Chương 23: Hãm hại
Linh Lạc Thành Nê
06/01/2015
Sau ngày đó, đi nghỉ ở suối nước nóng cùng với ở nhà dưỡng thương, đã một
tuần trôi qua Tần Tuyên Tuyên không gặp lại Tống Kì. Hiện giờ hắn xuất
hiện ở trước mặt cô, so với thời điểm cầu xin cô tha thứ càng lộ rõ vẻ
tiều tụy hơn, người cũng gầy đi trông thấy.
Nghĩ đến hai tháng trước hai người vẫn còn ngọt ngào cùng nhau ở một chỗ, Tần Tuyên Tuyên không khỏi có chút đau lòng, nhưng đoạn ký ức về việc bị phản bội cùng lừa gạt mỗi khi xuất hiện, đã đem sự đau lòng đó áp chế lại. Đi du lịch vừa là một cách trốn tránh, đồng thời cũng khiến cô bình tĩnh lại, giờ đây cô đã quyết định đem Tống Kì coi như một người xa lạ.
Cô không muốn để ý tới hắn, nhưng Tống Kì tới tận nơi này chính là muốn tìm cô, không nghĩ tới ngay cả nhìn cô cũng không thèm nhìn hắn cứ thế trực tiếp đi qua, hắn chặn trước mặt cô, lộ ra nụ cười chua sót: '' Tuyên Tuyên, anh biết em không muốn gặp anh, anh đến chỉ là muốn nói cho em biết, anh phải rời khỏi thành phố N.''
Trong lòng Tần Tuyên Tuyên khẽ nhúc nhích
Tống Kì phải....rời khỏi thành phố N?
Cô dừng bước, nhìn về phía Tống Kì, có chút không biết nên nói cái gì mới tốt. Hỏi hắn vì cái gì phải rời khỏi đây? Bọn họ đã chia tay rồi, cô dựa vào cái gì mà hỏi cơ chứ.
Tống Kì thấy Tần Tuyên Tuyên rốt cuộc cũng chịu nhìn mình, đáy lòng dâng lên một tia hy vọng, chỉ là đợi nửa ngày cũng không thấy cô bảo hắn ở lại, hy vọng cuối cùng rốt cuộc cũng biến mất.
''Tuyên Tuyên, đợn đặt hàng của anh xảy ra vấn đề, hoặc là từ chức hoặc là chuyển đi.....Tuyên Tuyên, em để cho anh giải thích cùng cơ hội chuộc tội được không? Anh thật sự là bị hãm hại, anh không muốn mang theo hiểu lầm của em rời khỏi nơi này.'' Tống Kì cầu xin nói. Bị người khác thiết kế hại hắn như vậy, hắn căn bản là không tìm được chứng cứ chứng minh có thể biện hộ, nghĩ tới kẻ đứng phía sau việc này tạo nên một vở kịch hoàn hảo như vậy, hắn liền cảm thấy đáy lòng lạnh như băng. Hắn không biết rốt cuộc hắn đắc tội với ai, tại sao đối phương phải hãm hại hắn. Việc đã đến nước này, nếu Tuyên Tuyên đồng ý cho hắn một cơ hội, cho dù có từ chức, cho dù công việc hắn không còn, cho dù có phải đổi nghề bắt đầu lại từ nơi thấp kém nhất, hắn cũng sẽ không rời đi; nhưng nếu Tuyên Tuyên thật sự không tin tưởng hắn, thì thành phố này cũng không còn gì khiến hắn lưu luyến, hắn sẽ rời khỏi nơi này, rời đi nơi khiến con người ta thương tâm này.
''Tống Kì, chứng cứ vô cùng xác thực, anh bảo tôi phải làm thế nào để tin tưởng anh?'' Đáy lòng Tần Tuyên Tuyên thất vọng. Chuyện tới nước này, cô vẫn không thể tin được, Tống Kì lại là một kẻ hèn hạ vô sỉ đến vậy. Nhưng có lẽ, đến cả bộ dạng hiện tại, cũng là do hắn tỉ mỉ bày ra cho cô xem đi, vì để đạt được sự đồng tình của cô. Tưởng Tượng chuyện này rất có thể xảy ra, Tần Tuyên Tuyên mạnh mẽ quyết định, không nói nhiều lời với hắn nữa.
Tống Kì giơ tay kéo cô không để cô đi,: '' Tuyên Tuyên, tất cả lời nói của Hoàng tiểu thư kia đều là giả, đều là do cô ta nghe lệnh người khác để hãm hại anh! Tuyên Tuyên, em đừng dễ dàng tin lời người khác nói như vậy được không?''
Tần Tuyên Tuyên không muốn lại nghe hắn nói những câu giải thích vô nghĩa, như Tống Kì nắm tay cô thực chặt, căn bản là giãy không ra, đang muốn gọi người tới giúp, chợt nghe thấy một âm thanh quen thuộc vang lên.
''Anh nghĩ muốn làm gì bạn gái tôi vậy?'' (O_O ai mà láo quá ta??? )
Tần Tuyên Tuyên ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy Đỗ Mộ Ngôn một tay chen vào, lạnh lùng thản nhiên nhìn hai người.
Đỗ Mộ Ngôn vẫn luôn dùng camera cùng kính viễn vọng theo dõi Tần Tuyên Tuyên, bởi vậy lúc Tống Kì xuất hiện ở tòa cao ốc Thiên Vũ ngăn cản trước mặt Tần Tuyên Tuyên, hắn lập tức phi xuống lầu, bộ dáng giả vờ đi ngang qua giải vây cho cô. Hắn muốn cho Tống Kì hoàn toàn hết hy vọng, rời khỏi nơi này, đừng dây dưa với Tần Tuyên Tuyên của hắn nữa. ( O_O gì gì, của ai của ai cơ??? )
''Anh là ai, bạn gái nào hả?''
Đỗ Mộ Ngôn xuất hiện, khiến Tống Kì không tự giác nới lỏng tay đang nắm chặt Tần Tuyên Tuyên, người phía sau vùng vẫy mấy lần cuối cùng cũng thành công trốn thoát, theo bản năng lui về sau hai bước, núp phía sau lưng của Đỗ Mộ Ngôn.
''Tôi là ai không quan hệ có quan hệ gì với anh, anh chỉ cần nhớ rằng Tuyên Tuyên là bạn gái của tôi, đừng tiếp tục dây dưa cô ấy nữa.'' Đỗ Mộ Ngôn tuyên bố chủ quyền với cô, trong lòng một trận kích động, trên mặt lại chỉ có thể bày ra bộ dáng vô cùng lãnh đạm. Hắn muốn, một ngày nào đó, hắn sẽ tuyên bố với cả thể giới Tuyên Tuyên là của hắn, hắn muốn cho những kẻ dám cả gan mơ ước cô hiểu được, cùng hắn tranh người, chính là tự tìm đến đường chết! Nếu Tống Kì vẫn còn ở lại thành phố N, tiếp tục quấn lấy Tuyên Tuyên, hắn khó có thể đảm bảo sẽ không làm ra chuyện giống kiếp trước bức tử hắn. Khi đó, hắn vô cùng hâm mộ Tống Kì, bởi vì hắn ta có thể quang minh chính đại có được cô, cho nên người hắn hận nhất, cũng chỉ có Tống Kì.
''Tuyên Tuyên, những lời hắn nói, đều là thật sao?'' Tống Kì vẫn nhìn Tần Tuyên Tuyên, không dám tin hỏi. Cho dù hắn có cùng cô thật sự chia tay, nhưng mới được vài ngày, Tuyên Tuyên đã có bạn trai mới?
Tần Tuyên Tuyên không ngờ Đỗ Mộ Ngôn sẽ xuất hiện tợi nơi này, còn nói những lời như vậy. Cô đương nhiên là biết hắn vì cô mà giải vây, nhưng cô cảm thấy nói như vậy không ổn thỏa. Nhưng nếu trực tiếp phủ nhận lời Đỗ Mộ Ngôn, lại có vẻ như cô không biết suy xét. Do sự hổi lâu, Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể cúi đầu nói: ''Đúng vậy!''
Sắc mặt Tống Kì nháy mắt trở nên tái nhợt. Trong lúc hoảng hốt, hắn nhớ tới, hắn đã từng nghe thấy tiếng của người đàn ông này, chính là vị ''Đỗ tiên sinh'' đã từng hướng Tuyên Tuyên thổ lộ.
Những phát sinh gần đây tất cả giống như đã có đáp án, tầm mắt Tống Kì đảo quanh trên người Đỗ Mộ Ngôn cùng Tần Tuyên Tuyên, lẳng lặng nhìn hai người đứng chung một chỗ, hắn bỗng nhiên cười khổ một tiếng: '' Tuyên Tuyên, vị Đỗ tiên sinh lần trước thổ lộ với em.....là anh ta sao?''
Trước mặt là một người đàn ông bộ dáng hay khí chất đều hơn mình, một thân quần áo xa xỉ, hiển nhiên không thể so sánh với hắn ta được. Đưa hắn cùng vị Đỗ tiên sinh này đặt cạnh nhau, phụ nữ mắt không mù đều biết nên chọn ai.
Tần Tuyên Tuyên không trả lời Tống Kì. Cô là muốn cùng Tống Kì hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, nhưng không phải dùng phương pháp như này, cô cũng không hy vọng phải kéo theo Đỗ Mộ Ngôn cùng liên lụy theo.
Nhưng hiện tại, cô đâm lao đành phải theo lao, chỉ có thể tiếp tục kiên trì nói dối.
Nhưng trước khi cô trả lời, Đỗ Mộ Ngôn đã giành nói trước: '' Là tôi, tôi sớm đối với Tuyên Tuyên vừa gặp đã yêu.''
Sắc mặt Tống kì nhất thời trở nên thất bại.
Vài giây sau, hắn như nghĩ tới cái gì, ngầng đầu trừng mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn: '' Là anh có đúng hay không? Người hãm hại tôi có phải là anh hay không? Cuối cùng tôi cũng hiểu được, hóa ra là vì Tuyên Tuyên....Anh hãm hại tôi, chính là vì khiến Tuyên Tuyên phải chia tay tôi có phải hay không?''
''Tống Kì, mọi thứ đều đã qua, anh còn muốn bôi nhọ cho người khác sao?'' Sắc mặt Tần Tuyên Tuyên khẽ biến, thất vọng nói.
Cô vốn cho rằng, Tống Kì ít nhất còn là đàn ông chịu trách nhiệm, không ngờ hắn không thừa nhận chuyện mình làm sai thì thôi, còn muốn đổ tội lên người khác. Nếu là Hoàng tiểu thư đứng ra chứng nhận Tống Kì, trước đó Đỗ Mộ Ngôn vừa thổ lộ tình cảm với cô bị cô từ chối, cô có lẽ còn có một chút tin tưởng lời nói của Tống Kì, nhưng bây giờ.....Đỗ Mộ Ngôn tại nơi đông người đều bị nhìn thấy, tuy rằng chẳng qua là do có quan hệ với ba cô, nếu không có lẽ hắn đối cới cô vô cùng chán ghét đi? Cô từ chối hắn như vậy, nhất định làm tổn thương lòng tự tôn của hắn, hắn nổi tiếng như vậy, nhiều phụ nữ nguyện vì hắn lên núi đao vào biển lửa, cô chỉ là một kẻ khác loài, bị hắn chán ghét cũng không có gì lạ. Hiện tại hắn đối với cô lãnh đạm như vậy, cô không nghĩ ra hắn tại sao lại phải hãm hại Tống Kì.
Đỗ Mộ Ngôn nghe Tống Kì nói có chút khẩn trương, từ đầu đến cuối chỉ chú ý đến vẻ mặt của Tuyên Tuyên, thấy cô một chút cũng không nghi ngờ mình, hắn không khỏi thả lỏng. Hắn chỉ biết, hắn lựa chọn cố ý đối xử lãnh đạm với cô là cách vô cùng chính xác. Sẽ không bị Tuyên Tuyên hoài nghi hắn đem Tống Kì thiết kế, lại có thể đạt được tâm của cô. Chỉ cần tên Tống Kì chướng mắt này biến mất, hắn nhất định có thể có được tâm cô!
''Tuyên Tuyên, em tình nguyện tin tưởng họ Đỗ này, cũng không chịu tin tưởng anh sao?'' Tống Kì kinh ngạc nhìn Tần Tuyên Tuyên.
Tuyên Tuyên mở to mắt: ''Tôi chỉ tin vào chứng cứ!''
Đối với việc nhìn người của Tuyên Tuyên cô không hề có tin tưởng, tri nhân tri diện bất tri tâm, cô cũng muốn tin tưởng Tống Kì, nhưng những hình ảnh kia không phải là giả, sao cô có thể tin hắn đây?
Tống Kì lui về sau, bỗng nhiên nhìn Đỗ Mộ Ngôn, đáy mắt dâng lên ý chí chiến đấu: '' Họ Đỗ kia, tôi sẽ không chịu thua đâu. Tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ anh hãm hại tôi! '' Hắn lại nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên, ngữ khí chuyển thành nhu hòa, '' Tuyên Tuyên, hiện tại em không tin anh cũng không sao, anh sẽ không rời khỏi nơi này, nhất định anh sẽ tìm thấy chứng cứ cho em xem!''
Tống Kì xoay người sải bước rời đi, ngồi lên xe của mình giẫm chân ga. Hôm nay gặp được Đỗ Mộ Ngôn, khiến cho hắn tỉnh táo lại, cho dù có bị công ty sa thải, hắn cũng sẽ không rời khỏi thành phố N, hắn nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, chứng minh mình trong sạch, để cho Tuyên Tuyên nhìn rõ bộ mặt thật của tên họ Đỗ kia. Nhân tố quyết định mọi việc, chính là trên người vị Hoàng tiểu thư kia, chỉ cần hắn tìm thấy cô ta, sẽ dùng tất cả biện pháp khiến cô ta nói ra sự thật!
Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tống Kì lên xe rời đi, tàn nhẫn nhíu mày. Bởi vì thủ đoạn của hắn có chút bớt đi, cho nên mới không thể làm Tống Kì suy sụp sao? Hắn hẳn là nên tìm người giết chết Tống Kì, nhất lao vĩnh dật ( một lần vất vả suốt đời nhàn nhã), miễn cho hắn ta lại đến dây dưa....? Không, không được, hắn không thể làm như vậy được....Hắn muốn dùng biện pháp khác, khiến Tống Kì phải rời đi.
''Đỗ tiên sinh, vừa rồi cám ơn anh.'' Tống Kì vừa đi, một mình đối mặt với Đỗ Mộ Ngôn Tần Tuyên Tuyên có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi Tống Kì cũng đem tội danh đổ lên người Đỗ Mộ Ngôn: '' Thực xin lỗi, anh đừng để ý tới những lời Tống Kì nói, hắn...hắn là có chút hiểu lầm.''
''Ừm, tôi biết.'' Đỗ Mộ Ngôn thản nhiên lên tiếng, bộ dáng như không chút nào để ý.
Tần Tuyên Tuyên nhẹ nhàng thở ra. '' Cảm ơn!.''
Đỗ Mộ Ngôn kiềm chế kích động trong lòng, khuôn mặt nghiêm túc nói thêm một câu: '' Về sau hắn lại đến tìm cô, cô có thể dùng danh nghĩa của tôi đuổi hắn, tôi sẽ phối hợp với cô.''
''Không, không cần!'' Tần Tuyên Tuyên vội lắc đầu, ''Tôi nghĩ anh ta sẽ không đến nữa đâu.''
Nói cái gì mà tìm chứng cứ.....đều là do Tống kì bịa đặt, hắn có thể tìm được chứng cứ gì? Chứng cứ gì đó đều không có trong lời nói của hắn, hắn sao có thể không biết xấu hổ mà tiếp tục tới tìm mình?
Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên, không nhịn được trả lời: '' Nếu cô muốn từ chối người khác theo đuổi, cũng có thể dùng danh nghĩa của tôi.''
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn Đỗ Mộ Ngôn.
Đỗ Mộ Ngôn lúc này mới kinh ngạc phát hiện mình vừa mới nói gì, trầm mặt xuống, cho dù không cam lòng cứ thế rời đi, nhưng cũng chỉ có thể nghiêm mặt nói: '' Tần tiểu thư xin cứ tự nhiên, tạm biệt.''
Hắn xoay người nhanh chóng rời đi, khộng muốn lại dùng biểu hiện gải dối với cô, vẻ mặt trầm xuống hơi dữ dằn, đáy mắt phát ra một tia tàn nhẫn độc ác.
Hắn tuyệt đối không để cho Tống Kì cơ hội nào nữa.
Nhìn bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng rời đi, cảm giác áp lực trong nháy mắt biến mất, cô cho là mình nghĩ nhiều, xoay người hướng về phía nhà ga.
Nghĩ đến hai tháng trước hai người vẫn còn ngọt ngào cùng nhau ở một chỗ, Tần Tuyên Tuyên không khỏi có chút đau lòng, nhưng đoạn ký ức về việc bị phản bội cùng lừa gạt mỗi khi xuất hiện, đã đem sự đau lòng đó áp chế lại. Đi du lịch vừa là một cách trốn tránh, đồng thời cũng khiến cô bình tĩnh lại, giờ đây cô đã quyết định đem Tống Kì coi như một người xa lạ.
Cô không muốn để ý tới hắn, nhưng Tống Kì tới tận nơi này chính là muốn tìm cô, không nghĩ tới ngay cả nhìn cô cũng không thèm nhìn hắn cứ thế trực tiếp đi qua, hắn chặn trước mặt cô, lộ ra nụ cười chua sót: '' Tuyên Tuyên, anh biết em không muốn gặp anh, anh đến chỉ là muốn nói cho em biết, anh phải rời khỏi thành phố N.''
Trong lòng Tần Tuyên Tuyên khẽ nhúc nhích
Tống Kì phải....rời khỏi thành phố N?
Cô dừng bước, nhìn về phía Tống Kì, có chút không biết nên nói cái gì mới tốt. Hỏi hắn vì cái gì phải rời khỏi đây? Bọn họ đã chia tay rồi, cô dựa vào cái gì mà hỏi cơ chứ.
Tống Kì thấy Tần Tuyên Tuyên rốt cuộc cũng chịu nhìn mình, đáy lòng dâng lên một tia hy vọng, chỉ là đợi nửa ngày cũng không thấy cô bảo hắn ở lại, hy vọng cuối cùng rốt cuộc cũng biến mất.
''Tuyên Tuyên, đợn đặt hàng của anh xảy ra vấn đề, hoặc là từ chức hoặc là chuyển đi.....Tuyên Tuyên, em để cho anh giải thích cùng cơ hội chuộc tội được không? Anh thật sự là bị hãm hại, anh không muốn mang theo hiểu lầm của em rời khỏi nơi này.'' Tống Kì cầu xin nói. Bị người khác thiết kế hại hắn như vậy, hắn căn bản là không tìm được chứng cứ chứng minh có thể biện hộ, nghĩ tới kẻ đứng phía sau việc này tạo nên một vở kịch hoàn hảo như vậy, hắn liền cảm thấy đáy lòng lạnh như băng. Hắn không biết rốt cuộc hắn đắc tội với ai, tại sao đối phương phải hãm hại hắn. Việc đã đến nước này, nếu Tuyên Tuyên đồng ý cho hắn một cơ hội, cho dù có từ chức, cho dù công việc hắn không còn, cho dù có phải đổi nghề bắt đầu lại từ nơi thấp kém nhất, hắn cũng sẽ không rời đi; nhưng nếu Tuyên Tuyên thật sự không tin tưởng hắn, thì thành phố này cũng không còn gì khiến hắn lưu luyến, hắn sẽ rời khỏi nơi này, rời đi nơi khiến con người ta thương tâm này.
''Tống Kì, chứng cứ vô cùng xác thực, anh bảo tôi phải làm thế nào để tin tưởng anh?'' Đáy lòng Tần Tuyên Tuyên thất vọng. Chuyện tới nước này, cô vẫn không thể tin được, Tống Kì lại là một kẻ hèn hạ vô sỉ đến vậy. Nhưng có lẽ, đến cả bộ dạng hiện tại, cũng là do hắn tỉ mỉ bày ra cho cô xem đi, vì để đạt được sự đồng tình của cô. Tưởng Tượng chuyện này rất có thể xảy ra, Tần Tuyên Tuyên mạnh mẽ quyết định, không nói nhiều lời với hắn nữa.
Tống Kì giơ tay kéo cô không để cô đi,: '' Tuyên Tuyên, tất cả lời nói của Hoàng tiểu thư kia đều là giả, đều là do cô ta nghe lệnh người khác để hãm hại anh! Tuyên Tuyên, em đừng dễ dàng tin lời người khác nói như vậy được không?''
Tần Tuyên Tuyên không muốn lại nghe hắn nói những câu giải thích vô nghĩa, như Tống Kì nắm tay cô thực chặt, căn bản là giãy không ra, đang muốn gọi người tới giúp, chợt nghe thấy một âm thanh quen thuộc vang lên.
''Anh nghĩ muốn làm gì bạn gái tôi vậy?'' (O_O ai mà láo quá ta??? )
Tần Tuyên Tuyên ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy Đỗ Mộ Ngôn một tay chen vào, lạnh lùng thản nhiên nhìn hai người.
Đỗ Mộ Ngôn vẫn luôn dùng camera cùng kính viễn vọng theo dõi Tần Tuyên Tuyên, bởi vậy lúc Tống Kì xuất hiện ở tòa cao ốc Thiên Vũ ngăn cản trước mặt Tần Tuyên Tuyên, hắn lập tức phi xuống lầu, bộ dáng giả vờ đi ngang qua giải vây cho cô. Hắn muốn cho Tống Kì hoàn toàn hết hy vọng, rời khỏi nơi này, đừng dây dưa với Tần Tuyên Tuyên của hắn nữa. ( O_O gì gì, của ai của ai cơ??? )
''Anh là ai, bạn gái nào hả?''
Đỗ Mộ Ngôn xuất hiện, khiến Tống Kì không tự giác nới lỏng tay đang nắm chặt Tần Tuyên Tuyên, người phía sau vùng vẫy mấy lần cuối cùng cũng thành công trốn thoát, theo bản năng lui về sau hai bước, núp phía sau lưng của Đỗ Mộ Ngôn.
''Tôi là ai không quan hệ có quan hệ gì với anh, anh chỉ cần nhớ rằng Tuyên Tuyên là bạn gái của tôi, đừng tiếp tục dây dưa cô ấy nữa.'' Đỗ Mộ Ngôn tuyên bố chủ quyền với cô, trong lòng một trận kích động, trên mặt lại chỉ có thể bày ra bộ dáng vô cùng lãnh đạm. Hắn muốn, một ngày nào đó, hắn sẽ tuyên bố với cả thể giới Tuyên Tuyên là của hắn, hắn muốn cho những kẻ dám cả gan mơ ước cô hiểu được, cùng hắn tranh người, chính là tự tìm đến đường chết! Nếu Tống Kì vẫn còn ở lại thành phố N, tiếp tục quấn lấy Tuyên Tuyên, hắn khó có thể đảm bảo sẽ không làm ra chuyện giống kiếp trước bức tử hắn. Khi đó, hắn vô cùng hâm mộ Tống Kì, bởi vì hắn ta có thể quang minh chính đại có được cô, cho nên người hắn hận nhất, cũng chỉ có Tống Kì.
''Tuyên Tuyên, những lời hắn nói, đều là thật sao?'' Tống Kì vẫn nhìn Tần Tuyên Tuyên, không dám tin hỏi. Cho dù hắn có cùng cô thật sự chia tay, nhưng mới được vài ngày, Tuyên Tuyên đã có bạn trai mới?
Tần Tuyên Tuyên không ngờ Đỗ Mộ Ngôn sẽ xuất hiện tợi nơi này, còn nói những lời như vậy. Cô đương nhiên là biết hắn vì cô mà giải vây, nhưng cô cảm thấy nói như vậy không ổn thỏa. Nhưng nếu trực tiếp phủ nhận lời Đỗ Mộ Ngôn, lại có vẻ như cô không biết suy xét. Do sự hổi lâu, Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể cúi đầu nói: ''Đúng vậy!''
Sắc mặt Tống Kì nháy mắt trở nên tái nhợt. Trong lúc hoảng hốt, hắn nhớ tới, hắn đã từng nghe thấy tiếng của người đàn ông này, chính là vị ''Đỗ tiên sinh'' đã từng hướng Tuyên Tuyên thổ lộ.
Những phát sinh gần đây tất cả giống như đã có đáp án, tầm mắt Tống Kì đảo quanh trên người Đỗ Mộ Ngôn cùng Tần Tuyên Tuyên, lẳng lặng nhìn hai người đứng chung một chỗ, hắn bỗng nhiên cười khổ một tiếng: '' Tuyên Tuyên, vị Đỗ tiên sinh lần trước thổ lộ với em.....là anh ta sao?''
Trước mặt là một người đàn ông bộ dáng hay khí chất đều hơn mình, một thân quần áo xa xỉ, hiển nhiên không thể so sánh với hắn ta được. Đưa hắn cùng vị Đỗ tiên sinh này đặt cạnh nhau, phụ nữ mắt không mù đều biết nên chọn ai.
Tần Tuyên Tuyên không trả lời Tống Kì. Cô là muốn cùng Tống Kì hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, nhưng không phải dùng phương pháp như này, cô cũng không hy vọng phải kéo theo Đỗ Mộ Ngôn cùng liên lụy theo.
Nhưng hiện tại, cô đâm lao đành phải theo lao, chỉ có thể tiếp tục kiên trì nói dối.
Nhưng trước khi cô trả lời, Đỗ Mộ Ngôn đã giành nói trước: '' Là tôi, tôi sớm đối với Tuyên Tuyên vừa gặp đã yêu.''
Sắc mặt Tống kì nhất thời trở nên thất bại.
Vài giây sau, hắn như nghĩ tới cái gì, ngầng đầu trừng mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn: '' Là anh có đúng hay không? Người hãm hại tôi có phải là anh hay không? Cuối cùng tôi cũng hiểu được, hóa ra là vì Tuyên Tuyên....Anh hãm hại tôi, chính là vì khiến Tuyên Tuyên phải chia tay tôi có phải hay không?''
''Tống Kì, mọi thứ đều đã qua, anh còn muốn bôi nhọ cho người khác sao?'' Sắc mặt Tần Tuyên Tuyên khẽ biến, thất vọng nói.
Cô vốn cho rằng, Tống Kì ít nhất còn là đàn ông chịu trách nhiệm, không ngờ hắn không thừa nhận chuyện mình làm sai thì thôi, còn muốn đổ tội lên người khác. Nếu là Hoàng tiểu thư đứng ra chứng nhận Tống Kì, trước đó Đỗ Mộ Ngôn vừa thổ lộ tình cảm với cô bị cô từ chối, cô có lẽ còn có một chút tin tưởng lời nói của Tống Kì, nhưng bây giờ.....Đỗ Mộ Ngôn tại nơi đông người đều bị nhìn thấy, tuy rằng chẳng qua là do có quan hệ với ba cô, nếu không có lẽ hắn đối cới cô vô cùng chán ghét đi? Cô từ chối hắn như vậy, nhất định làm tổn thương lòng tự tôn của hắn, hắn nổi tiếng như vậy, nhiều phụ nữ nguyện vì hắn lên núi đao vào biển lửa, cô chỉ là một kẻ khác loài, bị hắn chán ghét cũng không có gì lạ. Hiện tại hắn đối với cô lãnh đạm như vậy, cô không nghĩ ra hắn tại sao lại phải hãm hại Tống Kì.
Đỗ Mộ Ngôn nghe Tống Kì nói có chút khẩn trương, từ đầu đến cuối chỉ chú ý đến vẻ mặt của Tuyên Tuyên, thấy cô một chút cũng không nghi ngờ mình, hắn không khỏi thả lỏng. Hắn chỉ biết, hắn lựa chọn cố ý đối xử lãnh đạm với cô là cách vô cùng chính xác. Sẽ không bị Tuyên Tuyên hoài nghi hắn đem Tống Kì thiết kế, lại có thể đạt được tâm của cô. Chỉ cần tên Tống Kì chướng mắt này biến mất, hắn nhất định có thể có được tâm cô!
''Tuyên Tuyên, em tình nguyện tin tưởng họ Đỗ này, cũng không chịu tin tưởng anh sao?'' Tống Kì kinh ngạc nhìn Tần Tuyên Tuyên.
Tuyên Tuyên mở to mắt: ''Tôi chỉ tin vào chứng cứ!''
Đối với việc nhìn người của Tuyên Tuyên cô không hề có tin tưởng, tri nhân tri diện bất tri tâm, cô cũng muốn tin tưởng Tống Kì, nhưng những hình ảnh kia không phải là giả, sao cô có thể tin hắn đây?
Tống Kì lui về sau, bỗng nhiên nhìn Đỗ Mộ Ngôn, đáy mắt dâng lên ý chí chiến đấu: '' Họ Đỗ kia, tôi sẽ không chịu thua đâu. Tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ anh hãm hại tôi! '' Hắn lại nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên, ngữ khí chuyển thành nhu hòa, '' Tuyên Tuyên, hiện tại em không tin anh cũng không sao, anh sẽ không rời khỏi nơi này, nhất định anh sẽ tìm thấy chứng cứ cho em xem!''
Tống Kì xoay người sải bước rời đi, ngồi lên xe của mình giẫm chân ga. Hôm nay gặp được Đỗ Mộ Ngôn, khiến cho hắn tỉnh táo lại, cho dù có bị công ty sa thải, hắn cũng sẽ không rời khỏi thành phố N, hắn nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, chứng minh mình trong sạch, để cho Tuyên Tuyên nhìn rõ bộ mặt thật của tên họ Đỗ kia. Nhân tố quyết định mọi việc, chính là trên người vị Hoàng tiểu thư kia, chỉ cần hắn tìm thấy cô ta, sẽ dùng tất cả biện pháp khiến cô ta nói ra sự thật!
Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tống Kì lên xe rời đi, tàn nhẫn nhíu mày. Bởi vì thủ đoạn của hắn có chút bớt đi, cho nên mới không thể làm Tống Kì suy sụp sao? Hắn hẳn là nên tìm người giết chết Tống Kì, nhất lao vĩnh dật ( một lần vất vả suốt đời nhàn nhã), miễn cho hắn ta lại đến dây dưa....? Không, không được, hắn không thể làm như vậy được....Hắn muốn dùng biện pháp khác, khiến Tống Kì phải rời đi.
''Đỗ tiên sinh, vừa rồi cám ơn anh.'' Tống Kì vừa đi, một mình đối mặt với Đỗ Mộ Ngôn Tần Tuyên Tuyên có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi Tống Kì cũng đem tội danh đổ lên người Đỗ Mộ Ngôn: '' Thực xin lỗi, anh đừng để ý tới những lời Tống Kì nói, hắn...hắn là có chút hiểu lầm.''
''Ừm, tôi biết.'' Đỗ Mộ Ngôn thản nhiên lên tiếng, bộ dáng như không chút nào để ý.
Tần Tuyên Tuyên nhẹ nhàng thở ra. '' Cảm ơn!.''
Đỗ Mộ Ngôn kiềm chế kích động trong lòng, khuôn mặt nghiêm túc nói thêm một câu: '' Về sau hắn lại đến tìm cô, cô có thể dùng danh nghĩa của tôi đuổi hắn, tôi sẽ phối hợp với cô.''
''Không, không cần!'' Tần Tuyên Tuyên vội lắc đầu, ''Tôi nghĩ anh ta sẽ không đến nữa đâu.''
Nói cái gì mà tìm chứng cứ.....đều là do Tống kì bịa đặt, hắn có thể tìm được chứng cứ gì? Chứng cứ gì đó đều không có trong lời nói của hắn, hắn sao có thể không biết xấu hổ mà tiếp tục tới tìm mình?
Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên, không nhịn được trả lời: '' Nếu cô muốn từ chối người khác theo đuổi, cũng có thể dùng danh nghĩa của tôi.''
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn Đỗ Mộ Ngôn.
Đỗ Mộ Ngôn lúc này mới kinh ngạc phát hiện mình vừa mới nói gì, trầm mặt xuống, cho dù không cam lòng cứ thế rời đi, nhưng cũng chỉ có thể nghiêm mặt nói: '' Tần tiểu thư xin cứ tự nhiên, tạm biệt.''
Hắn xoay người nhanh chóng rời đi, khộng muốn lại dùng biểu hiện gải dối với cô, vẻ mặt trầm xuống hơi dữ dằn, đáy mắt phát ra một tia tàn nhẫn độc ác.
Hắn tuyệt đối không để cho Tống Kì cơ hội nào nữa.
Nhìn bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng rời đi, cảm giác áp lực trong nháy mắt biến mất, cô cho là mình nghĩ nhiều, xoay người hướng về phía nhà ga.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.