Chương 635: Sức mạnh đại chúng
Tai
22/08/2021
“Chúng ta đang ở mối quan hệ bề trên, nhưng vừa rồi phía nhà Nam Cung." Quách Tiên Nhan nghiến răng nói.
Dù sao thì đối phương là người Yên Kinh, Y dược Thanh Dì bọn họ muốn công kích trực tiếp, e là sẽ có chút khó khăn. "Vậy thì hãy tạo dư luận đi!" Sở Quốc Thiên trầm giọng nói.
Anh vứt tập tài liệu lên bàn, "Bây giờ cứ để Tân Phong xử lý, điều tra lại hết những gì mà tên Lãng Hải Ninh kia đã từng làm trong quá khứ, những gì được ghi chép lại hay không được ghi lại, có thể đào lại bao nhiêu cũng được, sau đó nhờ quan hệ công chúng xử lý, dùng sức mạnh của dư luận để cho mọi người biết về hành động ngạo mạn của anh ta. Tôi sẽ đợi xem đến lúc này, phía Nam Cung có còn vơ vét từ ông ta nữa không!"
Quách Tiên Nhan nghe xong, hai mắt liền sáng rực lên, “Anh à, em hiểu rồi, bây giờ em sẽ thực hiện ngay" Khi mọi việc đã được xử lý tạm ổn thỏa, Sở Quốc
Thiên tính toán thời gian và lái xe đến vùng ngoại ô phía
Bắc.
Vùng ngoại ô phía Bắc là nơi mà Trần Bắc Diệp, cũng như Y dược Thanh Di có tầm ảnh hưởng tốt.
Tối nay, sở dĩ anh đến tham gia bữa tiệc rượu này, một phần là do lời mời của Quách Bảo Trung, phần còn lại là vì Trần Bắc Diệp. Các địa điểm điện ảnh và truyền hình ở vùng ngoại ô phía Bắc thực ra là do Trần Bắc Diệp đầu tư.
Sở Quốc Thiên nhận định rằng có lẽ họ có thể phát triển theo hướng này.
Tại bãi đậu xe ngầm của khách sạn Huân Hoành ở ngoại ô phía Bắc.
Sau khi Sở Quốc Thiên đậu xe, anh đi về phía cổng lớn. Lần này, anh không mang hình tượng thần y Sở, mà dùng thân phận Sở Quốc Thiên.
Nguyên nhân chủ yếu là do nếu như trực tiếp sử dụng thân phận thần y Sở thì đến lúc đó hiện trường sẽ có chút khó kiểm soát.
Vì vậy, anh cảm thấy vẫn nên hạ mình một chút, tìm cơ hội để bàn chuyện hợp tác với Trần Bắc Diệp.
Dù sao cũng hy vọng kế hoạch của Trần Bắc Diệp sẽ làm anh thấy hài lòng
Sở Quốc Thiên đã nghĩ như vậy. Nhưng khi vừa bước đến cửa khách sạn, dòng suy nghĩ của anh bị cắt ngang bởi một tiếng gọi. "Sở Quốc Thiên?” Lâm Thanh Di không dám tin vào mắt mình khi thấy anh ở đây. Sở Quốc Thiên sửng sốt, không ngờ lại gặp cô ấy ở chỗ này.
Anh quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Thanh Di trong bộ váy dạ hội màu đen, đang đứng cách đó không xa nhìn anh với đôi mắt đầy kinh ngạc.
Đêm nay Lâm Thanh Di vẫn xinh đẹp như xưa. Cô mặc một chiếc váy dạ hội hở lưng tôn đường cong cơ thể và cùng hấp dẫn, mái tóc dài cuộn lên và chiếc cổ mảnh mai lộ ra, giống như một con thiên nga đen kiêu hãnh. Mọi thứ như vậy chỉ có thể là kiệt tác hoàn hảo nhất của thiên đường. Tất cả những vị khách xung quanh đi qua đi lại đều đổ dồn ánh mắt vào cô.
Có người khen ngợi, đánh giá, đố kỵ hoặc ghen tị...
Nhưng vào lúc này, có một người đàn ông khôi ngô tuấn tú đứng ngay bên cạnh Lâm Thanh Di. Sở Quốc Thiên khẽ nhíu mày.
Sắc mặt của Lâm Thanh Di có chút không được ổn, cô bắt đầu giải thích trong tiềm thức: "Sở Quốc Thiên, em có thể giải thích với anh.. “Thanh Di, người này là ai vậy? Em quen người này sao?” Người đàn ông bên cạnh Lâm Thanh Di mỉm cười hỏi.
Sở Quốc Thiên không bao giờ ngờ rằng mình sẽ gặp Lâm Thanh Di trong bữa tiệc chiêu đãi này, hơn thế nữa cô ấy còn đến tham dự với tư cách là bạn nhảy của một người đàn ông xa lạ.
Bất cứ người nào khi nhìn thấy vợ mình như vậy chắc chắn sẽ đều cảm thấy tức giận.
Nhưng Sở Quốc Thiên hiểu rõ Lâm Thanh Di.
Nếu cô ấy thực sự thích ai đó, cô ấy sẽ không bao giờ dùng cách này để tiếp xúc với đối phương và cô ấy cũng sẽ không ngần ngại từ chối khi bố mẹ cô ấy đệ đơn ly hôn.
Đối với cô ấy, ly hôn là một chuyện hết sức đơn giản.
Nhưng Lâm Thanh Di quả nhiên không nghĩ tới mức này, cô vội vàng tiến lên tiếp tục giải thích, "Đừng hiểu lầm em, Sở Quốc Thiên, anh Trương và em không có gì với nhau cả. Anh ấy là đối tác làm ăn của em, chỉ có vậy thôi." “Kể cả như vậy thì vợ tôi đã đến bữa tiệc với thân phận là bạn nhảy của một người đàn ông khác, và chưa từng nói điều đó với chồng của cô ấy. Điều này thật khó để có thể chấp nhận một cách dễ dàng.
Sở Quốc Thiên bình tĩnh nhìn Lâm Thanh Di.
Lâm Thanh Di lúng túng đứng tại chỗ, không biết nên trả lời như thế nào, trong lòng cô lại càng cảm thấy bối rối hơn.
Mình làm sao vậy?
Tại sao mình lại phải giải thích với anh ấy ngay từ đầu? Tại sao trong lòng lại luống cuống đến vậy?
Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Về mặt đạo lý thì mình có thể phớt lờ trực tiếp mới đúng.
Dù sao thì sớm muộn gì thì mình cũng sẽ ly hôn với anh ấy thôi. Nếu là trước đây thì Lâm Thanh Di sẽ không bao giờ giải thích với Sở Quốc Thiên, cho dù là một chút bối rối trong lòng cũng không có!
Vậy mà hôm nay, cô quả thực hoảng loạn, cảm thấy lo lắng hơn bao giờ hết, vô cùng lúng túng...
Dù sao thì đối phương là người Yên Kinh, Y dược Thanh Dì bọn họ muốn công kích trực tiếp, e là sẽ có chút khó khăn. "Vậy thì hãy tạo dư luận đi!" Sở Quốc Thiên trầm giọng nói.
Anh vứt tập tài liệu lên bàn, "Bây giờ cứ để Tân Phong xử lý, điều tra lại hết những gì mà tên Lãng Hải Ninh kia đã từng làm trong quá khứ, những gì được ghi chép lại hay không được ghi lại, có thể đào lại bao nhiêu cũng được, sau đó nhờ quan hệ công chúng xử lý, dùng sức mạnh của dư luận để cho mọi người biết về hành động ngạo mạn của anh ta. Tôi sẽ đợi xem đến lúc này, phía Nam Cung có còn vơ vét từ ông ta nữa không!"
Quách Tiên Nhan nghe xong, hai mắt liền sáng rực lên, “Anh à, em hiểu rồi, bây giờ em sẽ thực hiện ngay" Khi mọi việc đã được xử lý tạm ổn thỏa, Sở Quốc
Thiên tính toán thời gian và lái xe đến vùng ngoại ô phía
Bắc.
Vùng ngoại ô phía Bắc là nơi mà Trần Bắc Diệp, cũng như Y dược Thanh Di có tầm ảnh hưởng tốt.
Tối nay, sở dĩ anh đến tham gia bữa tiệc rượu này, một phần là do lời mời của Quách Bảo Trung, phần còn lại là vì Trần Bắc Diệp. Các địa điểm điện ảnh và truyền hình ở vùng ngoại ô phía Bắc thực ra là do Trần Bắc Diệp đầu tư.
Sở Quốc Thiên nhận định rằng có lẽ họ có thể phát triển theo hướng này.
Tại bãi đậu xe ngầm của khách sạn Huân Hoành ở ngoại ô phía Bắc.
Sau khi Sở Quốc Thiên đậu xe, anh đi về phía cổng lớn. Lần này, anh không mang hình tượng thần y Sở, mà dùng thân phận Sở Quốc Thiên.
Nguyên nhân chủ yếu là do nếu như trực tiếp sử dụng thân phận thần y Sở thì đến lúc đó hiện trường sẽ có chút khó kiểm soát.
Vì vậy, anh cảm thấy vẫn nên hạ mình một chút, tìm cơ hội để bàn chuyện hợp tác với Trần Bắc Diệp.
Dù sao cũng hy vọng kế hoạch của Trần Bắc Diệp sẽ làm anh thấy hài lòng
Sở Quốc Thiên đã nghĩ như vậy. Nhưng khi vừa bước đến cửa khách sạn, dòng suy nghĩ của anh bị cắt ngang bởi một tiếng gọi. "Sở Quốc Thiên?” Lâm Thanh Di không dám tin vào mắt mình khi thấy anh ở đây. Sở Quốc Thiên sửng sốt, không ngờ lại gặp cô ấy ở chỗ này.
Anh quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Thanh Di trong bộ váy dạ hội màu đen, đang đứng cách đó không xa nhìn anh với đôi mắt đầy kinh ngạc.
Đêm nay Lâm Thanh Di vẫn xinh đẹp như xưa. Cô mặc một chiếc váy dạ hội hở lưng tôn đường cong cơ thể và cùng hấp dẫn, mái tóc dài cuộn lên và chiếc cổ mảnh mai lộ ra, giống như một con thiên nga đen kiêu hãnh. Mọi thứ như vậy chỉ có thể là kiệt tác hoàn hảo nhất của thiên đường. Tất cả những vị khách xung quanh đi qua đi lại đều đổ dồn ánh mắt vào cô.
Có người khen ngợi, đánh giá, đố kỵ hoặc ghen tị...
Nhưng vào lúc này, có một người đàn ông khôi ngô tuấn tú đứng ngay bên cạnh Lâm Thanh Di. Sở Quốc Thiên khẽ nhíu mày.
Sắc mặt của Lâm Thanh Di có chút không được ổn, cô bắt đầu giải thích trong tiềm thức: "Sở Quốc Thiên, em có thể giải thích với anh.. “Thanh Di, người này là ai vậy? Em quen người này sao?” Người đàn ông bên cạnh Lâm Thanh Di mỉm cười hỏi.
Sở Quốc Thiên không bao giờ ngờ rằng mình sẽ gặp Lâm Thanh Di trong bữa tiệc chiêu đãi này, hơn thế nữa cô ấy còn đến tham dự với tư cách là bạn nhảy của một người đàn ông xa lạ.
Bất cứ người nào khi nhìn thấy vợ mình như vậy chắc chắn sẽ đều cảm thấy tức giận.
Nhưng Sở Quốc Thiên hiểu rõ Lâm Thanh Di.
Nếu cô ấy thực sự thích ai đó, cô ấy sẽ không bao giờ dùng cách này để tiếp xúc với đối phương và cô ấy cũng sẽ không ngần ngại từ chối khi bố mẹ cô ấy đệ đơn ly hôn.
Đối với cô ấy, ly hôn là một chuyện hết sức đơn giản.
Nhưng Lâm Thanh Di quả nhiên không nghĩ tới mức này, cô vội vàng tiến lên tiếp tục giải thích, "Đừng hiểu lầm em, Sở Quốc Thiên, anh Trương và em không có gì với nhau cả. Anh ấy là đối tác làm ăn của em, chỉ có vậy thôi." “Kể cả như vậy thì vợ tôi đã đến bữa tiệc với thân phận là bạn nhảy của một người đàn ông khác, và chưa từng nói điều đó với chồng của cô ấy. Điều này thật khó để có thể chấp nhận một cách dễ dàng.
Sở Quốc Thiên bình tĩnh nhìn Lâm Thanh Di.
Lâm Thanh Di lúng túng đứng tại chỗ, không biết nên trả lời như thế nào, trong lòng cô lại càng cảm thấy bối rối hơn.
Mình làm sao vậy?
Tại sao mình lại phải giải thích với anh ấy ngay từ đầu? Tại sao trong lòng lại luống cuống đến vậy?
Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Về mặt đạo lý thì mình có thể phớt lờ trực tiếp mới đúng.
Dù sao thì sớm muộn gì thì mình cũng sẽ ly hôn với anh ấy thôi. Nếu là trước đây thì Lâm Thanh Di sẽ không bao giờ giải thích với Sở Quốc Thiên, cho dù là một chút bối rối trong lòng cũng không có!
Vậy mà hôm nay, cô quả thực hoảng loạn, cảm thấy lo lắng hơn bao giờ hết, vô cùng lúng túng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.