Chương 344: Xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Tai
28/06/2021
**********
Cùng với âm thanh này vang lên, một người thanh niên ăn mặc sang trọng rất nhanh đi vào phòng vip.
Anh ta mặc một bộ đồ bình thường được khâu vá thủ công với dáng vẻ thong dong, ngay cả khi nhìn thấy nhóm thủ hạ cầm súng của Dương Cảnh, trên mặt anh ta cũng không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.
“Ông chủ!”
Nhận ra người tới, tinh thần Chu Trường Vĩ tức khắc chấn động, hai mắt sáng ngời nói: “Ông chủ, ngài nhất định phải cứu tôi!”
Nào biết, người thanh niên cũng chưa liếc mắt nhìn Chu Trường Vĩ một cái, sau khi anh ta đi vào phòng vip, lập tức ngồi trên sô pha, nhìn lướt qua Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh, nhàn nhạt hỏi: “Các người nghe mệnh lệnh của Sở thần y sao?”
Vẻ mặt Dương Cảnh lạnh lùng, nhưng lúc này, Quách Tiên Nhan lại cân nhắc hỏi: “Anh là ai? Chu Trường Vĩ là do anh sai khiến?”
“Tôi là ai anh cũng đừng hỏi, anh còn không có tư cách biết, nhưng Chu Trường Vĩ quả thật là đang thay tôi làm việc, cho nên các người có thể thả bọn họ."
Giọng nói không lớn, nhưng không lộ ra điều gì phải nghi ngờ giữa những hàng chữ.
Dương Cảnh tức giận cười, “Người anh em này, e rằng anh chưa làm rõ tình huống nhỉ, anh nói thả là thả, anh coi anh là gì chứ?"
Kể từ khi cô trở thành chị cả của thế lực hắc ám ở Hoan Châu, ngoài anh Sở và tổng giám đốc Quách, đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với cô như thế này.
Người thanh niên nhìn xung quanh phòng vip một lượt, cuối cùng thở dài nói: “Được rồi, nếu như các ngươi buộc phải làm như thế, vậy tôi cũng không ngại nói cho các người biết, tôi họ Sở, đến từ Yên Kinh, chuyện đó...... Đủ rồi chứ?”
Yên Kinh, nhà họ Sở.
Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh nghe vậy, cơ thể không khỏi chấn động.
Dương Cảnh bị khiếp sợ bởi tên tuổi của nhà họ Sở Yên Kinh, phải biết rằng, nhà họ Sở Yên Kinh không chỉ là gia tộc khổng lồ đứng đầu ở nước Viễn, mà còn là một trong những gia tộc giàu sang quyền thế đếm trên đầu ngón tay ở trong toàn bộ phạm vi.
Cô ta cũng không ngờ rằng loại nhân vật to lớn này lại có thể thật sự nhúng tay vào chuyện ở Hoan Châu!
Đừng thấy rằng bây giờ cô ta đang ngồi trên ngai vàng của thế lực hắc ám ở Hoan Châu, nhìn tưởng là cảnh tượng đẹp đế, nhưng so với nhân vật to lớn này, cô ta cũng không là gì cả.
Chỉ là, cô không hiểu chính là, vì sao nhà họ Sở đột nhiên đi đến Hoan Châu, lại còn xuống tay với vợ của ngài Sở, lẽ nào....
Bỗng nhiên, Dương Cảnh nhớ tới khoảng thời gian trước mình nhận được mệnh lệnh của Sở Quốc Thiên, lẽ nào ngài Sở cũng đến từ gia tộc này?
So với tâm tình phức tạp của Dương Cảnh, ánh mắt của Quách Tiên Nhan lại càng lạnh lẽo hơn, cậu ta biết, chuyện này cậu ta không tiện tự làm chủ, bởi vì anh Thiên đã dặn dò, về tất cả mọi chuyện nhà họ Sở, đều chờ anh đích thân xử lý.
Thấy hai người không nói lời nào, người thanh niên cho rằng tên tuổi của mình khiến cho bọn họ kinh sợ, cho nên lạnh nhạt hỏi: “Nếu đã biết thân phận ủa tôi, vậy các người mau thả người đi."
Sắc mặt Dương Cảnh thay đổi, cô ta theo bản năng nhìn thoáng qua Quách Tiên Nhan, chờ đợi mệnh lệnh của cậu ta.
Nhưng Chu Trường Vĩ đang quỳ trên đất lại đột nhiên bò lên, cười ha ha nói: “Tổng giám đốc Quách, Dương Cảnh, chẳng phải vừa rồi các người rất ngạo mạn sao? Sao nào, hiện tại sau khi biết thân phận của ông chủ tôi thì kinh sợ rồi sao, có bản lĩnh tiếp tục ngang tàng đi!”
Trong lòng Chu Trường Vĩ khỏi phải nói rất là đắc ý, ông ta chẳng thể ngờ rằng ông chủ của mình lại có địa vị lớn như vậy, đến cả Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh cũng không dám làm vậy.
Nhưng, còn chưa đợi ông ta xoay người nông nô hát mừng thì thấy Sở Quốc Thiên ung dung tản bộ đi vào phòng vip.
“Anh còn dám quay lại?”
Nhìn thấy Sở Quốc Thiên, đầu tiên người thanh niên sửng sốt, tiếp theo buồn cười nói: “Anh sẽ không tưởng rằng Sở thần y giúp các người một lần, thì cho rằng chuyện sẽ kết thúc như vậy chứ?”
“Anh cứ như vậy khẳng định là Sở thần y giúp chúng tôi?” Nào biết, Sở Quốc Thiên lại lập tức ngồi trên sô pha đối diện với người thanh niên, mặt lạnh lùng hỏi một câu.
“Anh có ý gì? Lẽ nào hai người này không phải Sở thần y phải tới?” Người thanh niên nhíu mày, chỉ chỉ Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh hỏi.
“Phải cũng chẳng phải.”
Sở Quốc Thiên tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ, uống một ngụm nói: “Bọn họ quả thật là Sở thần y phải tới, nhưng điều anh không biết chính là, tôi..... thật ra chính là Sở thần y”
Cái gì?
Trong lòng người thanh niên chấn động, như thế nào cũng không ngờ rằng sẽ là đáp án này, nhưng rất nhanh, anh ta lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên lạnh lùng hỏi: “Anh doạ tôi?”
“Không cần."
Sở Quốc Thiên lắc lắc đầu nói: “Lẽ nào anh không nghĩ tới vì sao Sở thần y sẽ vô duyên vô cớ sáng lập một công ty y dược, còn đặt tên là “ Thiên Di?”
Người thanh niên nhíu mày, anh ta cẩn thận ngẫm nghĩ một hồi, bỗng nhiên mở to mắt, không dám tin nói: “Thiên Di là tên của hai người các ngươi, anh.... Thật sự chính là Sở thần y?!"
Anh ta quả thật bị tin tức này làm cho kinh ngạc, một kẻ bỏ rơi bị gia tộc đuổi đi, vốn dĩ tầm thường chẳng có tài cán gì, bị người khác bắt nạt, cuối cùng không ngờ rằng lại có thể lắc mình biến hoá thành Sở thần y cực kỳ nổi tiếng.
Chuyện này…... Quá sức tưởng tượng!
Phải biết rằng, hai phương thuốc kia của Y Dược Thanh Di, cho dù kẻ mạnh như nhà họ Sở bọn họ đều trông thấy thích không thôi, nếu như bị bọn họ chiếm làm của riêng, lợi ích có thể mang đến tuyệt đối không chỉ là vô số tiền bạc.
Hơn nữa theo tất cả tư liệu mà anh ta điều tra được trong khoảng thời gian này cho thấy, trước mắt Y Dược Thanh Di đang nghiên cứu loại thuốc mới, vì thế còn thu mua lại mấy nhà máy thuốc, cùng với việc thuê một số lượng lớn nhân tài y dược, có thể tưởng tượng, ý đồ chiến lược của Y Dược Thanh Di tuyệt đối không chỉ giới hạn ở một nơi chật hẹp nhỏ bé như Hoan Châu.
Thậm chí anh ta hoài nghi, Y Dược Thanh Di định ăn mòn toàn bộ thị trường y dược, trở thành một Blue Wave Bay hoàn toàn xứng đáng trong giới y dược.
Đây cũng là lý do vì sao anh ta đột nhiên tìm tới Sở Quốc Thiên, ép Sở Quốc Thiên nhường vợ của mình cho Sở thần y, bởi vì chỉ có như vậy, anh ta mới có thể tiếp xúc được Sở thần y giỏi giang mà hành tung bí ẩn.
Kết quả đến bây giờ, bỗng nhiên anh ta phát hiện ra mình chính là một tên ngốc, anh ta vắt óc muốn tìm kiếm Sở thần y thế nhưng lại xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Anh ta muốn thuyết phục mình tất cả những điều này đều là giả, nhưng nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc Dương Cảnh và Quách Tiên Nhan ở bên cạnh, anh ta biết, Sở Quốc Thiên không lừa mình.
Anh, quả thật chính là Sở thần y!
Cùng với âm thanh này vang lên, một người thanh niên ăn mặc sang trọng rất nhanh đi vào phòng vip.
Anh ta mặc một bộ đồ bình thường được khâu vá thủ công với dáng vẻ thong dong, ngay cả khi nhìn thấy nhóm thủ hạ cầm súng của Dương Cảnh, trên mặt anh ta cũng không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.
“Ông chủ!”
Nhận ra người tới, tinh thần Chu Trường Vĩ tức khắc chấn động, hai mắt sáng ngời nói: “Ông chủ, ngài nhất định phải cứu tôi!”
Nào biết, người thanh niên cũng chưa liếc mắt nhìn Chu Trường Vĩ một cái, sau khi anh ta đi vào phòng vip, lập tức ngồi trên sô pha, nhìn lướt qua Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh, nhàn nhạt hỏi: “Các người nghe mệnh lệnh của Sở thần y sao?”
Vẻ mặt Dương Cảnh lạnh lùng, nhưng lúc này, Quách Tiên Nhan lại cân nhắc hỏi: “Anh là ai? Chu Trường Vĩ là do anh sai khiến?”
“Tôi là ai anh cũng đừng hỏi, anh còn không có tư cách biết, nhưng Chu Trường Vĩ quả thật là đang thay tôi làm việc, cho nên các người có thể thả bọn họ."
Giọng nói không lớn, nhưng không lộ ra điều gì phải nghi ngờ giữa những hàng chữ.
Dương Cảnh tức giận cười, “Người anh em này, e rằng anh chưa làm rõ tình huống nhỉ, anh nói thả là thả, anh coi anh là gì chứ?"
Kể từ khi cô trở thành chị cả của thế lực hắc ám ở Hoan Châu, ngoài anh Sở và tổng giám đốc Quách, đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với cô như thế này.
Người thanh niên nhìn xung quanh phòng vip một lượt, cuối cùng thở dài nói: “Được rồi, nếu như các ngươi buộc phải làm như thế, vậy tôi cũng không ngại nói cho các người biết, tôi họ Sở, đến từ Yên Kinh, chuyện đó...... Đủ rồi chứ?”
Yên Kinh, nhà họ Sở.
Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh nghe vậy, cơ thể không khỏi chấn động.
Dương Cảnh bị khiếp sợ bởi tên tuổi của nhà họ Sở Yên Kinh, phải biết rằng, nhà họ Sở Yên Kinh không chỉ là gia tộc khổng lồ đứng đầu ở nước Viễn, mà còn là một trong những gia tộc giàu sang quyền thế đếm trên đầu ngón tay ở trong toàn bộ phạm vi.
Cô ta cũng không ngờ rằng loại nhân vật to lớn này lại có thể thật sự nhúng tay vào chuyện ở Hoan Châu!
Đừng thấy rằng bây giờ cô ta đang ngồi trên ngai vàng của thế lực hắc ám ở Hoan Châu, nhìn tưởng là cảnh tượng đẹp đế, nhưng so với nhân vật to lớn này, cô ta cũng không là gì cả.
Chỉ là, cô không hiểu chính là, vì sao nhà họ Sở đột nhiên đi đến Hoan Châu, lại còn xuống tay với vợ của ngài Sở, lẽ nào....
Bỗng nhiên, Dương Cảnh nhớ tới khoảng thời gian trước mình nhận được mệnh lệnh của Sở Quốc Thiên, lẽ nào ngài Sở cũng đến từ gia tộc này?
So với tâm tình phức tạp của Dương Cảnh, ánh mắt của Quách Tiên Nhan lại càng lạnh lẽo hơn, cậu ta biết, chuyện này cậu ta không tiện tự làm chủ, bởi vì anh Thiên đã dặn dò, về tất cả mọi chuyện nhà họ Sở, đều chờ anh đích thân xử lý.
Thấy hai người không nói lời nào, người thanh niên cho rằng tên tuổi của mình khiến cho bọn họ kinh sợ, cho nên lạnh nhạt hỏi: “Nếu đã biết thân phận ủa tôi, vậy các người mau thả người đi."
Sắc mặt Dương Cảnh thay đổi, cô ta theo bản năng nhìn thoáng qua Quách Tiên Nhan, chờ đợi mệnh lệnh của cậu ta.
Nhưng Chu Trường Vĩ đang quỳ trên đất lại đột nhiên bò lên, cười ha ha nói: “Tổng giám đốc Quách, Dương Cảnh, chẳng phải vừa rồi các người rất ngạo mạn sao? Sao nào, hiện tại sau khi biết thân phận của ông chủ tôi thì kinh sợ rồi sao, có bản lĩnh tiếp tục ngang tàng đi!”
Trong lòng Chu Trường Vĩ khỏi phải nói rất là đắc ý, ông ta chẳng thể ngờ rằng ông chủ của mình lại có địa vị lớn như vậy, đến cả Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh cũng không dám làm vậy.
Nhưng, còn chưa đợi ông ta xoay người nông nô hát mừng thì thấy Sở Quốc Thiên ung dung tản bộ đi vào phòng vip.
“Anh còn dám quay lại?”
Nhìn thấy Sở Quốc Thiên, đầu tiên người thanh niên sửng sốt, tiếp theo buồn cười nói: “Anh sẽ không tưởng rằng Sở thần y giúp các người một lần, thì cho rằng chuyện sẽ kết thúc như vậy chứ?”
“Anh cứ như vậy khẳng định là Sở thần y giúp chúng tôi?” Nào biết, Sở Quốc Thiên lại lập tức ngồi trên sô pha đối diện với người thanh niên, mặt lạnh lùng hỏi một câu.
“Anh có ý gì? Lẽ nào hai người này không phải Sở thần y phải tới?” Người thanh niên nhíu mày, chỉ chỉ Quách Tiên Nhan và Dương Cảnh hỏi.
“Phải cũng chẳng phải.”
Sở Quốc Thiên tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ, uống một ngụm nói: “Bọn họ quả thật là Sở thần y phải tới, nhưng điều anh không biết chính là, tôi..... thật ra chính là Sở thần y”
Cái gì?
Trong lòng người thanh niên chấn động, như thế nào cũng không ngờ rằng sẽ là đáp án này, nhưng rất nhanh, anh ta lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên lạnh lùng hỏi: “Anh doạ tôi?”
“Không cần."
Sở Quốc Thiên lắc lắc đầu nói: “Lẽ nào anh không nghĩ tới vì sao Sở thần y sẽ vô duyên vô cớ sáng lập một công ty y dược, còn đặt tên là “ Thiên Di?”
Người thanh niên nhíu mày, anh ta cẩn thận ngẫm nghĩ một hồi, bỗng nhiên mở to mắt, không dám tin nói: “Thiên Di là tên của hai người các ngươi, anh.... Thật sự chính là Sở thần y?!"
Anh ta quả thật bị tin tức này làm cho kinh ngạc, một kẻ bỏ rơi bị gia tộc đuổi đi, vốn dĩ tầm thường chẳng có tài cán gì, bị người khác bắt nạt, cuối cùng không ngờ rằng lại có thể lắc mình biến hoá thành Sở thần y cực kỳ nổi tiếng.
Chuyện này…... Quá sức tưởng tượng!
Phải biết rằng, hai phương thuốc kia của Y Dược Thanh Di, cho dù kẻ mạnh như nhà họ Sở bọn họ đều trông thấy thích không thôi, nếu như bị bọn họ chiếm làm của riêng, lợi ích có thể mang đến tuyệt đối không chỉ là vô số tiền bạc.
Hơn nữa theo tất cả tư liệu mà anh ta điều tra được trong khoảng thời gian này cho thấy, trước mắt Y Dược Thanh Di đang nghiên cứu loại thuốc mới, vì thế còn thu mua lại mấy nhà máy thuốc, cùng với việc thuê một số lượng lớn nhân tài y dược, có thể tưởng tượng, ý đồ chiến lược của Y Dược Thanh Di tuyệt đối không chỉ giới hạn ở một nơi chật hẹp nhỏ bé như Hoan Châu.
Thậm chí anh ta hoài nghi, Y Dược Thanh Di định ăn mòn toàn bộ thị trường y dược, trở thành một Blue Wave Bay hoàn toàn xứng đáng trong giới y dược.
Đây cũng là lý do vì sao anh ta đột nhiên tìm tới Sở Quốc Thiên, ép Sở Quốc Thiên nhường vợ của mình cho Sở thần y, bởi vì chỉ có như vậy, anh ta mới có thể tiếp xúc được Sở thần y giỏi giang mà hành tung bí ẩn.
Kết quả đến bây giờ, bỗng nhiên anh ta phát hiện ra mình chính là một tên ngốc, anh ta vắt óc muốn tìm kiếm Sở thần y thế nhưng lại xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Anh ta muốn thuyết phục mình tất cả những điều này đều là giả, nhưng nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc Dương Cảnh và Quách Tiên Nhan ở bên cạnh, anh ta biết, Sở Quốc Thiên không lừa mình.
Anh, quả thật chính là Sở thần y!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.