Chương 20: Đi Chơi
Diep Son
31/07/2023
Thấy Nhược Giang ngủ ngon lành trên đùi của mình, anh mỉm cười nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm, anh ngồi bất động làm cái gối cho cô đến gần chiều tối anh cố gắng không gây tiếng động mạnh, lặng lẽ vào bếp làm bữa tối.
Nhược Giang nghe được tiếng động ở phòng bếp cô tỉnh dậy nhìn quanh, đôi mắt hơi híp lại rồi cố mở ra nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ấy trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc nho nhỏ, cô tiến lại phía sau lưng anh, không nói không rằng trực tiếp ôm lấy anh, cô úp mặt vào lưng anh còn dụi mặt vào.
" Sao không gọi em dậy?"
" Anh không nỡ"
" Anh còn chiều chuộng em thế này em sẽ sinh hư mất thôi đến lúc đấy đừng trách em vì sao lại lười"
" Bạn gái anh thì anh chiều thôi! Mọi thứ cứ để anh làm, em sẽ không kiếm được một bạn trai toàn năng như anh đâu nên không được bỏ rơi anh đâu đấy"
" Cố Nhậm"
" Hửm?"
" Em yêu anh"
Chỉ một câu nói của cô đã thành công làm cho anh dừng lại mọi động tác, anh quay lại nhìn vào mắt cô, sau đó với tay tắt bếp, bế cô lên hai tay đặt dưới mông cô chân cô bám chặt vào hông của anh để giữ thăng bằng, môi hai người sát lại, cảm nhận được đôi môi mềm ngọt anh càng tham lam ngấu nghiến nó.
Một nụ hôn nhẹ nhàng triền miên đến khi hai người không còn hơi nữa mới từ từ nhả môi ra trước mặt liền xuất hiện một sợi chỉ bạc.
" Anh cũng yêu em Nhược Giang"
" Thả em xuống đi"
" Ừm! Tắm rửa đi rồi chúng ta ăn tối"
" Dạ "
Cô chạy lon ton vào phòng tắm, cô nhìn mình trong gương không ngừng cười gương mặt cũng có chút đỏ, xem ra cô dạo này có chút bạo dạn với anh rồi.
Hai người dùng xong bữa tối cô lại giành công việc rửa bát với anh, anh thấy không đấu lại cô nên đành nghe theo, anh đi chuẩn bị đồ để tắm, đến lúc bước ra đã thấy cô đã dọn dẹp xong, ngồi trong phòng khách đợi anh.
" Giang Giang sấy tóc cho anh đi"
" Đợi em lấy máy sấy"
Cố Nhậm ngồi xuống nền nhà chờ cô, đợi một lúc cô đi ra trên tay cầm một máy sấy, cô ngồi trên sô pha từ từ sấy tóc cho anh.
Mái tóc anh rất mềm đụng vào thật thích, tóc con trai rất ngắn nên chẳng mấy chút đã khô hẳn, một người ngồi một người nằm trên ghế sô pha, hai người cùng nhau xem chương trình mùa tết, âm thanh phát ra từ tivi làm cho cô nhịn không được mà cười phá lên, còn anh thì vẫn như cũ luôn chăm chú nhìn gương mặt cô.
Vì ngày mai đi chơi nên khoảng 21 giờ anh đã bế cô đi ngủ mặc kệ cô có năng nỉ như thế nào, nếu không cô sẽ không có sức thức dậy.
Buổi sáng hai người xuất phát 8 giờ, trên đường đi cô không ngừng gục xuống gục lui, mặc dù bản thân đã ngủ đủ giấc nhưng ở trên xe vẫn không tránh được cơn buồn ngủ kéo đến.
Trời vẫn còn sớm nên Cố Nhậm muốn đưa cô đi chơi trước nên đã ghé vào khu vui chơi ở gần biển, buổi chiều sẽ dẫn cô đi biển sau.
Nhược Giang tỉnh dậy nhìn qua khung cửa xe thấy được khu vui chơi không ngừng thích thú ra mặt, hớn hở kéo anh vào chơi.
Cố Nhậm đơn nhiên biết vì sao cô lại vui vẻ đến mức độ này lại càng giận bố mẹ cô hơn. Cô được anh chiều chơi hết trò này đến trò khác, dù đã thấm mệt cô vẫn muốn chơi thêm.
" Em ngồi nghỉ trước đi rồi chúng ta chơi tiếp, ngồi ở đây đợi anh, anh đi mua nước cho em"
" Dạ"
Trong lúc ngồi chờ anh đột nhiên bên cạnh cô có hai thanh niên đi lại ngồi xuống, cô cảnh giác muốn đứng dậy thì một trong hai người liền tóm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô.
" Đi đâu vậy em gái, chúng ta trao đổi với nhau một chút nào, bọn anh không làm gì em đâu?"
" Buông tay ra nếu không tôi la lên đấy"
" Làm gì căng vậy bọn anh chỉ muốn biết về em một chút thôi mà bé con"
" Buông cô ấy ra"
" Anh bạn tôi khuyên đừng nên lo chuyện bao đồng"
" Áaa"
Cố Nhậm trực tiếp đem cánh tay đang nắm tay cô mà bẻ lấy, cô được thả ra liền đi ra nấp sau lưng anh
" Nếu các người không đi tôi gọi điện cho cảnh sát đấy"
" Mẹ kiếp "
Tên còn lại còn muốn bắt cô nhưng lại bị anh đá cho một cú làm cho gã lăn một vòng trên đất, mọi người xung thấy tình hình càng tệ liền bu quanh nhìn, thấy bản thân không thể thắng được anh hai người đó muốn bỏ chạy lại bị anh túm lấy một người, người còn lại cũng được bắt lại bởi những người xung quanh.
" Gọi cho cảnh sát đi cô gái"
" Vâng ạ"
Đến khi cảnh sát đưa hai gã đi mọi người liền tản ra, anh nắm chặt tay cô dò xét từ trên xuống dưới xem có vết thương nào không, cũng may là anh đến kịp nếu không anh cũng chẳng dám nghĩ đến hậu quả nữa.
Nhớ đến hai tên kia anh lấy di động ra nhắn cho cấp dưới xử lí tốt chuyện bọn họ, dám đụng đến người phụ nữ của anh đơn nhiên chẳng có kết cục tốt đâu.
" Em không sao rồi anh đừng lo lắng nữa"
" Chúng ta đến khách sạn dùng bữa trưa thôi"
" Nhưng em còn muốn chơi! Chúng ta chơi thêm một trò nữa thôi nha"
Đối với vẻ mặt làm nũng của cô anh không thể nào mà không nghe theo được, đến khi thấy bản thân đã đủ thấm mệt mới nghỉ. Hai người đi đến khách sạn gần đó để dùng bữa, trên bàn ăn toàn món hải sản được chế biến rất bắt mắt làm cho cô không nhịn được mà tắm tắt khen ngon.
Cố Nhậm đã đặt một phòng cho hai người để tiện nghỉ trưa, gian phòng còn có thể nhìn thấy biển. Sau khi dùng bữa hai người liền đi nghỉ ngơi một chút, có lẽ cả hai chơi đã quá chớn nên nằm một chút liền chìm vào giấc mộng.
Buổi chiều hoàng hôn buông xuống, cũng may cô có đặt báo thức nên mới có thể ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp thế này.
Hôm nay có vẻ hoàng hôn đẹp hơn mọi ngày trên bầu trời còn xuất hiện thêm một lớp hồng, cảnh đẹp thế này không thể không chụp hình được, cô lấy di động ra chụp cảnh vài tấm, quay đầu một chút lại bắt gặp cảnh đẹp khác.
Cô lùi lại một chút đứng từ phía sau chụp bóng lưng của anh cùng với hoàng hôn đúng lúc này anh lại quay nghiêng lại thế lại trong máy cô có ảnh góc nghiêng của anh, chụp được hai tấm cô không ngừng cảm thán anh đúng là quá sức hút.
" Có muốn chụp thêm không?"
" Đủ rồi ạ"
" Đưa máy cho anh"
" Để làm gì "
Cố Nhậm cầm di động đưa lên chụp cùng với cô, trong tấm ảnh hai người đều cười rất tươi.
" Aa anh nhìn xem đây là vỏ ốc nè"
" Phải"
" Woa nhìn đẹp quá còn có chỗ này nữa! Anh chúng ta đi lượm vỏ ốc thôi"
" Đi thôi"
Anh đi theo sau lưng cô âm thầm chụp lại khoảng khắc cô cười tươi khi thấy được vỏ ốc kia, còn có tấm lưng dưới hoàng hôn nữa.
Hai người đi dạo thêm một chút rồi mới lên xe trở về nhà của cô, hôm nay cô thu hoạch được kha khá những vỏ ốc vỏ sò rất đẹp nên đã đem về trang trí.
Trước khi ngủ Cố Nhậm đã thay đổi ảnh đại diện của mình trên mạng xã hội, làm cho những bạn bè đồng nghiệp tò mò cô gái trong bức ảnh là ai, đến cả ba mẹ anh trong một phút liền nhắn hỏi.
Bạch Điểm cũng nhìn thấy tấm ảnh kia thì không ngừng la hét đập nát hết đồ trong phòng để trút giận, cô ta càng thêm ghét Nhược Giang hơn.
Nhược Giang nghe được tiếng động ở phòng bếp cô tỉnh dậy nhìn quanh, đôi mắt hơi híp lại rồi cố mở ra nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ấy trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc nho nhỏ, cô tiến lại phía sau lưng anh, không nói không rằng trực tiếp ôm lấy anh, cô úp mặt vào lưng anh còn dụi mặt vào.
" Sao không gọi em dậy?"
" Anh không nỡ"
" Anh còn chiều chuộng em thế này em sẽ sinh hư mất thôi đến lúc đấy đừng trách em vì sao lại lười"
" Bạn gái anh thì anh chiều thôi! Mọi thứ cứ để anh làm, em sẽ không kiếm được một bạn trai toàn năng như anh đâu nên không được bỏ rơi anh đâu đấy"
" Cố Nhậm"
" Hửm?"
" Em yêu anh"
Chỉ một câu nói của cô đã thành công làm cho anh dừng lại mọi động tác, anh quay lại nhìn vào mắt cô, sau đó với tay tắt bếp, bế cô lên hai tay đặt dưới mông cô chân cô bám chặt vào hông của anh để giữ thăng bằng, môi hai người sát lại, cảm nhận được đôi môi mềm ngọt anh càng tham lam ngấu nghiến nó.
Một nụ hôn nhẹ nhàng triền miên đến khi hai người không còn hơi nữa mới từ từ nhả môi ra trước mặt liền xuất hiện một sợi chỉ bạc.
" Anh cũng yêu em Nhược Giang"
" Thả em xuống đi"
" Ừm! Tắm rửa đi rồi chúng ta ăn tối"
" Dạ "
Cô chạy lon ton vào phòng tắm, cô nhìn mình trong gương không ngừng cười gương mặt cũng có chút đỏ, xem ra cô dạo này có chút bạo dạn với anh rồi.
Hai người dùng xong bữa tối cô lại giành công việc rửa bát với anh, anh thấy không đấu lại cô nên đành nghe theo, anh đi chuẩn bị đồ để tắm, đến lúc bước ra đã thấy cô đã dọn dẹp xong, ngồi trong phòng khách đợi anh.
" Giang Giang sấy tóc cho anh đi"
" Đợi em lấy máy sấy"
Cố Nhậm ngồi xuống nền nhà chờ cô, đợi một lúc cô đi ra trên tay cầm một máy sấy, cô ngồi trên sô pha từ từ sấy tóc cho anh.
Mái tóc anh rất mềm đụng vào thật thích, tóc con trai rất ngắn nên chẳng mấy chút đã khô hẳn, một người ngồi một người nằm trên ghế sô pha, hai người cùng nhau xem chương trình mùa tết, âm thanh phát ra từ tivi làm cho cô nhịn không được mà cười phá lên, còn anh thì vẫn như cũ luôn chăm chú nhìn gương mặt cô.
Vì ngày mai đi chơi nên khoảng 21 giờ anh đã bế cô đi ngủ mặc kệ cô có năng nỉ như thế nào, nếu không cô sẽ không có sức thức dậy.
Buổi sáng hai người xuất phát 8 giờ, trên đường đi cô không ngừng gục xuống gục lui, mặc dù bản thân đã ngủ đủ giấc nhưng ở trên xe vẫn không tránh được cơn buồn ngủ kéo đến.
Trời vẫn còn sớm nên Cố Nhậm muốn đưa cô đi chơi trước nên đã ghé vào khu vui chơi ở gần biển, buổi chiều sẽ dẫn cô đi biển sau.
Nhược Giang tỉnh dậy nhìn qua khung cửa xe thấy được khu vui chơi không ngừng thích thú ra mặt, hớn hở kéo anh vào chơi.
Cố Nhậm đơn nhiên biết vì sao cô lại vui vẻ đến mức độ này lại càng giận bố mẹ cô hơn. Cô được anh chiều chơi hết trò này đến trò khác, dù đã thấm mệt cô vẫn muốn chơi thêm.
" Em ngồi nghỉ trước đi rồi chúng ta chơi tiếp, ngồi ở đây đợi anh, anh đi mua nước cho em"
" Dạ"
Trong lúc ngồi chờ anh đột nhiên bên cạnh cô có hai thanh niên đi lại ngồi xuống, cô cảnh giác muốn đứng dậy thì một trong hai người liền tóm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô.
" Đi đâu vậy em gái, chúng ta trao đổi với nhau một chút nào, bọn anh không làm gì em đâu?"
" Buông tay ra nếu không tôi la lên đấy"
" Làm gì căng vậy bọn anh chỉ muốn biết về em một chút thôi mà bé con"
" Buông cô ấy ra"
" Anh bạn tôi khuyên đừng nên lo chuyện bao đồng"
" Áaa"
Cố Nhậm trực tiếp đem cánh tay đang nắm tay cô mà bẻ lấy, cô được thả ra liền đi ra nấp sau lưng anh
" Nếu các người không đi tôi gọi điện cho cảnh sát đấy"
" Mẹ kiếp "
Tên còn lại còn muốn bắt cô nhưng lại bị anh đá cho một cú làm cho gã lăn một vòng trên đất, mọi người xung thấy tình hình càng tệ liền bu quanh nhìn, thấy bản thân không thể thắng được anh hai người đó muốn bỏ chạy lại bị anh túm lấy một người, người còn lại cũng được bắt lại bởi những người xung quanh.
" Gọi cho cảnh sát đi cô gái"
" Vâng ạ"
Đến khi cảnh sát đưa hai gã đi mọi người liền tản ra, anh nắm chặt tay cô dò xét từ trên xuống dưới xem có vết thương nào không, cũng may là anh đến kịp nếu không anh cũng chẳng dám nghĩ đến hậu quả nữa.
Nhớ đến hai tên kia anh lấy di động ra nhắn cho cấp dưới xử lí tốt chuyện bọn họ, dám đụng đến người phụ nữ của anh đơn nhiên chẳng có kết cục tốt đâu.
" Em không sao rồi anh đừng lo lắng nữa"
" Chúng ta đến khách sạn dùng bữa trưa thôi"
" Nhưng em còn muốn chơi! Chúng ta chơi thêm một trò nữa thôi nha"
Đối với vẻ mặt làm nũng của cô anh không thể nào mà không nghe theo được, đến khi thấy bản thân đã đủ thấm mệt mới nghỉ. Hai người đi đến khách sạn gần đó để dùng bữa, trên bàn ăn toàn món hải sản được chế biến rất bắt mắt làm cho cô không nhịn được mà tắm tắt khen ngon.
Cố Nhậm đã đặt một phòng cho hai người để tiện nghỉ trưa, gian phòng còn có thể nhìn thấy biển. Sau khi dùng bữa hai người liền đi nghỉ ngơi một chút, có lẽ cả hai chơi đã quá chớn nên nằm một chút liền chìm vào giấc mộng.
Buổi chiều hoàng hôn buông xuống, cũng may cô có đặt báo thức nên mới có thể ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp thế này.
Hôm nay có vẻ hoàng hôn đẹp hơn mọi ngày trên bầu trời còn xuất hiện thêm một lớp hồng, cảnh đẹp thế này không thể không chụp hình được, cô lấy di động ra chụp cảnh vài tấm, quay đầu một chút lại bắt gặp cảnh đẹp khác.
Cô lùi lại một chút đứng từ phía sau chụp bóng lưng của anh cùng với hoàng hôn đúng lúc này anh lại quay nghiêng lại thế lại trong máy cô có ảnh góc nghiêng của anh, chụp được hai tấm cô không ngừng cảm thán anh đúng là quá sức hút.
" Có muốn chụp thêm không?"
" Đủ rồi ạ"
" Đưa máy cho anh"
" Để làm gì "
Cố Nhậm cầm di động đưa lên chụp cùng với cô, trong tấm ảnh hai người đều cười rất tươi.
" Aa anh nhìn xem đây là vỏ ốc nè"
" Phải"
" Woa nhìn đẹp quá còn có chỗ này nữa! Anh chúng ta đi lượm vỏ ốc thôi"
" Đi thôi"
Anh đi theo sau lưng cô âm thầm chụp lại khoảng khắc cô cười tươi khi thấy được vỏ ốc kia, còn có tấm lưng dưới hoàng hôn nữa.
Hai người đi dạo thêm một chút rồi mới lên xe trở về nhà của cô, hôm nay cô thu hoạch được kha khá những vỏ ốc vỏ sò rất đẹp nên đã đem về trang trí.
Trước khi ngủ Cố Nhậm đã thay đổi ảnh đại diện của mình trên mạng xã hội, làm cho những bạn bè đồng nghiệp tò mò cô gái trong bức ảnh là ai, đến cả ba mẹ anh trong một phút liền nhắn hỏi.
Bạch Điểm cũng nhìn thấy tấm ảnh kia thì không ngừng la hét đập nát hết đồ trong phòng để trút giận, cô ta càng thêm ghét Nhược Giang hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.