Cô Bé Bí Ẩn Và Bang Chủ Lạnh Lùng
Chương 1: Chạm trán
Quỳnh Ryn
01/06/2014
Nó đang tung tăng đến trường và cất giọng hát của Chaien làm cho chú chó lông xù gầm gừ rượt dí. Hoảng quá nó dùng kinh cong nhảy lên cây ngồi luôn. Sự kiên nhẩn không bao giờ lâu dài cả, chú chó bỏ đi rồi.Nhưng nó vẩn chưa leo xuống được vì nó kh biết dùng kinh cong nhảy xuống :< Cứ ngó qua ngó lại chờ người trợ giúp thì nó thấy hắn đang lướt ván trượt chạy đến. Vậy là chị ta lật đật phóng luôn cái cành cây nhỏ vào bánh xe ván trượt. CŨng may là chàng nhà ta nhảy xuống đúng lúc chứ không thì răng môi lẫn lộn .
. Bực dọc - hắn ngó nhìn xung quanh coi ai đã làm thì 1 giọng nói ngọt như mía phát ra trên cành cây :
- Anh đẹp trai uiii! Anh có thể giúp em xuống cây được không??? Gần trể giờ học rồi!
. Vâng! Giọng nói đó chính là của nhân vật chính của chúng ta. Hắn thoáng rùng mình rồi ngước lên cây nhìn. Đơ vài giây ~~ Khẽ nhếch mép: ĐẸP - Đó là suy nghĩ của hắn.
- Giúp cô thì được gì?
- Những gì anh muốn...
- Cô nhớ nha, nhảy xuống đi tôi chụp :D
. Dứt lời thì nó nhảy xuống cho hắn chụp nhưng mà vậy thì còn gì vui nữa. Hắn dang tay ra chụp được nó rồi, bước tới vài bước rồi đạp trúng cục đá... vậy là nó và hắn đè lên nhau. 1 Cảnh tượng hơi bị đẹp ~~ Hắn hôn nó.
. Đỏ mặt rồi, đỏ rồi cơ mà vẩn chưa buông nhau =))) . Hoàng hồn lại nó đẩy hắn ra, chạy đi mất dép. Còn hắn thì lại cười, nụ cười của hoàng tử.
. Móc điện thoại ra, hắn call cho tài xế lái chiếc BWM tới. Đơn giản vì lúc bị nó ném cành cây thì cái ván trược đã rớt xuống sông(bạc triệu đó). Ngồi trên xe hắn đã nghỉ ra 1 trò chơi cho hắn và nó. Khá thú vị đó ~~
---
End chap. Mời mấy bạn đón chap 2 vào 9h tối
Hắn đang đứng dựa trước cổng trường chờ nó, thấy bóng dáng đằng xa kia kia, Hắn lại cười. Hắn tiến tới và kéo nó ra sân sau. ' Kì vậy ta, mới vào trường đã bị đàn chị loi ra đánh rồi à, chắc lại gen tị với sắc đẹp của mình đây mà...Hahaha!!' Vừa bị kéo đi vừa cười như điên. Còn hắn thì bây giờ không cảm xúc gì cả, để nó ngồi lên ghế đá rồi bắt đầu......................................................................................................................................... ....................... Nhìn nó =]]
Nhận ra khuôn mặt đối diện là ai đó, nó mới cất giọng:
- Tìm tôi làm gì nữa? Anh mê tôi rồi sao
- Đòi nợ
Hắn phán 2 từ làm nó xém sặc. Cái gì chứ , đường đường là tiểu thư của tập đoàn họ Vũ mà phải nợ tiền tên này??? Các bạn không lầm đâu:
' - Giúp cô thì được gì?
- Những gì anh muốn... '_ hắn đưa cho nó đoạn ghi âm
Sặc lần 2, nó hỏi :
- Vậy anh muốn gì?
- Cô làm bạn gái của tôi.
- Không bao giờ và đừng mong chờ...Plè
Vừa nói vừa lè lưỡi làm cho ai kia lại dao động, Hắn tiếp lời :
- nè cô hứa rồi thì phải làm chứ. Hay tôi bỏ cô lại trên cành cây coi như huề nh.
- Đừng đừng. Tôi đồng ý! Thế bao giờ kết thúc?
- Đến khi tôi chán. Cô học lớp 10a1 đó. Giờ ra chơi anh sang. Bye em yêu. *rợn da gà*
Nó không thèm trả lời, haiz. Hắn đúng là sao chổi của nó, mất nụ hôn đầu đời rồi còn phải dành mối tình đầu cho hắn nữa. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ
Nó lếch đít lên phòng hiệu trưởng, lễ phép chào hỏi rồi theo cô chủ nhiệm vào lớp. Nó đứng ngoài cửa đợi bà cô vào nói về sự xuất hiện của nó. Ai dè, bà cô vào lo tám với mấy đứa học sinh bơ nó luôn ~~ Nó đứng ngơ ngác nhìn cái lớp. ' lớp chuyên hả trời, ăn công khai và ngủ @@'. Nó hằn giọng:
- Cô ơi
Bà cô giật mình, mới nhớ ra là lớp có học sin mới. Gõ nhẹ thước :
- E hèm! Hôm nay lớp ta có học sinh mới, em giới thiệu về mình đi.
- Mình là Vũ Thiên Băng, mấy bạn cứ gọi là Ryn
Nó nói kèm theo một nụ cười tỏa nắng làm mấy nam sinh điêu đứng *Gái đẹp là cái tội*
Không nói gì thêm nữa, nó đi thẳng xuống bàn cuối và NGỦ. Bà cô cũng không dám hé răng vì bà biết rõ thân thế của nó *không có băng bướm đêm*
. Bực dọc - hắn ngó nhìn xung quanh coi ai đã làm thì 1 giọng nói ngọt như mía phát ra trên cành cây :
- Anh đẹp trai uiii! Anh có thể giúp em xuống cây được không??? Gần trể giờ học rồi!
. Vâng! Giọng nói đó chính là của nhân vật chính của chúng ta. Hắn thoáng rùng mình rồi ngước lên cây nhìn. Đơ vài giây ~~ Khẽ nhếch mép: ĐẸP - Đó là suy nghĩ của hắn.
- Giúp cô thì được gì?
- Những gì anh muốn...
- Cô nhớ nha, nhảy xuống đi tôi chụp :D
. Dứt lời thì nó nhảy xuống cho hắn chụp nhưng mà vậy thì còn gì vui nữa. Hắn dang tay ra chụp được nó rồi, bước tới vài bước rồi đạp trúng cục đá... vậy là nó và hắn đè lên nhau. 1 Cảnh tượng hơi bị đẹp ~~ Hắn hôn nó.
. Đỏ mặt rồi, đỏ rồi cơ mà vẩn chưa buông nhau =))) . Hoàng hồn lại nó đẩy hắn ra, chạy đi mất dép. Còn hắn thì lại cười, nụ cười của hoàng tử.
. Móc điện thoại ra, hắn call cho tài xế lái chiếc BWM tới. Đơn giản vì lúc bị nó ném cành cây thì cái ván trược đã rớt xuống sông(bạc triệu đó). Ngồi trên xe hắn đã nghỉ ra 1 trò chơi cho hắn và nó. Khá thú vị đó ~~
---
End chap. Mời mấy bạn đón chap 2 vào 9h tối
Hắn đang đứng dựa trước cổng trường chờ nó, thấy bóng dáng đằng xa kia kia, Hắn lại cười. Hắn tiến tới và kéo nó ra sân sau. ' Kì vậy ta, mới vào trường đã bị đàn chị loi ra đánh rồi à, chắc lại gen tị với sắc đẹp của mình đây mà...Hahaha!!' Vừa bị kéo đi vừa cười như điên. Còn hắn thì bây giờ không cảm xúc gì cả, để nó ngồi lên ghế đá rồi bắt đầu......................................................................................................................................... ....................... Nhìn nó =]]
Nhận ra khuôn mặt đối diện là ai đó, nó mới cất giọng:
- Tìm tôi làm gì nữa? Anh mê tôi rồi sao
- Đòi nợ
Hắn phán 2 từ làm nó xém sặc. Cái gì chứ , đường đường là tiểu thư của tập đoàn họ Vũ mà phải nợ tiền tên này??? Các bạn không lầm đâu:
' - Giúp cô thì được gì?
- Những gì anh muốn... '_ hắn đưa cho nó đoạn ghi âm
Sặc lần 2, nó hỏi :
- Vậy anh muốn gì?
- Cô làm bạn gái của tôi.
- Không bao giờ và đừng mong chờ...Plè
Vừa nói vừa lè lưỡi làm cho ai kia lại dao động, Hắn tiếp lời :
- nè cô hứa rồi thì phải làm chứ. Hay tôi bỏ cô lại trên cành cây coi như huề nh.
- Đừng đừng. Tôi đồng ý! Thế bao giờ kết thúc?
- Đến khi tôi chán. Cô học lớp 10a1 đó. Giờ ra chơi anh sang. Bye em yêu. *rợn da gà*
Nó không thèm trả lời, haiz. Hắn đúng là sao chổi của nó, mất nụ hôn đầu đời rồi còn phải dành mối tình đầu cho hắn nữa. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ
Nó lếch đít lên phòng hiệu trưởng, lễ phép chào hỏi rồi theo cô chủ nhiệm vào lớp. Nó đứng ngoài cửa đợi bà cô vào nói về sự xuất hiện của nó. Ai dè, bà cô vào lo tám với mấy đứa học sinh bơ nó luôn ~~ Nó đứng ngơ ngác nhìn cái lớp. ' lớp chuyên hả trời, ăn công khai và ngủ @@'. Nó hằn giọng:
- Cô ơi
Bà cô giật mình, mới nhớ ra là lớp có học sin mới. Gõ nhẹ thước :
- E hèm! Hôm nay lớp ta có học sinh mới, em giới thiệu về mình đi.
- Mình là Vũ Thiên Băng, mấy bạn cứ gọi là Ryn
Nó nói kèm theo một nụ cười tỏa nắng làm mấy nam sinh điêu đứng *Gái đẹp là cái tội*
Không nói gì thêm nữa, nó đi thẳng xuống bàn cuối và NGỦ. Bà cô cũng không dám hé răng vì bà biết rõ thân thế của nó *không có băng bướm đêm*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.