Chương 619: Báo thù?
Tai
22/08/2021
Cả nhà họ Lâm sửng sốt. “Nhân chứng là ai?” Vẻ mặt Lâm Quang Phúc trở nên khó coi. “Là bạn cùng phòng của chúng nó, Trương Lam Châu!” Hồ Tùng Dân cao giọng. Lâm Hiểu My và Từ Na cứ tưởng đang nghe nhầm, ngầng đầu nhìn rồi cùng lúc kêu lên kinh ngạc. "Sao có thể như vậy!" "Lâm Quang Phúc ông nghe cho kỹ đây. Hôm nay tôi đến đây chẳng qua là để xem thái độ của nhà họ Lâm các người. Dù sao con gái các người và con Tuệ nhà tôi cũng là bạn học. Chỉ cần các người đáp ứng yêu cầu của chúng tôi, chúng tôi sẽ không đưa chuyện này ra tòa." Nếu thực sự đến mức kiện cáo, Trương Lam Châu sẽ nhanh chóng đứng ra làm chứng cho chúng tôi! "
Hồ Tùng Dân tiếp tục nói "Vì vậy, nếu muốn con gái các người không dính dáng đến kiện tụng, thì bồi thường cho chúng tôi mười lăm tỷ, một xu cũng không bớt "
Hồ Tùng Dân nói xong cũng không ở lại nữa, xoay người đưa cả gia đình rời đi. "Đừng... ông Hồ, ông Hồ." Lâm Quang Phúc nghe xong muốn ngăn ông ta lại, nhưng bên kia không thèm để ý đến ông.
Không lâu sau, cả nhà họ Hồ đều đã đi hết cả.
Tòa chung cư cũng khôi phục lại sự yên tĩnh của nó. Lâm Quang Phúc ủ rũ ngồi trên ghế sô pha. “Tại sao... sao Lam Châu lại có thể làm chuyện như vậy?” Lâm Hiểu My còn chưa định thần lại, không ngừng lẩm bẩm một mình. "Không phải tôi... không phải tôi..." "Hẳn là chủ ý của nhà sản xuất phim họ Trương. Anh ta muốn dằn mặt chúng ta, nên mới bảo Lam Châu nói như vậy. Đây là trả thù sao... Từ Na mặt mày đã tái nhợt nói. "Bố, con phải làm sao đây, con, con không có làm, con..." Lâm Hiểu My thổn thức nói. "Con vô tội mà!"
Mặt Lâm Quang Phúc trở nên nặng nề, nhưng vẫn an ủi Lâm Hiểu My, "Không sao, rồi sẽ có cách giải quyết thôi, không sao đâu con...
Nhưng, Mười lăm tỷ...
Dù ông ta có bán hết tài sản của cải trong nhà cũng chưa chắc đã g được nhiều tiền như vậy.
Lâm Quang Phúc gần như phát điên.
Tuy nhiên với chuyện này, Sở Quốc Thiên lại nhìn theo hướng khác.
Đây không đơn giản chỉ là giở trò trả đũa Lâm Hiểu Mỹ, mà là rõ ràng là vu oan giá họa
Người ép Hồ khiết Vĩ uống rượu lúc đó nhất định là nhà sản xuất phim họ Trương.
Mặc dù cái chết đột ngột của Hồ Khiết Vĩ là chuyện họ không lường trước được. Tuy nhiên nếu phải truy cứu thì những người trong bàn tiệc hôm đó ít nhiều đều phải có trách nhiệm!
Đến lúc này, cũng là tính đến chuyện bồi thường.
Nhà sản xuất họ Trương đương nhiên không phải không có tiền, tuy nhiên một khi ông ta chịu bỏ tiền ra, tức là ông ta thừa nhận mình có liên quan trong chuyện này
Những người trong giới truyền thông đang theo sát ông ta chắc chắn sẽ tranh nhau mà đưa tin.
Đến lúc đó, không ai có thể che giấu những gì đã xảy ra đêm đó! Bên phía báo chí truyền thông, chỉ cần sơ hở một chút, sẽ tạo thành đề tài cho họ viết bài.
Đối với Trương Trung Nam, thể diện của ông ta mới là quan trọng nhất.
Bất kỳ ai là người của công chúng, đều tuyệt đối không muốn khuấy động lên một chuyện như vậy.
Vì vậy, ông ta mới tìm Lâm Hiểu My làm ma chết thay, để ông ta an toàn rút lui.
Sở Quốc Thiên thấy trong lòng lạnh lẽo, người này thật biết tính toán Tuy nhiên, bài toán của ông ta có được như ý hay không lại là một vấn đề khác. Lúc này, một bàn tay đột nhiên chộp lấy cánh tay anh.
Sở Quốc Thiên sững sờ một lúc, lắc lư vài bước mới có thể đứng vững.
Khi quay đầu nhìn sang, điều đầu tiên đập vào mắt anh ấy là một khuôn mặt tức giận đến đáng sợ. "Đều là đồ rác rưởi, đồ rác rưởi, đồ khốn nạn, cậu suốt ngày gây chuyện thì thôi đi, bây giờ lại còn hại con gái tôi!" "Nếu không tại cậu, con gái tôi đã không dính vào mấy chuyện này. Cậu còn dám đến đây hả, đều là tại cậu. Đôi cặn bã! Tôi đánh chết cậu, tôi đánh chết "
Tiếng thét như đinh tai nhức óc. Cùng với tiếng mắng mỏ, người kia không ngừng đánh túi bụi vào Sở Quốc Thiên.
Hồ Tùng Dân tiếp tục nói "Vì vậy, nếu muốn con gái các người không dính dáng đến kiện tụng, thì bồi thường cho chúng tôi mười lăm tỷ, một xu cũng không bớt "
Hồ Tùng Dân nói xong cũng không ở lại nữa, xoay người đưa cả gia đình rời đi. "Đừng... ông Hồ, ông Hồ." Lâm Quang Phúc nghe xong muốn ngăn ông ta lại, nhưng bên kia không thèm để ý đến ông.
Không lâu sau, cả nhà họ Hồ đều đã đi hết cả.
Tòa chung cư cũng khôi phục lại sự yên tĩnh của nó. Lâm Quang Phúc ủ rũ ngồi trên ghế sô pha. “Tại sao... sao Lam Châu lại có thể làm chuyện như vậy?” Lâm Hiểu My còn chưa định thần lại, không ngừng lẩm bẩm một mình. "Không phải tôi... không phải tôi..." "Hẳn là chủ ý của nhà sản xuất phim họ Trương. Anh ta muốn dằn mặt chúng ta, nên mới bảo Lam Châu nói như vậy. Đây là trả thù sao... Từ Na mặt mày đã tái nhợt nói. "Bố, con phải làm sao đây, con, con không có làm, con..." Lâm Hiểu My thổn thức nói. "Con vô tội mà!"
Mặt Lâm Quang Phúc trở nên nặng nề, nhưng vẫn an ủi Lâm Hiểu My, "Không sao, rồi sẽ có cách giải quyết thôi, không sao đâu con...
Nhưng, Mười lăm tỷ...
Dù ông ta có bán hết tài sản của cải trong nhà cũng chưa chắc đã g được nhiều tiền như vậy.
Lâm Quang Phúc gần như phát điên.
Tuy nhiên với chuyện này, Sở Quốc Thiên lại nhìn theo hướng khác.
Đây không đơn giản chỉ là giở trò trả đũa Lâm Hiểu Mỹ, mà là rõ ràng là vu oan giá họa
Người ép Hồ khiết Vĩ uống rượu lúc đó nhất định là nhà sản xuất phim họ Trương.
Mặc dù cái chết đột ngột của Hồ Khiết Vĩ là chuyện họ không lường trước được. Tuy nhiên nếu phải truy cứu thì những người trong bàn tiệc hôm đó ít nhiều đều phải có trách nhiệm!
Đến lúc này, cũng là tính đến chuyện bồi thường.
Nhà sản xuất họ Trương đương nhiên không phải không có tiền, tuy nhiên một khi ông ta chịu bỏ tiền ra, tức là ông ta thừa nhận mình có liên quan trong chuyện này
Những người trong giới truyền thông đang theo sát ông ta chắc chắn sẽ tranh nhau mà đưa tin.
Đến lúc đó, không ai có thể che giấu những gì đã xảy ra đêm đó! Bên phía báo chí truyền thông, chỉ cần sơ hở một chút, sẽ tạo thành đề tài cho họ viết bài.
Đối với Trương Trung Nam, thể diện của ông ta mới là quan trọng nhất.
Bất kỳ ai là người của công chúng, đều tuyệt đối không muốn khuấy động lên một chuyện như vậy.
Vì vậy, ông ta mới tìm Lâm Hiểu My làm ma chết thay, để ông ta an toàn rút lui.
Sở Quốc Thiên thấy trong lòng lạnh lẽo, người này thật biết tính toán Tuy nhiên, bài toán của ông ta có được như ý hay không lại là một vấn đề khác. Lúc này, một bàn tay đột nhiên chộp lấy cánh tay anh.
Sở Quốc Thiên sững sờ một lúc, lắc lư vài bước mới có thể đứng vững.
Khi quay đầu nhìn sang, điều đầu tiên đập vào mắt anh ấy là một khuôn mặt tức giận đến đáng sợ. "Đều là đồ rác rưởi, đồ rác rưởi, đồ khốn nạn, cậu suốt ngày gây chuyện thì thôi đi, bây giờ lại còn hại con gái tôi!" "Nếu không tại cậu, con gái tôi đã không dính vào mấy chuyện này. Cậu còn dám đến đây hả, đều là tại cậu. Đôi cặn bã! Tôi đánh chết cậu, tôi đánh chết "
Tiếng thét như đinh tai nhức óc. Cùng với tiếng mắng mỏ, người kia không ngừng đánh túi bụi vào Sở Quốc Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.