Chương 44
Đồng Sư
07/05/2021
Ngải Tiếu nhìn thấy mấy nội dung này, một mặt rủa thầm mấy người đó trong bụng, một mặt cố gắng ứng phó với các câu suy đoán của Hoàng Tiểu Duyệt đối với Khổ Trú. Đoán đến cuối cùng, Hoàng Tiểu Duyệt nói: "Cậu với cô ấy không phải đều viết tiểu thuyết hả? Hay là cậu ra tay từ phía Khổ Trú để tiếp cận Nhạn nữ thần của cậu."
"......." Ngải Tiếu cố gượng miệng nói, "Uhm, cái này có thể suy nghĩ lại."
Hoàng Tiểu Duyệt thở dài: "Thật ra tớ cũng thích CP Châu Li với Nhạn Đường, nhưng đáng tiếc thuyền này chìm rồi! Nếu như Nhạn Đường với Tấn Giang Khổ Trú này chịu phát kẹo thì mặc kệ nó là bách hợp hay là BG, có kẹo ăn là được." cô nói xong thì phát hiện người bên cạnh mình cười rất miễn cưỡng, liền xoa đầu cô ấy nói: "Ây da, cậu cũng đừng có nhụt chí, cậu xem, Nhạn nữ thần cũng đã nói mình thẳng hay cong đã tồn tại sẵn rồi, còn ra ngoài chơi với tác giả bách hợp nữa, chắc chắn là cong đó! Nếu cậu thích cô ấy thật, thì chuyện này vẫn còn cơ hội mà, đúng không!"
Ngải Tiếu: "......"
Cô lúng túng nói: "Tớ thích cô ấy đâu nhất thiết theo đuổi cô ấy......"
"Tớ chẳng qua sợ cậu buồn thôi? Lúc trước nam thần của tớ kết hôn, cả người tớ giống như bị thất tình vậy đó." Hoàng Tiểu Duyệt chống cằm nhớ lại ngày tháng mình 'thất tình', sau đó thở dài: "Haiz, cậu không buồn là được."
Ngải Tiếu: "......" thân là người trong cuộc, cô chả buồn tí nào hết, thậm chí còn rất vui nữa.
Hai người trò chuyện một lát về chuyện trường học, Ngải Tiếu thu dọn đồ bắt đầu viết truyện, Hoàng Tiểu Duyệt thì chạy đi học bài rồi.
Thật ra trên QQ cũng có rất nhiều người hỏi chuyện này, nhưng mà Ngải Tiếu không thân với bọn họ nên không có trả lời. Bên Group độc giả thì sắp nổ tung lên rồi, mọi người đều nhớ lúc trước Trú Đại có nói qua thích nhạc của Nhạn Đường, còn nói là thích hết tất cả bài hát nữa. Lúc đó có người còn tưởng tượng ghép CP cho hai người nữa, nhưng không ai ngờ được là, chưa tới một tháng mà Nhạn Đường đã gặp mặt Khổ Trú rồi.
Căn cứ vào các tin weibo này, Group độc giả thảo luận rất kích liệt, có người từ độ dài của ngón tay Khổ Trú mà đoán chiều cao của cô ấy, còn có người nghiên cứu xem 'bài hát mới' mà bên Đoàn Tử share tin rốt cuộc là bài gì. Đến cuối cùng, kết luận của mọi người là......
Trú Đại không thể nào cao 1m8 (:))), không phải là tiểu khả ái đã tạ ơn trời đất rồi; ngoài ra, Nhạn Đường chắc là xin bản quyền từ bộ tiểu thuyết nào đó của Trú Đại để làm nhạc cốt truyện, từ mấy chữ 'viết lời kiêm ca sĩ song ca' thì có thể xác định Trú Đại đích thân viết lời bài hát này đồng thời tham gia song ca.
Đám người này sau khi có được kết luận thì mau mau qua weibo phân tích, mấy người khác trong group thì like cho tin này lên top.
Sau khi thảo luận nội dung có giá trị, mọi người bắt đầu chuyển qua tám chuyện gặp mặt của Nhạn nữ thần với Trú Đại, cho đến tám chuyện kế hoạch Đoàn Tử nổi tiếng share bài suy luận của bọn họ. Trong weibo, Đoàn Tử còn cố ý nhấn mạnh đây là phúc lợi cho fans đã được nói lúc trước, cũng chính là bài hát tự sáng tác đầu tiên của Nhạn Đường.
Đợi Ngải Tiếu ra khỏi phần mềm viết truyện, phát hiện hướng thảo luận đã hoàn tòan biến đổi, lần gặp mặt đơn giản này hình như đã biến thành một thời cơ tuyên truyền bài hát mới đã được mưu tính từ lâu. Nhạn Đường bất lực giải thích với cô, đây chỉ là kế hoạch tuyên truyền mà Đoàn Tử đột ngột mới quyết định thôi.
Hiện giờ xem ra, hiệu quả tuyên truyền này cũng không tệ, Ngải Tiếu tất nhiên là không có ý kiến gì, bởi vì rất nhiều fans của Nhạn Đường đã bắt đầu đặt sự chú ý vào nội dung chế tác của bài hát mới rồi, fans mình cũng chú ý đến tác giả của mình không ngờ lại tham gia vào việc song ca.
Tóm lại là, bài hát mới mượn thời cơ này để tuyên truyền vẫn thành công hơn, nhưng Đoàn Tử đã nói riêng với Nhạn Đường: "Cậu nếu mà là ca sĩ ký hợp đồng của công ty nào đó thì người quản lý có lẽ sẽ đánh chết cậu đó."
Nói sao thì cô ấy cũng là người có danh tiếng trong giới, giới tính thật gì đó chắc chắn là sẽ rất nhạy cảm. Cũng may là fans hiện giờ cũng lý giải được chuyện này, chỉ cần không có antifans cố ý bôi xấu Nhạn Đường, thì cũng không phải là chuyện gì lớn.
Một ngày khuấy động lòng người sắp kết thúc, trước khi ngủ, Ngải Tiếu nằm trên giường gửi câu chúc ngủ ngon cho nữ thần, ra ngoài màn hình chính thì nhìn thấy app wechat, trong đầu đột nhiên nhớ ra mấy câu tỏ tình xấu hổ trong friendzone. Cô nhấn mở friendzone, nhìn thấy mấy tin share bài hát mới lúc trước thì thấy bắt đầu nhức đầu.
Lướt qua từng tin xấu hổ đó, cô nhìn thấy một nội dung được chia sẻ vào tháng trước, "Trời ơi, nữ thần hát bài này hay quá, muốn gả!"
Ngải Tiếu: "......"
Ông trời phù hộ, cầu cho nữ thần không có vào friendzone của mình......
Cô lén phân nhóm cho nữ thần, sau khi phân xong thì lại cảm thấy không dễ chịu...... việc phân nhóm này dường như đang nhắc nhở cô không có triển khai mặt chân thật của mình cho nữ thần thấy. Suy nghĩ cả buổi, cô lại hủy phân nhóm cho nữ thần, sau đó đặt điện thoại xuống, ngẩn ngơ nhìn lan can ở bên giường.
Nói thật, chuyện này tuy hơi xấu hổ, nhưng lại là một cách thức biểu đạt tâm ý đến nữ thần. Nếu cô ấy nhấn vào friendzone của mình, vậy thì mình không cần nói gì cả, nữ thần có thể biết được tâm ý của mình, có phải không?
Đợi đã....... cô đột nhiên nảy sinh ra một cách nghĩ to gan.
Ngải Tiếu lại cầm điện thoại lên, cho nữ thần qua một nhóm mới, sau đó đặt điện thoại xuống chuẩn bị đi ngủ.
Hít một hơi sâu, cô lật người, trùm chăn lên đầu. Cái cách nghĩ này to gan thật, nhưng bây giờ vẫn không phải là thời cơ thích hợp...... mang theo cách nghĩ này ngủ thiếp đi, Ngải Tiếu nằm mơ thấy đủ thứ kỳ dị, trong mơ cô xuyên không đến thế giới tương lai, có robot, có chiến tranh giữa các vì sao.
Ở trong đây, cô tự nhiên trở thành nữ hoàng robot gì đó, một đám người dẫn cô ngồi vào robot, nói là cùng tướng quân đại nhân vĩ đại của đế quốc cùng chiến đấu với địch. Ngải Tiếu không biết mình thân là nữ hoàng sao lại phải đích thân tham gia chiến đấu, nhưng cảm giác ngồi trong robot cũng không tệ. Sau đó cô lại mơ hồ thao tác robot, cùng vị tướng quân đại nhân đó đánh lùi được kẻ địch, sau khi kẻ địch đầu hàng thì khải hoàn trở về.
Người dân toàn đế quốc đều rất xôn xôn náo nhiệt. Về đến hoàng cung, Ngải Tiếu nhảy ra khỏi robot, nhìn thấy một người cũng đi ra từ con robot kia.
Một bộ đồ kim loại ôm sát lấy thân hình lung linh đó, mái tóc xoăn dài tự nhiên rũ xuống trước ngực....... là Nhạn nữ thần của cô! Ngải Tiếu bắt đầu ý thức được đây chỉ là một giấc mơ, do đó cực kỳ to gan chạy qua trực tiếp ôm lấy eo thon của Nhạn nữ thần.
Người phụ nữ đó cúi đầu xuống nhìn cái người đang ôm lấy mình, giọng nói lạnh băng: "Nữ hoàng đại nhân cao quý, chị nhìn thấy rồi."
Ngải Tiếu hoang mang ngẩng đầu lên: "Chị nhìn thấy cái gì?"
"Chị nhìn thấy những tin em đăng trong friendzone rồi......"
'Bộp' một tiếng, đầu của Ngải Tiếu đụng vào lan can ở bên giường, cảm giác lạnh lẽo đã làm giảm đi cảm giác đau. Cô mơ màng mở mắt ra, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn lại, ngồi dậy xoa xoa trán, cô cầm điện thoại lên nhìn thời gian, 5:40, cũng tới thời gian thức giấc rồi.
Nhiều lúc, những chuyện xảy ra trong mơ khi tỉnh dậy thì sẽ không nhớ gì nữa, nhưng lần này Ngải Tiếu lại nhớ rất rõ, thậm chí cô còn nhớ màu sắc của các con robot nữa. Cô thở dài nhẹ, hoàn cảnh trong mơ cũng không tệ, chỉ là kết thúc hơi đột ngột, ban ngày suy nghĩ gì thì ban đêm nằm mơ thấy đó, lời này quả nhiên không sai.
Gửi câu chào buổi sáng cho nữ thần, Ngải Tiếu nhìn chằm chằm vào avatar của nữ thần một hồi, đứng dậy làm vệ sinh rồi chạy bộ.
Sau khi gặp mặt, tâm trạng gửi câu chào buổi sáng cho nữ thần cũng khác hơn trước.
Tiết học cuối cùng của buổi sáng kết thúc, cô về phòng sửa soạn lại mình, trước khi ra cửa còn không quên thoa son môi cho có khí sắc. Soi gương, hít một hơi sâu, rồi lại lục lọi tìm ra balo màu trắng đơn giản.
Nữ thần hình như rất thích những vật có màu mộc mạc thuần khiết, mình phối đồ như vậy chắc sẽ tăng thêm thiện cảm ha. Nói không chừng còn giống như lần gặp nhau ở nhà sách vậy, tạo ra hiệu quả mặc đồ tình nhân với nữ thần.
Ngải Tiếu ra khỏi phòng xuống lầu thì mới nhớ ra là mình đi dạy học, chứ không phải đi chơi, do đó lại chạy về lấy giáo trình.
Lát nữa làm sao kêu cô giảng bài cho nữ thần đây......
Ngải Tiếu đeo tai nghe lên nghe nhạc, vốn dĩ cứ tưởng giọng hát đó có thể làm cô bình tĩnh lại, kết quả là càng nghe càng hưng phấn.
Hôm nay cô phải đến nhà nữ thần đó! Sao mà không hưng phấn được chứ!
Trên đường đi, thế giới tưởng tượng trong đầu Ngải Tiếu hoạt động rất năng nổ, cô bắt đầu ảo tưởng ra nhà nữ thần sẽ trang trí nội thất theo phong cách gì, nhưng mà..... cũng không loại trừ khả năng nữ thần thuê nhà. Nếu như chỉ là tạm trú vậy nữ thần sẽ thuê nhà như thế nào? Cô tưởng tượng rất vui vẻ, khi đến trước cửa trường học nhìn thấy một chiếc xe màu đen thì mới hoàn hồn lại.
Đúng rồi, nữ thần có nói là xe màu đen, còn biển số xe thì cô phải đến gần hơn thì mới thấy được.
Ngải Tiếu căng thẳng cúi đầu xuống đi, hôm nay cô không có đội nón, bởi vì cô vẫn nhớ câu nói của nữ thần nói trong rạp chiếu phim.
Cô nghĩ, có phải là nữ thần thích dáng vẻ của cô khi không đội nón hơn?
Nhưng mà..... không đội nón sẽ làm cho cô bộc lộ hoàn toàn dưới ánh mặt trời, tất cả những biểu cảm của cô sẽ không được che giấu nữa.
Ngải Tiếu hơi căng thẳng, mím môi đi đến gần chiếc xe đó, sau đó thấy nữ thần bước từ trên xe xuống, mở giúp cô cánh cửa ở ghế lái phụ.
"Mời." cô ấy dùng tiếng Nhật để nói, phát âm nghe rất hay, Ngải Tiếu ngượng ngùng lên xe, Nhạn Đường nhẹ tay đóng cửa lại, đi vòng qua đầu xe rồi lên xe.
Thật ra Ngải Tiếu vốn muốn ngồi ở đằng sau kìa, nhưng nữ thần đột nhiên lại làm vậy...... cô thắt xong dây an toàn, lén lén nhìn nữ thần đang chăm chú lái xe, kết quả là bị xương quai xanh dưới cổ áo sơ mi chữ V của nữ thần kinh động tới, chỉ còn cách lặng lẽ quay đầu qua giả bộ không nhìn thấy.
Nhạn Đường phát hiện ra động tác nhỏ của em ấy, cong môi lên, mở nhạc nghe. Trong không gian chật hẹp của xe, tiếng piano du dương vang lên, Ngải Tiếu cảm thấy rất thư giãn, cô hỏi: "Đây là bài gì?"
"Là chị viết đó, vẫn chưa có tên."
Ngải Tiếu hít một hơi nhẹ, tiếp xúc ngày càng nhiều thì cô càng cảm thấy nữ thần không chỉ đơn giản là ca sĩ cover nhạc cổ phong không thôi.
Cô suy nghĩ rồi hỏi: "Chị sáng tác nhạc đều không đặt tên à?"
Nhớ đến bài Future Bass lúc trước vẫn chưa có tên, Nhạn Đường mím môi cười, xoay vô lăng một cái, không có trả lời. Ngải Tiếu không biết cô ấy cười là có ý gì, nắm lấy dây đeo balo ngồi nghiêm lại. Trong lúc đợi đèn đỏ, Nhạn Đường quay đầu qua hỏi: "Đúng rồi, hôm nay em không đội nón?"
"Nón giặt rồi chưa có khô." Cô bịa đại lý do.
"Uhm, em không đội nón cũng rất đáng yêu." Nhạn Đường chỉ nói vô tình, còn cô bé được khen thì càng nắm chặt dây đeo balo hơn nữa.
Không thể không nói, Nhạn Đường xem ra tâm trạng rất tốt, Ngải Tiếu ở bên cạnh cũng có thể cảm nhận được. Xe một mạch chạy đến khu nhà của Nhạn Đường, cho xe dừng lại ở tầng hầm đậu xe, cô dẫn Ngải Tiếu vào thang máy.
Tầng hầm đậu xe toát ra luồng khí lạnh, Ngải Tiếu mặc áo rất mỏng, khi vào thang máy thì mới thấy ấm hơn. Cửa thang máy inox từ từ đóng lại, hình ảnh Ngải Tiếu đứng cùng nữ thần được phản chiếu rõ ràng trên đó, cô có chút ngượng ngùng nghiêng đầu qua, nhưng lại nhìn thấy được dáng vẻ mím môi của mình trên mặt kính của biển quảng cáo.
Nửa thân người trên của Nhạn Đường tương ứng với vị trí màu sắc sặc sỡ của biển quảng cáo nên cô không nhìn thấy được biểu cảm của nữ thần, chỉ nhìn thấy được dáng vẻ xấu hổ của mình. Nếu như không nhìn nhầm thì lúc nãy nữ thần nhấn tầng thứ mười mấy gì đó, cô cũng không thể nào cứ quay đầu qua nhìn....... Ngải Tiếu băn khoăn một hồi, vẫn quyết định quay đầu qua, kết quả, cô ở trên cửa thang máy nhìn thấy được....... nữ thần đang nhìn mình.
Bị phát hiện nhìn lén, Nhạn Đường cũng không thấy ngại, mỉm cười di chuyển ánh mắt qua chỗ khác, giống như chưa xảy ra chuyện gì vậy. Còn Ngải Tiếu thì lại căng thẳng lên trong chớp mắt.
Nữ thần tại sao lại nhìn mình, là tóc mình dính gì à, hay là cô ấy phát hiện mình đang xấu hổ? Do động tác nhỏ này mà cô suy nghĩ cho đến khi cửa thang máy mở ra. Nhạn Đường phát hiện em ấy đang thả hồn theo gió thì kêu nhẹ: "Tiếu Tiếu, đến rồi."
Cái xưng hô này cô đã nghe qua rất nhiều lần, nhưng lần đầu tiên được nghe từ miệng nữ thần phát ra. Ngải Tiếu hoàn hồn lại, đồng tay đồng chân bước ra thang máy, bên tai vẫn vang vọng hai chữ 'Tiếu Tiếu'.
E hèm, được nữ thần gọi biệt danh gì đó....... vui mừng quá.
"......." Ngải Tiếu cố gượng miệng nói, "Uhm, cái này có thể suy nghĩ lại."
Hoàng Tiểu Duyệt thở dài: "Thật ra tớ cũng thích CP Châu Li với Nhạn Đường, nhưng đáng tiếc thuyền này chìm rồi! Nếu như Nhạn Đường với Tấn Giang Khổ Trú này chịu phát kẹo thì mặc kệ nó là bách hợp hay là BG, có kẹo ăn là được." cô nói xong thì phát hiện người bên cạnh mình cười rất miễn cưỡng, liền xoa đầu cô ấy nói: "Ây da, cậu cũng đừng có nhụt chí, cậu xem, Nhạn nữ thần cũng đã nói mình thẳng hay cong đã tồn tại sẵn rồi, còn ra ngoài chơi với tác giả bách hợp nữa, chắc chắn là cong đó! Nếu cậu thích cô ấy thật, thì chuyện này vẫn còn cơ hội mà, đúng không!"
Ngải Tiếu: "......"
Cô lúng túng nói: "Tớ thích cô ấy đâu nhất thiết theo đuổi cô ấy......"
"Tớ chẳng qua sợ cậu buồn thôi? Lúc trước nam thần của tớ kết hôn, cả người tớ giống như bị thất tình vậy đó." Hoàng Tiểu Duyệt chống cằm nhớ lại ngày tháng mình 'thất tình', sau đó thở dài: "Haiz, cậu không buồn là được."
Ngải Tiếu: "......" thân là người trong cuộc, cô chả buồn tí nào hết, thậm chí còn rất vui nữa.
Hai người trò chuyện một lát về chuyện trường học, Ngải Tiếu thu dọn đồ bắt đầu viết truyện, Hoàng Tiểu Duyệt thì chạy đi học bài rồi.
Thật ra trên QQ cũng có rất nhiều người hỏi chuyện này, nhưng mà Ngải Tiếu không thân với bọn họ nên không có trả lời. Bên Group độc giả thì sắp nổ tung lên rồi, mọi người đều nhớ lúc trước Trú Đại có nói qua thích nhạc của Nhạn Đường, còn nói là thích hết tất cả bài hát nữa. Lúc đó có người còn tưởng tượng ghép CP cho hai người nữa, nhưng không ai ngờ được là, chưa tới một tháng mà Nhạn Đường đã gặp mặt Khổ Trú rồi.
Căn cứ vào các tin weibo này, Group độc giả thảo luận rất kích liệt, có người từ độ dài của ngón tay Khổ Trú mà đoán chiều cao của cô ấy, còn có người nghiên cứu xem 'bài hát mới' mà bên Đoàn Tử share tin rốt cuộc là bài gì. Đến cuối cùng, kết luận của mọi người là......
Trú Đại không thể nào cao 1m8 (:))), không phải là tiểu khả ái đã tạ ơn trời đất rồi; ngoài ra, Nhạn Đường chắc là xin bản quyền từ bộ tiểu thuyết nào đó của Trú Đại để làm nhạc cốt truyện, từ mấy chữ 'viết lời kiêm ca sĩ song ca' thì có thể xác định Trú Đại đích thân viết lời bài hát này đồng thời tham gia song ca.
Đám người này sau khi có được kết luận thì mau mau qua weibo phân tích, mấy người khác trong group thì like cho tin này lên top.
Sau khi thảo luận nội dung có giá trị, mọi người bắt đầu chuyển qua tám chuyện gặp mặt của Nhạn nữ thần với Trú Đại, cho đến tám chuyện kế hoạch Đoàn Tử nổi tiếng share bài suy luận của bọn họ. Trong weibo, Đoàn Tử còn cố ý nhấn mạnh đây là phúc lợi cho fans đã được nói lúc trước, cũng chính là bài hát tự sáng tác đầu tiên của Nhạn Đường.
Đợi Ngải Tiếu ra khỏi phần mềm viết truyện, phát hiện hướng thảo luận đã hoàn tòan biến đổi, lần gặp mặt đơn giản này hình như đã biến thành một thời cơ tuyên truyền bài hát mới đã được mưu tính từ lâu. Nhạn Đường bất lực giải thích với cô, đây chỉ là kế hoạch tuyên truyền mà Đoàn Tử đột ngột mới quyết định thôi.
Hiện giờ xem ra, hiệu quả tuyên truyền này cũng không tệ, Ngải Tiếu tất nhiên là không có ý kiến gì, bởi vì rất nhiều fans của Nhạn Đường đã bắt đầu đặt sự chú ý vào nội dung chế tác của bài hát mới rồi, fans mình cũng chú ý đến tác giả của mình không ngờ lại tham gia vào việc song ca.
Tóm lại là, bài hát mới mượn thời cơ này để tuyên truyền vẫn thành công hơn, nhưng Đoàn Tử đã nói riêng với Nhạn Đường: "Cậu nếu mà là ca sĩ ký hợp đồng của công ty nào đó thì người quản lý có lẽ sẽ đánh chết cậu đó."
Nói sao thì cô ấy cũng là người có danh tiếng trong giới, giới tính thật gì đó chắc chắn là sẽ rất nhạy cảm. Cũng may là fans hiện giờ cũng lý giải được chuyện này, chỉ cần không có antifans cố ý bôi xấu Nhạn Đường, thì cũng không phải là chuyện gì lớn.
Một ngày khuấy động lòng người sắp kết thúc, trước khi ngủ, Ngải Tiếu nằm trên giường gửi câu chúc ngủ ngon cho nữ thần, ra ngoài màn hình chính thì nhìn thấy app wechat, trong đầu đột nhiên nhớ ra mấy câu tỏ tình xấu hổ trong friendzone. Cô nhấn mở friendzone, nhìn thấy mấy tin share bài hát mới lúc trước thì thấy bắt đầu nhức đầu.
Lướt qua từng tin xấu hổ đó, cô nhìn thấy một nội dung được chia sẻ vào tháng trước, "Trời ơi, nữ thần hát bài này hay quá, muốn gả!"
Ngải Tiếu: "......"
Ông trời phù hộ, cầu cho nữ thần không có vào friendzone của mình......
Cô lén phân nhóm cho nữ thần, sau khi phân xong thì lại cảm thấy không dễ chịu...... việc phân nhóm này dường như đang nhắc nhở cô không có triển khai mặt chân thật của mình cho nữ thần thấy. Suy nghĩ cả buổi, cô lại hủy phân nhóm cho nữ thần, sau đó đặt điện thoại xuống, ngẩn ngơ nhìn lan can ở bên giường.
Nói thật, chuyện này tuy hơi xấu hổ, nhưng lại là một cách thức biểu đạt tâm ý đến nữ thần. Nếu cô ấy nhấn vào friendzone của mình, vậy thì mình không cần nói gì cả, nữ thần có thể biết được tâm ý của mình, có phải không?
Đợi đã....... cô đột nhiên nảy sinh ra một cách nghĩ to gan.
Ngải Tiếu lại cầm điện thoại lên, cho nữ thần qua một nhóm mới, sau đó đặt điện thoại xuống chuẩn bị đi ngủ.
Hít một hơi sâu, cô lật người, trùm chăn lên đầu. Cái cách nghĩ này to gan thật, nhưng bây giờ vẫn không phải là thời cơ thích hợp...... mang theo cách nghĩ này ngủ thiếp đi, Ngải Tiếu nằm mơ thấy đủ thứ kỳ dị, trong mơ cô xuyên không đến thế giới tương lai, có robot, có chiến tranh giữa các vì sao.
Ở trong đây, cô tự nhiên trở thành nữ hoàng robot gì đó, một đám người dẫn cô ngồi vào robot, nói là cùng tướng quân đại nhân vĩ đại của đế quốc cùng chiến đấu với địch. Ngải Tiếu không biết mình thân là nữ hoàng sao lại phải đích thân tham gia chiến đấu, nhưng cảm giác ngồi trong robot cũng không tệ. Sau đó cô lại mơ hồ thao tác robot, cùng vị tướng quân đại nhân đó đánh lùi được kẻ địch, sau khi kẻ địch đầu hàng thì khải hoàn trở về.
Người dân toàn đế quốc đều rất xôn xôn náo nhiệt. Về đến hoàng cung, Ngải Tiếu nhảy ra khỏi robot, nhìn thấy một người cũng đi ra từ con robot kia.
Một bộ đồ kim loại ôm sát lấy thân hình lung linh đó, mái tóc xoăn dài tự nhiên rũ xuống trước ngực....... là Nhạn nữ thần của cô! Ngải Tiếu bắt đầu ý thức được đây chỉ là một giấc mơ, do đó cực kỳ to gan chạy qua trực tiếp ôm lấy eo thon của Nhạn nữ thần.
Người phụ nữ đó cúi đầu xuống nhìn cái người đang ôm lấy mình, giọng nói lạnh băng: "Nữ hoàng đại nhân cao quý, chị nhìn thấy rồi."
Ngải Tiếu hoang mang ngẩng đầu lên: "Chị nhìn thấy cái gì?"
"Chị nhìn thấy những tin em đăng trong friendzone rồi......"
'Bộp' một tiếng, đầu của Ngải Tiếu đụng vào lan can ở bên giường, cảm giác lạnh lẽo đã làm giảm đi cảm giác đau. Cô mơ màng mở mắt ra, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn lại, ngồi dậy xoa xoa trán, cô cầm điện thoại lên nhìn thời gian, 5:40, cũng tới thời gian thức giấc rồi.
Nhiều lúc, những chuyện xảy ra trong mơ khi tỉnh dậy thì sẽ không nhớ gì nữa, nhưng lần này Ngải Tiếu lại nhớ rất rõ, thậm chí cô còn nhớ màu sắc của các con robot nữa. Cô thở dài nhẹ, hoàn cảnh trong mơ cũng không tệ, chỉ là kết thúc hơi đột ngột, ban ngày suy nghĩ gì thì ban đêm nằm mơ thấy đó, lời này quả nhiên không sai.
Gửi câu chào buổi sáng cho nữ thần, Ngải Tiếu nhìn chằm chằm vào avatar của nữ thần một hồi, đứng dậy làm vệ sinh rồi chạy bộ.
Sau khi gặp mặt, tâm trạng gửi câu chào buổi sáng cho nữ thần cũng khác hơn trước.
Tiết học cuối cùng của buổi sáng kết thúc, cô về phòng sửa soạn lại mình, trước khi ra cửa còn không quên thoa son môi cho có khí sắc. Soi gương, hít một hơi sâu, rồi lại lục lọi tìm ra balo màu trắng đơn giản.
Nữ thần hình như rất thích những vật có màu mộc mạc thuần khiết, mình phối đồ như vậy chắc sẽ tăng thêm thiện cảm ha. Nói không chừng còn giống như lần gặp nhau ở nhà sách vậy, tạo ra hiệu quả mặc đồ tình nhân với nữ thần.
Ngải Tiếu ra khỏi phòng xuống lầu thì mới nhớ ra là mình đi dạy học, chứ không phải đi chơi, do đó lại chạy về lấy giáo trình.
Lát nữa làm sao kêu cô giảng bài cho nữ thần đây......
Ngải Tiếu đeo tai nghe lên nghe nhạc, vốn dĩ cứ tưởng giọng hát đó có thể làm cô bình tĩnh lại, kết quả là càng nghe càng hưng phấn.
Hôm nay cô phải đến nhà nữ thần đó! Sao mà không hưng phấn được chứ!
Trên đường đi, thế giới tưởng tượng trong đầu Ngải Tiếu hoạt động rất năng nổ, cô bắt đầu ảo tưởng ra nhà nữ thần sẽ trang trí nội thất theo phong cách gì, nhưng mà..... cũng không loại trừ khả năng nữ thần thuê nhà. Nếu như chỉ là tạm trú vậy nữ thần sẽ thuê nhà như thế nào? Cô tưởng tượng rất vui vẻ, khi đến trước cửa trường học nhìn thấy một chiếc xe màu đen thì mới hoàn hồn lại.
Đúng rồi, nữ thần có nói là xe màu đen, còn biển số xe thì cô phải đến gần hơn thì mới thấy được.
Ngải Tiếu căng thẳng cúi đầu xuống đi, hôm nay cô không có đội nón, bởi vì cô vẫn nhớ câu nói của nữ thần nói trong rạp chiếu phim.
Cô nghĩ, có phải là nữ thần thích dáng vẻ của cô khi không đội nón hơn?
Nhưng mà..... không đội nón sẽ làm cho cô bộc lộ hoàn toàn dưới ánh mặt trời, tất cả những biểu cảm của cô sẽ không được che giấu nữa.
Ngải Tiếu hơi căng thẳng, mím môi đi đến gần chiếc xe đó, sau đó thấy nữ thần bước từ trên xe xuống, mở giúp cô cánh cửa ở ghế lái phụ.
"Mời." cô ấy dùng tiếng Nhật để nói, phát âm nghe rất hay, Ngải Tiếu ngượng ngùng lên xe, Nhạn Đường nhẹ tay đóng cửa lại, đi vòng qua đầu xe rồi lên xe.
Thật ra Ngải Tiếu vốn muốn ngồi ở đằng sau kìa, nhưng nữ thần đột nhiên lại làm vậy...... cô thắt xong dây an toàn, lén lén nhìn nữ thần đang chăm chú lái xe, kết quả là bị xương quai xanh dưới cổ áo sơ mi chữ V của nữ thần kinh động tới, chỉ còn cách lặng lẽ quay đầu qua giả bộ không nhìn thấy.
Nhạn Đường phát hiện ra động tác nhỏ của em ấy, cong môi lên, mở nhạc nghe. Trong không gian chật hẹp của xe, tiếng piano du dương vang lên, Ngải Tiếu cảm thấy rất thư giãn, cô hỏi: "Đây là bài gì?"
"Là chị viết đó, vẫn chưa có tên."
Ngải Tiếu hít một hơi nhẹ, tiếp xúc ngày càng nhiều thì cô càng cảm thấy nữ thần không chỉ đơn giản là ca sĩ cover nhạc cổ phong không thôi.
Cô suy nghĩ rồi hỏi: "Chị sáng tác nhạc đều không đặt tên à?"
Nhớ đến bài Future Bass lúc trước vẫn chưa có tên, Nhạn Đường mím môi cười, xoay vô lăng một cái, không có trả lời. Ngải Tiếu không biết cô ấy cười là có ý gì, nắm lấy dây đeo balo ngồi nghiêm lại. Trong lúc đợi đèn đỏ, Nhạn Đường quay đầu qua hỏi: "Đúng rồi, hôm nay em không đội nón?"
"Nón giặt rồi chưa có khô." Cô bịa đại lý do.
"Uhm, em không đội nón cũng rất đáng yêu." Nhạn Đường chỉ nói vô tình, còn cô bé được khen thì càng nắm chặt dây đeo balo hơn nữa.
Không thể không nói, Nhạn Đường xem ra tâm trạng rất tốt, Ngải Tiếu ở bên cạnh cũng có thể cảm nhận được. Xe một mạch chạy đến khu nhà của Nhạn Đường, cho xe dừng lại ở tầng hầm đậu xe, cô dẫn Ngải Tiếu vào thang máy.
Tầng hầm đậu xe toát ra luồng khí lạnh, Ngải Tiếu mặc áo rất mỏng, khi vào thang máy thì mới thấy ấm hơn. Cửa thang máy inox từ từ đóng lại, hình ảnh Ngải Tiếu đứng cùng nữ thần được phản chiếu rõ ràng trên đó, cô có chút ngượng ngùng nghiêng đầu qua, nhưng lại nhìn thấy được dáng vẻ mím môi của mình trên mặt kính của biển quảng cáo.
Nửa thân người trên của Nhạn Đường tương ứng với vị trí màu sắc sặc sỡ của biển quảng cáo nên cô không nhìn thấy được biểu cảm của nữ thần, chỉ nhìn thấy được dáng vẻ xấu hổ của mình. Nếu như không nhìn nhầm thì lúc nãy nữ thần nhấn tầng thứ mười mấy gì đó, cô cũng không thể nào cứ quay đầu qua nhìn....... Ngải Tiếu băn khoăn một hồi, vẫn quyết định quay đầu qua, kết quả, cô ở trên cửa thang máy nhìn thấy được....... nữ thần đang nhìn mình.
Bị phát hiện nhìn lén, Nhạn Đường cũng không thấy ngại, mỉm cười di chuyển ánh mắt qua chỗ khác, giống như chưa xảy ra chuyện gì vậy. Còn Ngải Tiếu thì lại căng thẳng lên trong chớp mắt.
Nữ thần tại sao lại nhìn mình, là tóc mình dính gì à, hay là cô ấy phát hiện mình đang xấu hổ? Do động tác nhỏ này mà cô suy nghĩ cho đến khi cửa thang máy mở ra. Nhạn Đường phát hiện em ấy đang thả hồn theo gió thì kêu nhẹ: "Tiếu Tiếu, đến rồi."
Cái xưng hô này cô đã nghe qua rất nhiều lần, nhưng lần đầu tiên được nghe từ miệng nữ thần phát ra. Ngải Tiếu hoàn hồn lại, đồng tay đồng chân bước ra thang máy, bên tai vẫn vang vọng hai chữ 'Tiếu Tiếu'.
E hèm, được nữ thần gọi biệt danh gì đó....... vui mừng quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.