Chương 35: Hoa đào vẫn như cũ
Dạ Chi Thương Lang
21/07/2014
Đối với Ngô Hiểu Dao mà nói, ở trường học này người tốt với cô nhất vẫn là La Bích Nghi. Nhớ ngày đó, cô lần đầu đến trường, bạn học chung quanh toàn xuất thân từ danh môn, quý tộc. Trái ngược với gia cảnh của bọn họ, cô bị bọn họ xem thường, chỉ có La Bích Nghi một lòng kết bạn với cô, hơn nữa còn đối xử với cô như người trong nhà.
Về chuyện gặp nạn ở hộp đêm ngày hôm qua, cô chỉ sợ Bích Nghi xảy ra chuyện vì bị mình liên lụy, bây giờ gặp được Bích Nghi, coi như cô thở phào nhẹ nhõm.
"Ha ha. . . . . ." Cười nhạt, Hiểu Dao nhẹ nhàng lắc đầu: "Tớ không sao, xin lỗi, Bích Nghi à, làm cậu lo lắng rồi"
Haiz . . . Đúng là Hiểu Dao tốt bụng, La Bích Nghi khẽ nhíu mày, ngấn lệ vỗ nhẹ lên bả vai cô: "Đồ ngốc, người nên nói xin lỗi là tớ!"
"Bích Nghi. . . . . ."
"Tốt rồi, chúng ta không nên đề cập đến chuyện đó nữa, tất cả đã qua rồi." La Bích Nghi buông lỏng thân thể, lấy hai tay lau sạch nước mắt trên mặt, thoáng chốc trở nên tức giận: "Dao Dao, tớ vừa nhìn thấy Lam Cẩn Hiên cầm tay một cô gái trong trường học đi ra vườn hoa hẹn hò!" Khẽ cắn môi dưới, cô tiếp tục nói: "Nhìn đi, những chuyện này đều do anh ta gây ra, lần này cậu không thể bỏ qua cho anh ta! !"
Sau khi La Bích Nghi phẫn nộ nói xong, trong lòng cô thoáng hiện nỗi u buồn . . . ..
Người con trai có tên Lam Cẩn Hiên chính là bạn trai trong hai năm qua của cô. Lúc ấy, cô vô tình bắt gặp bạn trai mình đi cùng người con gái khác từ trong khách sạn, cô một mực muốn làm rõ nguyên nhân, lại không ngờ anh ta không chịu thừa nhận, ngược lại còn hùng hồn biện minh chỉ là mua vui!
Trong cơn tuyệt vọng, cô đành phải khóc lóc kể lể với La Bích Nghi, kết quả là hai cô gái chạy vào hộp đêm chơi đùa.
Hiện tại thì sao, anh ta còn tệ hại hơn? Mang theo cô gái ấy tới hoa viên trường học?! Rõ ràng là muốn nói lời chia tay, còn cố ý làm tổn thương cô!
Ngô Hiểu Dao nhanh chóng thay quần áo, tức giận cùng La Bích Nghi đi khỏi ký túc xá, đi tìm Lam Cẩn Hiên tính sổ.
Khi bọn họ vừa ra khỏi cửa, đã nhìn thấy Lam Cẩn Hiên đang cầm tay người con gái kia nghênh ngang đi qua. Cảnh tượng này? Trường hợp này? Không phải nên buông tay cô gái kia ra để chạy lại giải thích với bạn gái mình sao?!
Lam Cẩn Hiên nhìn thấy sắc mặt đằng đằng sát khí của Ngô Hiểu Dao thì cả người hơi sửng sốt, bàn tay của anh ta vẫn không chủ động bỏ tay cô gái kia xuống.
Tốt, hành động này rõ ràng anh ta đang muốn tuyên chiến cùng cô!!
Tính cách của cô tuy bốc đồng, nhưng bản thân lại rất kiên cường, còn chưa đợi Lam Cẩn Hiên lên tiếng, liền hung hăng vươn tay tát vào mặt anh ta, lạnh lùng quát: "Chúng ta chia tay!"
Về chuyện gặp nạn ở hộp đêm ngày hôm qua, cô chỉ sợ Bích Nghi xảy ra chuyện vì bị mình liên lụy, bây giờ gặp được Bích Nghi, coi như cô thở phào nhẹ nhõm.
"Ha ha. . . . . ." Cười nhạt, Hiểu Dao nhẹ nhàng lắc đầu: "Tớ không sao, xin lỗi, Bích Nghi à, làm cậu lo lắng rồi"
Haiz . . . Đúng là Hiểu Dao tốt bụng, La Bích Nghi khẽ nhíu mày, ngấn lệ vỗ nhẹ lên bả vai cô: "Đồ ngốc, người nên nói xin lỗi là tớ!"
"Bích Nghi. . . . . ."
"Tốt rồi, chúng ta không nên đề cập đến chuyện đó nữa, tất cả đã qua rồi." La Bích Nghi buông lỏng thân thể, lấy hai tay lau sạch nước mắt trên mặt, thoáng chốc trở nên tức giận: "Dao Dao, tớ vừa nhìn thấy Lam Cẩn Hiên cầm tay một cô gái trong trường học đi ra vườn hoa hẹn hò!" Khẽ cắn môi dưới, cô tiếp tục nói: "Nhìn đi, những chuyện này đều do anh ta gây ra, lần này cậu không thể bỏ qua cho anh ta! !"
Sau khi La Bích Nghi phẫn nộ nói xong, trong lòng cô thoáng hiện nỗi u buồn . . . ..
Người con trai có tên Lam Cẩn Hiên chính là bạn trai trong hai năm qua của cô. Lúc ấy, cô vô tình bắt gặp bạn trai mình đi cùng người con gái khác từ trong khách sạn, cô một mực muốn làm rõ nguyên nhân, lại không ngờ anh ta không chịu thừa nhận, ngược lại còn hùng hồn biện minh chỉ là mua vui!
Trong cơn tuyệt vọng, cô đành phải khóc lóc kể lể với La Bích Nghi, kết quả là hai cô gái chạy vào hộp đêm chơi đùa.
Hiện tại thì sao, anh ta còn tệ hại hơn? Mang theo cô gái ấy tới hoa viên trường học?! Rõ ràng là muốn nói lời chia tay, còn cố ý làm tổn thương cô!
Ngô Hiểu Dao nhanh chóng thay quần áo, tức giận cùng La Bích Nghi đi khỏi ký túc xá, đi tìm Lam Cẩn Hiên tính sổ.
Khi bọn họ vừa ra khỏi cửa, đã nhìn thấy Lam Cẩn Hiên đang cầm tay người con gái kia nghênh ngang đi qua. Cảnh tượng này? Trường hợp này? Không phải nên buông tay cô gái kia ra để chạy lại giải thích với bạn gái mình sao?!
Lam Cẩn Hiên nhìn thấy sắc mặt đằng đằng sát khí của Ngô Hiểu Dao thì cả người hơi sửng sốt, bàn tay của anh ta vẫn không chủ động bỏ tay cô gái kia xuống.
Tốt, hành động này rõ ràng anh ta đang muốn tuyên chiến cùng cô!!
Tính cách của cô tuy bốc đồng, nhưng bản thân lại rất kiên cường, còn chưa đợi Lam Cẩn Hiên lên tiếng, liền hung hăng vươn tay tát vào mặt anh ta, lạnh lùng quát: "Chúng ta chia tay!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.