Cô Bé! Tôi Sẽ Thay Đổi Tất Cả Vì Em
Chương 13
My x Ly
12/01/2018
Hắn nằm thoải mái trên giường, đeo tai nghe, mở âm lượng lớn hết mức rồi mở bài nhạc buồn yêu thích của mình "Đã lỡ yêu em nhiều", bản thân từ
bao giờ đã như trôi theo lời nhạc êm dịu đến đắng lòng. Trong mơ hắn còn mơ thấy vào 15 năm trước, đôi mắt ghẻ lạnh của người phụ nữ ấy hoàn
toàn coi hắn như của nợ giữa mình và người đàn ông xấu xa kia. Không
nương tay đẩy đứa trẻ bụ bẫm xuống nền đất lạnh băng...
...
Khi tỉnh dậy hắn bỗng thấy một vật thể lạ ấm áp đang nằm trong lòng mình ngủ ngon lành, là cô-cô dụi dụi cái mặt nhỏ của mình vào tay hắn làm trái tim hắn đập mạnh liên hồi.
-Người phụ nữ này...tại sao lúc cần vâng lời, ngoan ngoãn thì nhất quyết chống đối, còn lúc không cần lại tự biến mình thành cái đuôi nhỏ này chứ! Đáng ghét a~
Vuốt nhẹ sợi tóc thưa còn dính trên mặt cô thì bỗng lộ ra đôi tai đã ửng đỏ. Người phụ nữ này! Không lẽ...
Hắn cười gian rồi nằm xuống ôm cô ngủ, bàn tay không ngừng sờ soạng làm điều bậy bạ, cô thì vừa nãy là đem cà phê đến cho hắn uống nhưng sau một hồi gõ cửa liên hồi mà không nghe thấy tiếng trả lời liền tự ý vào trong thì thấy hắn đang nằm trên giường quần quại quẫy đạp chăn gối, bản thân trong vô thức phát ra âm thanh trầm ấm "Mẹ! Mẹ! Đừng đi...đừng bỏ con...". Cô nhìn hắn đau khổ thấy thương nhiều hơn là ghét, nhẹ nhàng gọi hắn dậy nhưng bản thân lại bị hắn kéo vào lòng rồi mới xảy ra mấy chuyện vừa nãy.
Hắn thì không để ý, ôm chặt cô vào lòng, một chân gác lên chân cô, tiểu huynh đệ cương cứng chạm vào lớp da hồng hào trong váy của cô làm cô giật bắn mình la lên:
-Đồ đáng ghét! Anh...!?
-Haha...đồ ngốc...
...
Khi tỉnh dậy hắn bỗng thấy một vật thể lạ ấm áp đang nằm trong lòng mình ngủ ngon lành, là cô-cô dụi dụi cái mặt nhỏ của mình vào tay hắn làm trái tim hắn đập mạnh liên hồi.
-Người phụ nữ này...tại sao lúc cần vâng lời, ngoan ngoãn thì nhất quyết chống đối, còn lúc không cần lại tự biến mình thành cái đuôi nhỏ này chứ! Đáng ghét a~
Vuốt nhẹ sợi tóc thưa còn dính trên mặt cô thì bỗng lộ ra đôi tai đã ửng đỏ. Người phụ nữ này! Không lẽ...
Hắn cười gian rồi nằm xuống ôm cô ngủ, bàn tay không ngừng sờ soạng làm điều bậy bạ, cô thì vừa nãy là đem cà phê đến cho hắn uống nhưng sau một hồi gõ cửa liên hồi mà không nghe thấy tiếng trả lời liền tự ý vào trong thì thấy hắn đang nằm trên giường quần quại quẫy đạp chăn gối, bản thân trong vô thức phát ra âm thanh trầm ấm "Mẹ! Mẹ! Đừng đi...đừng bỏ con...". Cô nhìn hắn đau khổ thấy thương nhiều hơn là ghét, nhẹ nhàng gọi hắn dậy nhưng bản thân lại bị hắn kéo vào lòng rồi mới xảy ra mấy chuyện vừa nãy.
Hắn thì không để ý, ôm chặt cô vào lòng, một chân gác lên chân cô, tiểu huynh đệ cương cứng chạm vào lớp da hồng hào trong váy của cô làm cô giật bắn mình la lên:
-Đồ đáng ghét! Anh...!?
-Haha...đồ ngốc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.