Chương 22: Đàn ông và đàn bà
Dạ Chi Thương Lang
21/07/2014
Bên trong đại sảnh, Lăng Thánh Quân cầm thanh dao nhỏ đứng trước mặt tên
phản bội, mặt mỉm cười dùng dao cắt từng miếng thịt của người đàn ông.
Người đàn ông sợ hãi đến chảy nước mắt, phát ra âm thanh thảm thiết: "Jack! Jack! Tha cho tôi đi !"
"Vậy sao được, nếu như tôi tha cho ông, Thiên Ưng nhất định sẽ trừng phạt tôi." Giọng nói uy nghiêm vừa phát ra, hai mắt hắn chợt phát sáng, con dao găm kia đang xoáy vào cơ thể của người đàn ông. . .
"A --------" Tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp đại sảnh, mọi người không khỏi thở mạnh. Chỉ có ba người đứng ở sau ghế vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.
"Hì hì. . . . . ." Gương mặt tuấn tú của Lăng Thánh Quân nhất thời lộ ra nụ cười vui vẻ, ánh mắt tà ác liếc về căn phòng đen tối kia, hắn tin tưởng. . . lúc này Dạ Thiên Ưng vẫn đang nhìn hắn biểu diễn cái gì ?! Đại khái có thể đoán ra, biểu lộ của Dạ Thiên Ưng nhất định là đang mỉm cười.
Đúng như Lăng Thánh Quân dự đoán, biểu hiện trên mặt của Dạ Thiên Ưng trông rất hài lòng, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Cùng lúc đó, 'dục vọng' trong miệng cô gái cũng từ từ lột xác thành một "vật to khổng lồ", cho đến khi cái miệng nhỏ của cô ta không còn ngậm được nó nữa, cô ta mới từ từ nhả nó ra, đứng dậy toan tính đóng cửa sổ lại.
Dạ Thiên Ưng đang ngồi trên ghế sofa, tròng mắt sâu sa, chợt hắn vươn cánh tay túm lấy tay của cô gái, dùng giọng điệu lạnh lẽo ra lệnh: "Tôi thích nghe tiếng gào thê thảm của đàn ông, cùng với tiếng rên rỉ thỏa mãn của đàn bà !"
"Nhưng. . . . . . Nhưng. . . . . ." Cô gái khổ sở nhìn theo ánh mắt của Dạ Thiên Ưng liếc ngoài cửa sổ . . . .
Đột nhiên ánh mắt hắn trầm xuống, cô gái không khỏi rùng mình, ngoan ngoãn đi tới trước mặt hắn, nhấc váy lên, nâng người chuẩn bị ngồi lên người hắn.
Hai chân cô dạng ra hồi lâu, vẫn chưa có ý định "ngồi xuống".
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, đối mặt với "dục vọng khổng lồ" của Dạ Thiên Ưng, cô đương nhiên rất sợ.
Hắn bắt đầu mất hết kiên nhẫn, thử nghĩ mà xem, vừa rồi chỉ mới cùng con bé kia thực hiện được nửa công đoạn, cho dù dục vọng có thể kiềm chế, nhưng mà khoái cảm vẫn đang thiêu đốt khắp người.
Hành động như có như không của cô gái liên tục cọ sát vào hạ thân hắn, khiến 'ham muốn' của hắn ngóc đầu dậy. Nếu cứ như vậy mà ngưng, làm sao có thể ?!
Hai mắt hắn âm u, không chút dịu dàng vươn tay, dùng sức đè vai cô gái . . . . .
"A ---------"
Người đàn ông sợ hãi đến chảy nước mắt, phát ra âm thanh thảm thiết: "Jack! Jack! Tha cho tôi đi !"
"Vậy sao được, nếu như tôi tha cho ông, Thiên Ưng nhất định sẽ trừng phạt tôi." Giọng nói uy nghiêm vừa phát ra, hai mắt hắn chợt phát sáng, con dao găm kia đang xoáy vào cơ thể của người đàn ông. . .
"A --------" Tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp đại sảnh, mọi người không khỏi thở mạnh. Chỉ có ba người đứng ở sau ghế vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.
"Hì hì. . . . . ." Gương mặt tuấn tú của Lăng Thánh Quân nhất thời lộ ra nụ cười vui vẻ, ánh mắt tà ác liếc về căn phòng đen tối kia, hắn tin tưởng. . . lúc này Dạ Thiên Ưng vẫn đang nhìn hắn biểu diễn cái gì ?! Đại khái có thể đoán ra, biểu lộ của Dạ Thiên Ưng nhất định là đang mỉm cười.
Đúng như Lăng Thánh Quân dự đoán, biểu hiện trên mặt của Dạ Thiên Ưng trông rất hài lòng, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Cùng lúc đó, 'dục vọng' trong miệng cô gái cũng từ từ lột xác thành một "vật to khổng lồ", cho đến khi cái miệng nhỏ của cô ta không còn ngậm được nó nữa, cô ta mới từ từ nhả nó ra, đứng dậy toan tính đóng cửa sổ lại.
Dạ Thiên Ưng đang ngồi trên ghế sofa, tròng mắt sâu sa, chợt hắn vươn cánh tay túm lấy tay của cô gái, dùng giọng điệu lạnh lẽo ra lệnh: "Tôi thích nghe tiếng gào thê thảm của đàn ông, cùng với tiếng rên rỉ thỏa mãn của đàn bà !"
"Nhưng. . . . . . Nhưng. . . . . ." Cô gái khổ sở nhìn theo ánh mắt của Dạ Thiên Ưng liếc ngoài cửa sổ . . . .
Đột nhiên ánh mắt hắn trầm xuống, cô gái không khỏi rùng mình, ngoan ngoãn đi tới trước mặt hắn, nhấc váy lên, nâng người chuẩn bị ngồi lên người hắn.
Hai chân cô dạng ra hồi lâu, vẫn chưa có ý định "ngồi xuống".
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, đối mặt với "dục vọng khổng lồ" của Dạ Thiên Ưng, cô đương nhiên rất sợ.
Hắn bắt đầu mất hết kiên nhẫn, thử nghĩ mà xem, vừa rồi chỉ mới cùng con bé kia thực hiện được nửa công đoạn, cho dù dục vọng có thể kiềm chế, nhưng mà khoái cảm vẫn đang thiêu đốt khắp người.
Hành động như có như không của cô gái liên tục cọ sát vào hạ thân hắn, khiến 'ham muốn' của hắn ngóc đầu dậy. Nếu cứ như vậy mà ngưng, làm sao có thể ?!
Hai mắt hắn âm u, không chút dịu dàng vươn tay, dùng sức đè vai cô gái . . . . .
"A ---------"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.