Chương 9: Bẻ Cổ
Niên Đại
12/10/2022
"Ăn rồi." Bà cụ hài lòng nói, nhìn thấy hôm nay con dâu đã hiểu ra không ít chuyện, nhìn một chút lại hỏi: "Bách Nhi đâu?"
"Tướng…Anh Bách Tùng đi vào thành rồi." Lâm Tư Tư suýt nữa là thốt ra hai chữ tướng công, nói được phân nửa thì dừng lại.
"Đi vào thành? Đi làm gì vậy?" Bà cụ không khỏi hỏi thăm.
"Đi mua ít đồ, trong nhà sắp hết đồ ăn rồi." Lâm Tư Tư nói: "Mẹ, con định lên núi nhìn xem, mẹ có muốn đi chung với con không?"
"Đi lên núi làm gì vậy?" Bà cụ hỏi.
"Con dự định đi xem thử coi có nấm hay không, Tùng Bách thích ăn nấm nhất" Lâm Tư Tư nói.
"Vậy con đi đi, mẹ còn phải đi cắt cỏ cho heo ăn." Bà cụ vừa lòng nói.
Đừng thấy bà cụ là người đã năm mươi chín sắp sáu mươi tuổi rồi, thế nhưng xương cốt vẫn vô cùng tốt, những năm gần đây Châu Tùng Bách do chính tay bà cụ nuôi lớn đấy, không cần tới sự giúp đỡ của người khác.
Lâm Tư Tư lại không muốn lên núi một mình, bà cụ có việc bận nên đi rồi, cô bèn tới nhà sát vách để hỏi thử xem.
Sát vách là gia đình lão Hoàng, ba người con dâu nhà lão Hoàng đều là người có tính cách thành thật phúc hậu, có quan hệ với nguyên chủ không tốt cũng không tệ, thế nhưng kết bạn với những người này cũng không tồi lắm.
Đúng lúc hôm nay con dâu thứ ba nhà lão Hoàng là Thái Chiêu Đệ không ra đồng, bởi vì vừa mới khám ra là mang thai rồi cho nên dự định nghỉ ngơi một ngày.
Thế nhưng chuyện lên núi hái nấm này cũng chẳng khiến người ta mệt mỏi tí nào, vì vậy vừa nghe Lâm Tư Tư muốn đi lên núi, cô ta lập tức đi vào lấy một cái giỏ và một cái xẻng nhỏ.
Ngược lại là Lâm Tư Tư, nghe nói cô ta mang thai thì ước ao một phen, cũng không biết khi nào bụng cô mới mang thai được đây?
Có thể là do ánh mắt ao ước nhìn vào bụng cô ta quá mức rõ ràng, Thái Chiêu Đệ cũng nhớ ra Lâm Tư Tư được gả tới gần hai năm rồi mà bụng vẫn chẳng có động tĩnh gì, liền an ủi: "Cô cũng không cần cấp, trong thôn nhà mẹ đẻ của tôi có một gia đình, vào cửa ba năm mà còn không mang thai, thế nhưng sau đó thì một phát không thể vãn hồi luôn, một lần sinh tới năm đứa con!"
"Năm đứa con?" Lâm Tư Tư nghe vậy, không khỏi trợn to mắt, hâm mộ nói.
"Đương nhiên là thế rồi, sau khi sinh xong thì lưng cũng thẳng tắp." Thái Chiêu Đệ nói.
Từ cái tên Chiêu Đệ cũng có thể đoán ra, nhà mẹ đẻ của cô ta không có nhiều đàn ông lắm, bố mẹ khát vọng con trai, cho nên mới mới đặt cho con gái cái tên như vậy.
"Chuyện này đúng là phải thẳng lưng." Lâm Tư Tư gật đầu nói, sinh cho nhà chồng năm đứa con trai, việc này có biết bao công lao đây? Có thể không thẳng lưng mà sống được sao.
"Cho nên cô không cần phải gấp, là do duyên phận có tới không mà thôi, chờ duyên phận đến rồi, đến lúc đó cô cũng chẳng thay đổi được đâu, ba năm ôm hai năm năm ôm ba đấy." Thái Chiêu Đệ nói.
Không trách nguyên chủ không chán ghét Thái Chiêu Đệ, nhìn xem lời nói của cô ta dễ nghe biết bao?
Lâm Tư Tư đáp lại cô ta mấy câu, hai người vừa lên núi là đi tìm nấm luôn, tìm được phân nửa Lâm Tư Tư liền nói: "Tôi qua bên kia tìm xem, cô ở đây tìm nhé."
"Được, lát nữa chúng ta sẽ gặp nhau ở ruộng rau dại dưới chân núi." Thái Chiêu Đệ cũng không thích hai người tìm ở một chỗ nên muốn tách ra tìm, nghe vậy lập tức gật đầu nói.
Hai người ăn nhịp với nhau, Lâm Tư Tư bèn tự mình hành động.
Cô vốn dĩ muốn đào hố, nhưng mà không cần tự cô đào, những người khác cũng muốn kiếm vài thứ để ăn nên đã đào những cái hố để xem thử có gà rừng hay thỏ rừng rơi xuống không
Mấy cái hố này phải sâu hơn nửa mét đấy.
Hơn nữa vì muốn để mấy con vật sau khi rơi xuống thì không thể nhảy ra ngoài, cho nên hai bên đều được cắm những cành liễu mềm, những cành liễu sẽ không ngăn cản động vật ngã xuống, nhưng sẽ ngăn cản không cho động vật chạy lên.
Chuyện này đúng lúc có lợi cho Lâm Tư Tư, vẩy hạt thóc xuống phía dưới, lại tưới một ít nước linh tuyền lên, sau đó thì chẳng thèm quản nữa, tiếp tục đi đào nấm.
Lúc trước trời cứ mưa suốt, nên bây giờ trên núi có không ít nấm, rất nhanh Lâm Tư Tư đã hái được hơn phân nửa giỏ nấm rồi.
Đều là nấm không độc có thể ăn, ở đây đào nấm để ăn đã thành thói quen rồi, có độc hay không độc tổ tiên đã chỉ bảo hết, trong trí nhớ của nguyên chủ đều có cả, Lâm Tư Tư chỉ đào những cây nấm lúc trước đã từng ăn, những thứ khác thì không động tới, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Hai nấm cũng được kha khá rồi, Lâm Tư Tư bèn đi về phía mấy cái hố bên này.
Quả nhiên ở trong hố đã có một con gà rừng đang đạp lung tung, Lâm Tư Tư vui vẻ, quả quyết giơ tay ra bẻ gãy cổ nó!
"Tướng…Anh Bách Tùng đi vào thành rồi." Lâm Tư Tư suýt nữa là thốt ra hai chữ tướng công, nói được phân nửa thì dừng lại.
"Đi vào thành? Đi làm gì vậy?" Bà cụ không khỏi hỏi thăm.
"Đi mua ít đồ, trong nhà sắp hết đồ ăn rồi." Lâm Tư Tư nói: "Mẹ, con định lên núi nhìn xem, mẹ có muốn đi chung với con không?"
"Đi lên núi làm gì vậy?" Bà cụ hỏi.
"Con dự định đi xem thử coi có nấm hay không, Tùng Bách thích ăn nấm nhất" Lâm Tư Tư nói.
"Vậy con đi đi, mẹ còn phải đi cắt cỏ cho heo ăn." Bà cụ vừa lòng nói.
Đừng thấy bà cụ là người đã năm mươi chín sắp sáu mươi tuổi rồi, thế nhưng xương cốt vẫn vô cùng tốt, những năm gần đây Châu Tùng Bách do chính tay bà cụ nuôi lớn đấy, không cần tới sự giúp đỡ của người khác.
Lâm Tư Tư lại không muốn lên núi một mình, bà cụ có việc bận nên đi rồi, cô bèn tới nhà sát vách để hỏi thử xem.
Sát vách là gia đình lão Hoàng, ba người con dâu nhà lão Hoàng đều là người có tính cách thành thật phúc hậu, có quan hệ với nguyên chủ không tốt cũng không tệ, thế nhưng kết bạn với những người này cũng không tồi lắm.
Đúng lúc hôm nay con dâu thứ ba nhà lão Hoàng là Thái Chiêu Đệ không ra đồng, bởi vì vừa mới khám ra là mang thai rồi cho nên dự định nghỉ ngơi một ngày.
Thế nhưng chuyện lên núi hái nấm này cũng chẳng khiến người ta mệt mỏi tí nào, vì vậy vừa nghe Lâm Tư Tư muốn đi lên núi, cô ta lập tức đi vào lấy một cái giỏ và một cái xẻng nhỏ.
Ngược lại là Lâm Tư Tư, nghe nói cô ta mang thai thì ước ao một phen, cũng không biết khi nào bụng cô mới mang thai được đây?
Có thể là do ánh mắt ao ước nhìn vào bụng cô ta quá mức rõ ràng, Thái Chiêu Đệ cũng nhớ ra Lâm Tư Tư được gả tới gần hai năm rồi mà bụng vẫn chẳng có động tĩnh gì, liền an ủi: "Cô cũng không cần cấp, trong thôn nhà mẹ đẻ của tôi có một gia đình, vào cửa ba năm mà còn không mang thai, thế nhưng sau đó thì một phát không thể vãn hồi luôn, một lần sinh tới năm đứa con!"
"Năm đứa con?" Lâm Tư Tư nghe vậy, không khỏi trợn to mắt, hâm mộ nói.
"Đương nhiên là thế rồi, sau khi sinh xong thì lưng cũng thẳng tắp." Thái Chiêu Đệ nói.
Từ cái tên Chiêu Đệ cũng có thể đoán ra, nhà mẹ đẻ của cô ta không có nhiều đàn ông lắm, bố mẹ khát vọng con trai, cho nên mới mới đặt cho con gái cái tên như vậy.
"Chuyện này đúng là phải thẳng lưng." Lâm Tư Tư gật đầu nói, sinh cho nhà chồng năm đứa con trai, việc này có biết bao công lao đây? Có thể không thẳng lưng mà sống được sao.
"Cho nên cô không cần phải gấp, là do duyên phận có tới không mà thôi, chờ duyên phận đến rồi, đến lúc đó cô cũng chẳng thay đổi được đâu, ba năm ôm hai năm năm ôm ba đấy." Thái Chiêu Đệ nói.
Không trách nguyên chủ không chán ghét Thái Chiêu Đệ, nhìn xem lời nói của cô ta dễ nghe biết bao?
Lâm Tư Tư đáp lại cô ta mấy câu, hai người vừa lên núi là đi tìm nấm luôn, tìm được phân nửa Lâm Tư Tư liền nói: "Tôi qua bên kia tìm xem, cô ở đây tìm nhé."
"Được, lát nữa chúng ta sẽ gặp nhau ở ruộng rau dại dưới chân núi." Thái Chiêu Đệ cũng không thích hai người tìm ở một chỗ nên muốn tách ra tìm, nghe vậy lập tức gật đầu nói.
Hai người ăn nhịp với nhau, Lâm Tư Tư bèn tự mình hành động.
Cô vốn dĩ muốn đào hố, nhưng mà không cần tự cô đào, những người khác cũng muốn kiếm vài thứ để ăn nên đã đào những cái hố để xem thử có gà rừng hay thỏ rừng rơi xuống không
Mấy cái hố này phải sâu hơn nửa mét đấy.
Hơn nữa vì muốn để mấy con vật sau khi rơi xuống thì không thể nhảy ra ngoài, cho nên hai bên đều được cắm những cành liễu mềm, những cành liễu sẽ không ngăn cản động vật ngã xuống, nhưng sẽ ngăn cản không cho động vật chạy lên.
Chuyện này đúng lúc có lợi cho Lâm Tư Tư, vẩy hạt thóc xuống phía dưới, lại tưới một ít nước linh tuyền lên, sau đó thì chẳng thèm quản nữa, tiếp tục đi đào nấm.
Lúc trước trời cứ mưa suốt, nên bây giờ trên núi có không ít nấm, rất nhanh Lâm Tư Tư đã hái được hơn phân nửa giỏ nấm rồi.
Đều là nấm không độc có thể ăn, ở đây đào nấm để ăn đã thành thói quen rồi, có độc hay không độc tổ tiên đã chỉ bảo hết, trong trí nhớ của nguyên chủ đều có cả, Lâm Tư Tư chỉ đào những cây nấm lúc trước đã từng ăn, những thứ khác thì không động tới, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Hai nấm cũng được kha khá rồi, Lâm Tư Tư bèn đi về phía mấy cái hố bên này.
Quả nhiên ở trong hố đã có một con gà rừng đang đạp lung tung, Lâm Tư Tư vui vẻ, quả quyết giơ tay ra bẻ gãy cổ nó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.