Chương 236: Trương Hoàng Vĩ
Tai
19/06/2021
**********
Tức giận! Đại đa số mọi người có mặt ở đó đều vô cùng tức giận.
Nhưng dù họ có tức giận hơn nữa chúng chỉ có thể giấu diếm trong lòng, không dám nói ra, dù sao người bao che cho Thi Quân chính là Trịnh Văn, là học viện y học Nam Cung!
Tuy Thi Quân đã suýt bị loại nhưng thực lực của anh ta thật sự đã vượt qua phần lớn các thí sinh có mặt ở đây. Trịnh Văn có thể bao che cho anh ta, đó là chuyện ngoài ý muốn nhưng cũng là chuyện hợp tình, bởi nhà họ Nam Cung sẽ không bao giờ bỏ qua cho bất kỳ nhân tài xuất sắc nào.
Có lời nhắc nhở của Trịnh Văn, động tác của Thi Quân rõ ràng đã nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa, giờ anh ta đã không còn hốt hoảng như vừa rồi, động tác lại khôi phục lại vẻ điêu luyện, thuần thục như trước.
Nhờ sự chữa trị của anh ta, độc tố trong người cô bé nhanh chóng bị đẩy ra ngoài, các vết mụn nước trên khắp tay chân của cô bé cũng được chữa trị hiệu quả.
Vẻ mặt Thi Quân thoáng hiện lên nét vui mừng, nhưng khi anh ta nhìn đồng hồ thì vẻ mặt lập tức thay đổi.
Quá một phút.
Thi Quân theo bản năng nhìn về phía ba vị giám khảo, trái tim lại đập loạn một lần nữa.
Chuyện Thi Quân lo lắng, phần lớn mọi người có mặt ở đó đều đã nhận ra, bọn họ đều nhìn chằm chằm lên hướng bục chủ tịch với ánh mắt sáng quắc, họ muốn xem xem ba vị giám khảo sẽ ra quyết định như thế nào.
Thật ra đến lúc này, người có phản ứng nhanh nhạy cũng đã đoán ra kết quả. Dù sao, dựa theo những trường hợp trước đó, khi hết thời gian thi đấu, ba vị giám khảo sẽ kịp thời nhắc nhở và kêu thí sinh dừng lại nhưng Thi Quân lại không hề bị ảnh hưởng gì, vì thế tỷ lệ anh ta bị loại không lớn.
Đối mặt với ánh nhìn của mọi người, ba vị giám khảo không hề cảm thấy khó chịu. Sau khi ba người nhìn nhau, họ lần lượt kiểm tra lại cô bé đó rồi thuận miệng, thản nhiên thông báo: “Chúc mùng Thi Quân, vượt qua cuộc thi!”
Xôn xao! Lời vừa nói ra, hiện trường lại trở nên huyên náo.
Phần lớn mọi người đều tỏ vẻ rất khó hiểu, dù là những người đã đoán ra được kết quả này cũng vô cùng thất vọng.
“Thật quá đáng, đây rõ ràng là coi chúng ta như kẻ ngốc mà.”
“Hừ, hóa ra đây chính là cái được gọi là bám váy đàn bà.”
“Chậc chậc, học viện y học Nam Cung, quả nhiên rất ngang ngược..."
Nghe thấy tiếng bàn tán trên khán đài càng lúc càng lớn, ba vị giám khảo nhíu mày nhưng Thi Quân chỉ nở nụ cười lạnh nhạt, sau đó định thong dong rời đi.
Ai ngờ, anh ta vừa nhấc chân thì lại bị một giọng nói đầy giận dữ cản lại: “Các vị giám khảo, tôi không phục, rõ ràng Thi Quân đã bị loại, sao còn để anh ta thông qua? Như vậy không công bằng với các thí sinh khác!”
Nương theo tiếng nói, mọi người quay sang nhìn thì thấy người nói chuyện là một chàng trai trẻ tuổi, mặt mũi ngây ngô. Cậu ta không cao lớn lắm, thậm chí còn có vẻ gầy gò nhưng trên mặt đầy vẻ tức giận và khó hiểu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bục giảm khảo.
Cái tên liều lĩnh, nóng nảy này e rằng sắp xong đời rồi!
Sau khi nhìn thấy chàng trai trẻ này, phần lớn mọi người đều âm thầm thở dài. Hiện giờ, ba người giám khảo kia rõ ràng đều đang bao che cho Thi Quân, mà cậu ta lại đi chất vấn họ trước mặt mọi người như vậy, chuyện này chẳng khác nào làm họ mất mặt sao?
Quả nhiên, sau một hồi ngây người, giám khảo chính Hướng Đào Ảnh nghiêm mặt hỏi: “Cậu là ai?”
“Trương Hoàng Vĩ."
“Cậu biết chúng tôi là ai không?”
“Biết, ba người đều là giáo viên của học viện y học Nam Cung!”
“Nếu cậu đã biết chúng tôi là giáo viên của học viện y Nam Cung, vậy cậu càng nên hiểu rõ chúng tôi đại diện cho học viện y học Nam Cung, đại diện cho nhà họ Nam Cung! Là người tổ chức, chúng tôi có quyền lựa chọn bất kỳ thí sinh có tiềm năng nào mà chúng tôi nhìn trúng, cậu có ý kiến gì sao?” Hướng Đào Ánh lạnh nhạt đáp lời.
“Nhưng...nhưng như vậy quá bất công với các thí sinh khác!” Trương Hoàng Vĩ vừa gấp vừa giận.
“Quyền giải thích cuối cùng hoàn toàn thuộc về học viện y học, nếu cậu có ý kiến xin hãy giữ lại!” Giọng Hướng Đào Ảnh càng trở nên lạnh lùng.
“Nhưng..."
Trương Hoàng Vĩ còn muốn nói gì đó nhưng rõ ràng Hướng Đào Ánh đã mất hết kiên nhẫn, bà ta không nhịn được, ngắt lời cậu ta: “Không nhưng nhị gì hết, Trương Hoàng Vĩ, hiện tại tôi tuyên bố, cậu bị hủy bỏ tư cách dự thi, xin rời khỏi hội trường ngay lập tức!”
Hủy bỏ tư cách?
Trương Hoàng Vĩ sửng sốt nhưng ngay sau đó, anh ta lại giận quá hóa cười, đưa tay chỉ vào ba vị giám khảo, kích động nói: “Được...các người được lắm, hủy bỏ thì hủy bỏ, loại thi đấu không công bằng, gian lận như thế này, Trương Hoàng Vĩ tôi đây không thì cũng được, tôi coi thường chuyện này!”
Nói xong, Trương Hoàng Vĩ muốn xuống khỏi sàn đấu nhưng khi đi qua khu vực của các thí sinh, anh ta bất ngờ dừng bước, lớn tiếng nói: “Các vị, mọi người thật sự vẫn muốn tiếp tục tham gia một cuộc thi đấu không công bằng,
Tức giận! Đại đa số mọi người có mặt ở đó đều vô cùng tức giận.
Nhưng dù họ có tức giận hơn nữa chúng chỉ có thể giấu diếm trong lòng, không dám nói ra, dù sao người bao che cho Thi Quân chính là Trịnh Văn, là học viện y học Nam Cung!
Tuy Thi Quân đã suýt bị loại nhưng thực lực của anh ta thật sự đã vượt qua phần lớn các thí sinh có mặt ở đây. Trịnh Văn có thể bao che cho anh ta, đó là chuyện ngoài ý muốn nhưng cũng là chuyện hợp tình, bởi nhà họ Nam Cung sẽ không bao giờ bỏ qua cho bất kỳ nhân tài xuất sắc nào.
Có lời nhắc nhở của Trịnh Văn, động tác của Thi Quân rõ ràng đã nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa, giờ anh ta đã không còn hốt hoảng như vừa rồi, động tác lại khôi phục lại vẻ điêu luyện, thuần thục như trước.
Nhờ sự chữa trị của anh ta, độc tố trong người cô bé nhanh chóng bị đẩy ra ngoài, các vết mụn nước trên khắp tay chân của cô bé cũng được chữa trị hiệu quả.
Vẻ mặt Thi Quân thoáng hiện lên nét vui mừng, nhưng khi anh ta nhìn đồng hồ thì vẻ mặt lập tức thay đổi.
Quá một phút.
Thi Quân theo bản năng nhìn về phía ba vị giám khảo, trái tim lại đập loạn một lần nữa.
Chuyện Thi Quân lo lắng, phần lớn mọi người có mặt ở đó đều đã nhận ra, bọn họ đều nhìn chằm chằm lên hướng bục chủ tịch với ánh mắt sáng quắc, họ muốn xem xem ba vị giám khảo sẽ ra quyết định như thế nào.
Thật ra đến lúc này, người có phản ứng nhanh nhạy cũng đã đoán ra kết quả. Dù sao, dựa theo những trường hợp trước đó, khi hết thời gian thi đấu, ba vị giám khảo sẽ kịp thời nhắc nhở và kêu thí sinh dừng lại nhưng Thi Quân lại không hề bị ảnh hưởng gì, vì thế tỷ lệ anh ta bị loại không lớn.
Đối mặt với ánh nhìn của mọi người, ba vị giám khảo không hề cảm thấy khó chịu. Sau khi ba người nhìn nhau, họ lần lượt kiểm tra lại cô bé đó rồi thuận miệng, thản nhiên thông báo: “Chúc mùng Thi Quân, vượt qua cuộc thi!”
Xôn xao! Lời vừa nói ra, hiện trường lại trở nên huyên náo.
Phần lớn mọi người đều tỏ vẻ rất khó hiểu, dù là những người đã đoán ra được kết quả này cũng vô cùng thất vọng.
“Thật quá đáng, đây rõ ràng là coi chúng ta như kẻ ngốc mà.”
“Hừ, hóa ra đây chính là cái được gọi là bám váy đàn bà.”
“Chậc chậc, học viện y học Nam Cung, quả nhiên rất ngang ngược..."
Nghe thấy tiếng bàn tán trên khán đài càng lúc càng lớn, ba vị giám khảo nhíu mày nhưng Thi Quân chỉ nở nụ cười lạnh nhạt, sau đó định thong dong rời đi.
Ai ngờ, anh ta vừa nhấc chân thì lại bị một giọng nói đầy giận dữ cản lại: “Các vị giám khảo, tôi không phục, rõ ràng Thi Quân đã bị loại, sao còn để anh ta thông qua? Như vậy không công bằng với các thí sinh khác!”
Nương theo tiếng nói, mọi người quay sang nhìn thì thấy người nói chuyện là một chàng trai trẻ tuổi, mặt mũi ngây ngô. Cậu ta không cao lớn lắm, thậm chí còn có vẻ gầy gò nhưng trên mặt đầy vẻ tức giận và khó hiểu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bục giảm khảo.
Cái tên liều lĩnh, nóng nảy này e rằng sắp xong đời rồi!
Sau khi nhìn thấy chàng trai trẻ này, phần lớn mọi người đều âm thầm thở dài. Hiện giờ, ba người giám khảo kia rõ ràng đều đang bao che cho Thi Quân, mà cậu ta lại đi chất vấn họ trước mặt mọi người như vậy, chuyện này chẳng khác nào làm họ mất mặt sao?
Quả nhiên, sau một hồi ngây người, giám khảo chính Hướng Đào Ảnh nghiêm mặt hỏi: “Cậu là ai?”
“Trương Hoàng Vĩ."
“Cậu biết chúng tôi là ai không?”
“Biết, ba người đều là giáo viên của học viện y học Nam Cung!”
“Nếu cậu đã biết chúng tôi là giáo viên của học viện y Nam Cung, vậy cậu càng nên hiểu rõ chúng tôi đại diện cho học viện y học Nam Cung, đại diện cho nhà họ Nam Cung! Là người tổ chức, chúng tôi có quyền lựa chọn bất kỳ thí sinh có tiềm năng nào mà chúng tôi nhìn trúng, cậu có ý kiến gì sao?” Hướng Đào Ánh lạnh nhạt đáp lời.
“Nhưng...nhưng như vậy quá bất công với các thí sinh khác!” Trương Hoàng Vĩ vừa gấp vừa giận.
“Quyền giải thích cuối cùng hoàn toàn thuộc về học viện y học, nếu cậu có ý kiến xin hãy giữ lại!” Giọng Hướng Đào Ảnh càng trở nên lạnh lùng.
“Nhưng..."
Trương Hoàng Vĩ còn muốn nói gì đó nhưng rõ ràng Hướng Đào Ánh đã mất hết kiên nhẫn, bà ta không nhịn được, ngắt lời cậu ta: “Không nhưng nhị gì hết, Trương Hoàng Vĩ, hiện tại tôi tuyên bố, cậu bị hủy bỏ tư cách dự thi, xin rời khỏi hội trường ngay lập tức!”
Hủy bỏ tư cách?
Trương Hoàng Vĩ sửng sốt nhưng ngay sau đó, anh ta lại giận quá hóa cười, đưa tay chỉ vào ba vị giám khảo, kích động nói: “Được...các người được lắm, hủy bỏ thì hủy bỏ, loại thi đấu không công bằng, gian lận như thế này, Trương Hoàng Vĩ tôi đây không thì cũng được, tôi coi thường chuyện này!”
Nói xong, Trương Hoàng Vĩ muốn xuống khỏi sàn đấu nhưng khi đi qua khu vực của các thí sinh, anh ta bất ngờ dừng bước, lớn tiếng nói: “Các vị, mọi người thật sự vẫn muốn tiếp tục tham gia một cuộc thi đấu không công bằng,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.