Chương 53
Đồng Sư
07/05/2021
Ngải Tiếu nghiêm túc suy nghĩ một hồi, quyết định nói tin tức giao lưu với đại học M cho Tô học tỷ biết, nhân tiện nói luôn chuyện của mình. Cô không phải muốn khoe khoang gì, chỉ là muốn biểu đạt sự cảm ơn đối với học tỷ đã dùng trải nghiệm tình cảm làm thay đổi cách nghĩ của mình.
4 người trong phòng cùng nhau đi học, Hoàng Tiểu Duyệt vốn muốn ôm Tiếu Tiếu cùng đi, móng vuốt mới giơ ra được một nửa thì tặc lưỡi nói: "Haiz, bây giờ cậu không còn là FA nữa, không được ôm ấp lung tung nữa rồi."
Ngải Tiếu thấy hơi ngượng ngùng, nhưng lại thấy rất vui mừng, từ khi biết được giới tính thật của mình, cô hoàn toàn không nghĩ đến có ngày sẽ bị bạn bè trêu chọc một cách thoải mái vậy. Tâm trạng này có kèm theo một chút cảm động, cũng có một chút cảm ơn.
Tiết học buổi chiều cô có hơi lơ là, vừa hay là giáo sư khi tìm người trả lời câu hỏi thì gọi ngay tên cô. Giáo sư này thích gọi theo thứ tự, bạn học Ngải Tiếu họ Ngải (phiên âm là Ai, vần A xếp đầu) bị dính phốt rất nhiều lần rồi, không ngờ hôm nay vẫn không thoát.
Cô cực kỳ nghi ngờ giáo sư là cố ý đó, nếu không tại sao mỗi lần đều vui vẻ nhìn về phía mình rồi gọi 'số 1'?
Hôm nay không có chuẩn bị bài trước, Ngải Tiếu trả lời không được tốt như bình thường, nhưng vẫn có được lời khen của giáo sư. Sau khi cô ngồi xuống, giáo sư nói nghỉ giữa giờ 5 phút, cô suy nghĩ rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tô học tỷ.
- Ngải Tiếu: Xin chào học tỷ ^-^ sau khi giáo sư Ikeuchi về nước, em có liên lạc mail với ông. Hôm nay nhận được mail trả lời, giáo sư nói đại học M sẽ phái người đến liên hệ với trường chúng ta, không biết khi nào học tỷ có thời gian, chúng ta gặp mặt trò chuyện?
Tô Tư Doanh trả lời rất nhanh, hẹn cô sau giờ cơm tối đến văn phòng nói chuyện, sau đó thông báo Bạch Dĩ Dung cuộc hẹn buổi tối sẽ bị hủy. Bạch Dĩ Dung đang thực tập rất buồn bực, nghe thấy tin này còn buồn bực hơn nữa, hỏi cô ấy sao không nói chuyện qua điện thoại với đàn em luôn đi.
Tô Tư Doanh đưa ra lý do cực kỳ đơn giản —— cô cảm thấy Ngải Tiếu không chỉ muốn nói chuyện này với mình không thôi, nếu như là chuyện giao lưu của hai trường, Ngải Tiếu chắc chắn sẽ chọn cách thức không tốn thời gian để nói chuyện, cô ấy cố ý nhấn mạnh 'gặp mặt nói chuyện', nhất định là có chuyện gì đó muốn nói với mình.
Trực giác của cô ấy trước giờ rất chính xác, Bạch Dĩ Dung chỉ còn cách đồng ý, Tô Tư Doanh nhìn thấy dáng vẻ bất mãn của cô ấy, biết là đêm nay phải dỗ ngọt Tiểu Bạch Hoa cho đàng hoàng rồi.
Sau khi ăn tối, Ngải Tiếu trực tiếp đến văn phòng, trên đường đi Nhạn nữ thần có gọi điện cho cô, hỏi cô có ngoan ngoãn ăn cơm tối không, cô ngượng ngùng trả lời—— hôm nay phấn khích quá nên chạy đi ăn gà rán rồi.
Nhạn Đường nghe xong thì cười phá lên, nói lần sau nhất định phải kêu cô đi ăn cùng. Ngải Tiếu còn nhớ lúc trước Dịch Nhàn nói có người bạn thích ăn gà rán nhưng bị 'gánh nặng thần tượng', do đó lấy chuyện này chọc cô ấy. Hai người cười cười nói nói, đến cuối cùng nói đến chuyện tham quan đại học M, Ngải Tiếu giờ mới ý thức ra được, nếu phải đến Nhật Bản tham quan thì cô ít nhất phải rời khỏi một tuần.
Tuần đó chắc chắn là không gặp được mặt nữ thần rồi. Nghĩ đến đây cô thấy hơi buồn, Nhạn Đường không ngừng an ủi cô, cuối cùng cũng làm cho cô vui vẻ tr lại.
Đến dưới lầu của văn phòng hội liên hiệp, Ngải Tiếu cúp máy đi lên, đèn văn phòng vẫn đang sáng, Tô học tỷ đang đọc sách trong đó.
"Em đến rồi." Tô Tư Doanh gọi cô qua đây, Ngải Tiếu đi đến ngồi xuống trước mặt cô ấy, đối phương gấp sách lại, hỏi chuyện giao lưu với trường M.
Ngải Tiếu kể chi tiết cho cô ấy nghe, Tô Tư Doanh khen ngợi cô trước, sau đó bàn về chuyện chọn ai đi giao lưu. Giáo sư Ikeuchi có nói phạm vi là hội liên hiệp ngoại ngữ, không chỉ giới hạn ở trung tâm Nhật ngữ, Tô Tư Doanh đề nghị căn cứ vào số người hạn chế này dẫn theo phó chủ tịch của mấy trung tâm khác rồi chọn thêm một vài cán sự của trung tâm Nhật ngữ. Cách nghĩ của Ngải Tiếu cũng giống cô ấy, nhưng cô cảm thấy không cần phải dẫn theo hết các phó chủ tịch, đến lúc đó có thể thảo luận lại.
Chuyện chính nói xong, Ngải Tiếu bắt đầu nói chuyện không bình tĩnh như lúc nãy, cô ấp úng vài tiếng, nói với học tỷ: "Học tỷ, còn có chuyện này...... em muốn nói với chị. Không có liên quan đến công việc, chỉ là chuyện cá nhân thôi."
Tô Tư Doanh đoán y như thần, nghiêm túc đợi cô ấy nói.
Ngải Tiếu hít một hơi sâu, nói chuyện mình đã come out cho cô ấy nghe, trong lòng Tô Tư Doanh tuy kinh ngạc nhưng không có biểu hiện ra, chỉ kêu Ngải Tiếu dũng cảm đi tiếp con đường mình muốn đi. Nghe lời động viên của cô ấy, trong lòng Ngải Tiếu thấy rất ấm áp, và cũng thừa nhận cách sống của Tô học tỷ với Bạch học tỷ làm cho mình có nhiều dũng khí hơn khi đối mặt với tình yêu. Tô Tư Doanh nghe xong thì cười, nhớ đến những chuyện trước đây giữa mình với Tiểu Bạch Hoa, thở dài nhẹ.
Nếu như không phải cô được trùng sinh lại, thì chắc vĩnh viễn bỏ lỡ Bạch Dĩ Dung với thân phận tình địch của kiếp trước. Hơn nữa, cho dù bọn họ không để vụt mất cơ hội, nếu không trải nghiệm qua trùng sinh thì cô cũng không có dũng khí tiếp nhận tình cảm đặc biệt này.
Nhưng bất luận nói sao, cô với Bạch Dĩ Dung đã vượt qua nhiều trắc trở để đến với nhau, còn câu chuyện của bọn họ đã mang lại cho một cô bé khác dũng khí để đối mặt với chuyện tình cảm.
Tiểu Bạch Hoa biết được chắc cũng sẽ vui mừng? Lát nữa về chia sẻ với cô ấy tin vui này mới được. Trong lòng Tô Tư Doanh đã có tính toán, lấy thân phận là người từng trải nói một vài kinh nghiệm có khả năng sẽ dùng được cho Ngải Tiếu biết, nhìn thấy ánh mắt cảm kích bất tận của đối phương, cô cười nhẹ.
Con bé này trước giờ làm cô thấy rất thiện cảm, bây giờ xem ra, giữa bọn họ đúng là có duyên thật.
Nói xong tâm sự, Ngải Tiếu nói lời tạm biệt với Tô học tỷ, Tô học tỷ cho sách vào balo, nói là rời khỏi cùng cô. Khóa cửa xong, hai người đi xuống lầu, ai ngờ ngay khúc cua của cầu thang nhìn thấy Bạch Dĩ Dung đang lặng lẽ chơi điện thoại ở đó.
"Cậu đến rồi sao không nói một tiếng, ban đêm ban hôm muốn hù chết người ta hả." Tô Tư Doanh xem ra là cũng bị giật mình, liền trách móc cô ấy.
Bạch Dĩ Dung vốn muốn trêu chọc cô ấy vài câu, nhưng khi nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn xinh xắn bên cạnh, cô quyết định để lại ấn tượng tốt trước mặt thuộc hạ của cô ấy. Cô với cô bạn nhỏ này lúc trước cũng được xem là có tiếp xúc nhau, do đó liền hào sảng chào hỏi. Ngải Tiếu nhìn tới nhìn lui hai người bọn họ, sau đó biết điều rời khỏi trước.
Thấy cô ấy chạy 'bạch bạch bạch' xuống lầu, Tô Tư Doanh buồn cười đấm một cái vào người bên cạnh: "Cậu xem cậu làm con người ta sợ rồi kìa!"
"Ban đêm ban hôm, bạn gái tớ ở chung với người dễ thương như vậy, tớ không yên tâm......" Bạch Dĩ Dung ho nhẹ, rồi nắm lấy tay cô ấy, "Đi thôi, về nhà."
Hai chữ "Về nhà" được nói ra từ miệng của người yêu, đúng là có cảm giác ấm áp không thể diễn tả được. Tô Tư Doanh hứ một tiếng, để mặc cô ấy dắt mình xuống lầu: "Trên đường đi nhiều người lắm, về nhà tớ sẽ nói chuyện Tiếu Tiếu với cậu sau."
"Cậu chưa bao giờ gọi tớ là Dung Dung, vậy mà gọi em ấy là Tiếu Tiếu?" Bạch Dĩ Dung ghen một cách hùng hồn.
Tô Tư Doanh nắm tay cô ấy: "Cậu còn nhớ tớ có nói chuyện kiếp trước với cậu không? Cái tên cặn bã đó gọi cậu là Tiểu Dung đó!"
Bạch Dĩ Dung: "......" Được thôi, họa của kiếp trước, để cô gánh đi. (Tô Tư Doanh và Bạch Dĩ Dung là nữ chính trong bộ truyện Bạn cùng bàn quả thật không biết xấu hổ)
Không lâu sau, Ngải Tiếu về phòng, Tô học tỷ chu đáo hỏi cô đã về chưa, cô trả lời học tỷ rồi mở máy tính ra viết mail trả lời giáo sư Ikeuchi. Mail này viết rất là lâu, đợi khi cô viết xong thì phát hiện là đã trải qua một thời gian dài mà vẫn chưa nói chuyện với nữ thần.
Ưm...... nói thời gian dài, thật ra cách lần gọi điện lúc nãy chỉ 3 tiếng đồng hồ thôi......
Cho cái đầu nhỏ đặt lên bàn phím, Ngải Tiếu hi hi cười—— làm sao bây giờ, cô với nữ thần trò chuyện bao nhiêu cũng không đủ hết!
Mặt lăn hai vòng trên bàn phím, cô xóa các ký tự do 'mặt' mình đánh ra, chuẩn bị vào QQ gửi tin nhắn cho nữ thần. Kết quả vừa vào là thấy Nhạn Đường có tìm qua cô, còn gửi file phần nhạc cô hát đã được xử lý hậu kỳ.
Lần đầu tiên nghe tác phẩm đã được chỉnh sửa hậu kỳ, Ngải Tiếu vừa vui mừng vừa kỳ vọng, mau mau đeo tai nghe lên. Hoàn toàn khác so với lần nghe trước, âm tần sau khi được xử lý làm cô gần như không dám tin được đây là giọng của mình.
Tần Tùng thân làm hậu kỳ nổi tiếng trong giới, đúng là có năng lực hóa đồng nát thành thần kỳ...... tuy cô hát cũng không phải là tệ lắm.
Ngải Tiếu thấy rất hài lòng về phần nhạc mình hát, lúc trước có nghe quá các tác phẩm âm nhạc ưu tú hình như đã trở nên không còn quá xa vời nữa. Cô nhấn vào group thảo luận, phát hiện mọi người đã nghe qua phần nhạc cô hát rồi, ai ai cũng khen Nhạn Đường dạy dỗ rất tốt.
Cô cũng ngại lên tiếng, kết quả nhận được một loạt tin chat của mọi người: "Cảm ơn Trú Trú đã thu phục được Nhạn Đường, giải quyết xong một mối lo ngại trong giới"
Ngải Tiếu: "......" cái quái gì thế?!
Nhạn Đường ở bên kia dở khóc dở cười nói bọn họ coi chừng làm Trú Trú sợ, Đoàn Tử sau khi ngủ một đêm dậy tràn đầy nhiệt huyết nhân cơ hội này đề xuất liên hoan sau khi phát hành bài hát mới, Hùng Mao và Thanh Ngọc Chiết đều giơ tay tán thành, nói quyết định ngày đi để bọn họ còn đặt vé máy bay nữa.
Chỉ có Tùng Tử Đường nhảy ra đâm một nhát: [I]Hôm qua quẩy với bọn tớ đến vậy, nhà cậu chịu thả cậu ra được nữa à?[/I]
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Cho nên lúc đó sao không cản tớ lại:)
-Hậu Kỳ Tùng Tử Đường: Cậu chuốc rượu Khổ Trú ngay trước mặt Nhạn Đường, tớ lấy cái gì mà cản cậu?!
-Trú Trú:......QAQ đừng nhắc nữa, mất mặt quá.
-Nhạn Lai Thời: Hai người tự chat riêng cắn xé nhau đi, làm Trú Trú sợ thì sao hả:)
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Người đàn bà trọng sắc khinh bạn chính là cậu! Hứ!
Đoàn Tử giận thì giận, nhưng vẫn tìm riêng Tần Tùng cãi lộn rồi.
-Đoàn Tử: Cậu nói sao bây giờ! Liên hoan thiếu tớ, Các cậu không thấy cô đơn trống vắng lạnh lẽo hả!
-Tùng Tử Đường: Tất nhiên là không rồi, yên tâm.
-Đoàn Tử: Cút đi cái tên trai thẳng siêu cấp này!
-Tùng Tử Đường:......
-Đoàn Tử: Nhưng mà nói mới nhớ lúc đầu cậu cũng rất có hứng thú với Nhạn Đường mà, chậc, bây giờ ghen rồi hả?
-Tùng Tử Đường: Cậu giờ là trả đũa hả:)
-Đoàn Tử: Ai kêu lúc nãy đâm tớ một nhát chi hahahaha!
-Tùng Tử Đường: Nói thật, tớ thành tâm chúc phúc cho hai người họ. Lúc đầu đúng là hứng thú với Nhạn Đường thật, cậu ấy rất được mọi người kêu thích, nhưng khi biết cậu ấy cong như nhang muỗi thì tớ không ôm hy vọng nữa, làm bạn cũng đủ rồi.
-Đoàn Tử: Chậc chậc chậc, vậy cậu tính ế tiếp hả? Nhà họ Tần bên cậu không nôn nóng hả?
-Tùng Tử Đường: Nhà họ Ninh của cậu chẳng phải cũng chả nôn nóng gả cậu đi đó sao?
-Đoàn Tử: Hứ! Tớ cần gì phải nóng vội! Tiểu tiên nữ như tớ tìm người nào mà không có hả!
-Tùng Tử Đường: Ừ, tiên nữ cậu vui là được.
Ninh Đồ An nhìn thấy câu này không biết trả lời sao nữa, cái tên trai thẳng siêu cấp này có thể nào đừng nói chuyện tới người ta phải câm nín được không?! Vừa hay người giúp việc nói ba cô có việc tìm cô, cô lập tức tắt ngay giao diện chat đi đến phòng đọc sách rồi.
Tần Tùng đợi một hồi thấy đối phương không trả lời anh nữa, thở dài, chuyển qua một máy tính khác đeo tai nghe lên tiếp tục làm việc.
Hai người họ liên tiếp biến mất, Hùng Mao với Thanh Ngọc Chiết trong group liền chat ra một loạt tiếng cười hihihi, Ngải Tiếu không hiểu chuyện gì, nhưng cũng nhờ vậy mà nhớ đến một chuyện quan trọng—— cô vẫn chưa chia sẻ tin vui cho group tác giả biết.
Nhấn vào [Trung tâm phát triển phôi thai], cô mím môi, đánh từng chữ một.
-Trú Trú: Cái này...... tớ với Nhạn Đường thành đôi rồi >///< Cám ơn mọi người đã bày mưu giúp đỡ, cám ơn!
Mấy vị trong group lần lượt gửi một loại dấu chấm than, cô vừa chat với nữ thần, vừa vui mừng đợi tin chúc phúc của bọn họ. Kết quả, cô đợi được một loạt hình ảnh của Lông Thỏ điên cuồng gửi đến.
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: [Bà đây đánh chết ngươi!.jpg]:daphinh:
Sau đó là một loạt câu Hahahahaha của bọn mèo.
Ngay tức khắc, Mèo Nhát gan cực kỳ phối hợp sửa lại tên nhóm——[Group chỉ còn lại một đứa FA], Lông Thỏ lần nữa ứ thèm nói chuyện với mọi người, một mình lặng lẽ bỏ đi suy nghĩ về cuộc đời rồi.
-Khấu Đan: Mèo, nói thật, trong group này chỉ có hai người thoát ế thôi. Đồng Đồng với Mike Lực chỉ là CP, còn tớ với cậu...... haiz, một lời khó nói hết, cho nên 4 người chúng ta sao tính là thoát ế được chứ? Chỉ có Bánh Bao với Trú Trú mới có bạn gái thật thôi......
-Mèo Dậy Thì: Nhưng cậu trong lòng của tớ có một vị trí không ai thay thế được! (Đau lòng)
-Khấu Đan: A, mèo của tớ! Xin lỗi! Là tớ nói sai lời rồi! Cậu là người yêu trong sâu tận tâm hồn của tớ!
-Một Vũng Mèo: Đớp thính tới nhão ra hết rồi.
-Mike Đồng:......Hai đứa mà thả thính nhau nữa là Trú Trú bỏ đi bây giờ đó:)
-Trú Trú: Hahahah, tớ không có bỏ đi, tớ đang đợi coi xoạc không khí.
-Một Vũng Mèo: Thôi xong, tớ đã biến thành một vũng, không thể xoạc được nữa rồi.
-Khấu Đan: Cho dù cậu hóa thân thành cát bụi, tớ cũng sẽ thu thập nhặt từng hạt 'cậu'.
-Mike Đồng: Nghe ghê quá......
Mọi người đùa giỡn một hồi, chủ đề lại quay về chuyện Trú Trú cưa đổ được nữ thần. Mọi người hỏi lại đầu đuôi câu chuyện, sau đó đều biểu thị 'đạo hạnh' tán gái của Trú Trú không tồi, hoàn toàn không cần đám cá chết như bọn họ giúp đỡ.
Ngải Tiếu do dự một hồi, hỏi: [I]À, tớ muốn giới thiệu mấy cậu cho cô ấy biết, các cậu có đồng ý cho cô ấy vào group không? Không đồng ý thì tớ cũng kéo cô ấy vào thôi à.
- Một Vũng Mèo: Σ( ° △°|||) Một người!
- Khấu Đan: Σ( ° △°|||) đắc đạo!
- Bánh Bao: Σ( ° △°|||) nhóm gei!
- Mike Đồng: Σ( ° △°|||) thăng thiên! [/I]
(Câu gốc là Một người đắc đạo, chó gà thăng thiên: nghĩa là một người làm quan cả họ được nhờ, 'chó gà' với 'nhóm gei' đọc giống giống nhau)
Ngải Tiếu: "......" mấy người có chắc là không dùng sai từ không?! Còn nữa, mấy người thông đồng nhau diễn tập trước rồi hả?!
-Mike Đồng: Mau kéo vô đây, thật ra tớ cũng rất thích Nhạn nữ thần đó (Trú Trú đừng đánh tớ =口=)
-Khấu Đan: Thật ra tớ cũng thích nghe nhạc của cô ấy......
-Bánh Bao: Bạn gái tớ cũng thích nhạc của cô ấy, có xin được chữ ký không?
-Trú Trú:......
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Ngải Tiếu đang gửi tin nhắn cho nữ thần thương lượng chuyện này. Một phút sau, group lại được đổi tên lần nữa [Group hoan nghênh Nhạn nữ thần vào thị sát]
-Một Vũng Mèo: Mau! Mau kéo cô ấy vào, bọn tớ bảo đảm sẽ đứng đắn nghiêm túc nghênh đón cô ấy!
Ngải Tiếu: "......" gạt ai hả, cái tên group vừa nhìn là thấy không đứng đắn rồi!
Buồn cười nhìn đám bạn loi nhoi này, cô vẫn mời Nhạn nữ thần vào đây. Nhạn Đường rất vui vì em ấy đồng ý giới thiệu bạn bè cho mình biết, vừa vào group là chào hỏi với mọi người.
-Nhạn Lai Thời: Xin chào~
-MộtVũng Mèo: icon ở trên
-Khấu Đan: icon ở trên
-Bánh Bao: icon ở trên
-Mike Đồng: icon ở trên
-Mike Lực: icon ở trên
-Trú Trú:......
Bó tay chấm cơm, tại sao cô lại có thể tin được đám người này sẽ đứng đắn đàng hoàng được vậy trời!!!
4 người trong phòng cùng nhau đi học, Hoàng Tiểu Duyệt vốn muốn ôm Tiếu Tiếu cùng đi, móng vuốt mới giơ ra được một nửa thì tặc lưỡi nói: "Haiz, bây giờ cậu không còn là FA nữa, không được ôm ấp lung tung nữa rồi."
Ngải Tiếu thấy hơi ngượng ngùng, nhưng lại thấy rất vui mừng, từ khi biết được giới tính thật của mình, cô hoàn toàn không nghĩ đến có ngày sẽ bị bạn bè trêu chọc một cách thoải mái vậy. Tâm trạng này có kèm theo một chút cảm động, cũng có một chút cảm ơn.
Tiết học buổi chiều cô có hơi lơ là, vừa hay là giáo sư khi tìm người trả lời câu hỏi thì gọi ngay tên cô. Giáo sư này thích gọi theo thứ tự, bạn học Ngải Tiếu họ Ngải (phiên âm là Ai, vần A xếp đầu) bị dính phốt rất nhiều lần rồi, không ngờ hôm nay vẫn không thoát.
Cô cực kỳ nghi ngờ giáo sư là cố ý đó, nếu không tại sao mỗi lần đều vui vẻ nhìn về phía mình rồi gọi 'số 1'?
Hôm nay không có chuẩn bị bài trước, Ngải Tiếu trả lời không được tốt như bình thường, nhưng vẫn có được lời khen của giáo sư. Sau khi cô ngồi xuống, giáo sư nói nghỉ giữa giờ 5 phút, cô suy nghĩ rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tô học tỷ.
- Ngải Tiếu: Xin chào học tỷ ^-^ sau khi giáo sư Ikeuchi về nước, em có liên lạc mail với ông. Hôm nay nhận được mail trả lời, giáo sư nói đại học M sẽ phái người đến liên hệ với trường chúng ta, không biết khi nào học tỷ có thời gian, chúng ta gặp mặt trò chuyện?
Tô Tư Doanh trả lời rất nhanh, hẹn cô sau giờ cơm tối đến văn phòng nói chuyện, sau đó thông báo Bạch Dĩ Dung cuộc hẹn buổi tối sẽ bị hủy. Bạch Dĩ Dung đang thực tập rất buồn bực, nghe thấy tin này còn buồn bực hơn nữa, hỏi cô ấy sao không nói chuyện qua điện thoại với đàn em luôn đi.
Tô Tư Doanh đưa ra lý do cực kỳ đơn giản —— cô cảm thấy Ngải Tiếu không chỉ muốn nói chuyện này với mình không thôi, nếu như là chuyện giao lưu của hai trường, Ngải Tiếu chắc chắn sẽ chọn cách thức không tốn thời gian để nói chuyện, cô ấy cố ý nhấn mạnh 'gặp mặt nói chuyện', nhất định là có chuyện gì đó muốn nói với mình.
Trực giác của cô ấy trước giờ rất chính xác, Bạch Dĩ Dung chỉ còn cách đồng ý, Tô Tư Doanh nhìn thấy dáng vẻ bất mãn của cô ấy, biết là đêm nay phải dỗ ngọt Tiểu Bạch Hoa cho đàng hoàng rồi.
Sau khi ăn tối, Ngải Tiếu trực tiếp đến văn phòng, trên đường đi Nhạn nữ thần có gọi điện cho cô, hỏi cô có ngoan ngoãn ăn cơm tối không, cô ngượng ngùng trả lời—— hôm nay phấn khích quá nên chạy đi ăn gà rán rồi.
Nhạn Đường nghe xong thì cười phá lên, nói lần sau nhất định phải kêu cô đi ăn cùng. Ngải Tiếu còn nhớ lúc trước Dịch Nhàn nói có người bạn thích ăn gà rán nhưng bị 'gánh nặng thần tượng', do đó lấy chuyện này chọc cô ấy. Hai người cười cười nói nói, đến cuối cùng nói đến chuyện tham quan đại học M, Ngải Tiếu giờ mới ý thức ra được, nếu phải đến Nhật Bản tham quan thì cô ít nhất phải rời khỏi một tuần.
Tuần đó chắc chắn là không gặp được mặt nữ thần rồi. Nghĩ đến đây cô thấy hơi buồn, Nhạn Đường không ngừng an ủi cô, cuối cùng cũng làm cho cô vui vẻ tr lại.
Đến dưới lầu của văn phòng hội liên hiệp, Ngải Tiếu cúp máy đi lên, đèn văn phòng vẫn đang sáng, Tô học tỷ đang đọc sách trong đó.
"Em đến rồi." Tô Tư Doanh gọi cô qua đây, Ngải Tiếu đi đến ngồi xuống trước mặt cô ấy, đối phương gấp sách lại, hỏi chuyện giao lưu với trường M.
Ngải Tiếu kể chi tiết cho cô ấy nghe, Tô Tư Doanh khen ngợi cô trước, sau đó bàn về chuyện chọn ai đi giao lưu. Giáo sư Ikeuchi có nói phạm vi là hội liên hiệp ngoại ngữ, không chỉ giới hạn ở trung tâm Nhật ngữ, Tô Tư Doanh đề nghị căn cứ vào số người hạn chế này dẫn theo phó chủ tịch của mấy trung tâm khác rồi chọn thêm một vài cán sự của trung tâm Nhật ngữ. Cách nghĩ của Ngải Tiếu cũng giống cô ấy, nhưng cô cảm thấy không cần phải dẫn theo hết các phó chủ tịch, đến lúc đó có thể thảo luận lại.
Chuyện chính nói xong, Ngải Tiếu bắt đầu nói chuyện không bình tĩnh như lúc nãy, cô ấp úng vài tiếng, nói với học tỷ: "Học tỷ, còn có chuyện này...... em muốn nói với chị. Không có liên quan đến công việc, chỉ là chuyện cá nhân thôi."
Tô Tư Doanh đoán y như thần, nghiêm túc đợi cô ấy nói.
Ngải Tiếu hít một hơi sâu, nói chuyện mình đã come out cho cô ấy nghe, trong lòng Tô Tư Doanh tuy kinh ngạc nhưng không có biểu hiện ra, chỉ kêu Ngải Tiếu dũng cảm đi tiếp con đường mình muốn đi. Nghe lời động viên của cô ấy, trong lòng Ngải Tiếu thấy rất ấm áp, và cũng thừa nhận cách sống của Tô học tỷ với Bạch học tỷ làm cho mình có nhiều dũng khí hơn khi đối mặt với tình yêu. Tô Tư Doanh nghe xong thì cười, nhớ đến những chuyện trước đây giữa mình với Tiểu Bạch Hoa, thở dài nhẹ.
Nếu như không phải cô được trùng sinh lại, thì chắc vĩnh viễn bỏ lỡ Bạch Dĩ Dung với thân phận tình địch của kiếp trước. Hơn nữa, cho dù bọn họ không để vụt mất cơ hội, nếu không trải nghiệm qua trùng sinh thì cô cũng không có dũng khí tiếp nhận tình cảm đặc biệt này.
Nhưng bất luận nói sao, cô với Bạch Dĩ Dung đã vượt qua nhiều trắc trở để đến với nhau, còn câu chuyện của bọn họ đã mang lại cho một cô bé khác dũng khí để đối mặt với chuyện tình cảm.
Tiểu Bạch Hoa biết được chắc cũng sẽ vui mừng? Lát nữa về chia sẻ với cô ấy tin vui này mới được. Trong lòng Tô Tư Doanh đã có tính toán, lấy thân phận là người từng trải nói một vài kinh nghiệm có khả năng sẽ dùng được cho Ngải Tiếu biết, nhìn thấy ánh mắt cảm kích bất tận của đối phương, cô cười nhẹ.
Con bé này trước giờ làm cô thấy rất thiện cảm, bây giờ xem ra, giữa bọn họ đúng là có duyên thật.
Nói xong tâm sự, Ngải Tiếu nói lời tạm biệt với Tô học tỷ, Tô học tỷ cho sách vào balo, nói là rời khỏi cùng cô. Khóa cửa xong, hai người đi xuống lầu, ai ngờ ngay khúc cua của cầu thang nhìn thấy Bạch Dĩ Dung đang lặng lẽ chơi điện thoại ở đó.
"Cậu đến rồi sao không nói một tiếng, ban đêm ban hôm muốn hù chết người ta hả." Tô Tư Doanh xem ra là cũng bị giật mình, liền trách móc cô ấy.
Bạch Dĩ Dung vốn muốn trêu chọc cô ấy vài câu, nhưng khi nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn xinh xắn bên cạnh, cô quyết định để lại ấn tượng tốt trước mặt thuộc hạ của cô ấy. Cô với cô bạn nhỏ này lúc trước cũng được xem là có tiếp xúc nhau, do đó liền hào sảng chào hỏi. Ngải Tiếu nhìn tới nhìn lui hai người bọn họ, sau đó biết điều rời khỏi trước.
Thấy cô ấy chạy 'bạch bạch bạch' xuống lầu, Tô Tư Doanh buồn cười đấm một cái vào người bên cạnh: "Cậu xem cậu làm con người ta sợ rồi kìa!"
"Ban đêm ban hôm, bạn gái tớ ở chung với người dễ thương như vậy, tớ không yên tâm......" Bạch Dĩ Dung ho nhẹ, rồi nắm lấy tay cô ấy, "Đi thôi, về nhà."
Hai chữ "Về nhà" được nói ra từ miệng của người yêu, đúng là có cảm giác ấm áp không thể diễn tả được. Tô Tư Doanh hứ một tiếng, để mặc cô ấy dắt mình xuống lầu: "Trên đường đi nhiều người lắm, về nhà tớ sẽ nói chuyện Tiếu Tiếu với cậu sau."
"Cậu chưa bao giờ gọi tớ là Dung Dung, vậy mà gọi em ấy là Tiếu Tiếu?" Bạch Dĩ Dung ghen một cách hùng hồn.
Tô Tư Doanh nắm tay cô ấy: "Cậu còn nhớ tớ có nói chuyện kiếp trước với cậu không? Cái tên cặn bã đó gọi cậu là Tiểu Dung đó!"
Bạch Dĩ Dung: "......" Được thôi, họa của kiếp trước, để cô gánh đi. (Tô Tư Doanh và Bạch Dĩ Dung là nữ chính trong bộ truyện Bạn cùng bàn quả thật không biết xấu hổ)
Không lâu sau, Ngải Tiếu về phòng, Tô học tỷ chu đáo hỏi cô đã về chưa, cô trả lời học tỷ rồi mở máy tính ra viết mail trả lời giáo sư Ikeuchi. Mail này viết rất là lâu, đợi khi cô viết xong thì phát hiện là đã trải qua một thời gian dài mà vẫn chưa nói chuyện với nữ thần.
Ưm...... nói thời gian dài, thật ra cách lần gọi điện lúc nãy chỉ 3 tiếng đồng hồ thôi......
Cho cái đầu nhỏ đặt lên bàn phím, Ngải Tiếu hi hi cười—— làm sao bây giờ, cô với nữ thần trò chuyện bao nhiêu cũng không đủ hết!
Mặt lăn hai vòng trên bàn phím, cô xóa các ký tự do 'mặt' mình đánh ra, chuẩn bị vào QQ gửi tin nhắn cho nữ thần. Kết quả vừa vào là thấy Nhạn Đường có tìm qua cô, còn gửi file phần nhạc cô hát đã được xử lý hậu kỳ.
Lần đầu tiên nghe tác phẩm đã được chỉnh sửa hậu kỳ, Ngải Tiếu vừa vui mừng vừa kỳ vọng, mau mau đeo tai nghe lên. Hoàn toàn khác so với lần nghe trước, âm tần sau khi được xử lý làm cô gần như không dám tin được đây là giọng của mình.
Tần Tùng thân làm hậu kỳ nổi tiếng trong giới, đúng là có năng lực hóa đồng nát thành thần kỳ...... tuy cô hát cũng không phải là tệ lắm.
Ngải Tiếu thấy rất hài lòng về phần nhạc mình hát, lúc trước có nghe quá các tác phẩm âm nhạc ưu tú hình như đã trở nên không còn quá xa vời nữa. Cô nhấn vào group thảo luận, phát hiện mọi người đã nghe qua phần nhạc cô hát rồi, ai ai cũng khen Nhạn Đường dạy dỗ rất tốt.
Cô cũng ngại lên tiếng, kết quả nhận được một loạt tin chat của mọi người: "Cảm ơn Trú Trú đã thu phục được Nhạn Đường, giải quyết xong một mối lo ngại trong giới"
Ngải Tiếu: "......" cái quái gì thế?!
Nhạn Đường ở bên kia dở khóc dở cười nói bọn họ coi chừng làm Trú Trú sợ, Đoàn Tử sau khi ngủ một đêm dậy tràn đầy nhiệt huyết nhân cơ hội này đề xuất liên hoan sau khi phát hành bài hát mới, Hùng Mao và Thanh Ngọc Chiết đều giơ tay tán thành, nói quyết định ngày đi để bọn họ còn đặt vé máy bay nữa.
Chỉ có Tùng Tử Đường nhảy ra đâm một nhát: [I]Hôm qua quẩy với bọn tớ đến vậy, nhà cậu chịu thả cậu ra được nữa à?[/I]
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Cho nên lúc đó sao không cản tớ lại:)
-Hậu Kỳ Tùng Tử Đường: Cậu chuốc rượu Khổ Trú ngay trước mặt Nhạn Đường, tớ lấy cái gì mà cản cậu?!
-Trú Trú:......QAQ đừng nhắc nữa, mất mặt quá.
-Nhạn Lai Thời: Hai người tự chat riêng cắn xé nhau đi, làm Trú Trú sợ thì sao hả:)
-Kế Hoạch Đoàn Tử: Người đàn bà trọng sắc khinh bạn chính là cậu! Hứ!
Đoàn Tử giận thì giận, nhưng vẫn tìm riêng Tần Tùng cãi lộn rồi.
-Đoàn Tử: Cậu nói sao bây giờ! Liên hoan thiếu tớ, Các cậu không thấy cô đơn trống vắng lạnh lẽo hả!
-Tùng Tử Đường: Tất nhiên là không rồi, yên tâm.
-Đoàn Tử: Cút đi cái tên trai thẳng siêu cấp này!
-Tùng Tử Đường:......
-Đoàn Tử: Nhưng mà nói mới nhớ lúc đầu cậu cũng rất có hứng thú với Nhạn Đường mà, chậc, bây giờ ghen rồi hả?
-Tùng Tử Đường: Cậu giờ là trả đũa hả:)
-Đoàn Tử: Ai kêu lúc nãy đâm tớ một nhát chi hahahaha!
-Tùng Tử Đường: Nói thật, tớ thành tâm chúc phúc cho hai người họ. Lúc đầu đúng là hứng thú với Nhạn Đường thật, cậu ấy rất được mọi người kêu thích, nhưng khi biết cậu ấy cong như nhang muỗi thì tớ không ôm hy vọng nữa, làm bạn cũng đủ rồi.
-Đoàn Tử: Chậc chậc chậc, vậy cậu tính ế tiếp hả? Nhà họ Tần bên cậu không nôn nóng hả?
-Tùng Tử Đường: Nhà họ Ninh của cậu chẳng phải cũng chả nôn nóng gả cậu đi đó sao?
-Đoàn Tử: Hứ! Tớ cần gì phải nóng vội! Tiểu tiên nữ như tớ tìm người nào mà không có hả!
-Tùng Tử Đường: Ừ, tiên nữ cậu vui là được.
Ninh Đồ An nhìn thấy câu này không biết trả lời sao nữa, cái tên trai thẳng siêu cấp này có thể nào đừng nói chuyện tới người ta phải câm nín được không?! Vừa hay người giúp việc nói ba cô có việc tìm cô, cô lập tức tắt ngay giao diện chat đi đến phòng đọc sách rồi.
Tần Tùng đợi một hồi thấy đối phương không trả lời anh nữa, thở dài, chuyển qua một máy tính khác đeo tai nghe lên tiếp tục làm việc.
Hai người họ liên tiếp biến mất, Hùng Mao với Thanh Ngọc Chiết trong group liền chat ra một loạt tiếng cười hihihi, Ngải Tiếu không hiểu chuyện gì, nhưng cũng nhờ vậy mà nhớ đến một chuyện quan trọng—— cô vẫn chưa chia sẻ tin vui cho group tác giả biết.
Nhấn vào [Trung tâm phát triển phôi thai], cô mím môi, đánh từng chữ một.
-Trú Trú: Cái này...... tớ với Nhạn Đường thành đôi rồi >///< Cám ơn mọi người đã bày mưu giúp đỡ, cám ơn!
Mấy vị trong group lần lượt gửi một loại dấu chấm than, cô vừa chat với nữ thần, vừa vui mừng đợi tin chúc phúc của bọn họ. Kết quả, cô đợi được một loạt hình ảnh của Lông Thỏ điên cuồng gửi đến.
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: [Bà đây đánh chết ngươi!.jpg]:daphinh:
Sau đó là một loạt câu Hahahahaha của bọn mèo.
Ngay tức khắc, Mèo Nhát gan cực kỳ phối hợp sửa lại tên nhóm——[Group chỉ còn lại một đứa FA], Lông Thỏ lần nữa ứ thèm nói chuyện với mọi người, một mình lặng lẽ bỏ đi suy nghĩ về cuộc đời rồi.
-Khấu Đan: Mèo, nói thật, trong group này chỉ có hai người thoát ế thôi. Đồng Đồng với Mike Lực chỉ là CP, còn tớ với cậu...... haiz, một lời khó nói hết, cho nên 4 người chúng ta sao tính là thoát ế được chứ? Chỉ có Bánh Bao với Trú Trú mới có bạn gái thật thôi......
-Mèo Dậy Thì: Nhưng cậu trong lòng của tớ có một vị trí không ai thay thế được! (Đau lòng)
-Khấu Đan: A, mèo của tớ! Xin lỗi! Là tớ nói sai lời rồi! Cậu là người yêu trong sâu tận tâm hồn của tớ!
-Một Vũng Mèo: Đớp thính tới nhão ra hết rồi.
-Mike Đồng:......Hai đứa mà thả thính nhau nữa là Trú Trú bỏ đi bây giờ đó:)
-Trú Trú: Hahahah, tớ không có bỏ đi, tớ đang đợi coi xoạc không khí.
-Một Vũng Mèo: Thôi xong, tớ đã biến thành một vũng, không thể xoạc được nữa rồi.
-Khấu Đan: Cho dù cậu hóa thân thành cát bụi, tớ cũng sẽ thu thập nhặt từng hạt 'cậu'.
-Mike Đồng: Nghe ghê quá......
Mọi người đùa giỡn một hồi, chủ đề lại quay về chuyện Trú Trú cưa đổ được nữ thần. Mọi người hỏi lại đầu đuôi câu chuyện, sau đó đều biểu thị 'đạo hạnh' tán gái của Trú Trú không tồi, hoàn toàn không cần đám cá chết như bọn họ giúp đỡ.
Ngải Tiếu do dự một hồi, hỏi: [I]À, tớ muốn giới thiệu mấy cậu cho cô ấy biết, các cậu có đồng ý cho cô ấy vào group không? Không đồng ý thì tớ cũng kéo cô ấy vào thôi à.
- Một Vũng Mèo: Σ( ° △°|||) Một người!
- Khấu Đan: Σ( ° △°|||) đắc đạo!
- Bánh Bao: Σ( ° △°|||) nhóm gei!
- Mike Đồng: Σ( ° △°|||) thăng thiên! [/I]
(Câu gốc là Một người đắc đạo, chó gà thăng thiên: nghĩa là một người làm quan cả họ được nhờ, 'chó gà' với 'nhóm gei' đọc giống giống nhau)
Ngải Tiếu: "......" mấy người có chắc là không dùng sai từ không?! Còn nữa, mấy người thông đồng nhau diễn tập trước rồi hả?!
-Mike Đồng: Mau kéo vô đây, thật ra tớ cũng rất thích Nhạn nữ thần đó (Trú Trú đừng đánh tớ =口=)
-Khấu Đan: Thật ra tớ cũng thích nghe nhạc của cô ấy......
-Bánh Bao: Bạn gái tớ cũng thích nhạc của cô ấy, có xin được chữ ký không?
-Trú Trú:......
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Ngải Tiếu đang gửi tin nhắn cho nữ thần thương lượng chuyện này. Một phút sau, group lại được đổi tên lần nữa [Group hoan nghênh Nhạn nữ thần vào thị sát]
-Một Vũng Mèo: Mau! Mau kéo cô ấy vào, bọn tớ bảo đảm sẽ đứng đắn nghiêm túc nghênh đón cô ấy!
Ngải Tiếu: "......" gạt ai hả, cái tên group vừa nhìn là thấy không đứng đắn rồi!
Buồn cười nhìn đám bạn loi nhoi này, cô vẫn mời Nhạn nữ thần vào đây. Nhạn Đường rất vui vì em ấy đồng ý giới thiệu bạn bè cho mình biết, vừa vào group là chào hỏi với mọi người.
-Nhạn Lai Thời: Xin chào~
-MộtVũng Mèo: icon ở trên
-Khấu Đan: icon ở trên
-Bánh Bao: icon ở trên
-Mike Đồng: icon ở trên
-Mike Lực: icon ở trên
-Trú Trú:......
Bó tay chấm cơm, tại sao cô lại có thể tin được đám người này sẽ đứng đắn đàng hoàng được vậy trời!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.