Chương 40: Không Thèm Đi Tới Nữa
Niên Đại
15/10/2022
Lúc bà cụ Châu nghe tin con trai mình mua xe đạp thì bà đang cắt cỏ cho lợn ăn, nghe được con trai mình vậy mà thực sự mua một chiếc xe đạp về thì làm sao mà bà còn có thể đứng ngớ ra ở đây được chứ?
Bà phóng như bay về nhà thì nhìn thấy ở ngoài cửa có rất nhiều người vây quanh còn con trai mình thì đang hăm hở ba hoa khoác lác.
"Mẹ về rồi à, mẹ nhìn xem. Đây là xe của chúng ta đó, chờ một lát nữa con sẽ chở mẹ ra ngoài đi dạo một vòng." Châu Tùng Bách vội vàng đỡ lấy bà, cười nói.
Bà Châu hận không thể đánh chết con trai mình, rốt cuộc là con trai mình có hiểu được đạo lý không nên khoe khoang tiền của ra ngoài hay không mà cớ sao lại đi khoe khoang như vậy?
"Nhà có chút tiền của đó thôi mà cũng tại con mới thua sạch hết. Tư Tư lại đang mang thai mà con bé thêu thùa vất vả đến nỗi hai mắt sắp mù luôn rồi, vậy mà con lại lấy tiền mồ hôi nước mắt của con bé đi gieo họa hả!" Bà cụ không nhịn được nữa, lập tức cầm lấy cây chổi đánh lên trên người con trai mình.
Bà cụ lúc này là đang nổi giận thực sự!
Vốn dĩ là Lâm Tư Tư chê ở bên ngoài nhiều người nên cô không muốn đi ra, cô cũng không muốn bị người ta nhìn như một con khỉ, còn chồng cô thì lại thích cảm giác được người khác vây quanh.
Nhưng mà khi nghe thấy giọng nói này thì cô không nhịn được mà vội vàng đi ra ngoài.
Vừa bước ra thì nhìn thấy Châu Tùng Bách đang trốn nấp, kêu oai oán: "Mẹ, mẹ đánh con làm gì vậy, mẹ đừng đánh nữa, coi chừng lại làm đau cái lưng già của mẹ đó."
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Lâm Tư Tư vội vàng chạy tới ngăn lại.
Đám người chen chúc kia lập tức nhìn thấy dáng vẻ của cô.
Lần giảm cân này của Lâm Tư Tư đã thấy được hiệu quả rõ rệt, chắc cô cũng phải giảm được ít nhất mười mấy cân so với trước đây rồi.
Hơn nữa, cô đang mang thai mà không những không mập lên được mà ngược lại còn gầy hơn, nhìn bộ dạng này không phải là giống y như lời bà Châu nói, vì để kiếm chút tiền mà mắt cô cũng sắp mù luôn rồi sao?
Nhưng mà kẻ vô công rỗi nghề Châu Tùng Bách này lại lấy số tiền đó đi gieo họa.
Trong nháy mắt mọi người đều quên mất cảnh tượng Châu Tùng Bách mua xe mới, mà không khỏi nhìn Lâm Tư Tư với ánh mắt đầy thương cảm.
Thế nhưng cô con gái này của nhà họ Lâm trước đây khi chưa lập gia đình lại là một cành hoa thơm trong thôn nhà họ Lâm ở bên kia, không biết có bao nhiêu người để ý, nhưng cuối cùng cô lại gả cho Châu Tùng Bách.
Cuộc sống hai năm trước của hai người họ đã bị không ít người chê cười, nói cũng may là không có đi làm mai, nếu không gả về nhà mình thì cơm không lành canh không ngọt rồi.
Nhưng ai mà biết rằng Lâm Tư Tư lại ẩn giấu một tay nghề như vậy, hóa ra lại là một con gà mái đẻ trứng vàng!
Sao Châu Tùng Bách lại có thể may mắn đến thế khi cưới được một cô vợ như vậy về nhà chứ?
Đây là suy nghĩ ở trong lòng mọi người trước đây.
Nhưng điều mà mọi người đang nghĩ trong lòng lúc này lại là, Lâm Tư Tư đáng thương biết bao khi lại gả trúng cho một tên lụn bại như Châu Tùng Bách.
Lần này bà Châu thật sự là định dạy dỗ cho đứa con trai này của mình một phen, cho nên không dễ dàng bỏ qua như vậy, xách lỗ tai anh đi vào nhà, Châu Tùng Bách vội vàng gọi Châu Kiến Vĩ- người cũng đi tới xem cảnh tượng náo nhiệt này: "Mang xe đạp vào đi."
“Dạ được.” Châu Kiến Vĩ vội vàng dắt xe đạp vào.
Lâm Tư Tư cũng nói với mọi người: "Trong nhà có chút chuyện, mọi người giải tán hết đi."
Cô vừa nói vừa ấn khóe mắt một cái, mới vừa nãy không biết có một cơn gió từ đâu thổi tới mà thổi đến mức khóe mắt của cô cũng hơi nhói.
Nhưng dáng vẻ hốc mắt hồng hồng rơi vào trong mắt mọi người lại thành dáng vẻ cô đang rất bất lực.
Có người nói lúc đi về: "Cô vợ của sáu Châu đúng là không dễ dàng gì. Không trách trước đây cô ấy lại uống thuốc trừ sâu làm loạn."
"Bây giờ cũng không thể náo loạn nữa. Cô ấy còn đang mang thai một đứa nhỏ trong bụng, nên cũng chỉ có thể cam chịu số phận của mình thôi". Có người cũng đồng cảm nói.
"Cô ấy kiếm tiền thật vất vả, sau này đứa trẻ ra đời sẽ còn có nhiều chỗ cần tiêu tiền vào hơn nữa. Suy cho cùng anh ta cũng không ra đồng nên đến lúc đó không phải là sẽ dựa vào vợ anh ta sao?"
"Ai lại bảo không đúng đi."
"..."
Đương nhiên là nhà của anh cả Châu và ba Châu cũng đều đã biết chuyện, nhất là ba Châu, mới đầu còn định tới xem thử một chút, nhưng mà sau khi nghe được tin như vậy thì anh ta cũng không thèm đi tới nữa.
Bà phóng như bay về nhà thì nhìn thấy ở ngoài cửa có rất nhiều người vây quanh còn con trai mình thì đang hăm hở ba hoa khoác lác.
"Mẹ về rồi à, mẹ nhìn xem. Đây là xe của chúng ta đó, chờ một lát nữa con sẽ chở mẹ ra ngoài đi dạo một vòng." Châu Tùng Bách vội vàng đỡ lấy bà, cười nói.
Bà Châu hận không thể đánh chết con trai mình, rốt cuộc là con trai mình có hiểu được đạo lý không nên khoe khoang tiền của ra ngoài hay không mà cớ sao lại đi khoe khoang như vậy?
"Nhà có chút tiền của đó thôi mà cũng tại con mới thua sạch hết. Tư Tư lại đang mang thai mà con bé thêu thùa vất vả đến nỗi hai mắt sắp mù luôn rồi, vậy mà con lại lấy tiền mồ hôi nước mắt của con bé đi gieo họa hả!" Bà cụ không nhịn được nữa, lập tức cầm lấy cây chổi đánh lên trên người con trai mình.
Bà cụ lúc này là đang nổi giận thực sự!
Vốn dĩ là Lâm Tư Tư chê ở bên ngoài nhiều người nên cô không muốn đi ra, cô cũng không muốn bị người ta nhìn như một con khỉ, còn chồng cô thì lại thích cảm giác được người khác vây quanh.
Nhưng mà khi nghe thấy giọng nói này thì cô không nhịn được mà vội vàng đi ra ngoài.
Vừa bước ra thì nhìn thấy Châu Tùng Bách đang trốn nấp, kêu oai oán: "Mẹ, mẹ đánh con làm gì vậy, mẹ đừng đánh nữa, coi chừng lại làm đau cái lưng già của mẹ đó."
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Lâm Tư Tư vội vàng chạy tới ngăn lại.
Đám người chen chúc kia lập tức nhìn thấy dáng vẻ của cô.
Lần giảm cân này của Lâm Tư Tư đã thấy được hiệu quả rõ rệt, chắc cô cũng phải giảm được ít nhất mười mấy cân so với trước đây rồi.
Hơn nữa, cô đang mang thai mà không những không mập lên được mà ngược lại còn gầy hơn, nhìn bộ dạng này không phải là giống y như lời bà Châu nói, vì để kiếm chút tiền mà mắt cô cũng sắp mù luôn rồi sao?
Nhưng mà kẻ vô công rỗi nghề Châu Tùng Bách này lại lấy số tiền đó đi gieo họa.
Trong nháy mắt mọi người đều quên mất cảnh tượng Châu Tùng Bách mua xe mới, mà không khỏi nhìn Lâm Tư Tư với ánh mắt đầy thương cảm.
Thế nhưng cô con gái này của nhà họ Lâm trước đây khi chưa lập gia đình lại là một cành hoa thơm trong thôn nhà họ Lâm ở bên kia, không biết có bao nhiêu người để ý, nhưng cuối cùng cô lại gả cho Châu Tùng Bách.
Cuộc sống hai năm trước của hai người họ đã bị không ít người chê cười, nói cũng may là không có đi làm mai, nếu không gả về nhà mình thì cơm không lành canh không ngọt rồi.
Nhưng ai mà biết rằng Lâm Tư Tư lại ẩn giấu một tay nghề như vậy, hóa ra lại là một con gà mái đẻ trứng vàng!
Sao Châu Tùng Bách lại có thể may mắn đến thế khi cưới được một cô vợ như vậy về nhà chứ?
Đây là suy nghĩ ở trong lòng mọi người trước đây.
Nhưng điều mà mọi người đang nghĩ trong lòng lúc này lại là, Lâm Tư Tư đáng thương biết bao khi lại gả trúng cho một tên lụn bại như Châu Tùng Bách.
Lần này bà Châu thật sự là định dạy dỗ cho đứa con trai này của mình một phen, cho nên không dễ dàng bỏ qua như vậy, xách lỗ tai anh đi vào nhà, Châu Tùng Bách vội vàng gọi Châu Kiến Vĩ- người cũng đi tới xem cảnh tượng náo nhiệt này: "Mang xe đạp vào đi."
“Dạ được.” Châu Kiến Vĩ vội vàng dắt xe đạp vào.
Lâm Tư Tư cũng nói với mọi người: "Trong nhà có chút chuyện, mọi người giải tán hết đi."
Cô vừa nói vừa ấn khóe mắt một cái, mới vừa nãy không biết có một cơn gió từ đâu thổi tới mà thổi đến mức khóe mắt của cô cũng hơi nhói.
Nhưng dáng vẻ hốc mắt hồng hồng rơi vào trong mắt mọi người lại thành dáng vẻ cô đang rất bất lực.
Có người nói lúc đi về: "Cô vợ của sáu Châu đúng là không dễ dàng gì. Không trách trước đây cô ấy lại uống thuốc trừ sâu làm loạn."
"Bây giờ cũng không thể náo loạn nữa. Cô ấy còn đang mang thai một đứa nhỏ trong bụng, nên cũng chỉ có thể cam chịu số phận của mình thôi". Có người cũng đồng cảm nói.
"Cô ấy kiếm tiền thật vất vả, sau này đứa trẻ ra đời sẽ còn có nhiều chỗ cần tiêu tiền vào hơn nữa. Suy cho cùng anh ta cũng không ra đồng nên đến lúc đó không phải là sẽ dựa vào vợ anh ta sao?"
"Ai lại bảo không đúng đi."
"..."
Đương nhiên là nhà của anh cả Châu và ba Châu cũng đều đã biết chuyện, nhất là ba Châu, mới đầu còn định tới xem thử một chút, nhưng mà sau khi nghe được tin như vậy thì anh ta cũng không thèm đi tới nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.