Chương 43: Duyên Trời Đã Định
Diep Son
20/08/2023
Sáng hôm nay có một cuộc họp quan trọng nên Cố Nhậm phải rời đi trước nhưng anh không quên cho người đưa cô đến tập đoàn.
Trong phòng họp với bầu không khí căng thẳng, ai cũng nhìn thấy sắc mặt của Cố Nhậm đang dần kém đi. Bạch Điểm ngồi một bên cũng bị doạ không kém. Tay trái anh lật qua lật lại giấy tờ để xem xét nhưng chẳng có chỗ nào hợp ý của anh.
Người đứng báo cáo liên tục đưa lau mồ hôi đang chảy ròng ròng trên trán, anh xem xong liền bắt đầu nổi trận với bọn họ. Mọi trong phòng họp hiện giờ cầu mong thời gian trôi nhanh một chút, lỗ tai bọn họ sắp không chịu nổi rồi.
Giáo huấn bọn họ xong cũng chẳng khiến tâm trạng của anh vui lên, A Thành sợ bị anh giận cá chém thớt liền nhắn tin cầu cứu với Nhược Giang, bảo cô đi ăn trưa với Cố Nhậm.
Nhận được tin nhắn cô tính từ chối vì có hẹn với Linh San và Nguyệt Đồng rồi, vừa soạn tin trả lời thì thấy Trưởng phòng Hàn từ phòng họp đi ra, sắc mặt không được tốt lắm. Người đồng nghiệp thấy vậy lên tiếng hỏi thăm.
" Trưởng phòng cuộc họp sao rồi?"
" Mọi người hôm nay phải cận thận đấy làm việc cho chu toàn một chút! Cố Tổng hôm nay không được vui! Bản tài liệu bắt buộc phải sửa lại hoàn toàn, mọi người cố gắng lên! Tôi đi làm việc đây"
Nhìn thấy trưởng phòng ủ rũ đi vào phòng làm việc, mọi người cũng bắt đầu ngao ngán
" Chắc chắn Cố Tổng đã giáo huấn bọn họ một trận nên ai nấy mới có tâm trạng thế này"
"Còn phải nói sao, Cố Tổng luôn là người như vậy"
" Tức giận lên thật đáng sợ"
" Haiz làm việc thôi"
Nhược nghĩ lại nên đã đồng ý với A Thành, cô nhanh chóng nhắn tin cho Cố Nhậm, hai người nhắn qua lại vẫn quyết định đi lên phòng của anh dùng bữa.
Đến giờ ăn trưa, Nguyệt Đồng và Linh San đã biết cô đi dùng bữa với Cố Nhậm, hai người xuống phòng ăn để dùng bữa. A Thành vừa đưa Nhược Giang lên phòng của anh liền chuồn đi mất.
Vừa đến phòng ăn A Thành nhìn thấy Linh San đang dùng bữa, cậu ta mới sực nhớ ra một điều quan trọng là Linh San là bạn của Nhược Giang, cố gắng kiềm lại sự kích động vui mừng, cậu ta đã đi theo Cố Nhậm bao nhiêu năm nên cũng đã học được không ít kinh nghiệm không nên bày tỏ ra bên ngoài cho người khác biết.
" Chị Đồng"
" Hửm"
" Em lại gặp được anh ấy rồi"
" Ai cơ?"
" Cái người mà em nói hôm qua đấy, anh ấy ở bên kia em phải làm sao đây? Nhìn em hôm nay có chỉnh chu không? Hay em đi trang điểm lại một chút"
" Dừng lại đã! Em rất chỉnh chu không cần phải trang điểm lại đâu, còn nữa cái cậu đó là trợ lý của Cố Tổng đấy tên A Thành"
" Đúng a sao em lại không nhớ ra nhỉ, bọn em cũng gặp qua vài lần vậy mà em không để ý, não của em sao lại không có ấn tượng gì hết vậy"
" Chắc lúc đó hai người không tiếp xúc gần, duyên trời đã định chúc mừng em"
" Chị đừng trêu em"
" Haha đỏ lên hết rồi "
" Chị.."
" Được được không nói nữa ăn cơm, ăn cơm"
A Thành ngồi cách hai người không xa chỉ cần ngước mặt lên là có thể nhìn thấy rất rõ gương mặt của Linh San, tuy không biết hai người đang nói về chuyện gì nhưng trong đầu của A Thành hiện giờ chỉ còn gương mặt của Linh San thôi, nhịp tim theo đó cũng đập nhanh liên hồi.
" Dễ thương thật"
Trong phòng của Cố Nhậm, hai người dùng bữa với bầu không khí có chút ngột ngạt khiến cô không thể nào mà thoải mái được, nhìn đôi lông mày của anh lúc nào nhíu lại, ăn cơm cũng ít đi chỉ ăn một chút rồi quay lại bàn làm việc tiếp. Cô biết anh đang khó chịu về công việc nhưng cũng phải ăn uống đầy đủ mới có sức làm tiếp.
" Anh còn chưa ăn xong mà"
" Em cứ ăn đi! xong thì ngồi nghỉ một lát rồi hả đi"
" Nhìn anh như vậy em cũng chẳng có hứng ăn"
Cố Nhậm nghe cô nói vậy liền dừng bút lại ngước lên nhìn gương mặt đang mong chờ kia, anh biết cô đang muốn dỗ anh ăn cơm, sợ cô buồn nên bỏ lại công việc ngồi ăn với cô tiếp.
Một lát sau bụng cô đã no căn, cô đứng dậy đi một vòng phòng làm việc của anh, phòng của anh rất rộng. Đây là lần đầu cô bước lên đây, nhìn thành phố qua tấm kính từ trên cao xuống như vậy rất đẹp. Đang đứng ngắm thì được anh ôm từ phía sau, cằm anh tựa lên vai gầy của cô.
" Đẹp không?"
" Rất đẹp"
" Có muốn chuyển lên đây làm cùng anh không?"
" Đừng có trêu em nữa"
" Sắp tới công ty ta có tiệc anh muốn công bố chuyện của chúng ta được không?"
" Em..."
" Được rồi, anh sẽ không làm khó em! Khi nào em sẵn sàng chúng ta công bói cũng chẳng muộn"
" Em muốn biết lý do được không?"
" Anh không thích những người đàn ông khác dòm ngó đến em, nhưng anh không ép buộc em đâu"
"Em yêu anh" chụt
Cố Nhậm không thể nào chấp nhận nụ hôn lướt qua như vậy, tay xoay người cô lại ép cô vào tấm kính mà hôn lên môi cô. Nụ hôn có chút mạnh bạo như hàm chứa sự chiếm hữu đối với cô. Cô cũng chẳng né tránh mà từ từ phối hợp cùng anh triền miên.
Trong phòng họp với bầu không khí căng thẳng, ai cũng nhìn thấy sắc mặt của Cố Nhậm đang dần kém đi. Bạch Điểm ngồi một bên cũng bị doạ không kém. Tay trái anh lật qua lật lại giấy tờ để xem xét nhưng chẳng có chỗ nào hợp ý của anh.
Người đứng báo cáo liên tục đưa lau mồ hôi đang chảy ròng ròng trên trán, anh xem xong liền bắt đầu nổi trận với bọn họ. Mọi trong phòng họp hiện giờ cầu mong thời gian trôi nhanh một chút, lỗ tai bọn họ sắp không chịu nổi rồi.
Giáo huấn bọn họ xong cũng chẳng khiến tâm trạng của anh vui lên, A Thành sợ bị anh giận cá chém thớt liền nhắn tin cầu cứu với Nhược Giang, bảo cô đi ăn trưa với Cố Nhậm.
Nhận được tin nhắn cô tính từ chối vì có hẹn với Linh San và Nguyệt Đồng rồi, vừa soạn tin trả lời thì thấy Trưởng phòng Hàn từ phòng họp đi ra, sắc mặt không được tốt lắm. Người đồng nghiệp thấy vậy lên tiếng hỏi thăm.
" Trưởng phòng cuộc họp sao rồi?"
" Mọi người hôm nay phải cận thận đấy làm việc cho chu toàn một chút! Cố Tổng hôm nay không được vui! Bản tài liệu bắt buộc phải sửa lại hoàn toàn, mọi người cố gắng lên! Tôi đi làm việc đây"
Nhìn thấy trưởng phòng ủ rũ đi vào phòng làm việc, mọi người cũng bắt đầu ngao ngán
" Chắc chắn Cố Tổng đã giáo huấn bọn họ một trận nên ai nấy mới có tâm trạng thế này"
"Còn phải nói sao, Cố Tổng luôn là người như vậy"
" Tức giận lên thật đáng sợ"
" Haiz làm việc thôi"
Nhược nghĩ lại nên đã đồng ý với A Thành, cô nhanh chóng nhắn tin cho Cố Nhậm, hai người nhắn qua lại vẫn quyết định đi lên phòng của anh dùng bữa.
Đến giờ ăn trưa, Nguyệt Đồng và Linh San đã biết cô đi dùng bữa với Cố Nhậm, hai người xuống phòng ăn để dùng bữa. A Thành vừa đưa Nhược Giang lên phòng của anh liền chuồn đi mất.
Vừa đến phòng ăn A Thành nhìn thấy Linh San đang dùng bữa, cậu ta mới sực nhớ ra một điều quan trọng là Linh San là bạn của Nhược Giang, cố gắng kiềm lại sự kích động vui mừng, cậu ta đã đi theo Cố Nhậm bao nhiêu năm nên cũng đã học được không ít kinh nghiệm không nên bày tỏ ra bên ngoài cho người khác biết.
" Chị Đồng"
" Hửm"
" Em lại gặp được anh ấy rồi"
" Ai cơ?"
" Cái người mà em nói hôm qua đấy, anh ấy ở bên kia em phải làm sao đây? Nhìn em hôm nay có chỉnh chu không? Hay em đi trang điểm lại một chút"
" Dừng lại đã! Em rất chỉnh chu không cần phải trang điểm lại đâu, còn nữa cái cậu đó là trợ lý của Cố Tổng đấy tên A Thành"
" Đúng a sao em lại không nhớ ra nhỉ, bọn em cũng gặp qua vài lần vậy mà em không để ý, não của em sao lại không có ấn tượng gì hết vậy"
" Chắc lúc đó hai người không tiếp xúc gần, duyên trời đã định chúc mừng em"
" Chị đừng trêu em"
" Haha đỏ lên hết rồi "
" Chị.."
" Được được không nói nữa ăn cơm, ăn cơm"
A Thành ngồi cách hai người không xa chỉ cần ngước mặt lên là có thể nhìn thấy rất rõ gương mặt của Linh San, tuy không biết hai người đang nói về chuyện gì nhưng trong đầu của A Thành hiện giờ chỉ còn gương mặt của Linh San thôi, nhịp tim theo đó cũng đập nhanh liên hồi.
" Dễ thương thật"
Trong phòng của Cố Nhậm, hai người dùng bữa với bầu không khí có chút ngột ngạt khiến cô không thể nào mà thoải mái được, nhìn đôi lông mày của anh lúc nào nhíu lại, ăn cơm cũng ít đi chỉ ăn một chút rồi quay lại bàn làm việc tiếp. Cô biết anh đang khó chịu về công việc nhưng cũng phải ăn uống đầy đủ mới có sức làm tiếp.
" Anh còn chưa ăn xong mà"
" Em cứ ăn đi! xong thì ngồi nghỉ một lát rồi hả đi"
" Nhìn anh như vậy em cũng chẳng có hứng ăn"
Cố Nhậm nghe cô nói vậy liền dừng bút lại ngước lên nhìn gương mặt đang mong chờ kia, anh biết cô đang muốn dỗ anh ăn cơm, sợ cô buồn nên bỏ lại công việc ngồi ăn với cô tiếp.
Một lát sau bụng cô đã no căn, cô đứng dậy đi một vòng phòng làm việc của anh, phòng của anh rất rộng. Đây là lần đầu cô bước lên đây, nhìn thành phố qua tấm kính từ trên cao xuống như vậy rất đẹp. Đang đứng ngắm thì được anh ôm từ phía sau, cằm anh tựa lên vai gầy của cô.
" Đẹp không?"
" Rất đẹp"
" Có muốn chuyển lên đây làm cùng anh không?"
" Đừng có trêu em nữa"
" Sắp tới công ty ta có tiệc anh muốn công bố chuyện của chúng ta được không?"
" Em..."
" Được rồi, anh sẽ không làm khó em! Khi nào em sẵn sàng chúng ta công bói cũng chẳng muộn"
" Em muốn biết lý do được không?"
" Anh không thích những người đàn ông khác dòm ngó đến em, nhưng anh không ép buộc em đâu"
"Em yêu anh" chụt
Cố Nhậm không thể nào chấp nhận nụ hôn lướt qua như vậy, tay xoay người cô lại ép cô vào tấm kính mà hôn lên môi cô. Nụ hôn có chút mạnh bạo như hàm chứa sự chiếm hữu đối với cô. Cô cũng chẳng né tránh mà từ từ phối hợp cùng anh triền miên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.