Chương 791: Diễn kịch
Tai
23/08/2021
“Hahahaha, tổng giám đốc Hầu, tổng giám đốc Đinh, sao hai người tới đây đột ngột đến vậy! Đến sớm không bằng đến đúng lúc, hôm nay gia đình tôi có tiệc trong gia đình. Nào nào nào, mời ngồi!” Lý Tông Nam và Lý Tông Hiển cố nặn ra một nụ cười và đứng dậy Hoan nghênh.
Nhưng bên kia rõ ràng không hề hưởng ứng.
Hầu Vũ Chính ngồi xuống ghế, tự mình rót một tách trà, nhàn nhạt nói: “Ông Lý, chúng ta đến nước này cũng không cần dùng kế hoãn binh làm gì nữa. Hôm nay đến đây, chúng tôi chính là vì số tiền đó mà đến. Cho ông nhiều thời gian như vậy các người cũng chắc đã chuẩn bị xong phần nào rồi chứ, không biết khi nào có thể trả cho chúng tôi?” “Ừ! Còn có gia tài của tôi nữa! Ông Lý, đừng nói là tôi không quan tâm đến chuyện tình cảm giữa đôi bên. Lần trước chúng ta nói chuyện đó! Tổng giám đốc Hầu và tôi thật sự rất nhân từ, chính trực” Đinh Vũ Long nói tiếp.
Những người đi theo đều tán thành, trong phòng nhất thời ồn ào.
Lý Tông Nam miễn cưỡng nặn ra một nụ cười và nói: “Tổng giám đốc Hầu, tổng giám đốc Đinh, gia sản của hai ôngất lớn, sử dụng số tiền cũng không nhất thiết phải dùng đến số tiền này đúng không? Về tiền bạc, ông có thể để chúng tôi trì hoãn thêm một hai tháng được không?
Không, không cần hai tháng, một tháng, chỉ một tháng sau, công ty chúng tôi sẽ trả hàng sau khi những người đó thanh toán cho chúng tôi, chúng tôi có thể hoàn trả tiền ngay lập tức, liệu được không?” “Ông Lý, ông xem chúng tôi là loại người thế nào vậy? Chúng tôi cũng không thiếu số tiền này thật ra cũng chưa cần dùng đến. nhưng trước đó đã nói đến thời gian này, nhất định phải là thời gian này, về phần mấy đơn hàng của công ty ông, chúng tôi cũng có thể nói là biết không ít. Cá nhân tôi cho rằng rủi ro là quá lớn! Không ai có thể nói trước có thể làm được hay không.
Một tháng? Tôi e rằng tôi thực sự không thể đợi lâu như vậy. Hôm nay chúng tôi trực tiếp đến đây. Hoặc là ông tìm cách trả lại tiền, hoặc là chúng tôi chỉ có thể sử dụng một số phương pháp cực đoan để lấy lại tiền!”
Nói xong, tổng giám đốc Hầu ném tách trà xuống bàn, ướt mặt bàn.
Choang!
Âm thanh khiến mọi người bàng hoàng. Đinh Vũ Long im lặng, mọi người đều biết ý của ông mà không cần nói. Biểu hiện của Lý Tông Nam không được tự nhiên, sau khi trao đổi ánh mắt với Lý Tông Hiển ở một bên, anh ta ai người họ đồng loạt nhìn Lý Tuệ Mai.
Để ý đến ánh mắt của hai người, Lý Tuệ Mai biết rằng mình phải tiến về phía trước. “Chú Hầu, chủ Đinh, hai người đừng tức giận, xin hãy nghe cháu nói hết. Về chuyền tiền bạc, uy tín của nhà họ Lý thế nào ắt hẳn hai người cũng biết, dù thế nào chúng cháu cũng sẽ trả lại cho hai người, nhưng mong hai chú có thể cho chúng cháu một ít thời gian có được không.”
Lý Tuệ Mai đứng lên, nhìn về phía hai người nói: “Nếu như các người vẫn yên tâm, cháu có thể nhờ anh họ của cháu bảo lãnh cho nhà họ Lý! Hai người nghĩ thế nào?” “Anh họ của cháu?”
Nghe vậy, một số người chuyển mắt sang Sở Quốc
Thiên, người đang ngồi yên lặng bên cạnh Lý Tuệ Mai. “Tuệ Mai, anh ta là ai? Sao gọi là anh họ của cháu? Anh ta có thể bảo đảm gì?” Đinh Vũ Long cau mày nhìn Sở Quốc Thiên vẻ mặt nghi hoặc. “Anh ấy là Sở Hải Dũng, hai người đã từng nghe nói đến Quốc tế Toàn Mậu được thành lập ở nước ngoài chưa? Lần đầu gặp nhau rất tình cờ. Hai chúng cháu nói chuyện rất hợp nhau, cháu nhận anh ấy là anh họ.”
Bác, anh họ cháu nằm trong tay 1 lượng cổ phiếu nhất định ở Quốc tế Toàn Mậu, bác không tin thì nhờ người kiểm tra ngay sẽ biết cháu đang nói thật hay dối.
Lý Tuệ Mai theo nội dung đã soạn thảo trước đó đã chăm chỉ luyện tập để có vẻ tự tin như vậy.
Nhưng bên kia rõ ràng không hề hưởng ứng.
Hầu Vũ Chính ngồi xuống ghế, tự mình rót một tách trà, nhàn nhạt nói: “Ông Lý, chúng ta đến nước này cũng không cần dùng kế hoãn binh làm gì nữa. Hôm nay đến đây, chúng tôi chính là vì số tiền đó mà đến. Cho ông nhiều thời gian như vậy các người cũng chắc đã chuẩn bị xong phần nào rồi chứ, không biết khi nào có thể trả cho chúng tôi?” “Ừ! Còn có gia tài của tôi nữa! Ông Lý, đừng nói là tôi không quan tâm đến chuyện tình cảm giữa đôi bên. Lần trước chúng ta nói chuyện đó! Tổng giám đốc Hầu và tôi thật sự rất nhân từ, chính trực” Đinh Vũ Long nói tiếp.
Những người đi theo đều tán thành, trong phòng nhất thời ồn ào.
Lý Tông Nam miễn cưỡng nặn ra một nụ cười và nói: “Tổng giám đốc Hầu, tổng giám đốc Đinh, gia sản của hai ôngất lớn, sử dụng số tiền cũng không nhất thiết phải dùng đến số tiền này đúng không? Về tiền bạc, ông có thể để chúng tôi trì hoãn thêm một hai tháng được không?
Không, không cần hai tháng, một tháng, chỉ một tháng sau, công ty chúng tôi sẽ trả hàng sau khi những người đó thanh toán cho chúng tôi, chúng tôi có thể hoàn trả tiền ngay lập tức, liệu được không?” “Ông Lý, ông xem chúng tôi là loại người thế nào vậy? Chúng tôi cũng không thiếu số tiền này thật ra cũng chưa cần dùng đến. nhưng trước đó đã nói đến thời gian này, nhất định phải là thời gian này, về phần mấy đơn hàng của công ty ông, chúng tôi cũng có thể nói là biết không ít. Cá nhân tôi cho rằng rủi ro là quá lớn! Không ai có thể nói trước có thể làm được hay không.
Một tháng? Tôi e rằng tôi thực sự không thể đợi lâu như vậy. Hôm nay chúng tôi trực tiếp đến đây. Hoặc là ông tìm cách trả lại tiền, hoặc là chúng tôi chỉ có thể sử dụng một số phương pháp cực đoan để lấy lại tiền!”
Nói xong, tổng giám đốc Hầu ném tách trà xuống bàn, ướt mặt bàn.
Choang!
Âm thanh khiến mọi người bàng hoàng. Đinh Vũ Long im lặng, mọi người đều biết ý của ông mà không cần nói. Biểu hiện của Lý Tông Nam không được tự nhiên, sau khi trao đổi ánh mắt với Lý Tông Hiển ở một bên, anh ta ai người họ đồng loạt nhìn Lý Tuệ Mai.
Để ý đến ánh mắt của hai người, Lý Tuệ Mai biết rằng mình phải tiến về phía trước. “Chú Hầu, chủ Đinh, hai người đừng tức giận, xin hãy nghe cháu nói hết. Về chuyền tiền bạc, uy tín của nhà họ Lý thế nào ắt hẳn hai người cũng biết, dù thế nào chúng cháu cũng sẽ trả lại cho hai người, nhưng mong hai chú có thể cho chúng cháu một ít thời gian có được không.”
Lý Tuệ Mai đứng lên, nhìn về phía hai người nói: “Nếu như các người vẫn yên tâm, cháu có thể nhờ anh họ của cháu bảo lãnh cho nhà họ Lý! Hai người nghĩ thế nào?” “Anh họ của cháu?”
Nghe vậy, một số người chuyển mắt sang Sở Quốc
Thiên, người đang ngồi yên lặng bên cạnh Lý Tuệ Mai. “Tuệ Mai, anh ta là ai? Sao gọi là anh họ của cháu? Anh ta có thể bảo đảm gì?” Đinh Vũ Long cau mày nhìn Sở Quốc Thiên vẻ mặt nghi hoặc. “Anh ấy là Sở Hải Dũng, hai người đã từng nghe nói đến Quốc tế Toàn Mậu được thành lập ở nước ngoài chưa? Lần đầu gặp nhau rất tình cờ. Hai chúng cháu nói chuyện rất hợp nhau, cháu nhận anh ấy là anh họ.”
Bác, anh họ cháu nằm trong tay 1 lượng cổ phiếu nhất định ở Quốc tế Toàn Mậu, bác không tin thì nhờ người kiểm tra ngay sẽ biết cháu đang nói thật hay dối.
Lý Tuệ Mai theo nội dung đã soạn thảo trước đó đã chăm chỉ luyện tập để có vẻ tự tin như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.