Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo
Chương 82: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Làm Thuốc Giải Cho Cô (4)
Kim Tử
13/01/2014
Dục vọng đáng lẽ đã tan đi nhưng lại dễ dàng bị cô trêu chọc
mà nâng lên lần nữa, cũng làm cho anh quên mất vấn đề của mình.
Cảm nhận cách hôn không lưu loát của cô, trên khuôn mặt vô cùng anh tuấn của anh xuất hiện một nụ cười dịu dàng, ngay sau đó bất mãn chau mày đoạt lại quyền làm chủ.
"Ưm. . ." Lại cảm nhận được nụ hôn mạnh mẽ của anh. Âu Y Tuyết thỏa mãn phát ra tiếng ngân, hai cánh tay trắng noãn theo bản năng ôm gáy của anh, để cho thân thể của mình càng thêm gần gũi anh.
Mạc Dĩ Trạch dịu dàng nhìn cô, mạnh mẽ hôn lên môi cô rồi đến khuôn mặt cô, lại từ khuôn mặt chuyển qua bên tai cô, anhvừa hôn lên vành tai khêu gợi của cô đã khiến cô toát ra khoái cảm dạt dào.
Đầu ngón tay không muốn rời khỏi mật đạo cảm nhận được sự ướt át của cô, vì vậy anh lật người đè cô ở bên dưới, ngưng lại nụ hôn của chính mình.
Hơi thở nhiệt tình lại lần nữa rời xa cô, làm cô theo bản năng nâng cao thân thể tìm kiếm, đôi mắt không cam lòng vừa mở ra đối mặt với đôi tròng mắt đen đang bừng lên ngọn lửa mê hoặc của Mạc Dĩ Trạch .
Lớn tiếng thét lên, Mạc Dĩ Trạch liền thoát đi quần lót của cô, lấy vật thể nóng bỏng của chính mình đặt ở hạ thân của cô, nhưng không có tiến lên xâm nhập.
"Ưm. . ." Vật thể nóng rực đặt ở hạ thân của cô, Âu Y Tuyết khẽ cắn răng, uốn éo người muốn anh.
Trên khuôn mặt tinh xảo đã đỏ ửng, hai mắt long lanh tràn đầy tình dục, dục vọng chưa được thõa mãn mong chờ anh, bộ dáng giống như một người phụ nữ không đàng hoàng! Nếu không phải biết cô bị hạ thuốc, Mạc Dĩ Trạch chắc chắn sẽ cho rằng cô bây giờ với cô của ngày hôm qua anh gặp là hai người khác nhau!
Trên trán đổ mồ hôi, anh dùng hai tay chống thân thể của mình, dùng vật thể cứng rắn của mình không ngừng ở hạ thân cô lướt qua lại, hành hạ cô không cho cô như ý.
"Muốn không?" Anh lạnh lùng nở nụ cười, trong tiếng cười mang theo sự quyến rũ.
"Muốn. . . Muốn. . . Cho tôi. . . Cho tôi. . . . . ." Cô không chịu nổi kích thích, phía dưới của cô giãy dụa muốn cho anh vào bên trong cô.
Nhưng khi cô tiến một bước, anh lại lùi một bước, đùa giỡn với cô, không cho cô.
"Nếu cô muốn, vậy thì cầu xin tôi. . ." Trên khuôn mặt anh tuấn dịu dàng mang theo một chút đùa giỡn, môi mỏng siết chặt thể hiện trong lòng của anh muốn cô muốn đến nổi điên! Nhìn thấy dục vọng của mình càng ngày càng khổng lồ, càng ngày càng đau đớn, nhưng anh vẫn không nhịn được chọc ghẹo cô.
Nghe vậy, Âu Y Tuyết mảy may không có tính toán liền cầu khẩn, thanh âm khổ sở do chưa thỏa mãn được dục vọng: “Cầu xin anh cho tôi, tôi muốn anh, cho tôi. . ." Bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt anh càng thêm dùng sức, cô ra sức nâng lên thân thể của mình cố gắng phối hợp với anh. Nhưng không được.
Sự cầu khẩn của cô, không thể nghi ngờ thỏa mãn lòng của anh! Rốt cuộc anh không còn nhẫn nhịn, động thân tiến vào bên trong cô.
"Ưm ..." trong cơ thể lập tức bị một vật thể to lớn tiến vào, làm cô rốt cuộc nhẹ thở ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Âu Y Tuyết hơi ngưỡng ra, một cảm giác hạnh phúc nảy nở.
Chỉ là cô còn chưa kịp thỏa mãn, Mạc Dĩ Trạch đã rút ra.
Một cảm giác mất mác lập tức bao vây lấy cô, trong lúc cô đi tìm kiếm cảm giác hạnh phúc lúc đầu, một sức mạnh mãnh liệt hơn đánh thẳng vào trong cơ thể cô, làm cho cô càng thêm yêu thích.
"A. . . A. . . " Cô gọi ra từng tiếng yêu kiều, phụ họa anh.
Theo luật động nguyên thủy nhất, Mạc Dĩ Trạch một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt rút ra đưa vào, vì cô giải bỏ thuốc mê tình. . .
Đêm dịu dàng, quyến rũ, mê hoặc lòng người. . .
Mồ hôi của hai cơ thể đan vào nhau, viết lên một bài hát tuyệt vời, cùng bước vào thiên đường hoàn mỹ nhất. . .
. . . . . .
※
Công dụng của thuốc mê tình rất mạnh!
Bởi vì chỉ trong một hai giờ, anh đã muốn cô vô số lần, sau mỗi lần anh hết lòng phát tiết thì tê liệt ngã xuống ở bên cạnh cô không quá vài phút, thuốc trong cơ thể cô lại phát tác, sau đó cùng anh tiếp tục mây mưa.
Giống như hiện tại ——
Tình dục trên khuôn mặt anh tuấn chưa kịp tan đi, trong con ngươi như sao bởi vì sự trêu chọc của cô lại nâng lên ngọn lửa dục. Lưng anh dựa bên giường, mà Âu Y Tuyết ở bên cạnh anh thì xụi lơ nằm trên sàn nhà.
Trên khuôn mặt tinh xảo mang theo dục vọng chưa được thỏa mãn, làn da trắng nõn trên người giờ đây lại tràn đầy dấu ấn tình dục, cái miệng nhỏ nhắn bị anh hôn đến đỏ bừng cắn môi dưới, một đôi mắt quyến rũ tràn đầy dục vọng đang chăm chăm nhìn anh.
"Cho tôi. . . Tôi muốn. . . Tôi còn muốn. . ." Cô không biết điều giãy dụa thân thể của mình, tìm kiếm sự thoải mái.
Mà bộ dáng Mạc Dĩ Trạch giống như rất muốn nhưng vẫn ung dung đôi tay khoanh trước ngực, dùng một đôi mắt dịu dàng như có như không nhìn cô, nhẹ nhàng nói ra: “Nếu muốn thì tự mình tới" Mặc dù anhcũng rất muốn cô, nhưng toàn là anh chủ đông, bây giờ đổi qua là cô cũng không phải là quá đáng!
"Ừm. . . Tôi muốn anh. . ." Dục vọng trong lòng thiêu đốt cô, nhưng anh chậm chạp không cho cô, làm cô rất khó chịu.
Giờ phút này, giọng nói của cô giống như một đứa bé không được cho kẹo, khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của Mạc Dĩ Trạch nhếch miệng cười thờ ơ đối với phản ứng của cô .
Cảm giác trống rỗng lại bao trùm cô, dục vọng sâu nhất trong cơ thể cô càng đốt càng nóng! Âu Y Tuyết không chờ anh cho, cô cắn môi vụng về giang hai chân của mình ngồi trên hông của anh, tìm kiếm một chút thoải mái. . .
Động tác của cô không thể nghi ngờ là đốt dục vọng của anh lên lần nữa, chỉ một hành động nhỏ của cô liền có phản ứng, nhưng anh cũng không chủ động muốn cô. Trên khuôn mặt có chút mong đợi có chút đùa giỡn nhìn động tác của cô.
Chỉ thấy Âu Y Tuyết giang chân ngồi ở trên bụng của anh, một cái tay nhỏ chống trên ngực của anh, cái tay còn lại tìm kiếm vật thể cứng rắn của anh. Sau khi cô tìm được dục vọng của anh, dùng hạ thân của mình lướt qua nó. .
Nhưng Âu Y Tuyết cũng không có giống như trước tìm thấy cảm giác thỏa mãn, lửa dục khó chịu lại bao vây cô. Cô nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn luống cuống nhìn Mạc Dĩ Trạch, quyến rũ: “Tôi muốn. . . Cho tôi. . ." Nói xong lại giãy dụa thân thể của mình.
Đối với phản ứng của cô, Mạc Dĩ Trạch nhìn hết ở trong mắt. Cảm thấy dục vọng của mình sắp bộc phát theo, anh nắm tay cô sau đó nhẹ nhàng đem cô nâng cao, lại đem dục vọng của mình nhắm ngay hạ thân của cô, sau đó đè cô xuống.
"A ——" một cảm giác thỏa mãn chân thật lần nữa ôm lấy cô, cô lại có được cảm giác ấy.
"Giống như vậy, từ từ lên xuống."Mạc Dĩ Trạch cắn răng của mình, nâng cao thân thể của cô lại để xuống, hắn chịu đựng lửa dục dạy cô.
Dưới sự hướng dẫn của hắn, Âu Y Tuyết cũng dần dần hiểu được. Cô bắt đầu chậm rãi nâng cao thân thể của mình lại chầm chậm ngồi xuống, một lần lại một lần, thân thể nhẹ nhàng giống như lông vũ . . . . . .
Sự thăng hoa lại ập tới, Mạc Dĩ Trạch lên tiếng gào thét rốt cuộc thả ra tinh hoa của mình ở trong cơ thể cô . . .
Cảm nhận cách hôn không lưu loát của cô, trên khuôn mặt vô cùng anh tuấn của anh xuất hiện một nụ cười dịu dàng, ngay sau đó bất mãn chau mày đoạt lại quyền làm chủ.
"Ưm. . ." Lại cảm nhận được nụ hôn mạnh mẽ của anh. Âu Y Tuyết thỏa mãn phát ra tiếng ngân, hai cánh tay trắng noãn theo bản năng ôm gáy của anh, để cho thân thể của mình càng thêm gần gũi anh.
Mạc Dĩ Trạch dịu dàng nhìn cô, mạnh mẽ hôn lên môi cô rồi đến khuôn mặt cô, lại từ khuôn mặt chuyển qua bên tai cô, anhvừa hôn lên vành tai khêu gợi của cô đã khiến cô toát ra khoái cảm dạt dào.
Đầu ngón tay không muốn rời khỏi mật đạo cảm nhận được sự ướt át của cô, vì vậy anh lật người đè cô ở bên dưới, ngưng lại nụ hôn của chính mình.
Hơi thở nhiệt tình lại lần nữa rời xa cô, làm cô theo bản năng nâng cao thân thể tìm kiếm, đôi mắt không cam lòng vừa mở ra đối mặt với đôi tròng mắt đen đang bừng lên ngọn lửa mê hoặc của Mạc Dĩ Trạch .
Lớn tiếng thét lên, Mạc Dĩ Trạch liền thoát đi quần lót của cô, lấy vật thể nóng bỏng của chính mình đặt ở hạ thân của cô, nhưng không có tiến lên xâm nhập.
"Ưm. . ." Vật thể nóng rực đặt ở hạ thân của cô, Âu Y Tuyết khẽ cắn răng, uốn éo người muốn anh.
Trên khuôn mặt tinh xảo đã đỏ ửng, hai mắt long lanh tràn đầy tình dục, dục vọng chưa được thõa mãn mong chờ anh, bộ dáng giống như một người phụ nữ không đàng hoàng! Nếu không phải biết cô bị hạ thuốc, Mạc Dĩ Trạch chắc chắn sẽ cho rằng cô bây giờ với cô của ngày hôm qua anh gặp là hai người khác nhau!
Trên trán đổ mồ hôi, anh dùng hai tay chống thân thể của mình, dùng vật thể cứng rắn của mình không ngừng ở hạ thân cô lướt qua lại, hành hạ cô không cho cô như ý.
"Muốn không?" Anh lạnh lùng nở nụ cười, trong tiếng cười mang theo sự quyến rũ.
"Muốn. . . Muốn. . . Cho tôi. . . Cho tôi. . . . . ." Cô không chịu nổi kích thích, phía dưới của cô giãy dụa muốn cho anh vào bên trong cô.
Nhưng khi cô tiến một bước, anh lại lùi một bước, đùa giỡn với cô, không cho cô.
"Nếu cô muốn, vậy thì cầu xin tôi. . ." Trên khuôn mặt anh tuấn dịu dàng mang theo một chút đùa giỡn, môi mỏng siết chặt thể hiện trong lòng của anh muốn cô muốn đến nổi điên! Nhìn thấy dục vọng của mình càng ngày càng khổng lồ, càng ngày càng đau đớn, nhưng anh vẫn không nhịn được chọc ghẹo cô.
Nghe vậy, Âu Y Tuyết mảy may không có tính toán liền cầu khẩn, thanh âm khổ sở do chưa thỏa mãn được dục vọng: “Cầu xin anh cho tôi, tôi muốn anh, cho tôi. . ." Bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt anh càng thêm dùng sức, cô ra sức nâng lên thân thể của mình cố gắng phối hợp với anh. Nhưng không được.
Sự cầu khẩn của cô, không thể nghi ngờ thỏa mãn lòng của anh! Rốt cuộc anh không còn nhẫn nhịn, động thân tiến vào bên trong cô.
"Ưm ..." trong cơ thể lập tức bị một vật thể to lớn tiến vào, làm cô rốt cuộc nhẹ thở ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Âu Y Tuyết hơi ngưỡng ra, một cảm giác hạnh phúc nảy nở.
Chỉ là cô còn chưa kịp thỏa mãn, Mạc Dĩ Trạch đã rút ra.
Một cảm giác mất mác lập tức bao vây lấy cô, trong lúc cô đi tìm kiếm cảm giác hạnh phúc lúc đầu, một sức mạnh mãnh liệt hơn đánh thẳng vào trong cơ thể cô, làm cho cô càng thêm yêu thích.
"A. . . A. . . " Cô gọi ra từng tiếng yêu kiều, phụ họa anh.
Theo luật động nguyên thủy nhất, Mạc Dĩ Trạch một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt rút ra đưa vào, vì cô giải bỏ thuốc mê tình. . .
Đêm dịu dàng, quyến rũ, mê hoặc lòng người. . .
Mồ hôi của hai cơ thể đan vào nhau, viết lên một bài hát tuyệt vời, cùng bước vào thiên đường hoàn mỹ nhất. . .
. . . . . .
※
Công dụng của thuốc mê tình rất mạnh!
Bởi vì chỉ trong một hai giờ, anh đã muốn cô vô số lần, sau mỗi lần anh hết lòng phát tiết thì tê liệt ngã xuống ở bên cạnh cô không quá vài phút, thuốc trong cơ thể cô lại phát tác, sau đó cùng anh tiếp tục mây mưa.
Giống như hiện tại ——
Tình dục trên khuôn mặt anh tuấn chưa kịp tan đi, trong con ngươi như sao bởi vì sự trêu chọc của cô lại nâng lên ngọn lửa dục. Lưng anh dựa bên giường, mà Âu Y Tuyết ở bên cạnh anh thì xụi lơ nằm trên sàn nhà.
Trên khuôn mặt tinh xảo mang theo dục vọng chưa được thỏa mãn, làn da trắng nõn trên người giờ đây lại tràn đầy dấu ấn tình dục, cái miệng nhỏ nhắn bị anh hôn đến đỏ bừng cắn môi dưới, một đôi mắt quyến rũ tràn đầy dục vọng đang chăm chăm nhìn anh.
"Cho tôi. . . Tôi muốn. . . Tôi còn muốn. . ." Cô không biết điều giãy dụa thân thể của mình, tìm kiếm sự thoải mái.
Mà bộ dáng Mạc Dĩ Trạch giống như rất muốn nhưng vẫn ung dung đôi tay khoanh trước ngực, dùng một đôi mắt dịu dàng như có như không nhìn cô, nhẹ nhàng nói ra: “Nếu muốn thì tự mình tới" Mặc dù anhcũng rất muốn cô, nhưng toàn là anh chủ đông, bây giờ đổi qua là cô cũng không phải là quá đáng!
"Ừm. . . Tôi muốn anh. . ." Dục vọng trong lòng thiêu đốt cô, nhưng anh chậm chạp không cho cô, làm cô rất khó chịu.
Giờ phút này, giọng nói của cô giống như một đứa bé không được cho kẹo, khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của Mạc Dĩ Trạch nhếch miệng cười thờ ơ đối với phản ứng của cô .
Cảm giác trống rỗng lại bao trùm cô, dục vọng sâu nhất trong cơ thể cô càng đốt càng nóng! Âu Y Tuyết không chờ anh cho, cô cắn môi vụng về giang hai chân của mình ngồi trên hông của anh, tìm kiếm một chút thoải mái. . .
Động tác của cô không thể nghi ngờ là đốt dục vọng của anh lên lần nữa, chỉ một hành động nhỏ của cô liền có phản ứng, nhưng anh cũng không chủ động muốn cô. Trên khuôn mặt có chút mong đợi có chút đùa giỡn nhìn động tác của cô.
Chỉ thấy Âu Y Tuyết giang chân ngồi ở trên bụng của anh, một cái tay nhỏ chống trên ngực của anh, cái tay còn lại tìm kiếm vật thể cứng rắn của anh. Sau khi cô tìm được dục vọng của anh, dùng hạ thân của mình lướt qua nó. .
Nhưng Âu Y Tuyết cũng không có giống như trước tìm thấy cảm giác thỏa mãn, lửa dục khó chịu lại bao vây cô. Cô nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn luống cuống nhìn Mạc Dĩ Trạch, quyến rũ: “Tôi muốn. . . Cho tôi. . ." Nói xong lại giãy dụa thân thể của mình.
Đối với phản ứng của cô, Mạc Dĩ Trạch nhìn hết ở trong mắt. Cảm thấy dục vọng của mình sắp bộc phát theo, anh nắm tay cô sau đó nhẹ nhàng đem cô nâng cao, lại đem dục vọng của mình nhắm ngay hạ thân của cô, sau đó đè cô xuống.
"A ——" một cảm giác thỏa mãn chân thật lần nữa ôm lấy cô, cô lại có được cảm giác ấy.
"Giống như vậy, từ từ lên xuống."Mạc Dĩ Trạch cắn răng của mình, nâng cao thân thể của cô lại để xuống, hắn chịu đựng lửa dục dạy cô.
Dưới sự hướng dẫn của hắn, Âu Y Tuyết cũng dần dần hiểu được. Cô bắt đầu chậm rãi nâng cao thân thể của mình lại chầm chậm ngồi xuống, một lần lại một lần, thân thể nhẹ nhàng giống như lông vũ . . . . . .
Sự thăng hoa lại ập tới, Mạc Dĩ Trạch lên tiếng gào thét rốt cuộc thả ra tinh hoa của mình ở trong cơ thể cô . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.