Chương 47: Lột mặt nạ (3)
Rosie
19/03/2024
“ Hôm đó Viên tiểu thư đã đến gặp tôi, cô ấy nói chỉ cần tôi bỏ thuốc vào nước của lão phu nhân tôi sẽ có được một số tiền hậu hĩnh, sau khi làm xong mọi chuyện tiểu thư đã căn dặn tôi nếu bị phát giác hãy đổ hết mọi tội lỗi cho đại thiếu phu nhân, nếu tôi có bị bắt giam, cô ấy sẽ có cách cho tôi ra ngoài.”
A Nhiên thuật lại tất cả, mọi người nửa tin nửa ngờ, sự thật hiện tại đang rất mơ hồ, chẳng ai có thể khẳng định lời của A Nhiên 100% là đúng.
“ Cô đừng có ăn nói hàm hồ, chắc chắn vì cần tiền chữa bệnh cho cha mà cô đã đổ tội cho tôi, nói đi cô đã nhận bao nhiêu để nói ra những lời như thế này hả?”
Vừa nói xong câu Viên Hân nhận được ánh mắt hoài nghi từ mọi người, dường như cô ta cũng nhận ra mình đã nói hớ.
“ Tại sao cô biết cha của A Nhiên đang nằm viện?”
Đảo Nhi cuối cùng cũng hiểu được tất cả mọi chuyện, thì ra Viên Hân lợi dụng việc A Nhiên đang cần tiền chữa bệnh cho cha để mua chuộc cô ta.
Không ngờ trong lúc hoảng loạn cô ta đã nói những điều không nên nói.
“ Tôi… là con vô tình nghe Đảo Nhi và A Nhiên nói chuyện với nhau vào hôm lão phu nhân bị hạ độc.”
Viên Hân nhanh chóng lấy lý do, đúng là cái miệng hại cái thân mà, chỉ một phút tức giận cô ta đã không làm chủ được mình.
Viên Hân giải thích với lão phu nhân nhưng càng giải thích thì càng chỉ ra được điểm bất thường.
“ Nếu nói như cô, vậy tại sao sau khi biết tin tôi và A Nhiên thông đồng hạ độc bà nội, cô lại không tố cáo cứ như vậy để bà uống thuốc độc.”
Đảo Nhi nhanh chóng đặt câu hỏi cho Viên Hân, đến lúc này thì cô chẳng thể ngồi im nghe Viên Hân đổ tội cho mình nữa.
“ Tôi… tôi…”
Viên Hân không biết bản thân nên giải thích như thế nào, lúc này cô ta hoàn toàn rơi vào thế bị động.
“ Viên Hân nếu con không làm thì hãy giải thích đi.”
Lão phu nhân nhẫn nại nhìn Viên Hân, bà muốn nghe cô ta giải thích, dù sao Nghiêm gia và gia đình Viên Hân cũng đã quen biết từ rất lâu, bà không tin Viên Hân lại vì những chuyện yêu đương mà hạ độc bà.
“ Đúng đó Viên Hân con nói gì đi.”
Thư Nhiễm cũng rất sốt ruột thấy Viên Hân mãi vẫn chưa lên tiếng bà ta lên tiếng thúc giục.
“ Nếu cô ta không nói được thì cứ để con.”
Gia Minh lên tiếng, anh lấy điện thoại từ trong túi sau vài thao tác giọng nói của Viên Hân vang lên, đoạn ghi âm hoàn toàn trùng khớp với những gì A Nhiên nói.
Viên Hân đã hứa hẹn là sẽ cho cô ấy một số tiền để chữa bệnh cho cha, đảm bảo cô ấy sẽ không phải chịu án.
Viên Hân lúc này chẳng còn đường nào để chối, cô ta cúi gằm mặt hai tay nắm chặt thành quyền, hiện tại trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
“ Viên Hân con giải thích đi, tại sao con làm như vậy.”
Lão phu nhân thất vọng nhìn Viên Hân, đúng là bình thường bà cũng chẳng thích Viên Hân lắm vì bà cảm thấy cô bé này có nhiều điều không thành thật nhưng chưa bao giờ bà nghĩ Viên Hân lại có thể làm chuyện độc ác như vậy, nếu như lúc đó Gia Minh và Đảo Nhi không đến kịp có phải là bà đã…
“ Lão phu nhân con xin lỗi, là con ngu ngốc, con vì quá yêu Gia Minh nên …”
“ Câm miệng! Đến lúc này còn dám đổ lỗi cho người khác sao?”
Lão phu nhân tức giận đập mạnh vào bàn, ánh mắt bà thể hiện rõ sự tức giận.
“ Tốt nhất là cô nên xin lỗi Đảo Nhi và cút ra khỏi nhà này trước khi tôi gọi cảnh sát đến.”
Lão phu nhân tiếp tục nói, bà không gọi cảnh sát đến bắt cô ta là vì dù sao cô ta cũng còn trẻ còn cả tương lai ở phía trước, làm người đừng nên quá triệt đường sống của người khác.
Xem như lần này bà cho cô ta cơ hội nếu còn tái phạm nhất định xử phạt không tha.
Viên Hân đưa mắt nhìn Thư Nhiễm nhưng bà ta chỉ có thể né tránh ánh mắt cầu cứu đó, lúc này bà ta còn phải nghĩ cách cứu lấy chính mình, chồng bà đang khó chịu nhìn bà, nếu không có một lời giải thích cho ông ấy thì nhất định bà sẽ không sống yên trong căn nhà này.
Bà không ngờ Viên Hân lại ra tay mạnh như vậy dám đầu độc cả lão phu nhân, bà thật sự muốn mổ đầu cô ta ra để xem bên trong chứa gì mà suy nghĩ như vậy.
“ Đảo Nhi tôi xin lỗi, là tôi suy nghĩ không thông.”
Viên Hân không còn cách nào khác chỉ có thể cúi đầu xin lỗi Đảo Nhi, trong lời xin lỗi này chỉ toàn là dao găm không có bao nhiêu phần trăm thành thật.
Chát.
Một âm thanh lớn vang lên, Viên Hân ngã hẳn xuống đất, cô ta nhìn thẳng vào Đảo Nhi gương mặt thể hiện rõ sự ngạc nhiên.
Mọi người trong nhà cũng đứng hình trước hành động này của Đảo Nhi, không ngờ cô lại không màn hình tượng của một đại thiếu phu nhân.
A Nhiên thuật lại tất cả, mọi người nửa tin nửa ngờ, sự thật hiện tại đang rất mơ hồ, chẳng ai có thể khẳng định lời của A Nhiên 100% là đúng.
“ Cô đừng có ăn nói hàm hồ, chắc chắn vì cần tiền chữa bệnh cho cha mà cô đã đổ tội cho tôi, nói đi cô đã nhận bao nhiêu để nói ra những lời như thế này hả?”
Vừa nói xong câu Viên Hân nhận được ánh mắt hoài nghi từ mọi người, dường như cô ta cũng nhận ra mình đã nói hớ.
“ Tại sao cô biết cha của A Nhiên đang nằm viện?”
Đảo Nhi cuối cùng cũng hiểu được tất cả mọi chuyện, thì ra Viên Hân lợi dụng việc A Nhiên đang cần tiền chữa bệnh cho cha để mua chuộc cô ta.
Không ngờ trong lúc hoảng loạn cô ta đã nói những điều không nên nói.
“ Tôi… là con vô tình nghe Đảo Nhi và A Nhiên nói chuyện với nhau vào hôm lão phu nhân bị hạ độc.”
Viên Hân nhanh chóng lấy lý do, đúng là cái miệng hại cái thân mà, chỉ một phút tức giận cô ta đã không làm chủ được mình.
Viên Hân giải thích với lão phu nhân nhưng càng giải thích thì càng chỉ ra được điểm bất thường.
“ Nếu nói như cô, vậy tại sao sau khi biết tin tôi và A Nhiên thông đồng hạ độc bà nội, cô lại không tố cáo cứ như vậy để bà uống thuốc độc.”
Đảo Nhi nhanh chóng đặt câu hỏi cho Viên Hân, đến lúc này thì cô chẳng thể ngồi im nghe Viên Hân đổ tội cho mình nữa.
“ Tôi… tôi…”
Viên Hân không biết bản thân nên giải thích như thế nào, lúc này cô ta hoàn toàn rơi vào thế bị động.
“ Viên Hân nếu con không làm thì hãy giải thích đi.”
Lão phu nhân nhẫn nại nhìn Viên Hân, bà muốn nghe cô ta giải thích, dù sao Nghiêm gia và gia đình Viên Hân cũng đã quen biết từ rất lâu, bà không tin Viên Hân lại vì những chuyện yêu đương mà hạ độc bà.
“ Đúng đó Viên Hân con nói gì đi.”
Thư Nhiễm cũng rất sốt ruột thấy Viên Hân mãi vẫn chưa lên tiếng bà ta lên tiếng thúc giục.
“ Nếu cô ta không nói được thì cứ để con.”
Gia Minh lên tiếng, anh lấy điện thoại từ trong túi sau vài thao tác giọng nói của Viên Hân vang lên, đoạn ghi âm hoàn toàn trùng khớp với những gì A Nhiên nói.
Viên Hân đã hứa hẹn là sẽ cho cô ấy một số tiền để chữa bệnh cho cha, đảm bảo cô ấy sẽ không phải chịu án.
Viên Hân lúc này chẳng còn đường nào để chối, cô ta cúi gằm mặt hai tay nắm chặt thành quyền, hiện tại trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
“ Viên Hân con giải thích đi, tại sao con làm như vậy.”
Lão phu nhân thất vọng nhìn Viên Hân, đúng là bình thường bà cũng chẳng thích Viên Hân lắm vì bà cảm thấy cô bé này có nhiều điều không thành thật nhưng chưa bao giờ bà nghĩ Viên Hân lại có thể làm chuyện độc ác như vậy, nếu như lúc đó Gia Minh và Đảo Nhi không đến kịp có phải là bà đã…
“ Lão phu nhân con xin lỗi, là con ngu ngốc, con vì quá yêu Gia Minh nên …”
“ Câm miệng! Đến lúc này còn dám đổ lỗi cho người khác sao?”
Lão phu nhân tức giận đập mạnh vào bàn, ánh mắt bà thể hiện rõ sự tức giận.
“ Tốt nhất là cô nên xin lỗi Đảo Nhi và cút ra khỏi nhà này trước khi tôi gọi cảnh sát đến.”
Lão phu nhân tiếp tục nói, bà không gọi cảnh sát đến bắt cô ta là vì dù sao cô ta cũng còn trẻ còn cả tương lai ở phía trước, làm người đừng nên quá triệt đường sống của người khác.
Xem như lần này bà cho cô ta cơ hội nếu còn tái phạm nhất định xử phạt không tha.
Viên Hân đưa mắt nhìn Thư Nhiễm nhưng bà ta chỉ có thể né tránh ánh mắt cầu cứu đó, lúc này bà ta còn phải nghĩ cách cứu lấy chính mình, chồng bà đang khó chịu nhìn bà, nếu không có một lời giải thích cho ông ấy thì nhất định bà sẽ không sống yên trong căn nhà này.
Bà không ngờ Viên Hân lại ra tay mạnh như vậy dám đầu độc cả lão phu nhân, bà thật sự muốn mổ đầu cô ta ra để xem bên trong chứa gì mà suy nghĩ như vậy.
“ Đảo Nhi tôi xin lỗi, là tôi suy nghĩ không thông.”
Viên Hân không còn cách nào khác chỉ có thể cúi đầu xin lỗi Đảo Nhi, trong lời xin lỗi này chỉ toàn là dao găm không có bao nhiêu phần trăm thành thật.
Chát.
Một âm thanh lớn vang lên, Viên Hân ngã hẳn xuống đất, cô ta nhìn thẳng vào Đảo Nhi gương mặt thể hiện rõ sự ngạc nhiên.
Mọi người trong nhà cũng đứng hình trước hành động này của Đảo Nhi, không ngờ cô lại không màn hình tượng của một đại thiếu phu nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.