Chương 38: Cùng Nhau Trốn Việc
Diep Son
05/08/2023
Rạng sáng hôm sau, Nhược Giang vì không thể chịu được tiếng chuông báo thức in ỏi nên đã mắt nhắm mắt mở thức dậy. Cô lấy tay vỗ vỗ đầu cho tỉnh táo hơn chút, cảm giác bên cạnh có người, cô hoang mang cố nhớ lại chuyện xảy ra hồi tối.
Nhưng dù thế nào cũng chẳng nhớ ra, cô nghĩ bản thân say có khi nào sẽ làm chuyện có lỗi với Cố Nhậm không nên trong lòng không ngừng hồi hộp lo lắng.
Tay trái cẩn thận vén chăn cười bên cạnh ra để nhìn rõ mặt khi mở ra lại trở nên hoang mang hơn, cô nhìn anh một lúc lâu để xác nhận bản thân có phải đang nằm mơ không? Sau khi xác nhận xong lại nhớ đến tin tức hôm qua liền thẳng chân đạp anh ngã xuống giường bản thân cô lại giả vờ nằm ngủ tiếp.
phịch
Cố Nhậm thành công tiếp đất an toàn, cảm giác đau đã lấn áp đi cơn buồn ngủ làm cho anh tỉnh mộng lại. Nhìn người đang nằm ngủ ngon lành trên giường anh thở dài rồi đi vào vệ sinh cá nhân.
Nhược Giang nằm trên giường cố nhịn cười đến run người, nghe tiếng xả nước ở phòng tắm cô mới mở mắt ra. Đại não đột nhiên phát hiện chuyện gì đó liền ngồi bật dậy, nhìn sang đồng hồ bên cạnh, thật cmn trễ giờ làm rồi.
Cô vừa phóng xuống giường thì cánh cửa phòng mở ra, tốc độ hơi nhanh nên không phanh kịp kết quả cô nhào thẳng vào người anh đụng trúng vào lòng ngực rắn chắc kia
" A"
" Có đau lắm không? Sao lại chạy nhanh như vậy chứ?" giúp cô xoa trán
" Trễ giờ làm"
" Anh bảo A Thành báo cho Trưởng phòng Hàn xin nghỉ cho em một ngày rồi"
" Ờ"
" Còn đau không?"
Cố Nhậm bế cô lên giường cho cô ngồi xuống bản thân thì xem xét kiểm tra cho cô có vết thương nào không, cũng may ngoài cái trán hơi đỏ thì không còn vết thương nào khác.
" Anh về khi nào?"
" Lúc tối! về sớm để giải thích cho em nghe mọi chuyện, anh với cô minh tinh kia không có quan hệ nào hết, anh không ngoại tình sau lưng em đây. Hôm qua anh có gọi điện cho em nhưng không liên lạc được nên mới về gấp như vậy, anh sợ em hiểu lầm, sợ em bỏ rơi anh. Nhưng mà nhìn biểu cảm khi ghen của em rất đáng yêu"
" Em ghen khi nào?"
" Ồ vậy hồi tối có người nói anh là đồ xấu xa còn gặm cắn anh nữa "
"..."
" Anh cho em xem"
Cô nhìn theo động tác cởi áo anh, nhìn thấy trước ngực và còn có dấu răng trên vai của anh cô không khỏi đỏ mặt, khi nãy còn muốn biện minh thêm nhưng lại nhìn thấy dấu căn đó, não cô lại có một chút kí ức về tối qua, cô lấy tay ôm mặt xấu hổ, muốn trốn vào chăn nhưng bị anh bắt lại
" Muốn trốn sao? Em tặng anh nhiều dấu răng như vậy anh cũng nên tặng em vài dấu nhỉ?"
" A không cần đâu"
" Tại sao lại tắt điện thoại?"
" Em có đợi anh giải thích nhưng lâu quá nên trong cơn tức giận em đã tắt nó đi"
" Xin lỗi vì để em giận, em yên tâm sẽ không có lần sau xảy ra chuyện này đâu"
" ừm em tin anh"
" Vậy bây giờ anh tạ lỗi với em rồi em phải thưởng cho anh"
" Thưởng?"
" Đã mấy ngày chúng không gần gũi rồi, anh rất nhớ em"
"Khoan đã..ưm"
Nhân cơ hội cô nói chuyện Cố Nhậm liền cưỡng hôn, cô nghĩ bản thân chưa đánh răng đã bị cưỡng hôn như thế nên có tránh né nhưng cái ôm của anh rất chặt cô không đành nào thoát ra được nên đành nằm chịu trận.
Môi anh từ từ chuyển xuống dưới cầm sau đó xuống cổ mà gặm cắn đến khi da cô xuất hiện những đốm hồng đỏ mới chịu thả cô ra. Nhìn thấy cô chạy trốn như thế anh mỉm cười thỏa mãn. Anh nghĩ đến việc cô không để ý đến việc khi tối liền có chút thất vọng, chính là anh thay đồ cho cô, anh muốn thấy và tò mò biểu hiện của cô khi biết tin này.
Một ngày không làm việc đối với Nhược Giang rất thoải mái tận hưởng, sau khi cơm nước xong xuôi cô mới bật di động lên, chỉ phút chốc khiến di động cô bị đơ ra vì quá nhiều thông báo hiện liên tục.
Cô mở ra từng cái để trả lời tin nhắn, trước hết là trả lời cho hai người kia, sau đó đến Trưởng phòng Hàn...Cô lại thấy thông báo trên nick của anh có trạng thái mới liền nhấp vào, nhìn tấm ảnh rồi nhìn người đang ung dung thưởng thức trái cây kia cô có chút không tin rằng hai người là một.
Cảm nhận được ánh mắt của cô nhìn chằm chằm anh quay lại hỏi
" Anh biết bản thân rất đẹp trai không cần phải nhìn đến thất thần vậy đâu?"
Nhìn biểu cảm tự luyến của anh làm cho cô không biết trả lời thế nào, nhưng đọc bình luận bên dưới của bọn họ cô có chút đỏ mặt.
" Em bị sốt sao?"
" Không có gì! Anh không làm việc sao?"
" Dạo này anh đang rãnh, em có muốn ra ngoài chơi không?"
" Được a"
Hai người hạnh phúc dắt tay nhau đi chơi nên không nghe được tiếng lòng của A Thành, cậu ta vừa mới kết thúc chuyến công tác với Cố Nhậm, anh lại bắt cậu đến tập đoàn làm việc còn phải tăng ca, công việc dày đặc mà hôm nay anh lại không đi làm, người làm trợ lý này đành phải ngồi ở đây thay anh làm việc, đúng là khổ thân cậu rồi!!
Nhưng dù thế nào cũng chẳng nhớ ra, cô nghĩ bản thân say có khi nào sẽ làm chuyện có lỗi với Cố Nhậm không nên trong lòng không ngừng hồi hộp lo lắng.
Tay trái cẩn thận vén chăn cười bên cạnh ra để nhìn rõ mặt khi mở ra lại trở nên hoang mang hơn, cô nhìn anh một lúc lâu để xác nhận bản thân có phải đang nằm mơ không? Sau khi xác nhận xong lại nhớ đến tin tức hôm qua liền thẳng chân đạp anh ngã xuống giường bản thân cô lại giả vờ nằm ngủ tiếp.
phịch
Cố Nhậm thành công tiếp đất an toàn, cảm giác đau đã lấn áp đi cơn buồn ngủ làm cho anh tỉnh mộng lại. Nhìn người đang nằm ngủ ngon lành trên giường anh thở dài rồi đi vào vệ sinh cá nhân.
Nhược Giang nằm trên giường cố nhịn cười đến run người, nghe tiếng xả nước ở phòng tắm cô mới mở mắt ra. Đại não đột nhiên phát hiện chuyện gì đó liền ngồi bật dậy, nhìn sang đồng hồ bên cạnh, thật cmn trễ giờ làm rồi.
Cô vừa phóng xuống giường thì cánh cửa phòng mở ra, tốc độ hơi nhanh nên không phanh kịp kết quả cô nhào thẳng vào người anh đụng trúng vào lòng ngực rắn chắc kia
" A"
" Có đau lắm không? Sao lại chạy nhanh như vậy chứ?" giúp cô xoa trán
" Trễ giờ làm"
" Anh bảo A Thành báo cho Trưởng phòng Hàn xin nghỉ cho em một ngày rồi"
" Ờ"
" Còn đau không?"
Cố Nhậm bế cô lên giường cho cô ngồi xuống bản thân thì xem xét kiểm tra cho cô có vết thương nào không, cũng may ngoài cái trán hơi đỏ thì không còn vết thương nào khác.
" Anh về khi nào?"
" Lúc tối! về sớm để giải thích cho em nghe mọi chuyện, anh với cô minh tinh kia không có quan hệ nào hết, anh không ngoại tình sau lưng em đây. Hôm qua anh có gọi điện cho em nhưng không liên lạc được nên mới về gấp như vậy, anh sợ em hiểu lầm, sợ em bỏ rơi anh. Nhưng mà nhìn biểu cảm khi ghen của em rất đáng yêu"
" Em ghen khi nào?"
" Ồ vậy hồi tối có người nói anh là đồ xấu xa còn gặm cắn anh nữa "
"..."
" Anh cho em xem"
Cô nhìn theo động tác cởi áo anh, nhìn thấy trước ngực và còn có dấu răng trên vai của anh cô không khỏi đỏ mặt, khi nãy còn muốn biện minh thêm nhưng lại nhìn thấy dấu căn đó, não cô lại có một chút kí ức về tối qua, cô lấy tay ôm mặt xấu hổ, muốn trốn vào chăn nhưng bị anh bắt lại
" Muốn trốn sao? Em tặng anh nhiều dấu răng như vậy anh cũng nên tặng em vài dấu nhỉ?"
" A không cần đâu"
" Tại sao lại tắt điện thoại?"
" Em có đợi anh giải thích nhưng lâu quá nên trong cơn tức giận em đã tắt nó đi"
" Xin lỗi vì để em giận, em yên tâm sẽ không có lần sau xảy ra chuyện này đâu"
" ừm em tin anh"
" Vậy bây giờ anh tạ lỗi với em rồi em phải thưởng cho anh"
" Thưởng?"
" Đã mấy ngày chúng không gần gũi rồi, anh rất nhớ em"
"Khoan đã..ưm"
Nhân cơ hội cô nói chuyện Cố Nhậm liền cưỡng hôn, cô nghĩ bản thân chưa đánh răng đã bị cưỡng hôn như thế nên có tránh né nhưng cái ôm của anh rất chặt cô không đành nào thoát ra được nên đành nằm chịu trận.
Môi anh từ từ chuyển xuống dưới cầm sau đó xuống cổ mà gặm cắn đến khi da cô xuất hiện những đốm hồng đỏ mới chịu thả cô ra. Nhìn thấy cô chạy trốn như thế anh mỉm cười thỏa mãn. Anh nghĩ đến việc cô không để ý đến việc khi tối liền có chút thất vọng, chính là anh thay đồ cho cô, anh muốn thấy và tò mò biểu hiện của cô khi biết tin này.
Một ngày không làm việc đối với Nhược Giang rất thoải mái tận hưởng, sau khi cơm nước xong xuôi cô mới bật di động lên, chỉ phút chốc khiến di động cô bị đơ ra vì quá nhiều thông báo hiện liên tục.
Cô mở ra từng cái để trả lời tin nhắn, trước hết là trả lời cho hai người kia, sau đó đến Trưởng phòng Hàn...Cô lại thấy thông báo trên nick của anh có trạng thái mới liền nhấp vào, nhìn tấm ảnh rồi nhìn người đang ung dung thưởng thức trái cây kia cô có chút không tin rằng hai người là một.
Cảm nhận được ánh mắt của cô nhìn chằm chằm anh quay lại hỏi
" Anh biết bản thân rất đẹp trai không cần phải nhìn đến thất thần vậy đâu?"
Nhìn biểu cảm tự luyến của anh làm cho cô không biết trả lời thế nào, nhưng đọc bình luận bên dưới của bọn họ cô có chút đỏ mặt.
" Em bị sốt sao?"
" Không có gì! Anh không làm việc sao?"
" Dạo này anh đang rãnh, em có muốn ra ngoài chơi không?"
" Được a"
Hai người hạnh phúc dắt tay nhau đi chơi nên không nghe được tiếng lòng của A Thành, cậu ta vừa mới kết thúc chuyến công tác với Cố Nhậm, anh lại bắt cậu đến tập đoàn làm việc còn phải tăng ca, công việc dày đặc mà hôm nay anh lại không đi làm, người làm trợ lý này đành phải ngồi ở đây thay anh làm việc, đúng là khổ thân cậu rồi!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.