Cô Con Gái Quốc Dân Ba Tuổi Rưỡi
Chương 34: Có Đau Bằng?
Vân Trĩ
06/02/2023
Có sẽ là vận may của cô bé luôn rất tốt nên sau khi cô thành tinh thì những người mà cô gặp được vẫn luôn có thái độ rất tốt với cô bé, thậm chí ở đâu cũng có người chăm sóc mình.
Cho nên Cố Tuế Tuế - người vừa trở thành một đứa bé loài người vẫn không thể hiểu nổi vì sao mà chị gái trước mặt lại lại chán ghét mình như vậy.
Rõ ràng là các cô chỉ mới gặp nhau lần đầu thôi.
Kẹo bông nhỏ không hề thích cảm giác bị người khác chán ghét này, không hề thích!
Phùng Dao Cầm thấy dáng vẻ khóc nức nở của con gái thì vô cùng đau lòng, chị cố nén sự tức giận trong lòng, cao giọng chất vấn Tô Úc Thanh đang đứng bên cạnh:
“Rốt cục là cháu đã làm gì con gái tôi, nó chỉ mới là đứa bé gái ba tuổi rưỡi thôi, con nhóc cháu sao có thể xuống tay được chứ!”
Hai tay đang buông hai bên người của Tô Úc Thanh siết chặt lại, cô ta rũ mắt xuống, che khuất đi sự châm chọc trong ánh mắt, cô ta dùng giọng điệu thản nhiên nói:
“Dì à, không có chứng cứ dì không nên nói lung tung, cháu cũng chẳng làm gì cả. Vừa nãy là do cô ấy tự đụng phải góc bàn, bị đụng đau nên khóc thôi, chẳng lẽ đó không phải là một chuyện rất bình thường sao?”
….Có đau bằng cô ta sao?
Đến bây giờ Tô Úc Thanh vẫn còn nhớ rất rõ, cảm giác đau đớn khi bị chiếc xe tải lớn kia đâm vào, dường như xương cốt toàn thân từ trên xuống dưới bị nghiền nát trong nháy mắt, nhất là chỗ ngực, rất đau rất đau, đau đến nỗi làm cho cô ta không thể thở nổi.
Mà tất cả là do Cố Tuế Tuế, đều là vì đứa con gái ngoan này của chị!
Còn bây giờ, chẳng qua là cô bé tự mình đụng vào góc bàn một phát thôi, có gì mà khóc chứ!!
Có đau bằng lúc cô ta chết ở đời trước không???
“Chắc chắn là cháu đang nói láo…” Đương nhiên Phùng Dao Cầm không hề tin tưởng lý do mà cô ta nói ra. Bây giờ trong phòng chỉ có hai người là Cố Tuế Tuế và cô ta, Cố Tuế Tuế lại khóc đến mức này, không phải do cô ta thì còn ai vào đây nữa chứ?
Dì út của Tô Úc Thanh nghe thấy tiếng động nên chạy đến đây, sau khi làm rõ đầu đâu câu chuyện thì nhẫn nại nói:
“Vị quý cô này, cô xem cháu nhà tôi cũng đã giải thích rồi đấy, nếu như cô không tin thì con gái cô cũng đang ở đây, cô hỏi con gái cô xem là đã có chuyện gì xảy ra đi?”
Cháu gái của cô ta nên cô ta hiểu rõ, tuyệt đối không có chuyện nó làm ra những chuyện như bắt nạt trẻ con được.
Cho nên Cố Tuế Tuế - người vừa trở thành một đứa bé loài người vẫn không thể hiểu nổi vì sao mà chị gái trước mặt lại lại chán ghét mình như vậy.
Rõ ràng là các cô chỉ mới gặp nhau lần đầu thôi.
Kẹo bông nhỏ không hề thích cảm giác bị người khác chán ghét này, không hề thích!
Phùng Dao Cầm thấy dáng vẻ khóc nức nở của con gái thì vô cùng đau lòng, chị cố nén sự tức giận trong lòng, cao giọng chất vấn Tô Úc Thanh đang đứng bên cạnh:
“Rốt cục là cháu đã làm gì con gái tôi, nó chỉ mới là đứa bé gái ba tuổi rưỡi thôi, con nhóc cháu sao có thể xuống tay được chứ!”
Hai tay đang buông hai bên người của Tô Úc Thanh siết chặt lại, cô ta rũ mắt xuống, che khuất đi sự châm chọc trong ánh mắt, cô ta dùng giọng điệu thản nhiên nói:
“Dì à, không có chứng cứ dì không nên nói lung tung, cháu cũng chẳng làm gì cả. Vừa nãy là do cô ấy tự đụng phải góc bàn, bị đụng đau nên khóc thôi, chẳng lẽ đó không phải là một chuyện rất bình thường sao?”
….Có đau bằng cô ta sao?
Đến bây giờ Tô Úc Thanh vẫn còn nhớ rất rõ, cảm giác đau đớn khi bị chiếc xe tải lớn kia đâm vào, dường như xương cốt toàn thân từ trên xuống dưới bị nghiền nát trong nháy mắt, nhất là chỗ ngực, rất đau rất đau, đau đến nỗi làm cho cô ta không thể thở nổi.
Mà tất cả là do Cố Tuế Tuế, đều là vì đứa con gái ngoan này của chị!
Còn bây giờ, chẳng qua là cô bé tự mình đụng vào góc bàn một phát thôi, có gì mà khóc chứ!!
Có đau bằng lúc cô ta chết ở đời trước không???
“Chắc chắn là cháu đang nói láo…” Đương nhiên Phùng Dao Cầm không hề tin tưởng lý do mà cô ta nói ra. Bây giờ trong phòng chỉ có hai người là Cố Tuế Tuế và cô ta, Cố Tuế Tuế lại khóc đến mức này, không phải do cô ta thì còn ai vào đây nữa chứ?
Dì út của Tô Úc Thanh nghe thấy tiếng động nên chạy đến đây, sau khi làm rõ đầu đâu câu chuyện thì nhẫn nại nói:
“Vị quý cô này, cô xem cháu nhà tôi cũng đã giải thích rồi đấy, nếu như cô không tin thì con gái cô cũng đang ở đây, cô hỏi con gái cô xem là đã có chuyện gì xảy ra đi?”
Cháu gái của cô ta nên cô ta hiểu rõ, tuyệt đối không có chuyện nó làm ra những chuyện như bắt nạt trẻ con được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.