Cô Cần Tiền, Còn Tôi Cần Cô. Ok
Chương 10
Song Nhi
06/11/2013
Đang ngủ một cách ngon lành thì cô có tn từ tổng đài: “ Sô điện thoại 0168XXXXXXX yêu cầu bạn gọi lại. Cảm ơn.
Từ 199 “
“ Tên chết tiệt nào mà tìm đúng thời điểm quá nhỉ??!!”
Cô cóc thèm gọi lại, trùm kín chăn, chẳng mấy chốc lại say giấc.
“Ting”
Vẫn là cái tn cũ mèm ấy.
Lần này thì cô nổi sùng thật rồi.
Nhấc máy lên, đầu bên kia vừa có tiếng trả lời:
-“ Alo..”
Thì cô đã gào ầm lên cho thủng màng nhĩ ai đó
-“ Mẹ kiếp! Tên ******** nào đó hả?? Mi không ngủ đc thì kiếm trò trêu chọc ng khác sao ??? Ta nguyền cho mi chết đó!!!”
- “…..”
Thấy đầu bên kia im lặng, cô nói tiếp:
-“ May cho mi là bản tiểu thư ta đây còn “ sự nghiệp vĩ đại” khác nếu không ta cho mi xuống chầu Diêm vương luôn rồi!!
- “Ừ! Cô cho tôi die thì không ai trả tiền cho cô đâu. E rằng có ngày cô chết đói đấy! “
Nghe đến “ tiền”, cô sáng măt ra ngữ điệu cũng bớt phần “ giang hồ” đi một chút:
- “ Ai đây?”
- “ Tôi!”
-“ Tôi cái đầu ấy! Tôi là ai hả??”
-“ Lucifer”
- “ Khỉ thật! Gọi có chuyện gì ? “ – Cô khó chịu nhưng giả lả hỏi cậu.
- “ Đến đây Thi lặn với tôi đi...... Tôi cần cô gấp.”
Cô ngáp dài chán nản rồi…. lấy hơi hét một tiếng tựa Sư tử Hà Đông đạng bị thương nặng +_+ :
-“ NÈ! ANH KHÔNG COI H HẢ??? BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ KHÔNG????”
-“…….”
Đầu bên đia im lặng một lúc lâu chừng 2-3’ gì đó dường như để “ tiêu hoá” lời lẽ mà cô nàng vừa thét lên.
Rồi cậu nói:
-“ Đến đi. Hồ Lyary- Arys park. Tôi sẽ trả gấp đôi số tiền ban đầu đã nói. OK?”
-“…..”
“ CỤP”
Tiếng cụp điện thoại khá mạnh tay của cô khiến cậu giật mình.
Sai lầm quá.
Sự việc đang đến gần mà con nhỏ này chỉ biết ăn với ngủ thôi.
Tưởng rằng em gái Prince thì chí ít cũng thừa hưởng chút xíu của Prince nhưng thực không ngờ…. thất! vọng! toàn! tập!!!!!!!!!! -
---------Hết chap 10.1---------
Các bạn giục ghê quá mà mk mới vít đc ít nên cũng post lun. Có gì sai sót mong bỏ qua cho.
Anny iu tất cả mọi ng. Hì
CHAPTER 10
Cô vươn vai uể oải ngáp dài. Đầu nghĩ đến số tiền gấp đôi nhưng ….. lẻn ra khỏi nhà vào h này bằng cách nào?
Lồng vội chiếc quần soóc và áo phông mèo Kitty, cô giật chiếc áo khoác mỏng khoác lên người rồi rón rén mở nhẹ cách cửa nhìn trước sau…
“ Cạch”
Cô đóng cửa lại. Định bước xuống cầu thang thì …..
-Con gái, con định ra ngoài vào h này sao?
-Dạ?
Cô run run quay lại. Hình ảnh ba sừng sững quá. HÍC.
Cô ứng khẩu ngay một lý do:
-Dạ, con… định xuống toilet.
-Vậy hả con? – Ba cô tỏ vẻ quan tâm, thân mật và nhẹ nhàng nhắc nhở - Trong phòng con cũng có một cái mà….
Cô cắn môi tự trách mình tại sao hồi trc lại nằng nặc đòi ba xây cho một cái toilet trong phòng?????? Jesus Christ!!
Ba cô hỏi:
-Còn gì nữa không con? Không còn gì thì vào phòng đi.
Cô lí nhí:
-Con phải ra ngoài ạ……
Ba cô lắc đầu:
-Trời đêm đang lạnh, với lại con gái con gứa, ra ngoài h này làm gì hả?
-Con không sao mà…
-Vào phòng đi.
-Ba….!!
-Có chuyện gì nào? – Ba cô nhẹ giọng hỏi khiến ông gần như thì thầm.
-Con có chuyện cần gặp bạn…. – Cô nói giọng không đc vui lắm.
-Bạn trai à?
Cô lắc đầu nguầy nguậy phản đối:
-Có chết mới vậy. Con thà đâm đầu xuống đất lấy con giun còn hơn lấy anh ta….
Ba cô cười :
-Vậy thì vào phòng đi. Con gặp người con ghét như thế làm gì?
-Không. – Cô cương quyết.
Nhưng Ba cô đã đẩy cô vào phòng và lặng lẽ khoá cửa.
Cô đập cửa:
-Ba!!!!!!!!!!
Sau một hổi đau tay, cô k hề khêu gợi đc chút tình thương huhu…
Gác chân lên bàn, cô nảy ra một ý…..
…….
Hồ Lyary…
-Cô đến muộn 20’ đó! - Cậu nói vẻ bực bội.
-ơ…. Không nhìn tôi thảm hại thế này sao?
Cậu liếc nhìn đôi giày màu nâu xỉn ( mà hình như nguyên mẫu của nó là màu trắng), quần soóc rách lỗ chỗ không biết là kiểu cách hay bang chủ Cái bang mới hiện thân,……. Tóm lại, trông cô thảm thương lắm.
Nhưng cậu liếc nhẹ một cái rồi nói:
-Mặc cô. Đồ lặn của cô đâu?
-Trốn đc ra đây đã là một kỳ tích rồi ông nội ạ! – Cô bĩu môi.
Cậu định bước lên trước thì cô gọi với vẻ phẫn nộ:
-Ê, anh không hỏi tại sao tôi bị thế này à?
Cậu quay lại vẻ mặt thản nhiên có chút dửng dưng và khó chịu:
-Tại sao tôi phải hỏi thế? Cô muốn kể thì tự nhiên. Tôi sẽ không bịt tai lại đâu.
-Hứ! Không thèm. – Cô nói vậy nhưng đằng sau câu ấy thì lầm bầm đủ kiểu:
+ Cái tên chết tiệt! Mình đã cố công leo cả cửa sổ tầng hai xuống gặp hắn thế mà hắn đối xử với mình…..
+ Mình trèo cửa sổ bất chấp nhảy xuống chỗ gai góc mà hắn không thèm hỏi một câu….!!
Cậu quắc mắt lại nhìn cô:
-Cô đến đây vì muốn gặp tôi hay vì tiền mà cô phải tỏ rõ ấm ức hả?
-……
Tuy cô yêu tiền nhưng thông cảm ai mà chẳng có lòng tự trọng. Và một rất tiếc là lòng tự trọng của cô cũng gần như đc quy đổi bằng tiền.
Cô nhìn cậu một lúc rồi cười:
-Ý tôi là …. cậu có thể….?
-TĂNG GẤP BA. Đc chưa?
-OK! – Cô gật đầu.
Thế mới đáng chứ! Lặn xuống hồ nước trong đêm có nguy cơ cô sẽ thành tảng băng vì thế….. cái giá cũng phải đág chứ!
Mặc bồ độ lặn lên người, cô choàng mắt kính lên mắt.
Cậu bc ra, cô liền nấc dài trong cổ họng.
“thật men-lỳ!!!!!!!!! WOW “
Đây là câu duy nhất hiện lên trong đầu cô hiện giờ.
Cậu nhếch môi cười lạnh :
- Cô có thể ngắm tôi, nhưng làm phiền đừng nhìn tôi bằng ánh mắt ghê rợn đó.
Cô tức phụt khói:
-Cái tên điên làm như mình là thiên thần không bằng ấy.
-Star??
-------Hết chapter 10/2----
CHAPTER 10
Cô không thèm trả lời mà hỏi:
-Mấy phút?
-Ai lên trước người đó thua.
-OK!
“ Tùm” – “ Tùm”
Hai tiếng động mạnh gần như cùng lúc, phá tan bầu không khí tĩnh mịch của màn đêm.
Cô nhìn khẽ làn nước màu xanh đang dập dềnh bên mình, cô dường như chẳng còn trọng lực. Cơ thể bất giác cảm thấy thoải mái vô cùng.
Một phút…..
Hai phút……….
Ba phút…..
Bốn phút……
Năm phút…..
Sáu phút………..
Bảy phút……..
Đột nhiên cậu cảm thấy hơi khó thở. Cậu cười rất đẹp, hàm răng trắng mờ ảo hiện lên trong màn nước....
Bấm cái chuông ở cổ…”tít”
……
-Có kẻ ăn trộm!!!!!!!!! Có ăn trộm! Chúng ở dưới hồ! Mau bắt lấy!
-Bắt lấy kẻ ăn trộm!
-Mau Mau!
-Nhanh lên nhanh lên! Chúng ở dưới đó!
Cô nghe thấy tiếng huyên náo ở trên thì chưa vội phân biệt đã sợ hãi. Nhỡ mà papa cô biết đc thì cô đi tong.
Cô vội vàng trồi lên mà không hề suy nghĩ:
-Không phải! Tôi không phải ăn trộm!
Vừa nói xong, cô nhìn rồi dụi mắt.
Là Prince đây mà. =_=
Cô nhìn cơ thể mình đã ở trên mặt nước thì….
.
.
.
.
.
.
Cô hét lên:
-Anh chết đi!!!!!!!! Prince! Sao anh dám bán đứng em anh hả???
Vừa nói cô vừa lấy tay hất mạnh nước vào người Prince với vẻ thô bạo.
Prince che mặt nói thản nhiên như cô tiên:
-Vì đại nghĩa, hy sinh chút tình thân thì đã là gì??!!
Cô nghe xong thì nhìn thấy Lucifer thong thả trồi lên với khuôn mặt đắc thắng khó tả.
Cô chỉ vào mặt Lucifer phẫn nộ:
-Anh ăn gian! Anh chơi xấu!
Cậu bình thản nhún vai:
-Có cấm chơi xấu à?
-…..
Cô cứng họng, bàn tay đơ lại giữa không trung.
Cậu cầm lấy bàn tay ấy nói:
-Hợp tác vui vẻ, My GF!
-Ặc! – Cô sặc nước hỏi lại vẻ lắp bắp- Cái… Cái gì?
-Ồ! Cô muốn nghe lại à? MY GF! - Cậu làm bộ độ lượng nói lại.
Cô nhất thời tức giận tung một cú chưởng vào ngay khuôn mặt đẹp trai của cậu…
.
.
.
Prince vỗ vai cô em gái đang đơ tập 2 và phán một câu:
-Em tiêu rồi, Mun ạ!
Cô trơ mắt nhìn anh trai và nhìn lại cậu đang vùng vẫy trong nước....
Cái sự ấy báo một điềm chẳng lành rồi!
Từ 199 “
“ Tên chết tiệt nào mà tìm đúng thời điểm quá nhỉ??!!”
Cô cóc thèm gọi lại, trùm kín chăn, chẳng mấy chốc lại say giấc.
“Ting”
Vẫn là cái tn cũ mèm ấy.
Lần này thì cô nổi sùng thật rồi.
Nhấc máy lên, đầu bên kia vừa có tiếng trả lời:
-“ Alo..”
Thì cô đã gào ầm lên cho thủng màng nhĩ ai đó
-“ Mẹ kiếp! Tên ******** nào đó hả?? Mi không ngủ đc thì kiếm trò trêu chọc ng khác sao ??? Ta nguyền cho mi chết đó!!!”
- “…..”
Thấy đầu bên kia im lặng, cô nói tiếp:
-“ May cho mi là bản tiểu thư ta đây còn “ sự nghiệp vĩ đại” khác nếu không ta cho mi xuống chầu Diêm vương luôn rồi!!
- “Ừ! Cô cho tôi die thì không ai trả tiền cho cô đâu. E rằng có ngày cô chết đói đấy! “
Nghe đến “ tiền”, cô sáng măt ra ngữ điệu cũng bớt phần “ giang hồ” đi một chút:
- “ Ai đây?”
- “ Tôi!”
-“ Tôi cái đầu ấy! Tôi là ai hả??”
-“ Lucifer”
- “ Khỉ thật! Gọi có chuyện gì ? “ – Cô khó chịu nhưng giả lả hỏi cậu.
- “ Đến đây Thi lặn với tôi đi...... Tôi cần cô gấp.”
Cô ngáp dài chán nản rồi…. lấy hơi hét một tiếng tựa Sư tử Hà Đông đạng bị thương nặng +_+ :
-“ NÈ! ANH KHÔNG COI H HẢ??? BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ KHÔNG????”
-“…….”
Đầu bên đia im lặng một lúc lâu chừng 2-3’ gì đó dường như để “ tiêu hoá” lời lẽ mà cô nàng vừa thét lên.
Rồi cậu nói:
-“ Đến đi. Hồ Lyary- Arys park. Tôi sẽ trả gấp đôi số tiền ban đầu đã nói. OK?”
-“…..”
“ CỤP”
Tiếng cụp điện thoại khá mạnh tay của cô khiến cậu giật mình.
Sai lầm quá.
Sự việc đang đến gần mà con nhỏ này chỉ biết ăn với ngủ thôi.
Tưởng rằng em gái Prince thì chí ít cũng thừa hưởng chút xíu của Prince nhưng thực không ngờ…. thất! vọng! toàn! tập!!!!!!!!!! -
---------Hết chap 10.1---------
Các bạn giục ghê quá mà mk mới vít đc ít nên cũng post lun. Có gì sai sót mong bỏ qua cho.
Anny iu tất cả mọi ng. Hì
CHAPTER 10
Cô vươn vai uể oải ngáp dài. Đầu nghĩ đến số tiền gấp đôi nhưng ….. lẻn ra khỏi nhà vào h này bằng cách nào?
Lồng vội chiếc quần soóc và áo phông mèo Kitty, cô giật chiếc áo khoác mỏng khoác lên người rồi rón rén mở nhẹ cách cửa nhìn trước sau…
“ Cạch”
Cô đóng cửa lại. Định bước xuống cầu thang thì …..
-Con gái, con định ra ngoài vào h này sao?
-Dạ?
Cô run run quay lại. Hình ảnh ba sừng sững quá. HÍC.
Cô ứng khẩu ngay một lý do:
-Dạ, con… định xuống toilet.
-Vậy hả con? – Ba cô tỏ vẻ quan tâm, thân mật và nhẹ nhàng nhắc nhở - Trong phòng con cũng có một cái mà….
Cô cắn môi tự trách mình tại sao hồi trc lại nằng nặc đòi ba xây cho một cái toilet trong phòng?????? Jesus Christ!!
Ba cô hỏi:
-Còn gì nữa không con? Không còn gì thì vào phòng đi.
Cô lí nhí:
-Con phải ra ngoài ạ……
Ba cô lắc đầu:
-Trời đêm đang lạnh, với lại con gái con gứa, ra ngoài h này làm gì hả?
-Con không sao mà…
-Vào phòng đi.
-Ba….!!
-Có chuyện gì nào? – Ba cô nhẹ giọng hỏi khiến ông gần như thì thầm.
-Con có chuyện cần gặp bạn…. – Cô nói giọng không đc vui lắm.
-Bạn trai à?
Cô lắc đầu nguầy nguậy phản đối:
-Có chết mới vậy. Con thà đâm đầu xuống đất lấy con giun còn hơn lấy anh ta….
Ba cô cười :
-Vậy thì vào phòng đi. Con gặp người con ghét như thế làm gì?
-Không. – Cô cương quyết.
Nhưng Ba cô đã đẩy cô vào phòng và lặng lẽ khoá cửa.
Cô đập cửa:
-Ba!!!!!!!!!!
Sau một hổi đau tay, cô k hề khêu gợi đc chút tình thương huhu…
Gác chân lên bàn, cô nảy ra một ý…..
…….
Hồ Lyary…
-Cô đến muộn 20’ đó! - Cậu nói vẻ bực bội.
-ơ…. Không nhìn tôi thảm hại thế này sao?
Cậu liếc nhìn đôi giày màu nâu xỉn ( mà hình như nguyên mẫu của nó là màu trắng), quần soóc rách lỗ chỗ không biết là kiểu cách hay bang chủ Cái bang mới hiện thân,……. Tóm lại, trông cô thảm thương lắm.
Nhưng cậu liếc nhẹ một cái rồi nói:
-Mặc cô. Đồ lặn của cô đâu?
-Trốn đc ra đây đã là một kỳ tích rồi ông nội ạ! – Cô bĩu môi.
Cậu định bước lên trước thì cô gọi với vẻ phẫn nộ:
-Ê, anh không hỏi tại sao tôi bị thế này à?
Cậu quay lại vẻ mặt thản nhiên có chút dửng dưng và khó chịu:
-Tại sao tôi phải hỏi thế? Cô muốn kể thì tự nhiên. Tôi sẽ không bịt tai lại đâu.
-Hứ! Không thèm. – Cô nói vậy nhưng đằng sau câu ấy thì lầm bầm đủ kiểu:
+ Cái tên chết tiệt! Mình đã cố công leo cả cửa sổ tầng hai xuống gặp hắn thế mà hắn đối xử với mình…..
+ Mình trèo cửa sổ bất chấp nhảy xuống chỗ gai góc mà hắn không thèm hỏi một câu….!!
Cậu quắc mắt lại nhìn cô:
-Cô đến đây vì muốn gặp tôi hay vì tiền mà cô phải tỏ rõ ấm ức hả?
-……
Tuy cô yêu tiền nhưng thông cảm ai mà chẳng có lòng tự trọng. Và một rất tiếc là lòng tự trọng của cô cũng gần như đc quy đổi bằng tiền.
Cô nhìn cậu một lúc rồi cười:
-Ý tôi là …. cậu có thể….?
-TĂNG GẤP BA. Đc chưa?
-OK! – Cô gật đầu.
Thế mới đáng chứ! Lặn xuống hồ nước trong đêm có nguy cơ cô sẽ thành tảng băng vì thế….. cái giá cũng phải đág chứ!
Mặc bồ độ lặn lên người, cô choàng mắt kính lên mắt.
Cậu bc ra, cô liền nấc dài trong cổ họng.
“thật men-lỳ!!!!!!!!! WOW “
Đây là câu duy nhất hiện lên trong đầu cô hiện giờ.
Cậu nhếch môi cười lạnh :
- Cô có thể ngắm tôi, nhưng làm phiền đừng nhìn tôi bằng ánh mắt ghê rợn đó.
Cô tức phụt khói:
-Cái tên điên làm như mình là thiên thần không bằng ấy.
-Star??
-------Hết chapter 10/2----
CHAPTER 10
Cô không thèm trả lời mà hỏi:
-Mấy phút?
-Ai lên trước người đó thua.
-OK!
“ Tùm” – “ Tùm”
Hai tiếng động mạnh gần như cùng lúc, phá tan bầu không khí tĩnh mịch của màn đêm.
Cô nhìn khẽ làn nước màu xanh đang dập dềnh bên mình, cô dường như chẳng còn trọng lực. Cơ thể bất giác cảm thấy thoải mái vô cùng.
Một phút…..
Hai phút……….
Ba phút…..
Bốn phút……
Năm phút…..
Sáu phút………..
Bảy phút……..
Đột nhiên cậu cảm thấy hơi khó thở. Cậu cười rất đẹp, hàm răng trắng mờ ảo hiện lên trong màn nước....
Bấm cái chuông ở cổ…”tít”
……
-Có kẻ ăn trộm!!!!!!!!! Có ăn trộm! Chúng ở dưới hồ! Mau bắt lấy!
-Bắt lấy kẻ ăn trộm!
-Mau Mau!
-Nhanh lên nhanh lên! Chúng ở dưới đó!
Cô nghe thấy tiếng huyên náo ở trên thì chưa vội phân biệt đã sợ hãi. Nhỡ mà papa cô biết đc thì cô đi tong.
Cô vội vàng trồi lên mà không hề suy nghĩ:
-Không phải! Tôi không phải ăn trộm!
Vừa nói xong, cô nhìn rồi dụi mắt.
Là Prince đây mà. =_=
Cô nhìn cơ thể mình đã ở trên mặt nước thì….
.
.
.
.
.
.
Cô hét lên:
-Anh chết đi!!!!!!!! Prince! Sao anh dám bán đứng em anh hả???
Vừa nói cô vừa lấy tay hất mạnh nước vào người Prince với vẻ thô bạo.
Prince che mặt nói thản nhiên như cô tiên:
-Vì đại nghĩa, hy sinh chút tình thân thì đã là gì??!!
Cô nghe xong thì nhìn thấy Lucifer thong thả trồi lên với khuôn mặt đắc thắng khó tả.
Cô chỉ vào mặt Lucifer phẫn nộ:
-Anh ăn gian! Anh chơi xấu!
Cậu bình thản nhún vai:
-Có cấm chơi xấu à?
-…..
Cô cứng họng, bàn tay đơ lại giữa không trung.
Cậu cầm lấy bàn tay ấy nói:
-Hợp tác vui vẻ, My GF!
-Ặc! – Cô sặc nước hỏi lại vẻ lắp bắp- Cái… Cái gì?
-Ồ! Cô muốn nghe lại à? MY GF! - Cậu làm bộ độ lượng nói lại.
Cô nhất thời tức giận tung một cú chưởng vào ngay khuôn mặt đẹp trai của cậu…
.
.
.
Prince vỗ vai cô em gái đang đơ tập 2 và phán một câu:
-Em tiêu rồi, Mun ạ!
Cô trơ mắt nhìn anh trai và nhìn lại cậu đang vùng vẫy trong nước....
Cái sự ấy báo một điềm chẳng lành rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.