, so với lúc này thì có lẽ đã vượt quá 100 phần rồi.

Cô quả thật là thích người này quá đi, thích đến nổi muốn cùng đối phương đi ra ngoài đời thực. Hơn nữa loại thích này tăng lên theo thời gian, hôm nay thích nhiều hơn hôm qua một chút, ngày thích càng thích hơn hôm nay nữa.

Cô kiềm nén cái tâm trạng kích động làm cô rơi nước mắt hai lần này, duy trì sự điềm tĩnh hẹn nhau chuyện gặp mặt với nữ thần. Ý của Nhạn Đường là hai người gặp mặt nhau cho quen trước, sau đó mới đến văn phòng để dạy hát. Ngải Tiếu mù quáng nghe theo sự sắp xếp của nữ thần, hoàn toàn quên mất là nhiều năm nay mình được cập nhật kiến thức nên đề phòng người trên mạng, giờ cô chỉ muốn trực tiếp nói ra trường học với số phòng của mình cho nữ thần biết ngay tức khắc.

Nhạn Đường sợ mình nói nhiều sẽ làm lộ chuyện, liền hối em ấy đi ngủ sớm. Ngải Tiếu mơ hồ đồng ý, tắt máy tính sau đó lấy dụng cụ vệ sinh vào nhà vệ sinh chung, nữ sinh cùng lớp thấy mắt cô đỏ lên liền hết hồn, hỏi cô bị sao vậy. Ngải Tiếu ú ớ nói mình xem một bộ phim cảm động đến khóc, bạn học đó mới thở phào, xoa cái đầu nhỏ của cô để an ủi.

Đợi người đó rời khỏi, Ngải Tiếu từ từ trét kem đánh răng lên bàn chải, rồi từ từ cho bàn chải vào miệng mình. Hai mắt cô nhìn chằm chằm vào mình trong gương, bàn chải bắt đầu chuyển động trong vô thức, một hồi cảm thấy kiểu tóc mình có phải hơi ấu trĩ, một hồi thì buồn rầu vì chiều cao của mình, một hồi thì sờ mặt, suy nghĩ không biết da mình có phải hơi khô không.

Đây là lần đầu tiên gặp mặt, cũng là chuyện cực kỳ quan trọng trong đời cô, giờ cô chỉ muốn bay thẳng đến Hàn Quốc làm chút phẫu thuật thẩm mỹ, sau đó chạy đi mua quần áo đẹp, cuối cùng là đi làm phẫu thuật kéo dài chân ra.

Tại sao cô lại lùn như vậy!

Tại sao bình thường khi mua quần áo lại tùy tiện như vậy!

Nữ thần có khi nào thích ngự tỷ cao lãnh không!

Lỡ như con người thật của cô làm nữ thần thất vọng thì sao bây giờ!

A!!!!!

Ngải Tiếu đánh răng tới khoang miệng đau lên, giờ mới phát hiện nhà vệ sinh đã thay đổi lớp người khác rồi.

Ơ....... cô rốt cuộc đánh răng được bao lâu rồi.

Ngải Tiếu liền phun bọt kem trong miệng ra, cầm ly nước súc miệng. Sau khi vệ sinh xong cô về phòng, trèo lên giường nằm dài trên đó.

Hôm nay là thứ 5, mà thứ 5 thì sắp hết rồi...... mai là thứ 6, mốt là thứ 7, mốt mốt..... mốt mốt nữa là được gặp mặt nữ thần rồi! Cô nhịn không nổi lại đếm ngược trong bụng một lần nữa, đến cuối cùng lấy điện thoại ra set giờ đếm ngược luôn.

Còn 63 tiếng đồng hồ nữa là cô có thể gặp nữ thần rồi, nếu lần gặp mặt này suôn sẻ, cô có thể theo nữ thần học hát. Nếu có thể học hát với nữ thần, thì quan hệ của bọn họ chắc sẽ trở thành bạn bè ngoài đời thực.....

Ngải Tiếu vùi đầu vào trong chăn.

Trời ơi! Đêm nay chắc cô khỏi ngủ rồi quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Bạn Gái Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook