Chương 20: Tha thứ
Rosie
06/03/2024
Chiều hôm đó, Gia Minh đến công ty đưa Đảo Nhi về, dù hôm nay anh không
hề đi làm nhưng vẫn chủ động đưa đón cô, anh không yên tâm khi để cô một mình.
Theo những gì Gia Minh đã nói trước đó thì hôm nay họ sẽ ra ngoài ăn tối, Gia Minh đã đặt sẵn bàn rồi.
Đảo Nhi ngồi trên xe cô cũng không biết hôm nay là ngày gì mà anh lại hẹn cô ra ngoài ăn, chẳng lẽ có chuyện gì vui sao?
Đến nhà hàng, họ đi vào bên trong một căn phòng đã được Gia Minh đặt trước.
Đảo Nhi ngồi xuống ghế, cô cảm nhận được sự khác lạ của Gia Minh, hôm nay anh ấm áp hơn, không còn lạnh lùng như mọi ngày.
“ Gia Minh anh có chuyện gì muốn nói với em đúng không?”
Sau khi họ gọi món xong, Đảo Nhi thẳng thắng đi vào vấn đề, cô ghét cảm giác mập mờ này, họ là người lớn có gì thì nên nói thẳng với nhau.
“ Đảo Nhi chúng ta bắt đầu lại được không?”
Gia Minh nhìn cô, chân thành nói, anh biết hôm nay anh có hơi đường đột nhưng chọn ngày chi bằng gặp ngày, hôm nay anh đã được bà nội đả thông tư tưởng rồi, anh không thích họ như thế này chút nào, cảm giác giữa họ luôn có một bức tường quá khứ ngăn cách.
Hôm nay anh muốn chính thức phá bỏ bức tường ấy, muốn Đảo Nhi và anh trở lại những ngày tháng hạnh phúc vốn có.
“ Anh đã nghĩ kỹ rồi, anh không cần biết cái lý do kia nữa, anh muốn cùng em tiếp tục những gì chúng ta dang dở, năm năm là quá đủ rồi”
Đúng năm năm là quá dài với hai bọn họ, họ đã bỏ lỡ nhau năm năm, trong năm năm qua cả hai chưa từng có ý định có người yêu, chưa từng có suy nghĩ sẽ có người mới.
Bây giờ đây anh không muốn biết cái lý do kia nữa, anh chỉ muốn họ được hạnh phúc khi ở bên nhau.
Đảo Nhi nhìn anh cô dường như không tin vào những gì mình nghe được, cô không ngờ có một ngày Gia Minh sẽ tha thứ cho cô, anh muốn cùng cô tiếp tục chuyện tình của hai người họ.
Nhất thời cô không biết bản thân nên trả lời như thế nào, mặt cứ đờ đẫn ra.
Thấy đã rất lâu Đảo Nhi vẫn chưa trả lời, Gia Minh không sốt ruột, anh biết cô nhất thời vẫn đang chưa tiêu hóa hết những gì anh nói, anh đợi, anh sẽ đợi đến khi cô đồng ý anh.
Gia Minh nắm lấy tay cô thể hiện sự chân thành của mình, Đảo Nhi mỉm cười nhìn anh:
“ Gia Minh, em cảm ơn anh đã tha thứ cho em.”
Khóe mắt vì xúc động mà ươn ướt nước, đúng là chỉ khi ở bên cạnh Gia Minh, Đảo Nhi mới có thể trở về với chính mình, không còn vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài.
Gia Minh ôm chầm lấy Đảo Nhi, gạt giọt nước mắt trên gương mặt của cô, anh hứa từ bây giờ sẽ mang lại hạnh phúc cho người con gái này.
Tối hôm đó, Đảo Nhi ngủ ngon trong lòng của Gia Minh, môi cô khẽ cong lên, xem chừng như đang mơ được một giấc mộng đẹp.
Gia Minh hôn lên trán cô, chỉ hi vọng thời gian hạnh phúc này có thể kéo dài, họ có thể có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Ngày hôm sau, như thường lệ Gia Minh là người dậy sớm nhất, sau khi vệ sinh cá nhân xong, Gia Minh thay quần áo, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, anh đi xuống tầng dùng cà phê đợi Đảo Nhi.
Khi Đảo Nhi tỉnh dậy, nhìn vị trí bên cạnh mình trống trải, cô tự hiểu Gia Minh đang ở dưới tầng uống cà phê đợi mình, cô nhanh chóng tỉnh dậy chuẩn bị.
Mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, mang theo túi xách, cô đi xuống tầng, cảnh tượng đầu tiên cô nhìn thấy chính là Gia Minh đang uống cà phê bên cạnh là Viên Hân.
Xem ra cô ta vẫn chưa học được gì sau sự việc ngày hôm đó thì phải, Đảo Nhi nhếch môi cười, cô cũng chẳng muốn gây sự với cô ta, cứ xem cô ta là không khí là được.
Đảo Nhi đi đến bên cạnh Gia Minh, vừa thấy cô Gia Minh đã đứng dậy, chủ động kéo ghế bên cạnh anh cho cô.
Nói nhà bếp chuẩn bị cho cô một ly cà phê sữa, Đảo Nhi khá hài lòng vì sự chu đáo của Gia Minh.
Viên Hân khó chịu nhìn hai người họ, từ nãy đến giờ Gia Minh cứ coi cô ta như không khí vậy, từ khi Đảo Nhi xuất hiện Gia Minh hoàn toàn chỉ đặt tâm trí vào Đảo Nhi.
“ Viên Hân ngại quá để cô phải thấy cảnh tình cảm của chúng tôi.”
Đảo Nhi mỉm cười nhìn Viên Hân, cô không biết tại sao cô ta lại có mặt ở đây nhưng hình như là chính thất thì cô nên nhắc nhở cô ta một chút.
Đảo Nhi không phải kẻ dễ dàng nhường hạnh phúc của mình cho người khác, năm xưa nếu không phải bị ép lựa chọn giữa tình yêu gà bông của họ và tương lai của Gia Minh thì cô đã không chia tay anh.
Đảo Nhi nhất định sẽ không để cảnh xưa lặp lại một lần nào nữa, hơn ai hết cô biết Gia Minh yêu cô như thế nào, người đó từng nói Gia Minh vì muốn tiếp tục yêu cô mà đã cãi nhau với gia đình, anh sẵn sàng từ bỏ quyền thừa kế vì cô.
...****************...
Hihi lại là chuyên mục bão chap đây: Nếu trước khi cập nhật đến chap 30 mà tổng lượt like của truyện được 300 likes thì mình sẽ bão chap nhoa (✿^‿^)
...****************...
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Theo những gì Gia Minh đã nói trước đó thì hôm nay họ sẽ ra ngoài ăn tối, Gia Minh đã đặt sẵn bàn rồi.
Đảo Nhi ngồi trên xe cô cũng không biết hôm nay là ngày gì mà anh lại hẹn cô ra ngoài ăn, chẳng lẽ có chuyện gì vui sao?
Đến nhà hàng, họ đi vào bên trong một căn phòng đã được Gia Minh đặt trước.
Đảo Nhi ngồi xuống ghế, cô cảm nhận được sự khác lạ của Gia Minh, hôm nay anh ấm áp hơn, không còn lạnh lùng như mọi ngày.
“ Gia Minh anh có chuyện gì muốn nói với em đúng không?”
Sau khi họ gọi món xong, Đảo Nhi thẳng thắng đi vào vấn đề, cô ghét cảm giác mập mờ này, họ là người lớn có gì thì nên nói thẳng với nhau.
“ Đảo Nhi chúng ta bắt đầu lại được không?”
Gia Minh nhìn cô, chân thành nói, anh biết hôm nay anh có hơi đường đột nhưng chọn ngày chi bằng gặp ngày, hôm nay anh đã được bà nội đả thông tư tưởng rồi, anh không thích họ như thế này chút nào, cảm giác giữa họ luôn có một bức tường quá khứ ngăn cách.
Hôm nay anh muốn chính thức phá bỏ bức tường ấy, muốn Đảo Nhi và anh trở lại những ngày tháng hạnh phúc vốn có.
“ Anh đã nghĩ kỹ rồi, anh không cần biết cái lý do kia nữa, anh muốn cùng em tiếp tục những gì chúng ta dang dở, năm năm là quá đủ rồi”
Đúng năm năm là quá dài với hai bọn họ, họ đã bỏ lỡ nhau năm năm, trong năm năm qua cả hai chưa từng có ý định có người yêu, chưa từng có suy nghĩ sẽ có người mới.
Bây giờ đây anh không muốn biết cái lý do kia nữa, anh chỉ muốn họ được hạnh phúc khi ở bên nhau.
Đảo Nhi nhìn anh cô dường như không tin vào những gì mình nghe được, cô không ngờ có một ngày Gia Minh sẽ tha thứ cho cô, anh muốn cùng cô tiếp tục chuyện tình của hai người họ.
Nhất thời cô không biết bản thân nên trả lời như thế nào, mặt cứ đờ đẫn ra.
Thấy đã rất lâu Đảo Nhi vẫn chưa trả lời, Gia Minh không sốt ruột, anh biết cô nhất thời vẫn đang chưa tiêu hóa hết những gì anh nói, anh đợi, anh sẽ đợi đến khi cô đồng ý anh.
Gia Minh nắm lấy tay cô thể hiện sự chân thành của mình, Đảo Nhi mỉm cười nhìn anh:
“ Gia Minh, em cảm ơn anh đã tha thứ cho em.”
Khóe mắt vì xúc động mà ươn ướt nước, đúng là chỉ khi ở bên cạnh Gia Minh, Đảo Nhi mới có thể trở về với chính mình, không còn vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài.
Gia Minh ôm chầm lấy Đảo Nhi, gạt giọt nước mắt trên gương mặt của cô, anh hứa từ bây giờ sẽ mang lại hạnh phúc cho người con gái này.
Tối hôm đó, Đảo Nhi ngủ ngon trong lòng của Gia Minh, môi cô khẽ cong lên, xem chừng như đang mơ được một giấc mộng đẹp.
Gia Minh hôn lên trán cô, chỉ hi vọng thời gian hạnh phúc này có thể kéo dài, họ có thể có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Ngày hôm sau, như thường lệ Gia Minh là người dậy sớm nhất, sau khi vệ sinh cá nhân xong, Gia Minh thay quần áo, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, anh đi xuống tầng dùng cà phê đợi Đảo Nhi.
Khi Đảo Nhi tỉnh dậy, nhìn vị trí bên cạnh mình trống trải, cô tự hiểu Gia Minh đang ở dưới tầng uống cà phê đợi mình, cô nhanh chóng tỉnh dậy chuẩn bị.
Mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, mang theo túi xách, cô đi xuống tầng, cảnh tượng đầu tiên cô nhìn thấy chính là Gia Minh đang uống cà phê bên cạnh là Viên Hân.
Xem ra cô ta vẫn chưa học được gì sau sự việc ngày hôm đó thì phải, Đảo Nhi nhếch môi cười, cô cũng chẳng muốn gây sự với cô ta, cứ xem cô ta là không khí là được.
Đảo Nhi đi đến bên cạnh Gia Minh, vừa thấy cô Gia Minh đã đứng dậy, chủ động kéo ghế bên cạnh anh cho cô.
Nói nhà bếp chuẩn bị cho cô một ly cà phê sữa, Đảo Nhi khá hài lòng vì sự chu đáo của Gia Minh.
Viên Hân khó chịu nhìn hai người họ, từ nãy đến giờ Gia Minh cứ coi cô ta như không khí vậy, từ khi Đảo Nhi xuất hiện Gia Minh hoàn toàn chỉ đặt tâm trí vào Đảo Nhi.
“ Viên Hân ngại quá để cô phải thấy cảnh tình cảm của chúng tôi.”
Đảo Nhi mỉm cười nhìn Viên Hân, cô không biết tại sao cô ta lại có mặt ở đây nhưng hình như là chính thất thì cô nên nhắc nhở cô ta một chút.
Đảo Nhi không phải kẻ dễ dàng nhường hạnh phúc của mình cho người khác, năm xưa nếu không phải bị ép lựa chọn giữa tình yêu gà bông của họ và tương lai của Gia Minh thì cô đã không chia tay anh.
Đảo Nhi nhất định sẽ không để cảnh xưa lặp lại một lần nào nữa, hơn ai hết cô biết Gia Minh yêu cô như thế nào, người đó từng nói Gia Minh vì muốn tiếp tục yêu cô mà đã cãi nhau với gia đình, anh sẵn sàng từ bỏ quyền thừa kế vì cô.
...****************...
Hihi lại là chuyên mục bão chap đây: Nếu trước khi cập nhật đến chap 30 mà tổng lượt like của truyện được 300 likes thì mình sẽ bão chap nhoa (✿^‿^)
...****************...
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.