Chương 60: Cuộc Sống Sau Hôn Nhân (End)
Diep Son
20/08/2023
Sau khi kết hôn được một tuần ai nấy đều bất ngờ khi nhận được tin vui của Nhược Giang. Nhất là Cố Nhậm khi anh biết cô mang thai liền vui mừng gọi điện khoe với mọi người, gặp ai cũng khoe rằng mình được làm cha rồi.
Kể từ lúc Nhược Giang mang thai Lưu Thi và Cố Thẩm đều dọn đến nhà của anh để chăm sóc cô. Cố Nhậm thì luôn đi trễ về sớm có khi còn không thèm lên tập đoàn mà đem công việc về nhà, tránh những việc tiệc tùng hay xã giao anh đều giao cho người khác.
Với thai kì đầu cô còn chưa có dấu hiệu kén thứ gì cũng thèm ăn, đến lúc 1 giờ sáng cô cũng phải lôi anh dậy để làm đồ ăn cho cô. Trước khi ngủ anh rất chăm chỉ nói chuyện với con trong bụng của cô.
Cố Nhậm rất cưng chiều cảm thấy những việc cô đòi hỏi không có gì là quá đáng hết. Đến khi bụng cô bắt đầu nhô ra, anh đã hoàn toàn đem công việc về nhà làm luôn ở bên cô 24/24. Mặc dù cô có khuyên nhưng anh đều không nghe, dần dần thì cô cũng quen sự chăm sóc của anh rồi.
Mỗi kì đều cùng cô đến bệnh viện để kiểm tra, lần này đã khám được cô mang thai là con trai, nhìn hình siêu âm cô và anh mỉm cười. Gia đình anh không quan trọng việc có con trai hay con gái, chỉ cần vợ chồng đồng thuận với nhau là được. Lưu Thi và Cố Thẩm biết tin cháu mình là cháu trai, ông bà liền kéo nhau đi mua sắm đồ. Lúc trước chưa biết giới tính nên bà đã mua một lần cho cả hai luôn, nhưng bây giờ bà lại muốn sắm thêm nữa.
Nhận được tấm ảnh siêu âm của bác sĩ Cố Nhậm liền chụp gửi cho tất cả đồng nghiệp để khoe, A Thành là người nhận được đầu tiên, cậu cảm thấy vui lây từ anh.
Nữa đêm ngày nào cô khó chịu không ngủ được nên anh cũng phải thức theo dìu cô xuống nhà đi dạo một chút cho dễ ngủ.
" Em muốn ngồi xích đu"
" Chờ anh một chút"
Mỗi lần đi dạo như vậy anh đều mang theo một cái đệm lót, áo khoác cho cô, sợ cô lạnh chân nên mang cả tất cho cô thêm một tấm chăn để đắp. Chuẩn bị dụng cụ xong xuôi mới dìu cô ngồi xuống, anh để cô dựa lên vai của mình cùng cô ngắm sao.
" Ngôi sao trên kia rất đẹp"
" Không đẹp bằng em"
" Em rất hạnh phúc khi cưới được người chồng hoàn hảo yêu chiều em như thế!"
" Anh cũng rất hạnh phúc khi cưới được em"
Luyên thuyên cùng anh một lúc cô cũng từ từ rơi vào giấc ngủ. Giống như mọi lần anh đều nhẹ nhàng bế cô lên phòng ngủ. Giấc ngủ của anh thường không đủ giấc, mỗi khi cô giật mình hay cọ quậy anh đều thức giấc để xem tình trạng của cô.
Đến khi sắp sinh, mọi người đều tụ họp trước phòng sinh. Cố Nhậm không muốn cô trải qua cơn đau một mình nên đã vào trong với cô. Nhìn thấy cô cắn chặt môi để rặn làm cho anh đau lòng gấp mười. Cố Nhậm không muốn cô làm đau mình nên đã đưa cánh tay cho cô cắn đến chảy máu nhưng anh chẳng cảm thấy đau gì cả.
Những người đỡ đẻ bên cạnh ngưỡng mộ cô khi có một anh chồng đẹp trai lại còn chiều vợ như thế. Trải qua giây phút đau đơn thì cô cũng hạ sinh được, nghe tiếng khóc chào đời của con trai cô nở một nụ cười. Chưa đầy một giây mọi người còn phải nghe thêm tiếng khóc của đứa trẻ to xác kia làm cho mọi người cũng phải bật cười. Cố Nhậm cảm thấy giây phút này là hạnh phúc nhất, tay rung bế con trai của mình rồi nhìn cô hôn lên trán cô.
" Cảm ơn em đã sinh tiểu bảo bối cho anh! Em vất vả rồi"
Tiểu bảo bối được Lưu Thi và Cố Thẩm đặt tên là Cố Đình, bé được mọi người yêu thương hết mực cái gì cũng mua cho bé và bé cũng rất ngoan và lễ phép.
Khi Tiểu Đình lên được một 1 tuổi đã bắt đầu bắt trước khẩu hình miệng của mọi người để bập bẻ gọi một tiếng " Mẹ", Cố Nhậm nghe thấy tiểu bảo bối không gọi mình liền bất mãn ôm lấy tiểu bảo bối dạy cho bé tập nói tiếng " Papa" nhưng lần nào cũng vậy bé đều gọi mẹ càng ngày càng rành hơn.
Tiểu Đình có một sở thích là rất hay trêu Cố Nhậm, mỗi lần thấy ba mẹ lại gần nhau đều la khóc lên để cho Nhược Giang dỗ bé, có một lần bé thấy Ba mình hôn mẹ liền lấy tay lau sạch giúp mẹ rồi hôn lên chỗ đó giống như đang khiêu khích với anh vậy, mọi người thấy hành động này cười, Lưu Thi trêu anh rằng "Tình địch này con sẽ không thắng nổi đâu"
Cố Nhậm từ đó đã bị thất sủng muốn ở gần bên cô cũng chẳng được lại còn nhìn tình địch trắng trợn cướp đi người vợ trước mắt mà không thể làm gì được, Nhược Giang thấy anh rất tội nên sau khi dỗ Tiểu Đình ngủ cô đều lén chạy đến chỗ của anh để dỗ dành. Việc dỗ dành anh rất mất nhiều thời gian và cũng rất mất sức.
Tuy bị con trai dành mất vợ nhưng anh lại rất cưng chiều Tiểu Đình, ai biểu bé là kết tinh tình yêu của hai người chứ!
Kể từ lúc Nhược Giang mang thai Lưu Thi và Cố Thẩm đều dọn đến nhà của anh để chăm sóc cô. Cố Nhậm thì luôn đi trễ về sớm có khi còn không thèm lên tập đoàn mà đem công việc về nhà, tránh những việc tiệc tùng hay xã giao anh đều giao cho người khác.
Với thai kì đầu cô còn chưa có dấu hiệu kén thứ gì cũng thèm ăn, đến lúc 1 giờ sáng cô cũng phải lôi anh dậy để làm đồ ăn cho cô. Trước khi ngủ anh rất chăm chỉ nói chuyện với con trong bụng của cô.
Cố Nhậm rất cưng chiều cảm thấy những việc cô đòi hỏi không có gì là quá đáng hết. Đến khi bụng cô bắt đầu nhô ra, anh đã hoàn toàn đem công việc về nhà làm luôn ở bên cô 24/24. Mặc dù cô có khuyên nhưng anh đều không nghe, dần dần thì cô cũng quen sự chăm sóc của anh rồi.
Mỗi kì đều cùng cô đến bệnh viện để kiểm tra, lần này đã khám được cô mang thai là con trai, nhìn hình siêu âm cô và anh mỉm cười. Gia đình anh không quan trọng việc có con trai hay con gái, chỉ cần vợ chồng đồng thuận với nhau là được. Lưu Thi và Cố Thẩm biết tin cháu mình là cháu trai, ông bà liền kéo nhau đi mua sắm đồ. Lúc trước chưa biết giới tính nên bà đã mua một lần cho cả hai luôn, nhưng bây giờ bà lại muốn sắm thêm nữa.
Nhận được tấm ảnh siêu âm của bác sĩ Cố Nhậm liền chụp gửi cho tất cả đồng nghiệp để khoe, A Thành là người nhận được đầu tiên, cậu cảm thấy vui lây từ anh.
Nữa đêm ngày nào cô khó chịu không ngủ được nên anh cũng phải thức theo dìu cô xuống nhà đi dạo một chút cho dễ ngủ.
" Em muốn ngồi xích đu"
" Chờ anh một chút"
Mỗi lần đi dạo như vậy anh đều mang theo một cái đệm lót, áo khoác cho cô, sợ cô lạnh chân nên mang cả tất cho cô thêm một tấm chăn để đắp. Chuẩn bị dụng cụ xong xuôi mới dìu cô ngồi xuống, anh để cô dựa lên vai của mình cùng cô ngắm sao.
" Ngôi sao trên kia rất đẹp"
" Không đẹp bằng em"
" Em rất hạnh phúc khi cưới được người chồng hoàn hảo yêu chiều em như thế!"
" Anh cũng rất hạnh phúc khi cưới được em"
Luyên thuyên cùng anh một lúc cô cũng từ từ rơi vào giấc ngủ. Giống như mọi lần anh đều nhẹ nhàng bế cô lên phòng ngủ. Giấc ngủ của anh thường không đủ giấc, mỗi khi cô giật mình hay cọ quậy anh đều thức giấc để xem tình trạng của cô.
Đến khi sắp sinh, mọi người đều tụ họp trước phòng sinh. Cố Nhậm không muốn cô trải qua cơn đau một mình nên đã vào trong với cô. Nhìn thấy cô cắn chặt môi để rặn làm cho anh đau lòng gấp mười. Cố Nhậm không muốn cô làm đau mình nên đã đưa cánh tay cho cô cắn đến chảy máu nhưng anh chẳng cảm thấy đau gì cả.
Những người đỡ đẻ bên cạnh ngưỡng mộ cô khi có một anh chồng đẹp trai lại còn chiều vợ như thế. Trải qua giây phút đau đơn thì cô cũng hạ sinh được, nghe tiếng khóc chào đời của con trai cô nở một nụ cười. Chưa đầy một giây mọi người còn phải nghe thêm tiếng khóc của đứa trẻ to xác kia làm cho mọi người cũng phải bật cười. Cố Nhậm cảm thấy giây phút này là hạnh phúc nhất, tay rung bế con trai của mình rồi nhìn cô hôn lên trán cô.
" Cảm ơn em đã sinh tiểu bảo bối cho anh! Em vất vả rồi"
Tiểu bảo bối được Lưu Thi và Cố Thẩm đặt tên là Cố Đình, bé được mọi người yêu thương hết mực cái gì cũng mua cho bé và bé cũng rất ngoan và lễ phép.
Khi Tiểu Đình lên được một 1 tuổi đã bắt đầu bắt trước khẩu hình miệng của mọi người để bập bẻ gọi một tiếng " Mẹ", Cố Nhậm nghe thấy tiểu bảo bối không gọi mình liền bất mãn ôm lấy tiểu bảo bối dạy cho bé tập nói tiếng " Papa" nhưng lần nào cũng vậy bé đều gọi mẹ càng ngày càng rành hơn.
Tiểu Đình có một sở thích là rất hay trêu Cố Nhậm, mỗi lần thấy ba mẹ lại gần nhau đều la khóc lên để cho Nhược Giang dỗ bé, có một lần bé thấy Ba mình hôn mẹ liền lấy tay lau sạch giúp mẹ rồi hôn lên chỗ đó giống như đang khiêu khích với anh vậy, mọi người thấy hành động này cười, Lưu Thi trêu anh rằng "Tình địch này con sẽ không thắng nổi đâu"
Cố Nhậm từ đó đã bị thất sủng muốn ở gần bên cô cũng chẳng được lại còn nhìn tình địch trắng trợn cướp đi người vợ trước mắt mà không thể làm gì được, Nhược Giang thấy anh rất tội nên sau khi dỗ Tiểu Đình ngủ cô đều lén chạy đến chỗ của anh để dỗ dành. Việc dỗ dành anh rất mất nhiều thời gian và cũng rất mất sức.
Tuy bị con trai dành mất vợ nhưng anh lại rất cưng chiều Tiểu Đình, ai biểu bé là kết tinh tình yêu của hai người chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.