Chương 2
Cáo
25/10/2013
hôm nay Hân Ni bận việc nên nó phải đi đến trường 1 mình, nó tính sẽ đi
dạo vòng quanh thành phố 1 lượt. Nghĩ vậy nó chạy nhanh xuống lầu và < Bing >
-" Ây da … Sao ai lại mang cây cột điện đặt ở giữa nhà thế này…" nó càu nhàu
-" E hèm… Em nói ai là cây cột điện vậy hả???" Hắn nhìn nó chằm chằm.
-" Á… má ơi cột điện biết nói chuyện kìa…"
-" Này… này ai là cột điện hả, nhìn kỹ lại đi nhá…" Hắn tức vì nó cứ nói hắn là cột điện, mà làm sao có cột điện nào đẹp trai như hắn cơ chứ Hê hê hê… (TG: ọc… ọc… ọc…)
-" Ồ là thầy hả… hỳ hỳ " nó cười cười....
-" À … Thầy đang làm gì ở nhà em vậy ???" nó nhìn hắn chằm chằm
-" Bộ không có việc gì tôi không thể ở nhà em à??? " hắn tỏ vẻ không vui
-" À!!! không phải vậy…"
-" Tôi trịnh trọng thông báo cho em biết 1 tin quan trọng " hắn nhìn nó rồi cười cười
-" Chuyện gì vậy thầy…???? " nó nhìn hắn đôi mắt long lanh như muốn nói * thầy sẽ mua thật nhiều đồ ăn tới cho em phải không ????*. Nhưng sự thật vẫn là sự thật …
-" Từ ngày hôm nay chở đi tôi sẽ đưa em đi học đón em đi về mỗi ngày …" hắn cười gian tà nhìn nó.
-" Ểh… gì cơ… em thật sự không hiểu…thầy đang nói gì . Từ hôm nay …thầy sẽ làm gì cơ…????" nó thật sự không hiểu…
-" Em thật sự không hiểu hay là cố ý không hiểu vậy???"
-" Thật sự là không hiểu "
-" Được rồi tôi sẽ nói 1 lần nữa cho em hiểu…TỪ HÔM NAY TÔI SẼ ĐƯA EM ĐI HỌC MỖI NGÀY…" Hắn nói to từng chữ và rất rõ ràng…
-" Hở……… " Nó ngơ ngơ không nói lên lời.
-" Em có ý kiến ???? " Hắn nhìn trừng trừng vào nó.
-" Thầy ăn xong không có việc gì làm à??? Tự nhiên tới nhà e làm tài xế z á !!!! Hay nghề giáo viên của thầy kiếm được ít tiền không đủ ăn nên đến nhà em để làm thêm … Thôi em sẽ cho thầy mượn 1 ít để dùng tạm, rôi thầy từ từ tìm việc khác… Hiện tại e không cần tài xế." Nó cố ý chọc quê hắn để hắn khỏi đến chở nó đi , phiền phức chết được.
Nhưng nó không biết rằng khi nói chuyện với nó nhiều hắn đã phải zìa nhà mua ngay mấy< hộp kem chống nhục > bôi zô đễ cho nó bớt nhục ý mà.
-" KHÔNG!!! Tôi đã quyết định như vậy rồi, em nói gì cũng vậy thôi." hắn tỏ vẻ cương quyết.
-" Ông trời ơi, sao ông ác quá zậy??? sao ông có thể bắt 1 cô gái nữ tính yếu đuối như con đây phải đi chung với cái tên * Ác Ma * đó chứ !!!! .
Nó đang ngửa mặt lên than đất kêu trời thì bị hắn lôi xềnh xệch như con < cờ hó > ra khỏi nhà và còn bị tống zô chiếc xe nhìn là thấy gét của hắn. Nói thế thôi chứ nhìn xe hắn làm sao mấy người làm thầy giáo có thể mua được, mà có mua được thỳ chắc đã già khò rồi. Nhìn chung thỳ có lẽ nhà hắn khá giàu ...(TG : nhà người tar rất giàu thỳ có ý…) Nhưng tại sao hắn lại đi làm thầy giáo nhỉ ????
-" Em đang suy nghĩ cái gì mà trầm tư vậy??? " Hắn liếc mắt sang nhìn nó cười cười hỏi.
-" à … không có gì đâu ạ!!!" lễ phép.
-" À em ăn sáng chưa…??? " Hắn ân cần hỏi.
-" Mới dậy bị thầy lôi xềnh xệch đi rồi ăn với uống gì !!! " Nó chu chu mỏ trách cứ hắn.
-" Vậy bây giờ chúng ta đi ăn … được không ??? " Hắn cười áy náy.
Nghe tới được đi ăn là 2 mắt nó sáng lên và cười rạng rỡ , nụ cười làm hút hồn hắn ( mém tông xe …). Hắn nhìn nó mỉm cười, hắn phải bó tay với nó , chỉ cần nhắc tới thức ăn là nó sẽ không cần biết gì nữa. Hắn cho dừng xe ở 1 nhà hàng tên là " Wai Ting ", hắn mở cữa xe cho nó xuống. Hắn dẫn nó vào 1 cái bàn cạnh cửa sổ , có thể ngắm được cảnh bên ngoài.
-" Xin chào quý khách, quý khách muốn dùng món gì …??? ." Người phục vụ cầm menu đưa cho 2 người r nói.
-" cho tôi 1 phần gratin,1 phần thịt heo sữa Iberia , 1 súp thịt gà , 1 phần thịt bò 7 phần chín 3 phần sống, 1 phần KFC,…… à cho tôi 1 ly nước cam, Cám ơn " Nó cười hỳ hỳ
Người phục vụ và hắn trố mắt lên nhìn nó.
-" Tôi không phải là sợ hết tiền … nhưng em ăn như vậy sẽ không sao chứ " Hắn sợ nó ăn nhiều quá không tôt.
-" Sẽ hết mà, không sao đâu..." Nó nhìn hắn cười
Người phục vụ mang đồ ăn lên nó vội lấy ăn luôn không suy nghĩ.
-" Khoan đã" Hắn nhìn nó cười gian tà
-" Thầy đổi ý à ??? " < Rưng rưng > nước mắt lưng tròng.
-" Không phải như vậy, trước khi ăn, e phai dap ứng 1 yêu cầu nho nhỏ của tôi..."
-" yêu cầu gì dạ thầy??? "
-" Từ bây giờ khi không có ai em phải gọi anh là anh , không được gọi thầy nữa!!! " hắn cười ma mãnh.(TG: ê ai cho ngươi xưng anh z hả < tức tức > )
-" Ể … Tại sao ???" nó ngơ ngơ
-" vậy em có muốn ăn không????"
-" Em muốn …" đôi mắt nó long lanh…ơ…nhưng…2 cái tai kia ở đâu ra zậy trời còn cái đuôi kia nữa chứ... (TG: Dễ thương qá đi mún hun qá… hun 1 cái nha…TH: Cô ây là of tôi ...< lườm tác giả > TG: …)
-" em ăn được hông??? " đôi mắt lấp lánh lấp lánh.
-" Gọi anh rồi sẽ được ăn…" hắn cười ma mị.
-" Ờ …thỳ anh...cho tôi ăn nha < chớp chớp>
-" ừm ngoan… em ăn đi " hắn cười thỏa mãn.
Sau khi đớp xong bữa sáng, nó lại theo hắn lên xe đễ hắn chở tới trường...
-" á hoàng tử đi cùng xe với thầy Tử Hoàng kìa " 1 nữ sinh nói to
-" Wow… 2 người họ đẹp trai quá đi " 1 đám nữ sinh hét
Mới sáng sớm mà cái cười này đã loạn rồi hajzz hajzzz hajzzz
Bước xuống xe nó vẫy tay chào....
-" Xin chào hoàng tử " 1 đám nữ sinh cúi đầu 1 góc 90 độ, á đây là fan of nó đó...
-" Hi hi…xin chào " Nó mỉm cười giơ tay chào...vâng chính nụ cười ấy đã làm cho bao nhiêu nữ sinh cái trường này nhập viện vì mất máu qá nhiều...
-" A…anh đây rồi …" Cô gái ăn mặc sexy chạy tới ôm Hắn…
-" A người yêu của thầy kìa " 1 nữ sinh lên tiếng
Câu nói đó làm cho nó bất giác quay lại … Ô hay sao tự nhiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy nó cảm thấy khó chịu như vậy chứ… Nó nhìn hắn bằng ánh mắt căm hờn…
Hình như hắn cảm thấy được ánh mắt của ai đó nhìn mình đầy sát khí , Hắn quay ra và bắt gặp ánh mắt của nó nhìn hắn, hắn nhẹ mỉm cười… Còn nó thỳ thấy hắn quay lại mĩm cười như vậy càng làm cho nó tức hơn…Chẳng biết tại sao… nó đi lên lớp với khuôn mặt u ám…
-" Em về đây bao giờ vậy ??? Sao không gọi anh ra đón …!!! " Hắn nhìn cô gái đang ôm mình cười nói.
-" Em mới về thôi, em muốn tạo bất ngờ cho anh ấy mà … Hihi " Cô gái cười làm tăng lên vẻ đẹp sắc xảo và quyến rũ…
-" Mình lên phòng anh rồi trò chuyện nhé…!!! " Hắn cho cô gái khoác tay mình rôi cùng lên văn phòng làm việc của hắn…
…Tại Văn Phòng làm việc của hắn…
-" Pama có biết em về hay không ???? " Hắn ngồi vào ghế làm việc rồi hỏi
-" Biết … Em nói Pama giấu anh, không cho anh biết để gây bất ngờ cho anh hihi " Cô gái cầm tách trà 1 cách tao nhã uống 1 hụm rồi nói....
-" vậy bây giờ em tính sao??? " Hắn không nhìn cô gái chỉ nói...
-" Em … tính sao là tính sao …??? " Cô gái nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu trả lời…
-" Thỳ em Có tính ik zìa nhà hay là em tính ở khách sạn??? " Hắn nhếch nhẹ môi nói
-" Tất nhiên là em sẽ zìa nhà rồi...." cô gái chu chu mỏ nói.
…Tại lớp học…
Thấy Minh Kỳ mặt bồn buồn dù có 1 chồng thức ăn cao như cái tháp đằng sau mà cô nàng này không ăn , không cười. Hân Ni thấy là lạ liền hỏi:
-" Bà sao dạ…??? Hôm nay có chuyện gì không tốt hả??? Hay bà giận tui ??? " Hân Ni lay lay người nó
-" Không có… Tui chỉ thấy hơi hơi khó chịu chút thôi…" Nó nằm gục xuống bàn trả lời, thật ra là không thể nhấc được cái người nên.
-" bà bị bệnh hả …??? " Hân Ni lo lắng hỏi vừa lấy tay đặt lên trán nó... " Không có nóng mà " Hân Ni nghĩ.
-" Hông …Có mà " Nó ngẩng đầu nhìn Hân Ni Mặt xụ 1 đống
-" Thiệt không đó " hân Ni nhìn nó vẻ mặt bất an
-" Thiệt mờ … " nó nằm gục xuống bàn.
-" Zậy có chuyện gì mà bà xụ mặt 1 đống như vậy ??? "
-" Ờ … Ừm Thì là …… Như vậy đó " nó kể cho hân Ni nghe, nghe xong mặt Hân Ni <đơ như cây cơ>
-" chuyện có zậy thui hả ??? " Cô cười đều nhìn nó, thỳ ra cô bạn nhân của cô đã biết rung động rồi cơ đấy
-" Có zậy thui " Nó ngây thơ trả lời....
-" Ha ha ha …Ha ha ha " Cô nhìn nó mà cười , con bạn cuả cô sao mà thơ ngây thế không biết..
-" Cậu cười cái gì chớ… Gét qá ik …" Nó phồng má lên nói.
-" Thôi …Thôi… đừng gét … tớ không cười nữa … hahaha " Cô thật là không thể nhịn cười được bạn cô quá là thơ ngây mà .
-" Hừm … " Nó liếc mắt nhìn cô, sao cô có thể ngồi cười trong khi nó dag thấy bực mình như thế này.
-" Đừng lo… chỉ là cậu đang ghen thôi " Cô cười cười nhìn nó
-" Cái gì…??? G…h…e…n …á ??? " Nó nhìn cô chằm chằm nhưng rồi đột nhiên mặt đỏ bừng bừng " Không thể nào là ghen đâu…" nó nghĩ...
Càng nhìn nó cô lại không thể nào tưởng tượng được mặt nó lại biểu thị những hình ảnh phong phú như thế thế là …
-" Ha ha ha … Ha ha ha " không thể nhịn cười
-"… DƯƠNG HÂN NI … cậu có thôi cười trên lỗi đau của người khác đươc không ???? " Nó tức giận quát nhưng Hân Ni không hề ngừng cười mà càng cười thêm…
Nó đuổi theo Hân Ni, Hân Ni chạy và cuối cùng mệt vật vã , và thế là 2 đứa ngồi cười < Hi hi hô hô ha ha > (TG : vâng giọng cười rất phong phú hí hí )
Lúc nào cũng vậy, 2 người bọn họ không bao giờ giận nhau quá 5s hết...
-" Ây da … Sao ai lại mang cây cột điện đặt ở giữa nhà thế này…" nó càu nhàu
-" E hèm… Em nói ai là cây cột điện vậy hả???" Hắn nhìn nó chằm chằm.
-" Á… má ơi cột điện biết nói chuyện kìa…"
-" Này… này ai là cột điện hả, nhìn kỹ lại đi nhá…" Hắn tức vì nó cứ nói hắn là cột điện, mà làm sao có cột điện nào đẹp trai như hắn cơ chứ Hê hê hê… (TG: ọc… ọc… ọc…)
-" Ồ là thầy hả… hỳ hỳ " nó cười cười....
-" À … Thầy đang làm gì ở nhà em vậy ???" nó nhìn hắn chằm chằm
-" Bộ không có việc gì tôi không thể ở nhà em à??? " hắn tỏ vẻ không vui
-" À!!! không phải vậy…"
-" Tôi trịnh trọng thông báo cho em biết 1 tin quan trọng " hắn nhìn nó rồi cười cười
-" Chuyện gì vậy thầy…???? " nó nhìn hắn đôi mắt long lanh như muốn nói * thầy sẽ mua thật nhiều đồ ăn tới cho em phải không ????*. Nhưng sự thật vẫn là sự thật …
-" Từ ngày hôm nay chở đi tôi sẽ đưa em đi học đón em đi về mỗi ngày …" hắn cười gian tà nhìn nó.
-" Ểh… gì cơ… em thật sự không hiểu…thầy đang nói gì . Từ hôm nay …thầy sẽ làm gì cơ…????" nó thật sự không hiểu…
-" Em thật sự không hiểu hay là cố ý không hiểu vậy???"
-" Thật sự là không hiểu "
-" Được rồi tôi sẽ nói 1 lần nữa cho em hiểu…TỪ HÔM NAY TÔI SẼ ĐƯA EM ĐI HỌC MỖI NGÀY…" Hắn nói to từng chữ và rất rõ ràng…
-" Hở……… " Nó ngơ ngơ không nói lên lời.
-" Em có ý kiến ???? " Hắn nhìn trừng trừng vào nó.
-" Thầy ăn xong không có việc gì làm à??? Tự nhiên tới nhà e làm tài xế z á !!!! Hay nghề giáo viên của thầy kiếm được ít tiền không đủ ăn nên đến nhà em để làm thêm … Thôi em sẽ cho thầy mượn 1 ít để dùng tạm, rôi thầy từ từ tìm việc khác… Hiện tại e không cần tài xế." Nó cố ý chọc quê hắn để hắn khỏi đến chở nó đi , phiền phức chết được.
Nhưng nó không biết rằng khi nói chuyện với nó nhiều hắn đã phải zìa nhà mua ngay mấy< hộp kem chống nhục > bôi zô đễ cho nó bớt nhục ý mà.
-" KHÔNG!!! Tôi đã quyết định như vậy rồi, em nói gì cũng vậy thôi." hắn tỏ vẻ cương quyết.
-" Ông trời ơi, sao ông ác quá zậy??? sao ông có thể bắt 1 cô gái nữ tính yếu đuối như con đây phải đi chung với cái tên * Ác Ma * đó chứ !!!! .
Nó đang ngửa mặt lên than đất kêu trời thì bị hắn lôi xềnh xệch như con < cờ hó > ra khỏi nhà và còn bị tống zô chiếc xe nhìn là thấy gét của hắn. Nói thế thôi chứ nhìn xe hắn làm sao mấy người làm thầy giáo có thể mua được, mà có mua được thỳ chắc đã già khò rồi. Nhìn chung thỳ có lẽ nhà hắn khá giàu ...(TG : nhà người tar rất giàu thỳ có ý…) Nhưng tại sao hắn lại đi làm thầy giáo nhỉ ????
-" Em đang suy nghĩ cái gì mà trầm tư vậy??? " Hắn liếc mắt sang nhìn nó cười cười hỏi.
-" à … không có gì đâu ạ!!!" lễ phép.
-" À em ăn sáng chưa…??? " Hắn ân cần hỏi.
-" Mới dậy bị thầy lôi xềnh xệch đi rồi ăn với uống gì !!! " Nó chu chu mỏ trách cứ hắn.
-" Vậy bây giờ chúng ta đi ăn … được không ??? " Hắn cười áy náy.
Nghe tới được đi ăn là 2 mắt nó sáng lên và cười rạng rỡ , nụ cười làm hút hồn hắn ( mém tông xe …). Hắn nhìn nó mỉm cười, hắn phải bó tay với nó , chỉ cần nhắc tới thức ăn là nó sẽ không cần biết gì nữa. Hắn cho dừng xe ở 1 nhà hàng tên là " Wai Ting ", hắn mở cữa xe cho nó xuống. Hắn dẫn nó vào 1 cái bàn cạnh cửa sổ , có thể ngắm được cảnh bên ngoài.
-" Xin chào quý khách, quý khách muốn dùng món gì …??? ." Người phục vụ cầm menu đưa cho 2 người r nói.
-" cho tôi 1 phần gratin,1 phần thịt heo sữa Iberia , 1 súp thịt gà , 1 phần thịt bò 7 phần chín 3 phần sống, 1 phần KFC,…… à cho tôi 1 ly nước cam, Cám ơn " Nó cười hỳ hỳ
Người phục vụ và hắn trố mắt lên nhìn nó.
-" Tôi không phải là sợ hết tiền … nhưng em ăn như vậy sẽ không sao chứ " Hắn sợ nó ăn nhiều quá không tôt.
-" Sẽ hết mà, không sao đâu..." Nó nhìn hắn cười
Người phục vụ mang đồ ăn lên nó vội lấy ăn luôn không suy nghĩ.
-" Khoan đã" Hắn nhìn nó cười gian tà
-" Thầy đổi ý à ??? " < Rưng rưng > nước mắt lưng tròng.
-" Không phải như vậy, trước khi ăn, e phai dap ứng 1 yêu cầu nho nhỏ của tôi..."
-" yêu cầu gì dạ thầy??? "
-" Từ bây giờ khi không có ai em phải gọi anh là anh , không được gọi thầy nữa!!! " hắn cười ma mãnh.(TG: ê ai cho ngươi xưng anh z hả < tức tức > )
-" Ể … Tại sao ???" nó ngơ ngơ
-" vậy em có muốn ăn không????"
-" Em muốn …" đôi mắt nó long lanh…ơ…nhưng…2 cái tai kia ở đâu ra zậy trời còn cái đuôi kia nữa chứ... (TG: Dễ thương qá đi mún hun qá… hun 1 cái nha…TH: Cô ây là of tôi ...< lườm tác giả > TG: …)
-" em ăn được hông??? " đôi mắt lấp lánh lấp lánh.
-" Gọi anh rồi sẽ được ăn…" hắn cười ma mị.
-" Ờ …thỳ anh...cho tôi ăn nha < chớp chớp>
-" ừm ngoan… em ăn đi " hắn cười thỏa mãn.
Sau khi đớp xong bữa sáng, nó lại theo hắn lên xe đễ hắn chở tới trường...
-" á hoàng tử đi cùng xe với thầy Tử Hoàng kìa " 1 nữ sinh nói to
-" Wow… 2 người họ đẹp trai quá đi " 1 đám nữ sinh hét
Mới sáng sớm mà cái cười này đã loạn rồi hajzz hajzzz hajzzz
Bước xuống xe nó vẫy tay chào....
-" Xin chào hoàng tử " 1 đám nữ sinh cúi đầu 1 góc 90 độ, á đây là fan of nó đó...
-" Hi hi…xin chào " Nó mỉm cười giơ tay chào...vâng chính nụ cười ấy đã làm cho bao nhiêu nữ sinh cái trường này nhập viện vì mất máu qá nhiều...
-" A…anh đây rồi …" Cô gái ăn mặc sexy chạy tới ôm Hắn…
-" A người yêu của thầy kìa " 1 nữ sinh lên tiếng
Câu nói đó làm cho nó bất giác quay lại … Ô hay sao tự nhiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy nó cảm thấy khó chịu như vậy chứ… Nó nhìn hắn bằng ánh mắt căm hờn…
Hình như hắn cảm thấy được ánh mắt của ai đó nhìn mình đầy sát khí , Hắn quay ra và bắt gặp ánh mắt của nó nhìn hắn, hắn nhẹ mỉm cười… Còn nó thỳ thấy hắn quay lại mĩm cười như vậy càng làm cho nó tức hơn…Chẳng biết tại sao… nó đi lên lớp với khuôn mặt u ám…
-" Em về đây bao giờ vậy ??? Sao không gọi anh ra đón …!!! " Hắn nhìn cô gái đang ôm mình cười nói.
-" Em mới về thôi, em muốn tạo bất ngờ cho anh ấy mà … Hihi " Cô gái cười làm tăng lên vẻ đẹp sắc xảo và quyến rũ…
-" Mình lên phòng anh rồi trò chuyện nhé…!!! " Hắn cho cô gái khoác tay mình rôi cùng lên văn phòng làm việc của hắn…
…Tại Văn Phòng làm việc của hắn…
-" Pama có biết em về hay không ???? " Hắn ngồi vào ghế làm việc rồi hỏi
-" Biết … Em nói Pama giấu anh, không cho anh biết để gây bất ngờ cho anh hihi " Cô gái cầm tách trà 1 cách tao nhã uống 1 hụm rồi nói....
-" vậy bây giờ em tính sao??? " Hắn không nhìn cô gái chỉ nói...
-" Em … tính sao là tính sao …??? " Cô gái nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu trả lời…
-" Thỳ em Có tính ik zìa nhà hay là em tính ở khách sạn??? " Hắn nhếch nhẹ môi nói
-" Tất nhiên là em sẽ zìa nhà rồi...." cô gái chu chu mỏ nói.
…Tại lớp học…
Thấy Minh Kỳ mặt bồn buồn dù có 1 chồng thức ăn cao như cái tháp đằng sau mà cô nàng này không ăn , không cười. Hân Ni thấy là lạ liền hỏi:
-" Bà sao dạ…??? Hôm nay có chuyện gì không tốt hả??? Hay bà giận tui ??? " Hân Ni lay lay người nó
-" Không có… Tui chỉ thấy hơi hơi khó chịu chút thôi…" Nó nằm gục xuống bàn trả lời, thật ra là không thể nhấc được cái người nên.
-" bà bị bệnh hả …??? " Hân Ni lo lắng hỏi vừa lấy tay đặt lên trán nó... " Không có nóng mà " Hân Ni nghĩ.
-" Hông …Có mà " Nó ngẩng đầu nhìn Hân Ni Mặt xụ 1 đống
-" Thiệt không đó " hân Ni nhìn nó vẻ mặt bất an
-" Thiệt mờ … " nó nằm gục xuống bàn.
-" Zậy có chuyện gì mà bà xụ mặt 1 đống như vậy ??? "
-" Ờ … Ừm Thì là …… Như vậy đó " nó kể cho hân Ni nghe, nghe xong mặt Hân Ni <đơ như cây cơ>
-" chuyện có zậy thui hả ??? " Cô cười đều nhìn nó, thỳ ra cô bạn nhân của cô đã biết rung động rồi cơ đấy
-" Có zậy thui " Nó ngây thơ trả lời....
-" Ha ha ha …Ha ha ha " Cô nhìn nó mà cười , con bạn cuả cô sao mà thơ ngây thế không biết..
-" Cậu cười cái gì chớ… Gét qá ik …" Nó phồng má lên nói.
-" Thôi …Thôi… đừng gét … tớ không cười nữa … hahaha " Cô thật là không thể nhịn cười được bạn cô quá là thơ ngây mà .
-" Hừm … " Nó liếc mắt nhìn cô, sao cô có thể ngồi cười trong khi nó dag thấy bực mình như thế này.
-" Đừng lo… chỉ là cậu đang ghen thôi " Cô cười cười nhìn nó
-" Cái gì…??? G…h…e…n …á ??? " Nó nhìn cô chằm chằm nhưng rồi đột nhiên mặt đỏ bừng bừng " Không thể nào là ghen đâu…" nó nghĩ...
Càng nhìn nó cô lại không thể nào tưởng tượng được mặt nó lại biểu thị những hình ảnh phong phú như thế thế là …
-" Ha ha ha … Ha ha ha " không thể nhịn cười
-"… DƯƠNG HÂN NI … cậu có thôi cười trên lỗi đau của người khác đươc không ???? " Nó tức giận quát nhưng Hân Ni không hề ngừng cười mà càng cười thêm…
Nó đuổi theo Hân Ni, Hân Ni chạy và cuối cùng mệt vật vã , và thế là 2 đứa ngồi cười < Hi hi hô hô ha ha > (TG : vâng giọng cười rất phong phú hí hí )
Lúc nào cũng vậy, 2 người bọn họ không bao giờ giận nhau quá 5s hết...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.