Cô Bé! Tôi Sẽ Thay Đổi Tất Cả Vì Em
Chương 4
My x Ly
12/01/2018
Khi cô tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên một chiếc giường trắng,toàn
thân đau nhức, xung quanh là những tờ tiền đôla còn mới tinh. Thật nhục
nhã, cô thực sự đã bán thân để kiếm những đồng tiền dơ bẩn này. Nhưng mẹ cô, những đồng tiền này sẽ cứu mẹ cô. Nói rồi Tiểu Mã Như lấy hết những đồng tiền ấy lên, mặc quần áo xong liền nhanh chóng bắt xe đến bệnh
viện.
Vừa vào bệnh viện, cô vội vàng lấy hết số tiền đặt lên bàn quầy thu ngân nói:
-Tôi có tiền rồi! Mau phẫu thuật cho mẹ tôi.
-À...bệnh nhân phòng số 124 hồi sáng đã được người nhà chuyển đến bệnh viện khác để phẫu thuật. Cô không biết sao?
-Người nhà? Chúng tôi không có người nhà! Mẹ tôi là trẻ cô nhi viện, bố tôi cũng thế, bố tôi do bệnh tim vừa chết tháng qua. Tôi chỉ còn mẹ thôi, làm ơn...hức...từng này chưa đủ chứ gì, tôi sẽ kiếm nhiều hơn, các người lừa tôi chứ gì, mau trả nẹ cho tôi...hức hức!! Cô khóc nức nở, toàn bộ cảnh sắc lúc đó đã lọt vào mắt của hắn, người đã theo dõi cô từ lúc còn ở khách sạn. Mắt hắn cay cay, bố mẹ hắn chia tay từ khi hắn mới lọt lòng, bao lâu nay mẹ hắn ở Mỹ, không biết sống chết ra sao.
Hắn cũng chính là người đã chuyển mẹ cô ra bệnh viện khác để chữa trị nhưng ngoài mục đích đó hắn còn mục đích khác.
Trợ lí Phong như đã được giao phó đưa cho cô một tờ giấy, trong tờ giấy ấy viết là chấp nhận làm người hầu cho hắn. Biết chắc là cô không đồng ý, hắn đã thêm một câu "Mẹ cô đang ở tay tôi, liệu hồn mà đồng ý. Bà ấy đang chữa trị ở bệnh viện 5 sao, tôi sẽ lo tiền viện phí, cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo mọi lời chỉ dẫn của tôi!"
Hắn ngồi chễm chệ trên chiếc ghế salon dài, biết chắc chắn rằng cô sẽ kí vào tờ đơn. Trợ lí Phong về, báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành rồi cất bước đi. Để hắn một mình trong căn phòng tối, cười man rợ:
"Đến đây nào! Tiểu quỷ nhỏ!"
Vừa vào bệnh viện, cô vội vàng lấy hết số tiền đặt lên bàn quầy thu ngân nói:
-Tôi có tiền rồi! Mau phẫu thuật cho mẹ tôi.
-À...bệnh nhân phòng số 124 hồi sáng đã được người nhà chuyển đến bệnh viện khác để phẫu thuật. Cô không biết sao?
-Người nhà? Chúng tôi không có người nhà! Mẹ tôi là trẻ cô nhi viện, bố tôi cũng thế, bố tôi do bệnh tim vừa chết tháng qua. Tôi chỉ còn mẹ thôi, làm ơn...hức...từng này chưa đủ chứ gì, tôi sẽ kiếm nhiều hơn, các người lừa tôi chứ gì, mau trả nẹ cho tôi...hức hức!! Cô khóc nức nở, toàn bộ cảnh sắc lúc đó đã lọt vào mắt của hắn, người đã theo dõi cô từ lúc còn ở khách sạn. Mắt hắn cay cay, bố mẹ hắn chia tay từ khi hắn mới lọt lòng, bao lâu nay mẹ hắn ở Mỹ, không biết sống chết ra sao.
Hắn cũng chính là người đã chuyển mẹ cô ra bệnh viện khác để chữa trị nhưng ngoài mục đích đó hắn còn mục đích khác.
Trợ lí Phong như đã được giao phó đưa cho cô một tờ giấy, trong tờ giấy ấy viết là chấp nhận làm người hầu cho hắn. Biết chắc là cô không đồng ý, hắn đã thêm một câu "Mẹ cô đang ở tay tôi, liệu hồn mà đồng ý. Bà ấy đang chữa trị ở bệnh viện 5 sao, tôi sẽ lo tiền viện phí, cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo mọi lời chỉ dẫn của tôi!"
Hắn ngồi chễm chệ trên chiếc ghế salon dài, biết chắc chắn rằng cô sẽ kí vào tờ đơn. Trợ lí Phong về, báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành rồi cất bước đi. Để hắn một mình trong căn phòng tối, cười man rợ:
"Đến đây nào! Tiểu quỷ nhỏ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.