Cô Bé Ngốc, Đừng Hận Anh Nữa!!

Chương 22

Rùaaa đean [Mika]

14/07/2016

Hạc Di dường như cảm nhận được một ánh mắt sắc bén đang nhìn chầm chầm vào mình, cô bất giác quay đầu qua, lại chạm ngay vào ánh mắt sắc bén của anh, bất giác, cô lại cảm thấy như mình đang làm việc có lỗi, đang ngoại tình vậy, thật không hiểu nổi mà…

- Tiểu Di, chúng ta cùng khiêu vũ ha??_ Quân nắm lấy tay Di, nở nụ cười như hoa nở…

- A, được…_ Di luống cuống quay đầu lại, vui vẻ cười với Quân…

Cả hai cùng tham gia vào khiêu vũ, khúc dạo đầu nhè nhẹ nhưng lại trong lãng mạn vô cùng, Quân và Di cứ đung đưa theo điệu nhảy lại thu hút được rất nhiều ánh mắt mà đa số là dồn vào Hạc Di…

- Em là tâm điểm hôm nay đấy…_ Quân dịu dàng nói, bước chân đung đưa lịch lãm…

- Không biết đâu!! Em lựa chiếc đầm đơn giản nhất rồi, hơn nữa, em cũng chỉ trang điểm nhẹ…_ Di cúi đầu, nếu biết hôm nay cô đã không trang điểm rồi….

- Ngẩng đầu lên nào, hôm nay em đẹp như vậy, làm anh bị người khác ghen tị đến nở lỗ mũi đây…_ Quân cười, nháy mắt với Di, lại soái vô cùng…

- Hì…_ Di ngẩng đầu lên, khuôn mặt ngượng ngùng đỏ ửng, e thẹn xinh đẹp…

- A…_ Sa Sa cùng Hạc Di đồng loạt la lên…

- Này, đàn em,, nên xin lỗi một câu chứ??_ Sa Sa nhướng mày, giọng nói vô cùng khó chịu…

- Nhưng…_ Quân định lên tiếng bênh vực…

- Thôi, anh Quân…_ Liếc nhìn Hạo đứng kế Sa Sa rồi lại quay qua nhìn ả ta, Di thở dài khe khẽ…_ Xin lỗi, đàn chị…

Sa Sa liếc mắt khinh thường, nhếch môi lộ rõ chán ghét, điều đó làm Hạo nghi ngờ, chẳng lẽ, người mà Sa Sa ghét là Hạc Di…??

- Rất biết điều…_ Sa Sa nâng làn váy, bước xuống đài, trước khi đi, không quên liếc khinh thường nhìn Di một cái, rõ chướng mắt…

Hạc Di thở dài một hơi, quả thật, Sa Sa rất ghét cô, là cực kỳ ghét cô, bởi vì, có sự xuất hiện của cô mà cô ấy mất đi chức hội phó còn vì cô mà chuyển trường…



- Sao em lại cam chịu?? Rõ ràng cô ta sai mà…_ Quân đau lòng nhìn Di, Sa Sa từng là bạn học cùng lớp của anh, cũng từng ngồi trên chiếc ghế hội trưởng Blue Time, nhưng, cô ta kiêu như vậy, làm cho nhiều học viên bất mãn nên mất chức, trách ai chứ???

- Cũng không có gì, chỉ là một câu xin lỗi thôi mà anh, nhịn một nước cho thế giới hòa bình…_ Di cười nhợt nhạt, tâm trạng cô bất ổn vô cùng, cũng thật mệt mỏi…

- Em cứ nhịn như vậy, sẽ làm cho cô ta lấn tới, thế giới sẽ không hòa bình nổi đâu, em sẽ còn phải mất nước đấy…_ Quân đùa một câu, cùng với Di bước xuống sàn khiêu vũ….

- A, em đi vệ sinh tí nhé…_ Di mỉm cười, cô cần một nơi để ổn định tâm trạng, ổn định lại tiếng lòng rối bời của cô…

- Được rồi, anh đi lòng vòng chờ em…_ Quen biết Di nhiều năm, đây là lần đầu Quân thấy cô trầm lặng như thế, anh càng cảm nhận được, cô đang dần thay đổi…

- Được…_ Hạc Di nhẹ quay đầu bước đi, cô bước nhanh đến góc sân có hồ nước sau trường…

Hạc Di ngồi xuống bãi cỏ, ngước đầu lên nhìn sao, hôm nay là một ngày trăng sáng, bầu trời đẹp vô cùng, cô là đứa rất ít khi ngắm trăng, chỉ là, ngắm khi tâm trạng thật sự bất ổn mà việc này rất ít xảy ra, bởi cuộc sống này, cô đều được thỏa mãn mọi thứ….

Cúi đầu nhìn ánh trăng phản chiếu trên mặt sông, cô mỉm cười, tâm trạng thoải mái hẳn ra, cô cần phải biết tâm trạng mấy hôm nay của mình là gì, có lẽ là “thích” chăng, bởi vì, lần đầu tiên trong đời cô được trải nghiệm cảm xúc này…

- Hừm, thiếu nữ dưới trăng, khung cảnh thật hoàn mĩ, mặt trăng sắp bị vấy bẩn rồi…_ Sa Sa mỉa mai, sắc mặt lạnh lùng vô cùng, ánh mắt hiện lên tia tàn nhẫn..

- Đàn chị…_ Hạc Di mấp máy môi, vội vàng từ dưới đất đứng lên…

- Đàn chị?? Tôi thật khinh bỉ cụm từ này trong miệng cô nói ra…_ Sa Sa nhếch môi, bộ váy màu vàng của cô ả khẽ ánh lên, đôi môi đỏ khẽ há, lạnh lùng lại vô cùng quyến rũ…

- A…??_ Hạc Di cúi đầu quay mặt chỗ khác, vẻ mặt toàn là cam chịu, cô không muốn bất hòa, cũng chẳng muốn gây thù oán với ai…

- Giả vờ làm thục nữ à?? Đồ giả tạo…_ Sa Sa khoanh tay, nhăn mặt chán ghét, cô ghét khuôn mặt đó, tại sao ông trời lại bất công như thế, khuôn mặt của Di khiến cho nhiều người ghen tị kể cả ả…

- Em không có…_ Di nhíu mày, cố gắng kiềm lại cảm giác muốn khóc, cắn môi đến nổi hiện lên vài vạch máu…



- Vậy sao…_ Sa Sa nhếch môi, tao nhã bước đến, bàn tay được chăm sóc kỹ lưỡng khẽ đưa ra, từng ngón tay dọa người chạm đến người Di… đẩy mạnh…

“Bùm”….

- Aaaaaaaa….

Di mất thăng bằng ngã ra sau, khuôn mặt ánh lên sự sợ hãi, cô… cô không biết bơi…

- Đàn chị, cứu em, em… em không biết bơi…_ Di giãy giụa cố gắng trồi lên, khuôn mặt đau khổ đáng thương, đôi tay trắng nõn tự nhiên vươn lên cầu cứu…

- Không biết bơi?? Vậy thì chết đi…_ Sa Sa khoanh tay, lạnh lùng đứng đó, tiếng xoạt xẹt khiến cô quay đầu, nhanh thật, mới đây đã đến, tiếng nhạc lớn như vậy vẫn nghe…

- Có chuyện gì thế…??_ Quân trợn mắt, chán ghét nhìn Sa Sa, quay qua quay lại tìm tòi….

- À, hội phó trường anh trượt chân té xuống ao…_ Sa Sa mỉm cười, tao nhã đối đáp, khuôn mặt quyến rũ vô hạng…

- Cái gì??_ Quân chưa kịp ngạc nhiên, một tiếng “bùm” vang lên, Thiên Hạo vội vã nhảy xuống…

- Tiểu Di té ao, sao cô không cứu…_ Quân nắm chặt vai Sa Sa, bốp mạnh tức giận…

- Này, thật bất lịch sự, tôi không biết bơi thì cứu thế nào…_ Sa Sa chán ghét đẩy ra, ánh mắt hằn tia máu, đủ rõ cô ta đang tức giận…

- Không biết bơi?? Sao cô bình tĩnh thế, cô không biết kêu người cứu à, buồn cười hơn, hội trường Ocean Sky hoàn hảo lại không biết bơi, hừ, cô gạt trẻ con hử??_ Quân nhăn mặt, lo lắng chạy xuống hồ, định nhảy xuống thì lúc này thấy Hạo bế Di đến gần…

- Tôi việc gì cứu nó, buồn cười, nó chết hay không liên quan tới tôi à??_ Sa Sa nhăn mặt, liếc nhìn Thiên Hạo, tại sao anh lại cứu nó, điều này làm ả ghét Di hơn, Hạc Di, tôi có thể chấp nhận cô cướp chức vị, bạn bè, sự nổi tiếng của tôi vì tôi có thể tạo cái mới nhưng tôi tuyệt đối không cho cô lấy Thiên Hạo, hắn chỉ có một, nếu cô lấy tôi sẽ khiến cô đau…

Quân đỡ Hạc Di lên bờ, lo lắng nhìn cô vì bị ngộp nước mà bất tỉnh, khuôn mặt xinh đẹp nhắm mắt lại xinh đẹp vô cùng….

Hoàn hảo, cuộc đối thoại giữa Quân và Sa Sa, Thiên Hạo không nghe được, đơn giản, vì anh quá lo lắng nên chẳng nghe được cái gì…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Bé Ngốc, Đừng Hận Anh Nữa!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook